Mục lục
Truyện: Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù - Lạc Hiểu Nhã (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 403:

 

“Đại ca Quý, anh mau nói cho tôi biết ông ấy là người thế nào, để tôi còn chuẩn bị sẵn sàng tâm lý nữa”.

 

Chẳng hạn như ông ta có điều gì đó tuyệt đối kiêng kỵ, cô sợ bản thân mình không để ý, trong lúc nói chuyện lại vô tình xúc phạm anh Long này, đến lúc đó đừng nói đến việc đối phó với nhà họ Lạc, bản thân đã bị tổn hại trước tiên rồi.

 

Quý Tiêu Châu cũng không keo kiệt, nói thẳng những gì mình biết về ông ta cho cô nghe.

 

Trước đây, anh Long cũng chỉ là một người bình thường, chân chất thôn quê, bởi vì vợ con bị giết, trong lúc tức giận ông ta đã giết chết tên sát nhân đó. Sau hơn mười năm ngồi tù, ông ta đã lập công lớn nên được giảm án.

 

Sau này khi bước ra, tâm trạng thay đổi quá nhiều, không thể lựa chọn cuộc sống an nhàn như trước, nên đành phải bước đi trên con đường hiện tại.

 

Cũng không biết rằng có phải do tâm lý mạnh mẽ vốn có của bản thân ông ta, hay là do chạm trán với nhiều người ở trong tù nên luyện ra được, rất nhanh ông ta đã tạo dựng được tên tuổi.

 

Quý Tiêu Châu giới thiệu qua cuộc đời của anh Long, chỉ cần có nhìn thấy anh Long là cô sẽ hiểu được.

 

Cậu ta có thể bảo đảm, khi Lạc Hiểu Nhã đi gặp anh Long chắc chắn sẽ bình an, bởi vì nếu nhìn qua, hai người có rất nhiều điểm chung giống nhau. Lạc Hiểu Nhã cũng không phải loại người ngu ngốc không ngăn nổi mồm miệng mình, nói chung xác suất chọc giận phải anh Long là rất thấp.

 

Dù cho có chọc giận thật đi chăng nữa, nhìn qua hai người cũng đều trải qua những tình huống giống nhau nên ít nhiều cũng “trọng tình trọng nghĩa”, anh Long cũng sẽ không gây khó dễ cho cô.

 

Lời Quý Tiêu Châu nói ra làm cho Lạc Hiểu Nhã thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không có nguy hiểm nhiều là được rồi.

 

Cô muốn trả thù cả nhà bác Lạc, nhưng nếu như tự vướng mình vào thì chắc chắn thứ mất đi sẽ nhiều hơn thứ có được.

 

“Hiểu Nhã, đến lúc đó, xin cô đừng bao giờ nhắc đến gia đình ở trước mặt anh Long, đây là chuyện anh ấy rất kiêng kị”

 

Quý Tiêu Châu cố ý dặn dò điều này cho cô biết.

 

Lạc Hiểu Nhã khẽ gật đầu đồng ý.

 

Buổi tối, hai người đi đến cửa một quán bar rất nhỏ theo thời gian đã hẹn trước. Nơi này vốn hẻo lánh, vẫn chưa muộn quá, nhưng trên cả đoạn đường đến đây đều không có một bóng người. Trước mặt cô có treo biển hiệu quán bar, nhưng Lạc Hoài Lan lại không nghe thấy tiếng nhạc.

 

Cô liếc nhìn sang Quý Tiêu Châu với vẻ mặt đầy thắc mắc.

 

Quý Tiêu Châu vội giải thích: “Chỗ này không phải là quán bar, đây là chỗ của anh Long.”

 

Trong lòng Lạc Hoài Lan đã rõ, cũng không hỏi nhiều, nhanh trí đi theo sau Quý Tiêu Châu.

 

Hình ảnh cô tưởng tượng ra có chút không giống với tình hình bên trong chút nào, có đủ mọi loại người. Trừ những người bình thường là những tay cờ bạc điên cuồng, cũng không có ít người ăn mặc xa hoa quý phái, cả người từ trên xuống dưới là toàn các nhãn hiệu nổi tiếng giàu có.

 

Lắm người nhiều tiếng, các giọng nói cứ liên tiếp vang lên, nhưng lại không có người nào dám hỗn loạn trật tự. Dù cho là người có thua đến táng gia bại sản, cùng lắm cũng chỉ là khóc lóc vài tiếng trên sòng bài, thậm chí cũng không dám ầm ĩ.

 

Xem ra thủ đoạn của anh Long rất lợi hại, mới có thể làm cho những người này kiêng dè đến thế.

 

Lúc này, tâm trạng cô mới ổn định một chút.

 

Lạc Hoài Lan đi theo sau Quý Tân Châu, cố gắng thu nhỏ lại sự hiện diện của bản thân. Dù sao ở đây toàn người vật hỗn tạp, trước khi tìm thấy anh Long, cô không muốn rước lấy phiền toái gì vào người.

 

Nhưng nơi này rất ít phụ nữ, dáng vẻ của Lạc Hoài Lan lại xinh đẹp hơn người, cửa tiến vào đã có không ít ánh mắt đổ dồn về phía cô.

 

Có tò mò, có phù phiếm, đủ mọi ánh mắt nhìn vào, xen lẫn tạp nham.

 

Mặc dù Lạc Hoài Lan hơi mất tự nhiên, nhưng trong lòng lại suy nghĩ đến mục đích tới đây, bèn quyết định không thèm để ý đến những ánh mắt kia nữa.

 

Mãi mới đi đến chỗ sâu nhất bên trong, Quý Tiêu Châu vội đứng lại.

 

“Chúng ta đến nơi rồi, tôi không thể theo cô vào, chỉ có một mình cô đi vào được thôi, chúng ta sẽ gặp lại sau” Qúy Tiêu Châu nhẹ nhàng căn dặn, rốt cuộc vẫn rất lo lắng cho cô: “Nếu như cuộc trò chuyện hai người có vấn đề, cô vẫn không nên chọc giận anh ấy, nhất định phải nói quan hệ của cô với Hoắc Tùng Quân, anh ấy sẽ nể mặt Hoắc Tùng Quân mà không ra tay với cô Hiện tại Quý Tiêu Châu đã không còn căng thẳng, nhưng nghĩ đến việc một mình Lạc Hiểu Nhã đi vào, cũng không biết sau đó còn xảy ra chuyện gì, trong lòng cậu ta cũng hơi hối hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK