Trời đã sáng rồi à mà báo thức kêu? Trúc nằm trên giường với gương mặt ngái ngủ cố gắng xác định xem cái tiếng kêu kia là gì. Nó không giống tiếng chuông báo thức mà giống tiếng chuông gọi điện thoại hơn. Trúc nhìn ra ngoài trời vẫn còn tối om, giờ này ai còn gọi cho cô? Ma à?
Trúc miễn cưỡng nhấc mình dậy khỏi giường với cái điện thoại xem ai gọi, điện thoại vừa đến tay thì chuông ngừng, màn hình hiện có 7 cuộc gọi nhỡ từ Ngọc. Lúc này Trúc đã tỉnh hơn chút, nhìn màn hình hiện 00:24, vừa mở khóa xong thì Ngọc lại gọi đến, cô bắt máy luôn:
" Alo, mới sáng sớm thôi gọi gì thế?"
" Có điểm thi rồi."
Ngọc nói đúng một câu rồi tắt máy, Trúc cầm điện thoại ngồi ngẫm, nghe hiểu rồi vội vàng mở máy tính tra điểm, hiện tại người tra không nhiều lắm nên ra rất nhanh, tổ hợp Toán Văn Anh của cô hơn 25 điểm một chút, chắc đỗ được Nhân văn rồi. Vui vẻ chụp lại màn hình gửi cho Khôi, tiện thể hỏi anh tra điểm chưa, được bao nhiêu.
Hỏi xong thì chạy sang phòng Thiên gọi anh dậy báo điểm rồi lại tung tăng hí hửng chạy xuống tầng gõ cửa gọi ông Vũ bà Tâm dậy khoe điểm. Bà Tâm nghe tiếng gõ thì không dám ra nên bảo ông Vũ đi trước để bà theo sau, nửa đêm rồi ai còn gõ?
Khi mở cửa ra thấy đứa con gái duy nhất đang ôm máy tính bà Tâm tính mắng nhưng lại thấy Trúc tươi cười đọc điểm cho hai ông bà nghe nên thôi, được hơn 25 điểm, khá lắm. Hai ông bà vui mừng ôm Trúc chúc mừng rồi đuổi cô lên phòng ngủ với lời hứa đợi cô đỗ vào trường cô thích rồi rồi vui tiếp.
Trúc lại vui vẻ chạy lên tầng xem điện thoại thấy Khôi chưa xem tin nhắn thì phân vân chút rồi gọi điện cho anh. Cô bảo Khôi đi xem điểm thi rồi cho mình biết điểm với, 5 phút sau anh mới gọi lại cho cô. Khôi thi Toán Văn còn môn Anh đổi điểm từ IELTS, Anh được 9.75,Văn 8.75, Toán 9.5 vừa tròn 28!!!
Thật đáng ghen tị!!!!!
Lại qua một thời gian nữa điểm chuẩn của các trường đại học đã được công bố, Trúc may mắn vừa đủ điểm đạt nguyện vọng 1 vui mừng chạy đi khoe ba ba mẹ.
Vì tối qua thức chờ báo điểm chuẩn nên hôm sau 7 rưỡi Trúc mới dậy, lúc xuống đến nhà là 8 giờ kém, ba mẹ không thấy đâu thấy mỗi ông anh đang ngồi bấm điện thoại trên bàn ăn. Cô uống cốc nước ấm rồi ngồi xuống ghế cầm tờ giấy được nhét trong túi bánh mì lên đọc
'Chúc mừng con gái yêu của ba đỗ vào trường mình mong muốn nhá. Con gái ba giỏi lắm, tối nay ba về sớm cả nhà mình ăn mừng một bữa to! Con thích ăn gì cứ nhắn tin cho ba để ba mua.'
Hê hê, coi ba cô kìa, y như mấy câu trước đây, lần nào cũng ăn mừng theo cách này, muốn nuôi béo cô đây mà. Nhưng mà ba đã có lòng thì Trúc nào nỡ từ chối, cô liệt kê những thứ muốn ăn rồi hỏi Thiên xem anh muốn ăn gì, tổng hợp lại thành danh sách dài gửi cho ông Vũ.
Hiện tại đã vào tháng 8, thời tiết oi bức thôi rồi luôn, chỉ cần đứng trong bếp một chút cũng đủ để mồ hôi đầy người. Trúc đứng trong bếp xào giá ăn cơm, một tay cầm đũa đảo một tay cầm quạt mới miễn cưỡng không bị toát mồ hôi. Bữa trưa chỉ có 4 món, canh rau cải, giá xào, thịt sốt chua cay và trứng rán.
