Mục lục
Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em - Lương Tiểu Ý (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102

 

Thời gian lại trôi qua thêm nửa tháng nữa, cuộc sống của Lương Tiểu Ý trôi qua cực kỳ phong phú. Trong thời gian nửa tháng này, cô lại liên tiếp cứu sống thêm năm bệnh nhân u não nữa. Không phải lần nào.

 

Lương Tiểu Ý cũng chọn phẫu thuật mở sọ, có một số khối u nằm ở vị trí chính diện, hơn nữa kích cỡ cũng nhỏ, không đè lên dây thần kinh, cô sẽ cân nhắc điều trị bằng tia bức xạ gamma.

 

Trong năm bệnh nhân được cứu chữa tháng này có hai bệnh nhân dùng tia laser cắt bỏ khối u. Nhưng dù nói như thế nào, cô mới bắt đầu kế hoạch chưa được một tháng, cứu chữa rất nhiều bệnh nhân u não mà chưa một lần thất bại.

 

Chuyện này cũng thật thần kỳ. Phương Xuyên, người cũng là bác sĩ khoa ngoại thần kinh càng thêm ca ngợi cô.

 

Đương nhiên, kèm với sự thành công, túi tiền của Lương Tiểu Ý cũng xeẹp đi rất nhiều. Cho dù Tô Lương Mặc không yêu cầu cô trả tiền viện phí, thuốc men. Nhưng Lương Tiểu Ý vẫn kiên trì muốn trả, cô nói: “Đây là ước mơ từ nhỏ của em. Em nhất định phải trả viện phí, thuốc men: Bởi sự thành công của Lương Tiểu Ý, mọi người quan tâm chuyện này cũng càng ngày càng nhiều. Hôm nay trong bệnh viện, Lương Tiểu Ý lại đụng phải tên phóng viên đã bám theo cô ba ngày, kiên trì muốn phỏng vấn cô.

 

Nhìn thấy phóng viên họ Kim đến từ tòa soạn nào đó này, Lương Tiểu Ý lại cảm thấy đau đầu…. Đến tận bây giờ cô vẫn không hiểu, rõ ràng cô làm những chuyện này đều chỉ vì nguyện vọng của mình, tại sao mọi người lại bắt đầu quan tâm đến cô. Lương Tiểu Ý không hề tuyên truyền với bên ngoài, cô thậm chí không thèm giả vờ đăng bất kỳ bức ảnh hoặc dòng chữ nào trên weibo. Nhưng không biết vì sao, lại thu hút sự quan tâm của xã hội.

 

“Phóng viên Kim, anh có thể đừng đến tìm tôi nữa được không? Tôi đã nói rồi, tôi không nhận phỏng vấn” Lương Tiểu Ý vỗ trán đau đầu nói: “Thật đấy, anh làm như thế này chỉ gây rắc rối cho tôi. Tôi làm những việc này chỉ vì ước mơ lúc nhỏ của tôi mà thôi, tôi không hề muốn “nổi tiếng”, cứ như thế này khiến tôi rất mệt mỏi”

 

Lương Tiểu Ý nói xong liền bước vào văn phòng, đem vị phóng viên Kim kia khóa ngoài cửa phòng, cô mệt mỏi xoa xoa mi tâm, cởi ra chiếc áo blouse trăng trên người.

 

Hôm nay Tô Lương Mặc đi công tác, Lương Tiểu Ý không muốn gọi điện thoại kêu lão Lý lái xe đến, đã rất lâu rồi cô không đi về một mình.

 

Lương Tiểu Ý cầm lấy túi xách đi thang máy xuống lầu, lại phát hiện người trong bệnh viện hôm nay có chút kỳ lạ.

 

Những người thường ngày hay chào hỏi với cô, vừa nhìn thấy cô liền chạy ra xa, còn có người châu đầu ghé tai, chỉ chỉ trỏ trỏ cô.

 

Lương Tiểu Ý thấy làm lạ, chẳng lẽ trên mặt cô có gì? Cô lấy chiếc gương mang bên người ra soi mặt… Không có gì cả, không có thứ gì kỳ lạ trên mặt cô hết, vậy những người đó đang nhìn gì chứ?

 

Bỗng nhiên nhìn thấy một y tá quen thuộc đi đến trước mặt cô, Lương Tiểu Ý vươn tay ra túm cô y tá đó lại: “Tiểu Mỹ, cô biết bọn họ đang nhìn cái gì không…” Lời còn chưa nói hết, Tiểu Mỹ ngẩng đầu lên nhìn thấy là cô, mặt liền biến sắc, hoảng hốt chạy về phía khác, ném lại một câu: “Tôi không biết”

 

Lương Tiểu Ý cũng không ngốc, dáng vẻ của Tiểu Mỹ rõ ràng là biết nguyên nhân. Cô lại lần lượt nhìn những người quen thân, phản ứng của mỗi người nhìn thấy cô đều giông nhau vội vàng chạy đi. Cô giống như một bãi phân chó, người thấy người tránh.

 

Đi tới trạm xe bus bên cạnh bệnh viện, vừa lên xe, cảm giác kì lạ ở trong bệnh viện lại một lần nữa xuất hiện trong lòng cô. Cô nhận ra, những người ngồi trên hàng ghế hai bên nhìn cô bằng ánh mắt tràn ngập khinh bỉ cùng miệt thị.

 

Lương Tiểu Ý đi xuống hàng ghế cuối cùng của xe bus, đang định ngồi xuống, bác gái bên cạnh đột nhiên mắng cô với sắc mắt khó coi: “Đi ra chỗ khác, chỗ này không cho kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm người khác ngĩ Lương Tiểu Ý ngỡ rằng mình nghe nhầm, kinh ngạc nhìn bác gái kia, “Bác, bác nói gì vậy ạ?”

 

Bác gái hung hãn đứng lên chỉ tay thẳng vào mũi Lương Tiểu Ý mắng to: “Tôi nói cô là kẻ thứ ba không biết xấu hổ, chen chân vào tình cảm của bạn thân! Đúng là không biết xấu hổ, chẳng trách bây giờ trên mạng đều nói phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, đến chồng sắp cưới của bạn thân cũng cướp, chỗ này không chào đón cô! Mau cút xuống xel”

 

Có người dẫn đầu, những người phía sau cũng không còn kiêng dè gì nữa.

 

“Đúng vậy, loại người giống như cô đáng ra phải bị bắt vào tù! Vì có được chồng sắp cưới của bạn thân, bèn cố ý sơ suất trong lúc phẫu thuật cho người ta, giết người đoạt mạng! Loại người như cô không xứng đáng làm bác sĩ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK