Hoắc Đông Quân bỏ một số tiền rất lớn để thuê người chỉnh sửa lại tấm hình mà hắn cùng Dương Tuyết Hoa ăn tối cùng nhau, thậm chí hắn còn lấy tư cách giảng viên bộ môn chính ra để phê bình thành tích học tập của Dương Tuyết Hoa để dập tắt tin đồn cô là tình nhân được hắn bao nuôi.
Ngay lúc Tố Lam nhận được tin tức đính chính từ phía nhà trường, cô nhanh chóng chạy đến nhà của Dương Tuyết Hoa để thông báo tình hình. Trong suốt ba ngày diễn ra sự việc trên, Hoắc Đông Quân không cho phép Dương Tuyết Hoa bước ra khỏi nhà nửa bước, thậm chí hắn còn tịch thu điện thoại của cô.
Lúc Tố Lam đến nơi thì phát hiện ra nhà của Dương Tuyết Hoa đã khoá cửa, cô cố gắng ngồi chờ ở bên ngoài thêm một lúc nữa để đợi Dương Tuyết Hoa trở về, có thể cô đã ra ngoài để đi đâu đó.
Đến tận tối thì mẹ của Dương Tuyết Hoa mới về nhà, bà nhìn thấy Tố Lam ngồi trước cửa liền tiến về phía của cô để hỏi chuyện…
”Con tìm Dương Tuyết Hoa à?”
Tố Lam đứng dậy chào mẹ của Dương Tuyết Hoa một tiếng, cô nhanh chóng đáp lại câu hỏi của bà…
”Vâng ạ, cho con hỏi khi nào Dương Tuyết Hoa về nhà vậy dì?”
Mẹ của Dương Tuyết Hoa tỏ ra bất ngờ một lúc, cô khẽ nhăn mày hỏi ngược lại Tố Lam…
“Dương Tuyết Hoa bảo con bé dọn đến sống ở ký túc xá với bạn rồi mà? Đáng lý ra giờ này con bé phải ở chỗ của con chứ?”
Tố Lam lúc này mới ngớ người ra, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh để tránh đánh rắn động cỏ, huống chi sức khoẻ của mẹ Dương Tuyết Hoa không tốt, cô không muốn khiến bà ấy bị sốc…
“À, con không ở cùng khu ký túc xá với cậu ấy, cho con hỏi cậu ấy dọn đến kí túc xá khi nào thế gì? Con không thấy cậu ấy đề cập chuyện này với con…”
Mẹ của Dương Tuyết Hoa suy nghĩ một lúc, cô chậm rãi trả lời Tố Lam…
“Cũng lâu rồi con à, hình như là qua đầu năm hai một vài tháng…”
Tố Lam lúc này mới ngờ ngợ ra chuyện gì đó, cô nhanh chóng chào mẹ của Dương Tuyết Hoa để về nhà. Nếu Dương Tuyết Hoa không sống cùng gia đình thì cô có thể ở đâu được cơ chứ? Nếu Dương Tuyết Hoa thật sự chuyển đến ký túc xá thì ắt hẳn cô phải nói cho bọn họ biết, nhưng cô lại im lặng trong suốt thời gian dài.
Tố Lam bắt đầu nghi ngờ tin đồn khi là sự thật, cô muốn liên lạc với Dương Tuyết Hoa nhưng không thể, thậm chí cô còn không gặp mặt Dương Tuyết Hoa trong suốt ba ngày này.
Tố Lam vô tình gặp Mạnh Hùng cũng đang tìm đến nhà Dương Tuyết Hoa, cô vội vàng tiến đến ngăn cản cậu, sau đó thuật lại mọi chuyện cho cậu biết…
“Dương Tuyết Hoa không ở nhà, mẹ cậu ấy bảo cậu ấy đã chuyển đến ký túc xá ở từ giữa kì hai rồi…”
Mạnh Hùng nghe tin này cũng tỏ ra khó hiểu, cậu nhanh chóng gọi điện cho Dương Tuyết Hoa nhưng vẫn không được. Cậu nghi ngờ có chuyện chẳng lành sắp xảy ra rồi…
“Cậu ấy chắc chắn gặp chuyện gì rồi! Tớ sợ cậu ấy nghĩ quẩn quá..”
Tố Lam nhanh chóng gọi cho bạn của mình là hội trưởng quản lý khu ký túc xá nữ của trường, cô muốn tìm thử tên của Dương Tuyết Hoa có trong danh sách ký túc xá hay không, nhưng câu trả lời lại là không. Trước đó cho đến tận bây giờ cũng không có một ai tên Dương Tuyết Hoa đăng kí ở lại ký túc xá của trường.
Mạnh Hùng nghĩ gì đó một hồi liền lên tiếng đề xuất với Tố Lam…
“Chúng ta đến gặp giáo sư đi, tớ chắc chắn thầy ấy biết rõ Dương Tuyết Hoa đang ở đâu…!”
Ngay lúc này Hoắc Đông Quân cũng giải quyết xong chuyện tin đồn đó, hắn nhanh chóng lái xe về nhà để gặp Dương Tuyết Hoa, nhân tiện tính toán với cô một số chuyện.
Dương Tuyết Hoa sống trong thấp thỏm suốt ba ngày trời, cô vừa nghe thấy tiếng mở cửa liền vội vàng chạy ra ngoài để gặp Hoắc Đông Quân, nhân tiện hỏi xem tin đồn đã được giải quyết hay chưa…
“Chuyện tin đồn sao rồi anh?”
Hoắc Đông Quân đưa điện thoại cho Dương Tuyết Hoa để cô tự xem, hắn có chút mệt mỏi liền bước vào bên trong trước. Dù cô có trách hắn thì đây cũng là cách tốt nhất để giải quyết chuyện này trước khi nhiều người biết đến hơn…
Dương Tuyết Hoa lấy lại được điện thoại liền lên trang chủ chính của trường để đọc tin tức, cô không khỏi bàng hoàng trước cái cách mà Hoắc Đông Quân giải quyết vấn đề…
“Chuyện này là sao? Sao anh lại huỷ bỏ học bổng của em, còn chuyện em chạy theo anh để xin điểm nữa? Rõ ràng em không làm như vậy mà…?”
Dương Tuyết Hoa không giữ nổi bình tĩnh liền tiến đến chỗ Hoắc Đông Quân để tra hỏi hắn, cô không bao giờ ngờ được hắn lại chọn cách hi sinh cô trong sự việc lần này…
“Nói gì đi chứ! Sao anh lại làm vậy? Anh mau nói gì đi chứ? Sao lại tước học bổng của em?”
Hoắc Đông Quân khó chịu trước thái độ hiện tại của Dương Tuyết Hoa, hắn trừng mắt nhìn về phía cô, cuối cùng cũng lên tiếng…
“Ý em nói là cái học bổng du học Anh quốc à? Tôi mới là người phải hỏi em câu đó mới đúng! Em đã lên kế hoạch để rời khỏi tôi rồi đúng không…?”
Ngay lúc Tố Lam nhận được tin tức đính chính từ phía nhà trường, cô nhanh chóng chạy đến nhà của Dương Tuyết Hoa để thông báo tình hình. Trong suốt ba ngày diễn ra sự việc trên, Hoắc Đông Quân không cho phép Dương Tuyết Hoa bước ra khỏi nhà nửa bước, thậm chí hắn còn tịch thu điện thoại của cô.
Lúc Tố Lam đến nơi thì phát hiện ra nhà của Dương Tuyết Hoa đã khoá cửa, cô cố gắng ngồi chờ ở bên ngoài thêm một lúc nữa để đợi Dương Tuyết Hoa trở về, có thể cô đã ra ngoài để đi đâu đó.
Đến tận tối thì mẹ của Dương Tuyết Hoa mới về nhà, bà nhìn thấy Tố Lam ngồi trước cửa liền tiến về phía của cô để hỏi chuyện…
”Con tìm Dương Tuyết Hoa à?”
Tố Lam đứng dậy chào mẹ của Dương Tuyết Hoa một tiếng, cô nhanh chóng đáp lại câu hỏi của bà…
”Vâng ạ, cho con hỏi khi nào Dương Tuyết Hoa về nhà vậy dì?”
Mẹ của Dương Tuyết Hoa tỏ ra bất ngờ một lúc, cô khẽ nhăn mày hỏi ngược lại Tố Lam…
“Dương Tuyết Hoa bảo con bé dọn đến sống ở ký túc xá với bạn rồi mà? Đáng lý ra giờ này con bé phải ở chỗ của con chứ?”
Tố Lam lúc này mới ngớ người ra, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh để tránh đánh rắn động cỏ, huống chi sức khoẻ của mẹ Dương Tuyết Hoa không tốt, cô không muốn khiến bà ấy bị sốc…
“À, con không ở cùng khu ký túc xá với cậu ấy, cho con hỏi cậu ấy dọn đến kí túc xá khi nào thế gì? Con không thấy cậu ấy đề cập chuyện này với con…”
Mẹ của Dương Tuyết Hoa suy nghĩ một lúc, cô chậm rãi trả lời Tố Lam…
“Cũng lâu rồi con à, hình như là qua đầu năm hai một vài tháng…”
Tố Lam lúc này mới ngờ ngợ ra chuyện gì đó, cô nhanh chóng chào mẹ của Dương Tuyết Hoa để về nhà. Nếu Dương Tuyết Hoa không sống cùng gia đình thì cô có thể ở đâu được cơ chứ? Nếu Dương Tuyết Hoa thật sự chuyển đến ký túc xá thì ắt hẳn cô phải nói cho bọn họ biết, nhưng cô lại im lặng trong suốt thời gian dài.
Tố Lam bắt đầu nghi ngờ tin đồn khi là sự thật, cô muốn liên lạc với Dương Tuyết Hoa nhưng không thể, thậm chí cô còn không gặp mặt Dương Tuyết Hoa trong suốt ba ngày này.
Tố Lam vô tình gặp Mạnh Hùng cũng đang tìm đến nhà Dương Tuyết Hoa, cô vội vàng tiến đến ngăn cản cậu, sau đó thuật lại mọi chuyện cho cậu biết…
“Dương Tuyết Hoa không ở nhà, mẹ cậu ấy bảo cậu ấy đã chuyển đến ký túc xá ở từ giữa kì hai rồi…”
Mạnh Hùng nghe tin này cũng tỏ ra khó hiểu, cậu nhanh chóng gọi điện cho Dương Tuyết Hoa nhưng vẫn không được. Cậu nghi ngờ có chuyện chẳng lành sắp xảy ra rồi…
“Cậu ấy chắc chắn gặp chuyện gì rồi! Tớ sợ cậu ấy nghĩ quẩn quá..”
Tố Lam nhanh chóng gọi cho bạn của mình là hội trưởng quản lý khu ký túc xá nữ của trường, cô muốn tìm thử tên của Dương Tuyết Hoa có trong danh sách ký túc xá hay không, nhưng câu trả lời lại là không. Trước đó cho đến tận bây giờ cũng không có một ai tên Dương Tuyết Hoa đăng kí ở lại ký túc xá của trường.
Mạnh Hùng nghĩ gì đó một hồi liền lên tiếng đề xuất với Tố Lam…
“Chúng ta đến gặp giáo sư đi, tớ chắc chắn thầy ấy biết rõ Dương Tuyết Hoa đang ở đâu…!”
Ngay lúc này Hoắc Đông Quân cũng giải quyết xong chuyện tin đồn đó, hắn nhanh chóng lái xe về nhà để gặp Dương Tuyết Hoa, nhân tiện tính toán với cô một số chuyện.
Dương Tuyết Hoa sống trong thấp thỏm suốt ba ngày trời, cô vừa nghe thấy tiếng mở cửa liền vội vàng chạy ra ngoài để gặp Hoắc Đông Quân, nhân tiện hỏi xem tin đồn đã được giải quyết hay chưa…
“Chuyện tin đồn sao rồi anh?”
Hoắc Đông Quân đưa điện thoại cho Dương Tuyết Hoa để cô tự xem, hắn có chút mệt mỏi liền bước vào bên trong trước. Dù cô có trách hắn thì đây cũng là cách tốt nhất để giải quyết chuyện này trước khi nhiều người biết đến hơn…
Dương Tuyết Hoa lấy lại được điện thoại liền lên trang chủ chính của trường để đọc tin tức, cô không khỏi bàng hoàng trước cái cách mà Hoắc Đông Quân giải quyết vấn đề…
“Chuyện này là sao? Sao anh lại huỷ bỏ học bổng của em, còn chuyện em chạy theo anh để xin điểm nữa? Rõ ràng em không làm như vậy mà…?”
Dương Tuyết Hoa không giữ nổi bình tĩnh liền tiến đến chỗ Hoắc Đông Quân để tra hỏi hắn, cô không bao giờ ngờ được hắn lại chọn cách hi sinh cô trong sự việc lần này…
“Nói gì đi chứ! Sao anh lại làm vậy? Anh mau nói gì đi chứ? Sao lại tước học bổng của em?”
Hoắc Đông Quân khó chịu trước thái độ hiện tại của Dương Tuyết Hoa, hắn trừng mắt nhìn về phía cô, cuối cùng cũng lên tiếng…
“Ý em nói là cái học bổng du học Anh quốc à? Tôi mới là người phải hỏi em câu đó mới đúng! Em đã lên kế hoạch để rời khỏi tôi rồi đúng không…?”