Sau này ở tập đoàn anh đừng dành quá nhiều sự ưu tiên cho em , em không muốn bị người khác soi mói đàm phán mình .
Anh nheo mày mặt có vẻ khó chịu , có lẽ cô nói đúng anh yêu cô là thật và việc anh dành sự ưu tiên cho cô là đúng , nhưng sự ưu tiên phải đặt đúng nơi đúng thời điểm , anh bảo vệ cô vào lúc đó là đúng , nhưng điều không nên của anh là để cho cô ngồi vào vị trị ghế chủ tịch của mình , xét theo quy định thì Mộng Ánh đã vi phạm vào điều cấm của tập đoàn . Suy nghĩ một lúc anh cũng bước lại phía cô lấy tay xoa mái tóc đen mượt ấy nhẹ nhàng nói :
- Được rồi , không sao hết từ sau "sự ưu tiên" dành cho em sẽ đặt đúng chỗ.
Mộng Ánh khẽ mỉm cười , nói :
- Ở tập đoàn , anh là sếp của em còn em là thư kí của anh .
- Ừm. ( Đinh Tuấn Trạch nói )
Mộng Ánh cười nhẹ rồi đi về phòng làm việc của mình , Đinh Tuấn Trạch thở dài rồi ngồi xuống ánh mắt nhìn về phía phòng làm việc của cô , bỗng anh khẽ nhếch môi cười trầm giọng nói thầm chỉ đủ mình anh nghe :
Nếu là em là "Đinh phu nhân" thì việc em ngồi ở đâu đều được phép.
Đến giờ tan làm , như mọi ngày thì Mộng Ánh sẽ về trước còn Đinh Tuấn Trạch ở lại tập đoàn đến tối muộn mới về , nhưng lạ là hôm nay khi Mộng Ánh đang chuẩn bị đồ để đi về thì Đinh Tuấn Trạch đã sang phòng cô , nói :
Về thôi!
Mộng Ánh ngạc nhiên nhìn anh có chú khó hiểu :
Sao nay anh về sớm vậy?
Đinh Tuấn Trạch tay đúc trong túi quần nhàn nhạ nói :
Xong việc rồi thì về.
Làm gì có chuyện anh xong việc , một ngày của anh lúc nào cũng dày đặc lịch trình công việc , có mấy khi anh xong việc mà về sớm như vậy , tuy Trần Phong là người sắp xếp lịch trình công việc cho anh nhưng qua trao đổi thì hầu như ngày nào cô xũng xem qua một lượt để nắm rõ hơn thời gian làm việc của anh . Hôm nay tuy việc đúng là không nhiều như mọi hôm nhưng đó chỉ là với anh, còn để người khác nhìn vào mà cảm thấy áp lực đôi phần . Mộng Ánh không muốn tra hỏi nhiều , nên nói :
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Vậy anh về đi ,qua đây làm gì ?
Đinh Tuấn Trạch nhìn cô không biết cô có suy nghĩ được điều gì thực tiễn lên một chút không , nếu anh về thì đã về lâu rồi qua phòng làm việc cô để làm gì , chỉ đơn giản là anh muốn đưa cô về nên mới qua kêu cô đây thôi :
Đưa em về.
Mộng Ánh nghe xong liền từ chối:
Em có xe em tự về được , anh cứ về đi!
Đinh Tuấn Trạch nhìn cô một lúc rồi nói :
Để xe ở lại tập đoàn một hôm , bây giờ tôi đưa em về.
Suy nghĩ một lúc Mộng Ánh quyết định về cùng anh , về cùng một hôm chắc cũng không có gì to tát hết , chỉ sợ rằng nếu cô và anh cùng lên một chiếc xe lỡ có ai trong tập đoàn nhìn thấy rồi đem ra bàn tán không hay thì lại mệt , mặc dù cô yêu anh cũng rất muốn công khai để tất cả mọi người đều biết nhưng cô và anh chưa chính thức quay lại , nếu chuyện giữa hai người để người khác biết thì họ lại nghĩ rằng thư kí có quan hệ tình cảm mập mờ với sếp của mình , điều đó cô không hề muốn vì nó ảnh hưởng rất nhiều đến danh tiếng của anh .
Mộng Ánh gật đầu nói :
Được rồi , về thôi.
Cả hai cùng đi ra hỏi tập đoàn bên ngoài sảnh đã có xe chờ sẵn ở đó để đón anh , Mộng Ánh rụt rè mới đầu không dám vào , Đinh Tuấn Trạch như hiểu ra điều gì đó anh đứng kế bên cô nói :
Đừng sợ , không ai dám làm nói hay làm gì em đâu.
Mộng Ánh nhìn sang anh rồi mới bước vào trong , sau khi cô ngồi yên vị ở trong xe thì anh mới bước vào , trùng hợp sao cảnh này bị Khương Lan nhìn thấy , cô ta cười khẩy lên một cái chắc sắp có chuyện rồi :
Biến tấu câu chuyện một chút chắc vui lắm.
Trên xe , không gian yên tĩnh đến là thường , Mộng Ánh chăm chú nhìn ra bên ngoài , thấy hơi ngột ngạt Đinh Tuấn Trạch lên tiếng phá vỡ bầu không khí này :
Lịch trình ngày mai em đã xem qua chưa?
Mộng Ánh giật mình nhìn qua anh , rồi trả lời :
Thư kí Trần thường tối mới gửi cho em.
Đinh Tuấn Trạch im lặng lấy điện thoại của mình ra nhắn tin cho ai đó , một lúc sau điện thoại của Mộng Ánh có thông báo tin nhắn mới , cô mở điện thoại ra đọc tin nhắn là do Trần Phong gửi , là lịch trình công việc ngày mai của anh . Mộng Ánh nhìn lên Đinh Tuấn Trạch rồi nói :
Mai 7 giờ tối anh sẽ tham dự buổi tiệc ngoại giao sao?
Đinh Tuấn Trạch trầm giọng nói :
Ừm.
Vậy có cần em chuẩn bị cho anh gì không ? ( Mộng Ánh nói )
Anh nhàn nhạt nói :
Không cần , mai em chuẩn bị 7 giờ tối cùng tôi đến buổi tiệc đó.
Mộng Ánh có chút ngạc nhiên , mọi khi người tham gia các buổi tiệc lớn nhỏ hay các đi dự kí các bản hợp đồng lớn đều do Trần Phong cùng anh tham dự , vậy sao ngày mai với buổi tiệc lớn như vậy anh lại để cô tham gia . Mộng Ánh chần chừ một lúc rồi nói :
Thư kí Trần sao không đi cùng anh.
Đinh Tuấn Trạch nhìn về phía trước xe nhàn nhạ nói :
Mai cậu ấy bận đi kí hợp đồng ở Pháp , nên em sẽ đi cùng anh.
Anh nheo mày mặt có vẻ khó chịu , có lẽ cô nói đúng anh yêu cô là thật và việc anh dành sự ưu tiên cho cô là đúng , nhưng sự ưu tiên phải đặt đúng nơi đúng thời điểm , anh bảo vệ cô vào lúc đó là đúng , nhưng điều không nên của anh là để cho cô ngồi vào vị trị ghế chủ tịch của mình , xét theo quy định thì Mộng Ánh đã vi phạm vào điều cấm của tập đoàn . Suy nghĩ một lúc anh cũng bước lại phía cô lấy tay xoa mái tóc đen mượt ấy nhẹ nhàng nói :
- Được rồi , không sao hết từ sau "sự ưu tiên" dành cho em sẽ đặt đúng chỗ.
Mộng Ánh khẽ mỉm cười , nói :
- Ở tập đoàn , anh là sếp của em còn em là thư kí của anh .
- Ừm. ( Đinh Tuấn Trạch nói )
Mộng Ánh cười nhẹ rồi đi về phòng làm việc của mình , Đinh Tuấn Trạch thở dài rồi ngồi xuống ánh mắt nhìn về phía phòng làm việc của cô , bỗng anh khẽ nhếch môi cười trầm giọng nói thầm chỉ đủ mình anh nghe :
Nếu là em là "Đinh phu nhân" thì việc em ngồi ở đâu đều được phép.
Đến giờ tan làm , như mọi ngày thì Mộng Ánh sẽ về trước còn Đinh Tuấn Trạch ở lại tập đoàn đến tối muộn mới về , nhưng lạ là hôm nay khi Mộng Ánh đang chuẩn bị đồ để đi về thì Đinh Tuấn Trạch đã sang phòng cô , nói :
Về thôi!
Mộng Ánh ngạc nhiên nhìn anh có chú khó hiểu :
Sao nay anh về sớm vậy?
Đinh Tuấn Trạch tay đúc trong túi quần nhàn nhạ nói :
Xong việc rồi thì về.
Làm gì có chuyện anh xong việc , một ngày của anh lúc nào cũng dày đặc lịch trình công việc , có mấy khi anh xong việc mà về sớm như vậy , tuy Trần Phong là người sắp xếp lịch trình công việc cho anh nhưng qua trao đổi thì hầu như ngày nào cô xũng xem qua một lượt để nắm rõ hơn thời gian làm việc của anh . Hôm nay tuy việc đúng là không nhiều như mọi hôm nhưng đó chỉ là với anh, còn để người khác nhìn vào mà cảm thấy áp lực đôi phần . Mộng Ánh không muốn tra hỏi nhiều , nên nói :
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Vậy anh về đi ,qua đây làm gì ?
Đinh Tuấn Trạch nhìn cô không biết cô có suy nghĩ được điều gì thực tiễn lên một chút không , nếu anh về thì đã về lâu rồi qua phòng làm việc cô để làm gì , chỉ đơn giản là anh muốn đưa cô về nên mới qua kêu cô đây thôi :
Đưa em về.
Mộng Ánh nghe xong liền từ chối:
Em có xe em tự về được , anh cứ về đi!
Đinh Tuấn Trạch nhìn cô một lúc rồi nói :
Để xe ở lại tập đoàn một hôm , bây giờ tôi đưa em về.
Suy nghĩ một lúc Mộng Ánh quyết định về cùng anh , về cùng một hôm chắc cũng không có gì to tát hết , chỉ sợ rằng nếu cô và anh cùng lên một chiếc xe lỡ có ai trong tập đoàn nhìn thấy rồi đem ra bàn tán không hay thì lại mệt , mặc dù cô yêu anh cũng rất muốn công khai để tất cả mọi người đều biết nhưng cô và anh chưa chính thức quay lại , nếu chuyện giữa hai người để người khác biết thì họ lại nghĩ rằng thư kí có quan hệ tình cảm mập mờ với sếp của mình , điều đó cô không hề muốn vì nó ảnh hưởng rất nhiều đến danh tiếng của anh .
Mộng Ánh gật đầu nói :
Được rồi , về thôi.
Cả hai cùng đi ra hỏi tập đoàn bên ngoài sảnh đã có xe chờ sẵn ở đó để đón anh , Mộng Ánh rụt rè mới đầu không dám vào , Đinh Tuấn Trạch như hiểu ra điều gì đó anh đứng kế bên cô nói :
Đừng sợ , không ai dám làm nói hay làm gì em đâu.
Mộng Ánh nhìn sang anh rồi mới bước vào trong , sau khi cô ngồi yên vị ở trong xe thì anh mới bước vào , trùng hợp sao cảnh này bị Khương Lan nhìn thấy , cô ta cười khẩy lên một cái chắc sắp có chuyện rồi :
Biến tấu câu chuyện một chút chắc vui lắm.
Trên xe , không gian yên tĩnh đến là thường , Mộng Ánh chăm chú nhìn ra bên ngoài , thấy hơi ngột ngạt Đinh Tuấn Trạch lên tiếng phá vỡ bầu không khí này :
Lịch trình ngày mai em đã xem qua chưa?
Mộng Ánh giật mình nhìn qua anh , rồi trả lời :
Thư kí Trần thường tối mới gửi cho em.
Đinh Tuấn Trạch im lặng lấy điện thoại của mình ra nhắn tin cho ai đó , một lúc sau điện thoại của Mộng Ánh có thông báo tin nhắn mới , cô mở điện thoại ra đọc tin nhắn là do Trần Phong gửi , là lịch trình công việc ngày mai của anh . Mộng Ánh nhìn lên Đinh Tuấn Trạch rồi nói :
Mai 7 giờ tối anh sẽ tham dự buổi tiệc ngoại giao sao?
Đinh Tuấn Trạch trầm giọng nói :
Ừm.
Vậy có cần em chuẩn bị cho anh gì không ? ( Mộng Ánh nói )
Anh nhàn nhạt nói :
Không cần , mai em chuẩn bị 7 giờ tối cùng tôi đến buổi tiệc đó.
Mộng Ánh có chút ngạc nhiên , mọi khi người tham gia các buổi tiệc lớn nhỏ hay các đi dự kí các bản hợp đồng lớn đều do Trần Phong cùng anh tham dự , vậy sao ngày mai với buổi tiệc lớn như vậy anh lại để cô tham gia . Mộng Ánh chần chừ một lúc rồi nói :
Thư kí Trần sao không đi cùng anh.
Đinh Tuấn Trạch nhìn về phía trước xe nhàn nhạ nói :
Mai cậu ấy bận đi kí hợp đồng ở Pháp , nên em sẽ đi cùng anh.