Làm xong thì ngồi vào bàn ăn bật quạt trần lên, như vừa sống lại lần nữa. Nãy giờ đứng nấu chỉ được nhìn mà không được bật quạt, Trúc cảm tưởng như cái quạt đang nhìn cô và nói rằng "nóng hở nóng hở, đố dám bật tôi lên đó", giờ thì sao? Bật lên rồi, quạt chạy mệt làm gì có sức cà khịa cô nữa haha.
Ngồi một lúc thì bà Tâm về với túi dưa hấu to đùng trên tay, bà mua tới 3 quả, Trúc để dưa vào tủ lạnh thế là ăn xong sẽ có món dưa hấu mát lạnh để ăn rồi. Lại một lúc nữa ông Vũ về nhà mang theo một thùng kem! Hôm nay hạnh phúc cực kỳ luôn!
Ăn cơm xong Trúc ngồi ở sofa vừa ăn dưa vừa nhắn tin với Khôi trong khi Thiên phải dọn dẹp rửa bát, nãy chơi rồi thì giờ phải làm thôi, ông Vũ trọng nữ hơn nam mà, láo nháo bị uýnh ngay.
Hơn 3 giờ chiều thì Khôi mới tới nơi, 3 rưỡi chiếc xe ô tô của Mạnh đỗ trước cửa nhà Trúc. Lần này về nghỉ hè nên cả Thư với Mạnh cũng về, Minh lấy lí do chán cái không khí đầy bụi của thành phố nên cũng về chơi theo. Ba người kia mỗi người chỉ mang chút đồ ăn đến còn Minh thì mang theo cả cái vali đồ, thấy Thiên liền đẩy cho anh, bảo:
" Mang lên phòng mày đi."
Chuyện Minh đến Thiên cũng biết từ tối qua rồi. Tối qua khi hai người đang chơi game thì đột nhiên Minh bảo mai sẽ đến chỗ anh chơi, kêu anh dọn dẹp phòng chuẩn bị đón tiếp. Thiên biết kiểu gì ở chung phòng cũng vì muốn hành xác anh nên đã dọn dẹp cái phòng còn lại trên tầng hai cho Minh. Phòng này vốn là để cho mấy đứa em nhà chú đến chơi ngủ lại nên chỉ có một giường đơn và một cái tủ nhỏ, dọn dẹp cũng rất nhanh.
Thiên liếc Minh, thằng này chỉ được cái hay sai vặt anh là giỏi. Anh mang vali vào căn phòng trống đã được dọn sạch sẽ để gọn một góc rồi đóng cửa phòng xuống nhà.
Cả đám tụ tập đánh phỏm quỳ, Mạnh, Minh, Trúc và Thiên chơi còn Thư với Khôi ngồi xem. Khôi thì không biết chơi còn Thư thì bị Mạnh dụ dỗ làm quân sư chơi cùng anh. Thư cũng không muốn đâu nhưng mà cái "giá" mà Mạnh đưa ra hấp dẫn quá nên đành chấp nhận vậy, dù gì cô cũng chẳng bị thiệt, không chơi không quỳ!
Mạnh với Thư chơi chung mưu kế nhân hai nên thắng nhiều, sau đó là Thiên, Trúc và Minh. Hai người xui như nhau nhưng Trúc có Khôi quỳ thay, còn Minh thì chả có ai, quỳ đến ê chân mãi mới có một ván ù được lên. Nhưng mà Minh không biết ván thắng đó là do Thiên thấy anh chơi cùi quá, lén liếc bài xem anh cần quân bài nào rồi đánh cho.
Chơi đến hơn 5 giờ bà Tâm về đến nhà mới cất bài đi chuẩn bị đồ ăn. Mỗi người một chân một tay, đến lúc ông Vũ mang thêm đồ về thì đã xong hết. 6 rưỡi tất cả cùng trải chiếu ăn ngoài phòng khách.
Cuối hè vẫn oi bức, ông Vũ mua hai thùng nước một bia một spite để tất cả cùng uống. Trừ Trúc không uống được và Thư có nhiệm vụ lái xe thì tất cả đều uống bia, cụng ly rồi uống. Khôi không muốn uống cũng bị ông Vũ ép cho 2 lon, lơ mơ ngồi nhìn Trúc ở đối diện.
Tan tiệc Thư lôi Mạnh lên xe về còn Khôi thì lôi không được, nhất quyết dính lấy Trúc không chịu buông nên đành để anh ở lại. Thư dặn Khôi phải đi theo Minh rồi ngủ cùng Minh. Minh không say, anh nhận nhiệm vụ dẫn Khôi đến căn phòng trống kia, chắc chắn Khôi ngủ rồi mới khẽ đóng cửa chui vào phòng Thiên ngủ.