"Thám tử số 6" kỳ đầu tiên ngoài ý muốn hot, hai ngày nay Hứa Kiêu Bạch vừa đăng nhập Weibo, thông báo tin nhắn khiến cho điện thoại cậu bị đơ mất nửa ngày. Fan của cậu đã vượt qua trăm vạn, cơ bản đều là fan thám tử.
Cậu ở trên xe lướt bình luận một lát, phát hiện lại có fan cũ dẫn mọi người đi xem ảnh mình đăng từ thuở sơ khai ban đầu của mình.
Nói thật ra, Tiểu Bạch kỳ thật rất xấu hổ. Bởi vì lúc đầu để kiếm tiền nên cậu đã chụp một số hình ảnh quy mô hơi nhiều. Năm xưa vì tuyên truyền, cậu còn chơi qua một ít cosplay, mấy cái này cũng bị đào mộ ra cho fan mới thưởng thức, bây giờ chính là hiện trường xử phạt công khai.
Hứa Kiêu Bạch che mặt, sớm biết mình hot nhanh như vậy cậu đã không chụp những bức ảnh này rồi.
Cũng may ngoại trừ mấy tấm ảnh này, Hứa Kiêu Bạch không có lịch sử đen tối nào khác. Ngay cả chuyện cậu và Trần Trình yêu đương, cậu cũng không nói trên Weibo. Dù sao Trần Trình cũng rất để ý thân phận, tùy thời tùy chỗ đều vì chuẩn bị ra mắt.
Cũng may Từ Tuệ đã chuẩn bị ứng đối trước, ảnh chụp trước đó cũng không có gì không thể nhìn thấy được, không có lịch sử đen tối, Tiểu Bạch chính là một tờ giấy trắng sạch sẽ. Công ty thích nhất là có nghệ sĩ như vậy, bởi vì không cần phải chi tiêu quá nhiều tiền để PR, chỉ cần đi đúng hướng là được.
Từ Tuệ lại gửi cho cậu mấy tấm ảnh chụp chung ở tổ tiết mục, chủ động liên lạc với các thành viên khác, muốn mọi người giúp đỡ cùng nhau tuyên truyền. Quan hệ của mọi người đều rất tốt, việc giúp Tiểu Bạch share Weibo chỉ là động một ngón tay.
Weibo của Hứa Kiêu Bạch đăng với dòng trạng thái: "Thám tử xã số 6", sự thật luôn luôn chỉ có một. @Hàn Tử Phong @Trâu Sỹ Dương Lười Biếng @Ngủ Sớm Dậy Sớm Trì Dương @Siêu Mẫu Triệu Nghĩa
Người đầu tiên share là Hàn Tử Phong: Cháu trai thông minh da trắng sáng ngời, cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ cháu trai của tôi. @Hứa Kiêu Bạch: "Thám tử xã số 6", sự thật luôn luôn chỉ có một. @Hàn Tử Phong @Trâu Sỹ Dương Lười Biếng @Ngủ Sớm Dậy Sớm Trì Dương @Siêu Mẫu Triệu Nghĩa
Ngay sau đó là Triệu Nghĩa: Đội trưởng Hàn, anh như này là bày cháu trai của mình lên quầy bán đấy à? @Hàn Tử Phong: Cháu trai thông minh da trắng sáng ngời, cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ cháu trai của tôi. @Hứa Kiêu Bạch: "Thám tử xã số 6", sự thật luôn luôn chỉ có một. @Hàn Tử Phong @Trâu Sỹ Dương Lười Biếng @Ngủ Sớm Dậy Sớm Trì Dương @Siêu Mẫu Triệu Nghĩa
Kế tiếp là Trì Dương, Trì Dương tương đối đơn giản, chỉ gõ một dán nhãn vui vẻ.
Cuối cùng là Trâu Sĩ Dương phản ứng chậm chạp, mãi luôn chậm hơn mọi người nửa nhịp, vẫn phải nhờ Triệu Nghĩa nhắc nhở mới lên Weibo Share.
Sau đó, một chiếc xe mang theo vui vẻ hộ tống mọi người buổi tối đi ăn tôm hùm đất.
Quán tôm hùm đất do Trâu Sĩ Dương mở, ban đầu hắn giải nghệ cũng không có ý định gia nhập làng giải trí, vì thường xuyên đi lặn biển tiếp xúc với biển cho nên quen biết không ít ngư dân. Vì vậy, sau khi nghỉ hưu liền mở một cửa hàng hải sản, sau đó phát hiện ra tôm hùm đất bán rất tốt, vì vậy hắn đã kinh doanh quán tôm hùm đất.
Trâu Sĩ Dương nói: "Hôm nay tôi mời khách! Đủ loại tôm hùm đất đủ luôn! Dù sao ngày mai cũng không ghi hình, bia cũng đầy đủ. Mọi người cứ ăn uống tự nhiên đi, ăn ngon uống tốt là được."
Trâu Sĩ Dương không giỏi nói chuyện, nhưng thắng trong cách làm người. Lần trước hắn đi theo mọi người đến nhà Hàn Tử Phong ăn cơm liền nghĩ nhất định phải mời lại. Lúc này mọi người nói muốn liên hoan chúc mừng liền lập tức nghĩ đến việc mời mọi người đến quán tôm hùm đất mình mở.
Mọi người cùng nhau đến quán tôm hùm đất của Trâu Sĩ Dương, còn rất bất ngờ, quán tôm hùm lại được trang trí vô cùng huy hoàng, hơn nữa quy mô cũng không nhỏ.
Hàn Tử Phong phát huy đầy đủ bản tính trêu chọc của mình khoa trương nói: "Oa, lão Trâu à! Đây là quán tôm hùm đất mà anh đã mở sau khi lấy huy chương vàng đúng không?"
Trâu Sĩ Dương nói: "Vậy cũng không đúng, nhưng tiền thưởng chắc chắn đều đập hết vào đây. Hơn nữa vị trí này tương đối hợp, tiền thuê nhà kỳ thật không cao. Sau đó bán tôm hùm bán chút danh tiếng, mới mua về trang trí lại."
Hứa Kiêu Bạch cũng phụ họa thêm một câu: "Khó trách Trâu ca không thèm để ý thành tích trong giới, phật hệ tiếp thông báo, thì ra là trong nhà có cửa sau nha!"
Nhìn từ lượng khách ăn mà xem, công việc kinh doanh hàng ngày của Trâu Sĩ Dương hẳn là không tồi.
Trâu Sĩ Dương giải thích: "Thật ra cũng có lúc không làm được nữa, ngay từ đầu làm quán hải sản, làm được chỉ còn lại một quầy hàng nhỏ, sắp phải đối mặt với phá sản. Lúc ấy người đại diện của tôi tìm tới tôi, tôi nghĩ không bằng đóng cửa hàng đi lăn lộn giới giải trí đi. Dù sao tôi cũng không có vợ con, một mình ăn no cả nhà không chết đói. Buổi tối hôm đó liền nói với nhân viên bán hàng đem toàn bộ hàng hóa ra đi xử lý. Vừa đúng lúc bên cạnh có một người bán thủy sản, hôm đó kho lạnh nhà anh ta bị hỏng, một đống tôm hùm đất bị ứ đọng nên bán với giá rẻ cho chúng tôi. Kết quả là đêm đó tôi đã bán tôm hùm đất thu được lãi hàng trăm ngàn đô la. Kể từ đó, tôi chuyển sang chuyên làm về tôm hùm đất luôn."
Đằng sau mỗi người thành công, sẽ có vô số thất bại. Mọi người lại chỉ nhìn thấy một mặt sáng bóng của hắn, lại không biết những thứ này sáng ngời này phải dùng bao nhiêu mồ hôi đổi lấy.
Trâu Sĩ Dương mời mọi người đến một gian phòng lớn nhất, nơi này đều có đầy đủ tiện nghi, đúng là rất thích hợp để ăn mừng. Còn có một giàn thiết bị âm thanh và một sân khấu nhỏ.
Hàn Tử Phong rốt cục tháo khẩu trang ra, cầm lấy thực đơn nói: "Tôi muốn một phần siêu cay! Tiểu Bạch, cậu có ăn cay được không?"
Tiểu Bạch tiến lại gần đáp: "Không cay không vui! Có điều là..." Cậu vừa nghĩ đến nhóc con trong bụng mình liền nói: "Gần đây tôi bị nóng trong người không dám ăn quá cay, hay là gọi cho tôi một phần thập tam hương đi?"
Hai huynh đệ Hàn Tử Phong đã có quyết định liền nói: "Được, vậy gọi thập tam hương cùng siêu cay mỗi thứ một phần. Hai người tự gọi đi! Tôi gọi thêm bia! Tiểu Bạch, cậu có uống bia không?" Vừa nghĩ Tiểu Bạch mới vừa trưởng thành, lập tức nói: "Quên đi cậu đừng uống, lấy cho Tiểu Bạch hai lọ dịch dinh dưỡng ăn nhanh."
Hứa Kiêu Bạch: "..." Lại là dịch dinh dưỡng ăn nhanh, tôi không thể uống nước trái cây sao?
Có điều là cậu cũng thích dịch dinh dưỡng ăn nhanh.
Trì Dương cùng đạo diễn đi khuấy động máy hát kia, Hứa Kiêu Bạch lúc này mới biết thì ra Chân Đạt Kha rất chiếu cố Trì Dương. Trong ngoài vòng tròn này đều là mạng lưới quan hệ, Trì Trăn Hoàn hẳn là cùng Chân Đạt Kha quen biết, hơn nữa quan hệ hẳn là không cạn.
Rất nhanh, Chân Đạt Kha chọn một bài hát, cầm micro hỏi: "Alo alo? Các cậu có ai hát không? Nếu không có ai hát, tôi sẽ mở màn đầu tiên đây."
Mọi người không có dị nghị, ánh mắt Hứa Kiêu Bạch toàn bộ ở đặt lên tôm hùm đất, Hàn Tử Phong thì đang bưng bia đi khắp bàn cạn chén.
Triệu Nghĩa và Trâu Sĩ Dương khách khí tán gẫu cái gì đó, hình như Triệu Nghĩa cũng muốn phát triển một nghề phụ, chuẩn bị cho việc dưỡng lão của mình.
Ngay tại thời điểm hòa thuận ấm áp trong sân, một tiếng quỷ kêu gào thét nổ tung màng nhĩ mọi người.
Hứa Kiêu Bạch phun hết dịch dinh dưỡng ăn nhanh trong miệng ra lên đầy người Hàn Tử Phong.
Trâu Sĩ Dương và Triệu Nghĩa hốt hoảng, hai người vội vàng che lỗ tai.
Trì Dương mang vẻ mặt bối rối nhìn khắp nơi, còn tưởng rằng trong phòng bị ma ám.
Mất nửa ngày mọi người mới phản ứng lại, nhìn về phía Chân Đạt Kha, quả nhiên họ nhìn thấy đạo diễn kiêm nhà sản xuất đang ôm chai rượu say mê hát tình ca.
Biểu tình trên mặt Hàn Tử Phong giống như đã nhìn thấy quỷ tám đời, hắn ngoáy lỗ tai, tiến đến trước mặt Tiểu Bạch nói: "Bên ngoài đều nói Chân Đạt Kha là tân binh đạo diễn, chế tác tài tử, làm sao tôi cảm thấy anh ta giống như một con xà tinh vậy?"
Hứa Kiêu Bạch cũng bịt lỗ tai thấp giọng nói: "Có thể hát tình ca như cưa điện kinh hồn kiểu này... Không phải cũng là tài năng sao?"
Mọi người phản ứng lại cười thành một tràng, Chân Đạt Kha lại không có nửa điểm khác thường, tiếp tục say sưa hát.
Mọi người không đành lòng quấy rầy một người đắm chìm trong tiếng hát của bản thân không muốn tỉnh lại, vì vậy trong tiếng cưa điện kinh hồn, ai nên ăn vẫn ăn, ai nên uống vẫn uống.
Năng lực thích ứng của nhân loại vĩnh viễn đều là cường đại kinh người như vậy.
Cũng may Chân Đạt Kha cũng không phải là Chaien, sau khi hát xong một bài hát, hắn nâng ly rượu lên, ở trên sân khấu hoan hô với mọi người: "Chúc mừng chiến thắng đầu tiên của Đội Thám tử số 6! Mọi người cạn ly nào!"
Mọi người cùng nhau hoan hô, Tiểu Bạch cũng giơ dịch dinh dưỡng ăn nhanh lên cùng mọi người thoải mái uống rượu.
Cũng may các đàn anh đều tương đối chăm sóc cậu, không ép cậu uống rượu. Họ đều biết Tiểu Bạch ở đây là nhỏ nhất, nhìn qua lại giống như vị thành niên, đứa nhỏ như vậy, tất cả mọi người đều muốn làm người đó.
Ngược lại Trì Dương lại bị cho uống không ít, hắn nhìn cao đen tráng kiện, thực tế tửu lượng cũng không kém. Hắn từ nhỏ đã theo ông ngoại uống chút rượu gạo, mấy bình xuống bụng căn bản không hề có tri giác.
Có lẽ bởi vì tất cả mọi người rất hợp ý, vì vậy đêm nay chơi rất bung xõa. Cuối cùng Trì Dương vẫn uống say, ôm bả vai Tiểu Bạch cười ngây ngô, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đáng yêu như một đứa trẻ hồ lô kim cương. Lộ ra một bên răng hổ nhỏ, trong ánh mặt trời lộ ra vài phần ngốc nghếch.
Hứa Kiêu Bạch cầm mặt hắn hỏi: "Dương Dương, cậu còn nhớ mình họ gì không?"
Trì Dương vẻ mặt mê mang đáp: "Họ Trì~"
Hứa Kiêu Bạch u sầu không được, Trì Dương nặng như vậy, nên vận chuyển hắn trở về như thế nào đây?
Cũng may sau khi kết thúc, Lục Thành Nghiễm liền tới đón cậu. Cậu từ chối thỉnh cầu Hàn Tử Phong đưa mình về, đỡ Trì Dương ở ven đường chờ xe của Lục Thành Nghiễm. Lúc này Hứa Tuấn Lân cũng điện cho cậu bảo cậu buổi tối trở về ngủ, không nên bởi vì lý do gì mà không về nhà. Trẻ em cứ ở bên ngoài cả ngày, không an toàn chút nào.
Hứa Kiêu Bạch gọi video cho Hứa Tuấn Lân, bảo y xem tình huống trước mắt của mình một chút, cũng nói: "Trì Dương đã say thành như vậy, con không có cách nào trở về được đâu. Con về rồi, ban đêm mà không có ai chăm sóc dễ xảy ra chuyện. Lát nữa chú Lục đến đón con, chú ấy nói đưa bọn con đến nhà chú ấy qua đêm."
Vừa nghe Lục Thành Nghiễm đi qua đón Tiểu Bạch, Hứa Tuấn Lân liền thoáng yên lòng, nói: "Con đi quấy rầy chú Lục mình như vậy được không?"
Hứa Kiêu Bạch nói: "Chú ấy là nhà đầu tư của chúng con đó, vốn thường xuyên chạy show. Trì Dương uống say, ở ký túc xá nhất định sẽ quấy rầy người khác. Nhà chú Lục rất lớn, chú ấy nói sẽ chia cho bọn con hai phòng."
Hứa Tuấn Lân gật gật đầu nói: "Vậy hai đứa phải ngoan một chút, buổi tối không nên quấy rầy hắn."
Hứa Kiêu Bạch đáp: "Vâng, con sẽ không quấy rầy công việc của chú ấy, ba không cần lo lắng đâu."
Tắt video, Hứa Kiêu Bạch thè lưỡi, bỗng nhiên cảm thấy lấy trưởng bối Lục Thành Nghiễm ra làm lá chắn vô cùng hữu dụng.
Sau khi tắt video Hứa Tuấn Lân lại gửi cho cậu một tin nhắn: "Trễ một chút trở về thử quần áo đi, nếu không hợp sẽ kịp đổi cho con."
Hứa Kiêu Bạch trả lời một icon OK, xe của Lục Thành Nghiễm liền tới.
Hắn từ xa liền nhìn thấy Tiểu Bạch cùng một nam hài cao lớn đẹp trai ôm nhau, nhíu nhíu mày, đem xe dừng ở trước mặt bọn họ. Sau khi xuống xe mới thấy rõ, nam hài cơ hồ muốn nằm sấp trên người Tiểu Bạch kia là Trì Dương.
Vừa nhìn bộ dáng Trì Dương liền biết hắn đã uống không ít rượu, Lục Thành Nghiễm lập tức xuống xe đỡ người lên xe, ngửi mùi rượu trên người hai người bọn họ hỏi: "Bọn họ để cho các em uống rượu sao? Không biết đều là tiểu hài tử mới trưởng thành sao?"
Hứa Kiêu Bạch nói: "Không cho tôi uống, Trì Dương uống, tôi uống dịch dinh dưỡng ăn liền."
Mi tâm Lục Thành Nghiễm buông lỏng, nhét cậu vào ghế lái phụ, Hứa Kiêu Bạch trợn một tiếng, nói: "Chú làm gì vậy? Tôi phải ngồi phía sau chăm sóc cậu ấy đó!"