Mục lục
Truyện: Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù - Lạc Hiểu Nhã (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 579:

 

An Bích Hà nói có sách mách có chứng, nhưng cảnh sát cũng không tin, trên cơ bản có thể khẳng định là cô ta đang nói dối.

 

Nhưng thời gian đã qua bốn năm, hầu hết tất cả chứng cứ đều không còn nữa.

 

An Bích Hà thấy vẻ nghỉ ngờ trên mặt họ, tiếp tục nói: “Lúc đó tôi bị đưa đến bệnh viện thành phố .J để cấp cứu, các anh không tin thì có thể điều tra hồ sơ năm đó”

 

Cô ta nói xong, trong lòng có chút đắc ý, năm đó bố An chuẩn bị bắt đầu dự án mới, vì tránh những phiền toái không cần thiết, đã sớm sửa lại tất cả chuyện năm đó không có lợi cho An thị giúp cô ta.

 

Không thể không nói, quả nhiên ông ta rất có mắt nhìn xa trông rộng, lúc này điều đó đã lộ ra tác dụng, ngược lại trở thành lá chắn của cô ta, Cảnh sát cho người đi điều tra, để cô ta đợi ở phòng thẩm vấn hơn một tiếng Sau khi từ bệnh viện trở về, quả nhiên giống với lời An Bích Hà nói, vốn dĩ không có chứng cứ cô ta uống say, người bạn mà năm đó đi bar với An Bích Hà cũng đã ra nước ngoài, sớm đã không còn liên lạc.

 

Cuối cùng cảnh sát chỉ có thể bất đắc dĩ tức giận thả An Bích Hà ra ngoài, cho cô ta trở về.

 

An Bích Hà bước ra, một lần nữa nhìn thấy ánh sáng mặt trời bên ngoài, nặng nề thở phào nhẹ nhõm.

 

Mặc dù cảm thấy hơi có lỗi với bố nhưng bây giờ ông ta đã không thể chối cãi được, một mình ông ta hy sinh là có thể bảo vệ cả nhà bọn họ, đây mới là cách xử lý thỏa đáng nhất.

 

An Bích Hà cúi đầu, ánh mắt đen tối nở nụ cười: “ Lần này tôi có thể làm chủ “Khinh Hà” rồi!”

 

Chuyện trong công ty An thị mới vừa xảy ra không lâu đã bị lộ ra ngoài Bây giờ gần như tất cả cư dân mạng đều biết là An Vu Khang bỏ trốn, lần này An thị hoàn toàn không thể cứu vấn nổi.

 

Chỉ một ngày đã phải xin phá sản, tòa nhà An thị bị niêm phong, tất cả bất động sản dưới danh nghĩa An Vu Khang cũng bị niêm phong, tài sản bị đóng băng.

 

Trước hết không có tiền trả cho các khoản vay ngân hàng, hơn nữa không tìm được An Vu Khang, An Bích Hà trở thành người bị đòi nợ.

 

Cô ta cần răng bán phần lớn bất động sản dưới danh nghĩa của mình, xe, kể cả trang sức, túi xách hàng hiệu mới tạm thời trả hết được khoản vay ngân hàng lần là “Khinh Hà” đã tách khỏi An thị, lữ lại được.

 

Cũng may vì trước đây “Khinh Hà” tuyên truyền với bên ngoài đều ít khi mang theo tên tuổi của An thị, ảnh hưởng cũng không quá lớn.

 

Tuy bảo vệ được “Khinh Hà” và kết cục của An thị cũng giống với dự đoán trước đây của bản thân, nhưng An Bích Hà vẫn sâm mặt cả ngày.

 

Gần như toàn bộ tài sản của An Vu Khang, kể cả tài sản của cô ta đều đổ xuống mới tạm thời lấp được chỗ tỈ hụt, bây giờ ngoại trừ Khinh Hà và căn nhà mà bây giờ bọn họ đang ở, từ đầu đến cuối cũng chẳng còn lại bao nhiêu tiền Cô ta chưa từng nghèo như vậy, nghèo đến nỗi khiến cả người cô ta đều nóng nảy.

 

Không có tiền, trong lòng cô ta luôn không yên tâm, lập tức gọi điện thoại cho nhà xưởng đang hợp tác với “Khinh Hà”, câu đầu tiên là: “Tôi muốn gia tăng sản xuất, cần gấp đôi so với số lượng ban đầu”

 

“Gấp đôi ư?” Người phụ trách ở đầu dây bên kia nghe thấy những lời này thì hơi sửng sốt, anh ta cũng đã biết tình hình phá sản của bên An thị, do dự một chút rồi hỏi: “Có phải cô đã đặt quá nhiều rồi không, loại tình huống này…”

 

Tuy anh ta không nói rõ nhưng nói tới nói lui đều đầy vẻ khó xử.

 

‘Vẻ mặt An Bích Hà sửng sốt: “Anh cho rằng tôi không đủ tiền sao? Tuy răng nhà họ An phá sản nhưng cũng không phải tôi không còn đồng nào, tôi vẫn có thể lấy ra chút tiền ấy”

 

Quả thật cô ta cũng không còn nhiều tiền, nhưng cô ta rất có lòng tin với “Khinh Hà”, hai ngày nay doanh thu vẫn luôn ổn định, cũng không xảy ra vấn đề gì.

 

An Bích Hà nghĩ, nhập thêm một lô mới là có thể thanh toán tiền cho nhà xưởng bên kia, sau đó có thể dùng đi miời.

 

Chỉ khi cầm được tiền trong tay thì trong lòng cô ta mới yên ổn.

 

Người phụ trách nhà xưởng bên kia biết tính tình cô ta, thấy khuyên không được thì cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp cho người gia tăng sản xuất.

 

An Bích Hà nói chuyện điện thoại xong, nhìn thấy tòa nhà An thị bị niêm phong, cuối cùng vẫn về nhà với vẻ mặt u ám.

 

Mẹ An đang sốt ruột chờ cô ta trong phòng khách: “Thế nào rồi? Đã trả tiền cho.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK