Ầm.
Một tiếng động vang lên.
Đại hán kia liền đạp lên trên lớp ở ở đối diện hồ nước, giẫm tới mức bùn đất lún xuống. Mái tóc đen của hắn theo gió rối tung. Trên khuôn mặt dữ tợn là đôi mắt giống như mắt con báo vậy. Trong mắt hắn lộ ra vẻ hung quang.
Cường giả Kim Đan Cảnh, loạn tướng mạnh nhất của vương quốc Càn Nguyệt... Hạ Hầu Ân!
- Kết thúc...
Hai chân Thường Hạo trực tiếp giống như nhũn ra, co quắp ngã xuống đất, không hề có khí phách của đệ tử thiên tài trong đại tông.
Thường Thiến Thiến cũng hoa dung thất sắc, toàn thân run rẩy, sợ hãi cực kỳ.
Tần Quân ngược lại hiếu kỳ quan sát Hạ Hầu Ân. Gia hỏa tốt, thân cao tuyệt đối vượt quá hai thước!
So với những tiên sinh châu âu khỏe đẹp tại địa cầu kiếp trước, hoàn toàn không kém hơn chút nào. Thậm chí hắn còn khôi ngô hơn. Thanh đại đao kia còn tới một trượng dài. Nếu như chém vào trên thân người, tuyệt đối là một đao liền mất mạng.
- Mãng phu.
Đát Kỷ lãnh đạm liếc mắt nhìn Hạ Hầu Ân. Bất kể là thực lực hay tướng mạo, Hạ Hầu Ân rõ ràng không lọt vào pháp nhãn của nàng.
Cùng lúc đó, Hạ Hầu Ân cũng chú ý tới Đát Kỷ. Đôi mắt báo của hắn nhất thời trợn trừng, lẩm bẩm nói:
- Nữ nhân này đẹp quá!
Một giây tiếp theo, trong mắt hắn từ kinh ngạc biến thành ham mê nữ sắc.
Mỹ nhân như vậy, phải chiếm!
- Tiếp tục nhìn nữa, cẩn thận ta móc cặp mắt của ngươi xuống!
Đát Kỷ lạnh giọng nói. Tần Quân nghe được không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Không hổ danh là nữ yêu từ trong phong thần diễn nghĩa đi ra. Đủ hung tàn!
Hạ Hầu Ân trái lại rất vui vẻ. Hắn bước chậm về phía hai người Tần Quân. Hai chân hắn giẫm lên ở trên mặt hồ không ngờ như giẫm trên đất bằng. Vừa đi hắn vừa trêu tức, cười nói:
- Tiểu mỹ nhân, ngươi thật sự tới móc con mắt của ta đi!
Chết chắc rồi!
Thường Hạo không khỏi nhắm hai mắt lại. Đối mặt với Hạ Hầu Ân tu vi Kim Đan Cảnh, hắn hiểu rõ mình cho dù có trốn, cũng không có hi vọng.
Thường Thiến Thiến sợ đến mức, theo bản năng chui ra phía sau lưng Tần Quân. Hai tay nàng còn nắm thật chặt lấy vai của Tần Quân. Ban đầu, nàng muốn nắm lấy đại sư huynh. Đáng tiếc người này kinh sợ đến mức co quắp ngã trên mặt đất.
Lúc này, nàng chợt nghe được tiếng Tần Quân thì thào:
- Kim Đan Cảnh... Nếu như giết chết, không biết có thể thu được bao nhiêu giá trị kinh nghiệm...
Giá trị kinh nghiệm?
Đó là cái gì?
Thường Thiến Thiến tâm tư đơn thuần, bị lời Tần Quân nói làm dời đi lực chú ý. Ngay cả sự sợ hãi cũng giảm bớt đi rất nhiều.
Tần Quân và Đát Kỷ phát ra khí tức bình tĩnh khiến cho nàng đột nhiên cảm thấy an lòng.
- Tiểu mỹ nhân, tối nay để cho ngươi nếm thử tư vị tuyệt diệu!
Hạ Hầu Ân vừa tiến gần về phía Đát Kỷ vừa nói, khiến cho mặt Thường Thiến Thiến phải ửng đỏ. Tần Quân không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Gia hỏa này thực sự là tìm đường chết.
Hắn nhìn về phía Đát Kỷ. Khuôn mặt tuyệt mỹ đã đầy trong sạch, hắn liền vội vàng nói:
- Lưu lại một hơi thở, để cho ta tự mình giải quyết hắn!
- Được!
Đát Kỷ nói xong liền hành động. Tốc độ của nàng nhanh như kinh hồng, đánh ra một chưởng. Mắt của Tần Quân, Thường Thiến Thiến cùng với Hạ Hầu Ân vẫn không có cách nào bắt được quỹ tích động tác của nàng.
Một tiếng động vang lên!
Hạ Hầu Ân giống như bao cát, bay ngược trở lại, trực tiếp bay qua mấy chục thước xa, đụng gãy một gốc cây đại thụ. Tần Quân thấy vậy, khóe miệng co quắp. Thường Thiến Thiến há hốc mồm.
Thường Hạo cũng bị tiếng động cực lớn làm cho khiếp sợ đến mức trợn mắt. Đáng tiếc hắn đã không nhìn thấy được bóng dáng của Hạ Hầu Ân.
Đát Kỷ nhanh chóng bay vào trong rừng cây. Ngay sau đó mặt đất chấn động. Rõ ràng Đát Kỷ và Hạ Hầu Ân triển khai chiến đấu kịch liệt.
- Nữ nhân thối tha! Ta muốn giết chết ngươi!
Tiếng gầm gừ của Hạ Hầu Ân giống như Lệ Ma, vang vọng ở dưới màn đêm.
Ngay sau đó một đạo đao khí từ trong rừng cây dâng lên, xông thẳng vào trong bầu trời đêm. Cảnh tượng hoành tráng. Tần Quân nhìn thấy, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.
Hắn cũng muốn có lực lượng cường đại như vậy!
Thường Thiến Thiến ở phía sau, nàng đã nhìn tới há hốc mồm. Nữ tử tuyệt mỹ kia không ngờ lại cường đại như vậy!
Thường Hạo càng không nhịn được cho mình một bạt tai. Đau đớn trên mặt khiến cho hắn xác thực tin rằng chính mình không phải đang nằm mơ.
Hắn không khỏi vui mừng bất ngờ đứng lên. Xem ra hắn không cần phải chết nữa!
Chỉ có điều vừa nghĩ tới ánh mắt mình lúc trước nhìn về phía Đát Kỷ, hắn lại bất an. Hắn rất sợ mình chọc giận Đát Kỷ.
Không được một phút, cuộc chiến đấu liền dừng lại. Rừng cây đối diện hồ nước chỉ thấy bụi bặm cuồn cuộn bốc lên. Đát Kỷ kéo theo Hạ Hầu Ân cường tráng hơn nàng mấy lần, tung người bay đến. Nàng giống như tiên nữ cửu thiên, hạ xuống trước mặt Tần Quân. Thường Hạo và Thường Thiến Thiến nhìn thấy, miệng há hốc, một hồi lâu cũng nói không ra lời.
Một tiếng động vang lên!
Toàn thân Hạ Hầu Ân đều là máu, giống như chó chết bị Đát Kỷ ném ở trên bãi cỏ. Cảnh tượng đó khiến cho hai người Thường Hạo cảm giác giống như mình đang nằm mơ.
Đây thật là cường giả Kim Đan Cảnh uy chấn tám phương của vương quốc Càn Nguyệt kia sao?
- Các.... ngươi... rốt cuộc là ai?
Miệng Hạ Hầu Ân chứa đầy máu loãng, hỏi. Trong đôi mắt hắn lộ ra sự tuyệt vọng.
Kinh mạch toàn thân hắn bị chấn đứt. Muốn đứng dậy hoàn toàn là hy vọng xa vời.
Lúc này, trong lòng hắn bị sự hối hận vô hạn tràn ngập. Mình không ngờ nhìn nhầm!
- Hạ Hầu Ân, cảm ơn ngươi đã đến.
Vẻ mặt Tần Quân đầy cảm kích nói với Hạ Hầu Ân. Hạ Hầu Ân tức giận đến mức thiếu chút nữa thổ huyết.
Trời ạ!
Cái gì gọi là cảm kích?
Các ngươi đánh ta thành như vậy, còn nói là cảm kích?
- Chủ công, chúng ta nên xử trí hắn thế nào?
Đát Kỷ cười duyên hỏi.
Nghe được nàng nói vậy, ba người Hạ Hầu Ân không khỏi ngẩn người. Nữ nhân này thực lực sâu không lường được, không ngờ lại gọi Tần Quân là chủ công?
Bọn họ không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến không phải là Tần Quân mạnh tới mức nào, mà là bối cảnh của hắn có bao nhiêu khủng khiếp. Không ngờ có thể điều tới một nữ nhân xinh đẹp, thực lực vượt xa cường giả Kim Đan Cảnh tới làm thị vệ thiếp thân.
Tuyệt đối không phải là người của vương quốc Càn Nguyệt!
- Để cho ta tới.
Tần Quân kích động nói. Cường giả Kim Đan Cảnh à. Có trời mới biết được, hắn sẽ được thưởng bao nhiêu giá trị kinh nghiệm!
Lão tử muốn một lần bay lên trời!
Quỳ rạp trên mặt đất, ánh mắt Hạ Hầu Ân lóe lên. hắn hiểu rõ cơ hội cuối cùng của mình đã tới. Hắn liếc mắt liền nhìn ra được, Tần Quân chỉ là một người yếu, thực lực Luyện Khí Cảnh tầng bốn. Chỉ cần Tần Quân dám tới gần, hắn có thể đánh ra một tia khí lực cuối cùng, bắt ngược lại Tần Quân!
Lấy thêm Tần Quân làm con tin, sống sót chạy đi!
Thậm chí ép tiểu mỹ nhân này!
Ở sâu bên trong đầu, Hạ Hầu Ân không khỏi có chút kích động nho nhỏ.
Ầm...
Hạ Hầu Ân chỉ cảm thấy đầu bị thứ gì đó xuyên thủng. Đăng bởi: Sói Già
Ngay sau đó huyết sắc bao trùm tầm mắt của hắn, miệng hắn há hốc, gương mặt hắn lộ vẻ không dám tin.
Trước khi chết, suy nghĩ duy nhất của hắn là thứ trong tay Tần Quân rốt cuộc là loại pháp khí gì...
- Đinh! Giết chết cường giả Kim Đan Cảnh tầng chín! Thu được 10000 giá trị kinh nghiệm!
- Đinh! Chúc mừng kí chủ thăng cấp Luyện Khí Cảnh tầng năm!
- Đinh! Chúc mừng kí chủ thăng cấp Luyện Khí Cảnh tầng sáu!
- Đinh! Chúc mừng kí chủ thăng cấp Luyện Khí Cảnh tầng bảy!
...
- Đinh! Chúc mừng kí chủ đột phá Trúc Cơ Cảnh tầng bốn!
- Đinh! Bởi kí chủ đột phá một cảnh giới lớn, do dó thưởng kí chủ một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma!
Thoải mái!
Tần Quân cảm nhận chân khí trong cơ thể mạnh mẽ hơn so với lúc trước gấp trăm lần. Hắn hận không thể gào to một tiếng!
Lão tử lúc này mới xem như là một lần bay lên trời!
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến trợn mắt hốc mồm nhìn Tần Quân. Bọn họ có thể cảm giác được sau khi Tần Quân giết chết Hạ Hầu Ân dường như đã biến thành một người khác, phát ra khí tức cường đại khiến cho bọn họ kinh hãi run sợ.
Cường giả Trúc Cơ Cảnh!
Hắn không ngờ là cường giả Trúc Cơ Cảnh!
Trong lòng Thường Hạo điên cuồng hét lên, trong mắt lộ ra vẻ đố kị.
Thân là thiên tài của Huyền Linh Tông, hiện tại hắn chẳng qua cũng chỉ là Luyện Khí Cảnh tầng chín mà thôi. Muốn đột phá Trúc Cơ Cảnh, vẫn cần tốn rất nhiều tinh lực.
- Nói đi, hệ thống, giá trị kinh nghiệm là quy định như thế nào?
Tần Quân không nhịn được ở trong lòng thầm hỏi. Lúc trước, mình giết một binh sĩ cấm vệ cũng chỉ có hơn mười giá trị kinh nghiệm. Hắn thấy giết chết Hạ Hầu Ân, chắc hẳn giá trị kinh nghiệm phải lên tới mấy vạn, thậm chí lên mười vạn mới đúng.
- Hệ thống chỉ tính thực lực của bọn họ, không tính danh tiếng. Đương nhiên nếu như kí chủ và đối phương phát sinh dao động tâm tình mãnh liệt sẽ kích phát ra nhiệm vụ. Ví dụ như ngũ hoàng tử Tần Dự.
- Đặc biệt nhắc nhở, kí chủ chỉ có giết đối thủ có sự thù địch đối với mình, mới có khả năng thu được giá trị kinh nghiệm. Nếu như kí chủ tàn hại người vô tội, sẽ không chiếm được giá trị kinh nghiệm!
Một hồi giải thích khiến cho Tần Quân bừng tỉnh. Đồng thời, cũng khiến cho hắn phát sinh một tia thiện cảm đối với hệ thống. Chí ít giá trị kinh nghiệm đặt ra trên đó có thể thấy được hệ thống vẫn rất nhân từ.
Xem ra sau này muốn giết người, phải kéo thù hận trước đã!
Tâm tình Tần Quân rất ngang nhiên. Hắn không nhìn thấy ánh mắt khác thường của Thường Thiến Thiến và Thường Hạo, ở trong lòng thầm nói:
- Triệu hoán! Triệu hoán! Hay nhất là triệu hồi ra Tề Thiên Đại Thánh cho ta. Lão tử muốn vô địch khắp thiên hạ!
- Chủ công không ngờ trong nháy mắt đột phá một cảnh giới lớn. Quả nhiên không đơn giản.
Đát Kỷ liếc mắt thoáng nhìn Tần Quân. Chỉ có điều bởi vì mức độ trung thành duy trì ở chín mươi, cho nên nàng cũng không sinh ra lòng ác niệm.
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến cảnh giới thấp lại không nhìn ra nhiều chi tiết như vậy. Bọn họ còn tưởng rằng Tần Quân là cố ý giả heo ăn lão hổ, vẫn đè thấp khí tức của mình.
- Đinh! Hiện tại bắt đầu ngẫu nhiên lấy ra Thần Ma!
- Đinh! Chúc mừng kí chủ rút trúng Hạo Thiên Khuyển!
- Hạo Thiên Khuyển, đến từ tây du ký.
- Chủng tộc: Thiên khuyển!
- Tu vi: Hóa Hư Cảnh tầng chín!
- Công pháp: Đại pháp Thiên Cẩu Thôn Nhật, thuật mũi thần truy tìm tung tích, lệnh pháp khuyển vương hào.
- Thần thông bản mạng: chân thân thiên khuyển!
- Mức độ trung thành: 100(đầy giá trị 100)!
Hạo Thiên Khuyển?
Sắc mặt Tần Quân nhất thời đầy quái dị. Hơn nữa còn là Hạo Thiên Khuyển đến từ tây du ký.
- Hệ thống, Hạo Thiên Khuyển lại mạnh hơn Đát Kỷ một chút không?
Tần Quân có chút không tin nói. Dù gì cũng là thần thú của chiến thần thiên đình. Hơn nữa ở trong tây du ký còn từng chiến đấu cùng Tôn Ngộ Không!
- Hệ thống nhắc nhở, sau khi Hạo Thiên Khuyển sử dụng thần thông bản mạng, thực lực đạt được Địa Tiên Cảnh. Đồng thời nó chưa trưởng thành tới cực hạn. Kí chủ còn có thể tiếp tục bồi dưỡng nó.
Địa Tiên Cảnh!
Ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên. Vừa nghe đã biết còn mạnh hơn Hóa Hư Cảnh!
- Địa Tiên Cảnh là cảnh giới trên Hóa Hư Cảnh sao?
Trong lòng Tần Quân thầm hỏi, đồng thời ánh mắt quét ra bốn phía xung quanh. Thật không biết Hạo Thiên Khuyển trong truyền thuyết rốt cuộc có bộ dạng thế nào.
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến nhìn thấy được hắn hết nhìn đông tới nhìn tây, bọn họ nhất thời khẩn trương, còn tưởng rằng lại có kẻ địch.
- Không sai.
Hệ thống tiếc chữ như vàng nói. Tần Quân không khỏi hỏi tới:
- Trên Địa Tiên Cảnh thì sao?
- Không thể trả lời!
Tần Quân nhất thời bất đắc dĩ. Thế nào lại có cảm giác hệ thống có chút cao ngạo vậy?
Lập tức hắn tiếp tục hỏi:
- Ta nên làm như thế nào để kiểm tra tư liệu của mình. Còn nữa, Hạo Thiên Khuyển lúc nào mới tới?
Hạo Thiên Khuyển quá mạnh mẽ!
Bảo tiêu siêu cấp!
Hắn đã khẩn cấp muốn nhìn thấy Hạo Thiên Khuyển.
Câu hỏi của hắn vừa kết thúc, một màn ánh sáng chiếu hình ảnh liền xuất hiện ở trước mắt hắn:
- Kí chủ: Tần Quân!
- Chủng tộc: Nhân loại!
- Đẳng cấp: Trúc Cơ Cảnh tầng bốn (121/4000 giá trị kinh nghiệm)!
- Huyết mạch: Không!
- Thần thông: Không!
- Công pháp: Luyện Khí Quyết (vật phàm trung đẳng).
- Triệu hoán Thần Ma: Đát Kỷ! Hạo Thiên Khuyển!
Lúc trước hắn đã thí nghiệm qua. Ngoại trừ chính hắn, những người khác đều không nhìn thấy được bảng tư liệu của hắn.
Không nghĩ tới, bây giờ muốn lại tăng cấp, không ngờ cần phải có bốn nghìn giá trị kinh nghiệm. Phải biết rằng vương quốc Càn Nguyệt cũng không nhiều cường giả Kim Đan Cảnh. Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Cảnh cũng coi như rất ít. Bọn họ gần như đều là nhân vật lớn được các gia tộc thế lực lôi kéo.
- Chỉ cần kí chủ muốn, bảng tư liệu sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào. Về phần Hạo Thiên Khuyển, nó sẽ ở trong vòng hai mươi bốn giờ, xuất hiện ở trước mặt ngươi.
Hệ thống trả lời khiến cho tâm tình nóng nảy của Tần Quân được bình tĩnh trở lại. Là của mình, muốn chạy cũng không được!
Nghĩ xong, hắn đi tới Hạ Hầu Ân trước mặt, tìm kiếm một hồi. Đánh quái thăng cấp, rơi ra bảo vật. Hiện tại nên tìm hiểu thi thể.
Trên người Hạ Hầu Ân ngoại trừ một thanh đại đao dài cả trượng này ra, không ngờ không có mang theo vật phẩm trân quý nào khác
- Chủ công, nhẫn trữ vật của hắn.
Đát Kỷ nhìn thấy được vẻ mặt thất vọng của Tần Quân, không khỏi nhắc nhở. Lời này vừa nói ra, ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên. Còn có đồ chơi này sao?
Hắn vội vàng mở tay của Hạ Hầu Ân ra. Chỉ thấy trên ngón giữa bên tay phải của hắn có một chiếc nhẫn ngọc thạch. Hắn trực tiếp rút chiếc nhẫn ngọc thạch ra.
Trí nhớ của đời trước gần như chỉ liên quan tới vui đùa. Đối với tin tức về phương diện tu tiên, biết được rất ít. Điều này khiến cho Tần Quân không khỏi thầm mắng, quá phế vật!
- Hiện tại chủ nhân của nó đã chết. Kí chủ có thể lấy máu khiến cho chiếc nhẫn trữ vật nhận chủ.
Đát Kỷ lại nhắc nhở. Nàng xem như là đã nhìn ra, Tần Quân chính là một tu tiên tiểu bạch. Rất nhiều tin tức căn bản, hắn đều không biết được rõ ràng.
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến càng cảm thấy bất đắc dĩ hơn. Ngươi ngay cả điều này cũng không biết. Ngươi luyện thế nào đến được Trúc Cơ Cảnh vậy?
Nhất định là một kẻ từ nhỏ liền bắt đầu bế quan tu luyện tới phát điên!
Thường Thiến Thiến nghĩ như vậy. Đăng bởi: Sói Già