• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông này tên Đà Lục Thần, là con rể thích hợp nhất trong Lòng Thẩm Mạn.

- Người theo đuổi Liễu Huyên nhiều không đếm xuể, nhưng Lục Thần là người Thẩm Mạn hài Vòng

nhất. Ngoài vẻ tuấn tú lịch sự, Lục Thần này còn là Lãnh đạo cấp cao công ty Audi, là giám đốc khu vực phụ trách khu vực thành phố Đông Hải, môn đăng hộ đối với con gái mình, không giống

Nhạc Phong, nhìn đã biết nghèo kiết xác. AM

 

"Giám đốc Lục."

Lúc này, cô gái trước mặt Nhạc Phong tươi cười vội vàng nghênh đón, vô cùng nhiệt tình chào hỏi.

Vừa rồi mới nhìn thấy Nhạc Phong, gương mặt cô gái này đầy vẻ chán ghét, nhung thái độ lúc này Vừa rồi mới nhìn thấy Nhạc Phong, gương mặt cô gái này đầy vẻ chán ghét, nhưng thái độ lúc này so với vừa rồi đúng là hoàn toàn khác nhau một trời một vực.

Lục Thần gật đầu, hỏi thăm: "Tổng giám đốc công ty Tử Ngọc đến chưa?"

Cô gái vội vàng trả đời: "Chưa, tôi vẫn tuôn ở sảnh đón, nãy giờ không thấy có xe nào đi vào."

1492339

Lục Thần không hỏi thêm nữa, nghiêng đầu nhìn Liễu Huyện cười nói: "Chúng ta tới phòng làm việc chờ đi."

Liễu Huyên hơi mất tập trung, ừ một tiếng rồi im lặng. Tuy nói Thẩm Mạn muốn Lục Thần làm con rể, nhưng Liễu Huyên cũng không muốn qua lại với Lục Thần, không muốn tới cuộc hẹn hôm nay.

Nhưng Lục Thần nói anh ta biết tổng giám đốc công ty Tử Ngọc.

Bởi vì Liễu Huyên rất tò mò về tổng giám đốc công Tử Ngọc, dù sao tổng giám đốc nói nhà họ Liễu chỉ thừa nhận mình Liễu Huyên.

Nhưng Liểu Huyên cũng không biết Lục Thần căn bản không quen tổng giám đốc công ty Tử Ngọc.

WT49

Chỉ là gần đây công ty Audi hợp tác với công ty Tử Ngọc tài trợ cho tiết mục của siêu sao. Tổng công ty giao cho Lục Thần phụ trách việc ký hợp đồng với công ty Tử Ngọc, đến lúc đó đương nhiên gặp được. Ở trước mặt Liễu Huyên, Lục Thần ba hoa rằng mạng lưới giao thiệp của mình rộng bao nhiêu, hoàn toàn chính là khoe khoang, cố ý nâng cao thân phận của mình.

Giờ phút này, Nhạc Phong âm thầm cười, sau đó đi thẳng tới.

"A? Sao anh còn chưa đi?" Thấy Nhạc Phong tới, chân mày thanh tú của cô gái đón tiếp kia hơi cau lại, không nhịn được nói.

Lục Thần nhìn Nhạc Phong, cũng nhận định là một kẻ nghèo kiết xác đến để mở mang hiểu biết, cũng không coi ra gì, nói với cô gái: "Lát nữa tổng giám đốc công ty Tử Ngọc sẽ tới bàn chuyện hợp tác, cũng đừng để mấy người vớ va vớ vẩn ở đầu vào, làm bẩn xe thì làm sao?"

"Phải phải, giám đốc Lục, tôi lập tức đuổi anh ta đi." Cô gái vội vàng lên tiếng đáp lại, sau đó tức

giận nói với Nhạc Phong: "Mời ngài lập tức đi cho."

Nhạc Phong không để ý tới cô ta, ánh mắt chăm chú nhìn Liễu Huyên.

"Nhạc Phong?"

Lúc này, Liễu Huyên cũng thấy Nhạc Phong, thân thể khẽ run tên, vừa mừng vừa sợ, còn hơi Cúng túng.

Liễu Huyên cũng không hiểu tại sao mình phải túng túng, mấy ngày nay Nhạc Phong rời đi mình nên vui vẻ mới đúng, bởi vì cuối cùng cũng có thể thoát khỏi tên phế vật này, nhưng mỗi đêm nhìn gian phòng trống rỗng, trong lòng cũng trống vắng.

Nhạc Phong không lên tiếng, dùng ánh dò hỏi nhìn Lục Thần.

Liễu Huyên tiến về phía trước hai bước, giải thích: "Nhạc Phong anh đừng hiểu tầm, anh ta tà mẹ tôi giới thiệu..."

YEN

Nghe thế, Nhạc Phong tập tức hiểu ra, không đợi Liễu Huyên nói xong đã gật đầu: "Tôi biết rồi."

 

Người mẹ vợ này thật đúng tà nóng tòng, mình mới đi có mấy ngày, còn chưa ty dị với Huyên Nhi đã tìm kiếm con rể mới cho mình.

"Huyên Nhi, đây Và ai thế?" Lục Thần không nhịn được hỏi. Liễu Huyên là nữ thần cao quý, sao tại quen biết Loại người Lao động nhập cư này chứ?

 

Liễu Huyên mở miệng, còn chưa kịp trả lời, Nhạc Phong đã cười nhạt nhìn Lục Thần nói: "Tôi chính Và Nhạc Phong, chồng cô ấy, còn nữa, xưng hô Huyên Nhi này cũng không phải thứ anh có thể gọi, phiền anh tự trọng một chút."

Lục Thân sủng sốt, ngay sau đó mặt đây nghiện ngầm đánh giá Nhạc Phong, bằng tinh bật cười: "À, hóa ra cậu chính tà kẻ ăn bám kia, tôi còn tưởng Là ai."

 

"Ha ha, tình huống của cậu dì Thẩm cũng đã nói với tôi rồi, ở rể nhà họ Liễu ba năm mà chẳng cống hiến được gì cho gia đình, chỉ biết ăn cơm mềm. Một phế vật, ha ha!"

Lục Thần tại mở miệng nói: "Tôi vô cùng tò mò, có phải cậu không còn mặt mũi nào ở tại nhà họ Liễu nên mới chơi trò mất tích hay không, cậu nói xem sao cậu còn mặt mũi mà xuất hiện trước mặt

Huyên Nhi nữa vậy? Tục cười nhất là đến bây giờ còn mặt dày nói mình là chồng Huyên Nhi, cậu xứng đáng hay sao? Ha ha ha, không soi mình vào bãi nước tiểu xem thử? Dì Thẩm nói sẽ nhanh chóng để cậu và Huyên Nhi Ky dị, đúng không Huyên Nhi?"

Lục Thần nhìn chằm chằm Nhạc Phong, mặt đầy nhạo báng, cuối tạnh giễu cột.

Liễu Huân cắn chặt môi. "Luc Thần anh đừng nói nữa" Liễu Huyên cắn chặt môi: "Lục Thần, anh đừng nói nữa."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang