Mục lục
Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em - Lương Tiểu Ý (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 48

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Tình Tuyết tái đi, lập tức vội vàng kéo lên một nụ cười lấy lòng cứng ngắc: “Cảm ơn anh Mặc, về sau Tuyết Nhi nhất định sẽ học theo chị, trở thành một cô gái tốt bụng, ưu tú, chững chạc”

 

Không biết đây có phải là ảo giác của cô hay không, Lương Tiểu Ý.

 

cảm thấy lời này của Ôn Tình Tuyết là muốn nói riêng cho cô nghe, Ôn Tình Tuyết dường như đang ám chỉ Lương Tiểu Ý không phải cô gái tốt.

 

“Chị Lương, quần áo của chị hỏng rồi, vừa hay Tuyết Nhi lại có một bộ lễ phục vừa giặt sạch. Mặc đồ rách cũng không phải chuyện hay, Tuyết Nhi dẫn chị lên lầu đổi một bộ khác nhé?” Ôn Tình Tuyết lanh lợi đi đến trước người Lương Tiểu Ý, thân mật kéo cánh tay Lương Tiểu Ý, trên mặt Lương Tiểu Ý thoáng qua vẻ kỳ lạ, nhưng bận tâm đến mặt mũi hai bên nên mặc dù không thích, cũng không có trực tiếp đẩy Ôn Tuyết Nhi ra.

 

Lương Tiểu Ý đang muốn cự tuyệt, Tô Lương Mặc bên kia đã mở miệng trước: “Cũng được, cô đi với Tình Tuyết đổi m uần áo khác đi! Tôi còn có một số chuyện muốn thương lượng với chú Ôn”

 

Lương Tiểu Ý do dự một chút, gật đầu đồng ý.

 

Ôn Tình Tuyết mang theo Lương Tiểu Ý lên thẳng lầu ba, vừa đi vào phòng thay đồ, Ôn Tình Tuyết lập tức đóng sầm cửa lại, xoay người, nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp đã biến mất, cô ta lạnh như băng nhìn về phía Lương Tiểu Ý, không thèm che giấu vẻ trào phúng trên mặt: “Cô thật sự cho rằng tôi sẽ có bộ quần áo vừa người cô sao? Đồ béo jI”

 

Khi nói chuyện, ánh mắt tràn ngập giễu cợt, mỉa mai không ngừng đảo qua người Lương Tiểu Ý. Ánh mắt chứa đầy sự châm chọc trắng trợn, dính chặt kia khiến Lương Tiểu Ý cảm thấy khó chịu vô cùng.

 

“Nếu cô Ôn đã nói không có bộ quần áo tôi có thể mặc vừa, vậy vừa rồi cũng không cần tại trước mặt mọi người khoe khoang khoác lác. Đã là khoe khoang khoác lác, bây giờ lại không làm được, tôi coi như cô Ôn đây làm là như thế là vì lấy lòng anh Tô vậy.”

 

Lương Tiểu Ý cũng không thèm nhìn Ôn Tình Tuyết, vòng qua bàn tay đang nắm chặt tay nắm cửa của Ôn Tình Tuyết, muốn đẩy cửa ra ngoài, sau lưng bỗng nhiên bị người kéo mạnh một cái, Lương Tiểu Ý cũng không kịp phản ứng, cơ thể đi giày cao gót loạng choạng, nặng nề ngã xuống nền nhà đá cẩm thạch, bờ mông lập tức truyền đến cơn đau thấu xương.

 

Lương Tiểu Ý hít sâu một hơi, phẫn hận trừng mắt về phía Ôn Tình Tuyết, cô bé đáng yêu năm nào sao bây giờ lại biến thành người như thế này chứit Ôn Tình Tuyết ôm cánh tay, từ trên cao nhìn xuống Lương Tiểu Ý, chút hả hê nói: “Giáo sư Lương, trên mặt đất dễ chịu không?”

 

“Tự cô thử một chút chẳng phải sẽ biết” Lương Tiểu Ý nhanh như chớp, đưa tay níu lấy váy của cô gái trước mặt rồi kéo mạnh một cái, chỉ nghe thấy nột tiếng “bịch” lớn hơn vang lên, theo đó một tiếng thét chói tai vang lên: “AI”

 

Lương Tiểu Ý chống đất đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn cô gái bị mình kéo ngã nhào trên đất, cười lạnh một tiếng: “Cô Ôn, không phải bây giờ cô đã biết trên đất có thoải mái hay không rồi sao?”

 

Chẳng qua bao lâu, hình thức đã đảo ngược, người ban đầu ngã trên mặt đất đã đứng lên, mà kẻ vốn đứng thẳng từ trên cao nhìn xuống dưới lại ngã sõng soài trên mặt đất.

 

Ôn Tình Tuyết tức đến phát điên, hai con mắt như sắp phun ra lửa, nhìn chằm chằm Lương Tiểu Ý, cô ta hét lớn: “Lương Tiểu Ý, cô đừng có mà đắc ý, cô cho rằng anh Mặc thật sự thích cô sao? Anh ấy chỉ yêu chị tôi thôi!”

 

Mí mắt Lương Tiểu Ý giật mạnh một cái, vẻ mặt cứng đờ lại nhưng trong nháy mắt đã biến mất nếu không nhìn kĩ khó lòng mà phát hiện được, sau đó nhanh chóng ra vẻ trấn định hừ lạnh một tiếng: “Anh ấy có thích tôi hay không thì liên quan gì đến cô? Anh ấy yêu ai không yêu ai, ít nhất cũng sẽ không yêu cô, mà hiện tại tôi đã là vợ của anh ấy”

 

“Vợ? Ha ha ha…” Ôn Tình Tuyết giống như nghe được điều gì đó rất buồn cười, “Anh ấy đã tổ chức hôn lễ với cô chưa? Tặng cô nhẫn cưới chưa? Còn có anh ấy đã từng cầu hôn cô chưa? Lương Tiểu Ý! Tất cả những điều này, cô đều không có, cô còn dám nói cô là vợ của anh ấy?

 

Thế cô có biết hay không, chị của tôi – người bị cô hại thành người thực vật, bây giờ đang nằm ở trên giường bệnh của bệnh viện England, đã được anh Mặc tặng đồ trưng sức làm bằng kim cương, thậm chí còn cố ý tốn nhiều tiền mời thợ kim hoàn Pierre lấy kích cỡ làm nhẫn kim cương cho chị của tôi, bao trọn tầng cao của khách sạn quốc tế Nguyên Hòa để cầu hôn chị của tôi. Những việc này, anh Mặc đã từng là cho cô chưa? Mà cho dù cũng đã làm những hành động như vậy, cô có thể kể ra hay không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK