Hứa Kiêu Bạch buông Lục Thành Nghiễm ra nói: "Chú Lục, cháu đùa trêu chú thôi mà, chú lái xe cho an toàn nha, cẩn thận kẻo một thi hai mạng á."
Lục Thành Nghiễm nhíu mày, nhịn không được đem một chân mày hơi nâng cao một chút, nuốt một ngụm nước miếng mới nói: "Đứa nhỏ này, lại nói bậy nữa."
Hứa Kiêu Bạch nói: "Cháu không có nói bậy. Tối hôm đó chúng ta cái gì cũng làm, hơn nữa lão nhân gia ngài ngay cả một cái bao cũng không đeo, đủ phóng khoáng nha. Chú nói xem, đến lúc đó nếu cháu thật sự mang thai, chú có nhận không?"
Lục Thành Nghiễm bất đắc dĩ nói: "Nhận nhận, đến lúc đó tôi nhất định tam thư lục lễ, đem kiệu tám người khiêng rước cháu về nhà, Hứa đại tiểu thư của ta!"
Hứa Kiêu Bạch ôm bụng cười như điên, cậu thích nhất là chọc lão nghiêm túc Lục Thành Nghiễm này. Hơn nữa bộ dạng của hắn thật sự rất đẹp trai, Hứa Kiêu Bạch cao 176 cũng không tính là thấp, đứng ở trước mặt hắn lại tựa như một nhóc lùn. Lục Thành Nghiễm gần 190, nhưng mà nghe nói chiều dài tỷ lệ nghịch với chiều cao. Đều tự trách mình tối hôm đó say rượu quá, không thể tự mình kiểm chứng một chút.
Sau khi đặt Hứa Kiêu Bạch vào vị trí được đoàn làm phim chỉ định, Lục Thành Nghiễm nói: "Tôi đang ở công trường bên cạnh, có việc liền gọi điện thoại cho tôi."
Hứa Kiêu Bạch dùng tay ra hiệu OK, quay đầu nhìn tháp treo san sát bên cạnh, lại ở trong lòng phỉ nhổ bọn họ một chút đúng là tư bản có tiền. Mảnh đất hẻo lánh này trải qua Ngô Đồng Kính đầu tư, chỉ sợ giá nhà lại sẽ tăng lên.
Vừa xuống xe, Hứa Kiêu Bạch đã bị mấy cái camera quay vào mặt. Đây là lần đầu tiên cậu quay chương trình tạp kỹ, có chút khẩn trương hướng về phía máy quay chào hỏi nói: "Hi~" Nghĩ có nên giới thiệu mình một chút hay không, cậu lập tức nói: "Tôi tên là Hứa Kiêu Bạch, mọi người có thể gọi tôi là Tiểu Bạch. Ừm... Chỉ có một mình tôi thôi sao? Mọi người không đến à?"
Lúc này, âm thanh bên ngoài của bức ngăn nhắc nhở: "Ở cuối hành lang, thám tử tư số 6."
Hứa Kiêu Bạch ồ một tiếng, lập tức nhớ tới, kỳ đầu tiên của chương trình tạp kỹ lần này của bọn họ là một vụ bắt cóc. Mục tiêu nhiệm vụ của bọn họ chính là giải cứu thành công thiếu niên bị bắt cóc kia, lại cùng nhau thoát khỏi khu vực giám sát của tổ chức thần bí "X".
Cậu lập tức nhấc chân đi về phía cuối hành lang, vừa đi vừa đánh giá hoàn cảnh chung quanh. Đây là một lâu đài cổ sang trọng và cổ điển, một tòa nhà kiểu Anh và một tháp chuông tuyệt đẹp. Con trỏ trên tháp chuông là hình dạng hoa hồng, có thể thấy rằng các nhà sáng tạo rất lãng mạn.
Hứa Kiêu Bạch biết lâu đài cổ này là thương nhân khu biệt thự của Ngô Đồng Kính Tiên Tê Trang, chắc chắn có quảng cáo ở đây.
Lúc này, Hứa Kiêu Bạch đi tới chỗ một người đàn ông thần bí mặc âu phục kẻ sọc ba caro, có cổ áo, đội mũ nồi, chân mang giày da kết cấu gỗ màu nâu, tay cầm nạng. Nam nhân vừa ngẩng đầu, Hứa Kiêu Bạch thiếu chút nữa cười phun, cậu tiến lên nói: "Anh Triệu? Trang phục của anh... Thật là hoang dã~"
Chỉ thấy trên môi Triệu Nghĩa còn dính râu giả, trong túi áo có đựng bài poker, giống như một tên hề tùy thời có thể tạo trò ảo thuật. Nếu như không phải hắn cao lớn đứng ở nơi đó, bộ quần áo này mặc vào khẳng định sẽ rất buồn cười.
Triệu Nghĩa là cựu siêu mẫu, cao 1m91 và có gương mặt cao cấp.
Hắn vung nạng tiến lên chào hỏi Hứa Kiêu Bạch nói: "Đặc vụ Bạch, cậu tới rồi sao? Cười cái gì chứ, đừng cười, đây là thiết lập của tôi. Thiết lập nhân vật của cậu là gì?"
Hứa Kiêu Bạch đáp: "Ngốc Bạch Điềm, cậu của tôi là thám trưởng, tôi vừa tốt nghiệp đại học liền đến chỗ cậu ấy thực tập. Từ nhỏ thân thể đã không tốt, chạy hai bước liền thở hồng hộc, phơi nắng hai cái liền sốc, ngồi lâu đứng dậy đột ngột còn có thể hạ đường huyết choáng váng."
Triệu Nghĩa:...Thiết lập gì mà lộn xộn thế không biết.
Loại người này thiết lập không khéo léo, dễ dàng sẽ thu về anti. Có điều là Hứa Kiêu Bạch có một gương mặt có thể kích phát mẫu tính tràn lan, người khác có thể chiêu hắc, đến chỗ cậu nhóc này lại có thể chính là kiểu khiến người ta đau lòng. Tóm lại trước khi phát sóng, ai cũng không biết hiệu quả như thế nào.
Hứa Kiêu Bạch bóc một cây kẹo mút ra, vừa ngậm vừa diễn nói: "Cậu tôi bảo tôi tới báo danh, cậu ấy ở bên trong sao?"
Triệu Nghĩa nói: "Ở trong, tôi vừa tìm thám trưởng báo danh rồi, vừa mới nghỉ phép trở về xong, tôi trước tiên đi xem hộp thư có đầy hay không đã."
Biết được thám trưởng đang ở trong phòng làm việc, Hứa Kiêu Bạch liền đi tìm thám trưởng báo danh. Không nghi ngờ gì nữa, thám trưởng là do Hàn Tử Phong trong bọn họ thủ vai. Thám trưởng Hàn năm nay hai mươi bốn tuổi, ở trong một đám tiểu thịt tươi, xem như có một chút thực lực. Nhưng hắn mang theo thể chất bị hắc tự nhiên, đám anti theo chân hắn từ khi ra mắt đến giờ vẫn cứ là đi theo không ngớt.
Hứa Kiêu Bạch cố ý tìm hiểu Hàn Tử Phong một chút, kỳ thật người này cũng không có điểm hắc gì quá đáng quá, đều là tin đồn bắt gió bắt bóng. Có người nói hắn dựa vào chỗ của một đại lão, cũng có người nói hắn từ nhỏ lăn lộn kiếm sống là một tên côn đồ ác bá, còn có người nói hắn tốt nghiệp trung học cơ sở không có văn hóa siêu cấp, tra không được tên hắn trong trường trình học đại học.
Bất luận như thế nào, Hàn Tử Phong vẫn cứ lung lay chen vào hàng ngũ đám tiểu sinh tuyến 4.
Nhưng vì anti quá nhiều nên vẫn không có tác phẩm nào quá nổi nên vẫn bị anti giễu cợt. Lúc trước thật vất vả mới quay được bộ "Thất Bộ Tuyệt Sát", kiếm đủ danh tiếng cùng nhân khí, lại không biết vì sao bị toang.
Có điều là cho dù có mơ hồ đến đâu, người ta cũng có lưu lượng, có fan, có tác phẩm, có minh tinh phát ngôn, mà Hứa Kiêu Bạch là người mẫu vô danh tiểu dã không thể trèo cao. Tuy rằng hôm nay cậu lưu lạc đến chỗ này ghi hình cùng đám ngưu quỷ xà thần bọn họ, nhưng nói không chừng gió đông cùng nhau, Hàn Tử Phong liền vực dậy đây? Dù sao gương mặt đẹp trai của hắn rất ăn trong giới, nhất là thái độ của hắn khi đối đãi với anti fan, ngây ngốc vui vẻ lộ răng nanh, giống như trúng năm trăm vạn.
Chỉ riêng thái độ không có việc gì này, chính là một luồng thanh lưu trong giới giải trí rồi.
Vừa đi về phía văn phòng, Hứa Kiêu Bạch vừa nhỏ giọng bức bách: "Tôi ở lại một lát muốn đi gặp cậu tôi, Hàn Tử Phong. Tôi cũng hồi hộp quá! Ừm... Rất thích Hàn Tử Phong, tôi cũng đã xem qua bộ phim Thất Bộ Tuyệt Sát mà anh ấy diễn rồi. Cảm giác thế nào á? Ồ, tôi cảm thấy anh ấy phù hợp để đóng vai một kẻ giết người hơn. Khuôn mặt của anh ấy thực sự có thể định hình mạnh mẽ và có thể chuyển đổi liền mạch giữa thanh niên và một người đàn ông."
Nói xong, cậu duỗi ngón tay cái lên nói: "Tuyệt, rất tuyệt!"
Dù sao bất luận như thế nào, trong đoàn đội này nhất định phải điên cuồng thổi rắm cầu vồng cho caca con át chủ bài.
Mặc dù thổi có hơi quá.
Hứa Kiêu Bạch gõ cửa, bên trong truyền đến một tiếng: "Vào đi."
Cậu hít một hơi thật sâu, đẩy cửa đi vào, thì thầm: "Cậu ơi, con tới rồi." Sau đó ngẩng đầu, nhìn thấy người cậu trẻ tuổi ăn chơi trác táng mặc áo ngủ, chân trần, gối lên gối ôm lớn, chân đặt lên bàn, bưng một ly rượu vang đỏ vừa uống vừa xem video trên điện thoại di động.
Đúng, thiết lập nhân vật của Hàn Tử Phong là một thám trưởng rất tùy hứng.
Bên cạnh hắn là Trâu Sĩ Dương mặc một thân đồng phục, thân phận của Trâu Sĩ Dương là trợ thủ của thám trưởng, thiết lập nhân vật là một người trung thành thành thật, tận lực tận trách của Hàn Tử Phong.
Trong phòng có bốn cái máy quay, hơn nữa còn có hai chiếc đi theo Hứa Kiêu Bạch, sắp không có chỗ nữa rồi. Ngoại trừ máy quay trực tiếp, những người khác đều ở lại bên ngoài.
Trâu Sĩ Dương thập phần tận tâm tận trách nói với Hàn Tử Phong: "Thám trưởng, cháu trai của ngài tới rồi."
Hàn Tử Phong vừa nghe, lập tức lấy chân từ trên bàn xuống, ngồi ngay ngắn sau đó sửa áo ngủ trên người, nhìn về phía Hứa Kiêu Bạch nói: "Ồ, cháu trai lớn của ta sao. Mấy năm nay không gặp mà cháu đã lớn như vậy rồi cơ à? Mau qua đây ngồi để cậu xem xem."
Hứa Kiêu Bạch đầu đầy hắc tuyến, Hàn Tử Phong còn rất biết chiếm tiện nghi. Tuy nhiên, thiết lập của người ta như vậy, cậu đành ngồi theo nói: "Con chào chú, mẹ con bảo con thay bà ấy hỏi thăm tới chú đấy. Thân thể chú gần đây sao rồi?"
Phía sau Trâu Sĩ Dương nghẹn cười nghẹn đến không chịu nổi, hai người này vừa gặp mặt liền gậy đòn rồi?
Hàn Tử Phong cũng có chút không chịu nổi, đứng dậy chào hỏi cậu nói: "Xin chào, tôi là Hàn Tử Phong, đây là thiết lập nhân vật của tôi, xin lỗi."
Hứa Kiêu Bạch vẫn không để trong lòng, ngược lại cảm thấy Hàn Tử Phong rất bình dị gần gũi, không có một chút dáng vẻ minh tinh, cùng hình tượng ngây ngô ha ha của hắn rất cóđối xứng. Liền tiến lên bắt tay hắn nói: "Tôi là Hứa Kiêu Bạch, không sao cái này tôi biết. Chú ngồi đi, tôi rót rượu cho chú?" Nói xong Hứa Kiêu Bạch bưng chai rượu rót cho Hàn Tử Phong một ly rượu vang đỏ.
Hàn Tử Phong vỗ vai Hứa Kiêu Bạch nói: "Haiz, đứa nhỏ này thật hiếu thuận. Lại đây nào lão Trâu, đây là Tiểu Bạch, cháu trai lớn của tôi. Sau này anh hãy dẫn theo nó quản lý công việc hậu cần đi. Cháu trai lớn của tôi, từ nhỏ sức khỏe đã không tốt, đi hai bước liền ngã, gió thổi là bay. Thân thể là cháu trai nhưng mệnh là cháu gái, người làm cậu này cũng rất đau lòng mà..."
Phụt...
Trâu Sĩ Dương rốt cục nhịn không được, cười phun ra.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu của Triệu Nghĩa, cùng với tiếng bước chân chạy gấp gáp: "Không hay rồi! Có chuyện lớn rồi!"
Mọi người đều nhìn về phía cửa, Triệu Nghĩa đẩy cửa ra, trong tay cầm một phong thư nhiễm máu.
Đây hẳn là đạo cụ mấu chốt để kích hoạt cốt truyện.
Hàn Tử Phong gõ gõ bàn nói: "Hoảng loạn như vậy giống cái dạng gì? Mang lá thư đến đây đưa ta xem có chuyện gì xảy ra."
Hàn Tử Phong mở thư ra nhìn một chút, gật đầu nói: "Ồ, là con trai duy nhất của người giàu nhất của Phượng Hoàng thành bị bắt cóc rồi."
Trâu Sĩ Dương nói: "Thám trưởng hình như không khẩn trương chút nào?"
Hàn Tử Phong nói: "Nói nhảm, cũng không phải cháu trai ta bị bắt cóc."
Hứa Kiêu Bạch: "Hả?" Lôi tôi vào làm đếch gì??
Hàn Tử Phong nói: "Được rồi, đoàn thám tử tư số 6 của chúng ta, bắt đầu phá án đi! Hãy nhớ khẩu hiệu của chúng ta- Sự thật..."
Mọi người đều hô lên: "Chỉ có một!"
Trâu Sĩ Dương cầm đồng phục thám trưởng của Hàn Tử Phong tới, vừa khoác cho hắn vừa nói: "Thám trưởng, Trì Nhất Đao còn chưa tới. Nếu không chúng ta đợi đã?"
Trì Nhất Đao chính là Trì Dương, hắn ở trong đây được thiết lật là một thanh đao dò xét binh khí của Hàn Tử Phong. Nói rõ ràng hơn một chút thì chính là tay đấm.
Trâu Sĩ Dương lắc lư điện thoại di động nói: "Hắn gửi tin nhắn cho tôi rồi, đang trên đường tới, chúng ta trước tiên đi tìm hắn hội hợp."
Mọi người chậm rãi đứng dậy, lập tức liền nghe thấy một tiếng rầm, Hứa Kiêu Bạch nằm trên mặt đất.
Mọi người:???
Thiếu chút nữa họ đã quên, cháu trai thám trưởng ngồi lâu mà đột ngột đứng dậy sẽ choáng váng ngã khuỵu.