Nhìn thấy Văn Vũ từ xa đi tới, nó dùng sức nhe răng để uy hiếp sinh vật phía xa kia, mặc dù nhìn bên ngoài thì nó chẳng có chút uy hiếp nào.
Văn Vũ không bị ảnh hưởng, khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, sát khí trên người Văn Vũ cũng càng ngày càng mãnh liệt.
“Không biết con thỏ này có kĩ năng gì, lỡ đâu nó có năng lực vướng tay vướng chân làm trận đấu kéo dài hơn ba phút thì chắc mình không có chỗ nào để khóc mất.” Ba phút cũng không dài.
Văn Vũ đã chuẩn bị để tốc chiến tốc thắng.
Linh thú mới được nghỉ ngơi lại bị sức mạnh của khế ước kéo vào bên trong thân thể Văn Vũ, Văn Vũ cảm thấy nó cũng uể oải, ấm ức và bất bình.
“Chờ khi tao an toàn thì chủ nhân này nhất định sẽ cho mày ăn thêm nhiều ma tinh. Văn Vũ âm thầm động viên nó. Trình độ tiến hóa của linh thú không cao, nghe được lời hứa hẹn của Văn Vũ thì vô cùng vui vẻ.
Con thỏ kia bị sát khí của Văn Vũ làm cho dựng hết cả lông lên. Nhìn thấy con người này không sợ hai chiếc răng cửa to lớn của mình thì dứt khoát sử dụng kĩ năng.
Băng Tiễn ( cấp D): Nhưng tụ sức mạnh của băng giá, gây sát thương cho kẻ địch.
Chỉ thấy một mũi tên màu xanh lam dài gần nửa mét phun ra từ miệng con thỏ. Văn Vũ buồn nôn, nói cái gì ngưng tụ băng tiễn, thực ra chỉ là nước bọt của nó mà thôi.
Ý nghĩ nhàm chán này vừa xẹt qua trong đầu Văn Vũ đã bị cậu nhanh chóng cắt đứt. Mặc dù con thỏ này không thể gây ra nguy hiểm gì nhưng không được phép thất thần trong lúc chiến đấu. Đây là kinh nghiệm của Văn Vũ đúc kết ra từ đời trước.
Văn Vũ xông đến với tốc độ cao nhất. Đầu tiên là nghiêng người tránh thoát băng tiễn của nó, sau đó lao lên trước mặt nó.
Con thỏ bị tốc độ của Văn Vũ dọa cho sợ hết hồn, nhìn đòn sát thủ của mình không có chút tác dụng nào, nó lại quyết đoán dùng đến năng lực thứ hai.
Phi thích ( cấp E): Sức mạnh khổng lồ tập trung trên hai chân, đứng dậy đá thẳng vào kẻ địch, gây tổn thương cực lớn cho kẻ địch.
Không thể không nói, kĩ năng này vô cùng phù hợp với cơ thể của con thỏ. Chỉ thấy con thỏ tự nhiên ngồi xổm xuống, hai chân dùng toàn lực, sau đó cả người lông lá nhảy lên không trung, hai chân ngắn ngủi hung hăng đá vào Văn Vũ. Sức mạnh khổng lồ kéo theo từng tiếng rít gào, lần công kích này vô cùng đáng sợ.
Đáng tiếc, ở trước mặt Văn Vũ, những nỗ lực của nó hoàn toàn trở nên vô dụng.
Chiến đao bổ xuống, hai chân con thỏ còn chưa kịp đá vào người Văn Vũ thì đã bị chém một nhát.
Kĩ năng của con thỏ lập tức bị gián đoạn, hai chân đang tung ra cú đá mất đi sự khống chế của đại não, càng lúc tốc độ càng chậm, sau đó sượt qua người Văn Vũ. Tố chất thân thể của Văn Vũ là 20 điểm, vết sượt nhẹ đó không thấm tháp vào đâu.
Sau đó con thỏ rơi bộp xuống đất, lăn lông lốc mấy vòng, bị thương không nhẹ.
Văn Vũ không có chút thương tiếc, cũng may lớp lông của nó cũng không cứng cáp lắm, Văn Vũ dùng một đao giải quyết con thỏ hữu danh vô thực biến dị cấp hai này.
“Keng. Chúc mừng người khiêu chiến đã khiêu chiến thành công, bắt đầu thăng cấp.”
Tiếng nhắc nhở lại vang vọng khắp không gian. Giữa không trung, một ánh sáng vàng bao phủ lấy Văn Vũ. Trạng thái chiến đấu bị một sức mạnh vô hình giải trừ, linh thú cũng được tiếp xúc với ánh sáng vàng.
Dưới sức mạnh thần bí, ban đầu tiểu linh thú lớn lên, sau đó lại bị nén lại, dần dần nhỏ đi. Mặc dù hình dạng ban đầu cũng không có biến hóa gì nhưng màu đen bên trên càng lúc càng đậm.
Văn Vũ không nhìn ra sự biến hóa của tiểu Linh thú, chỉ cảm thấy trước mắt mình đều là màu vàng. Một cảm giác ấm áp như dòng nước truyền vào khắp da thịt, từ trên xuống dưới, làm thân thể như biến hóa.
Vừa tận hưởng cảm giác biến đổi do ánh sáng vàng mang lại, Văn Vũ vừa lắng nghe lời nhắc nhở.
“Keng, chúc mừng người khiêu chiến đã khiêu chiến thành công, thăng cấp thành chức nghiệp giả cấp hai.
“Chức nghiệp giả cấp hai chỉ có thể dựa vào ma tinh cấp hai để tiến thành tăng cường, hạn mức tối đa là 50 điểm. Đồng thời, mở ra phương thức trao đổi ma tinh cấp một và cấp hai, tỉ lệ 10: 1.”
“Keng. Bởi vì Hồn sư là một chức nghiệp đặc thù nên người khiêu chiến không thể có thêm kĩ năng.”
“Keng. Chúc mừng linh thú của người khiêu chiến đã được thăng lên thành cấp hai, hạn mức tối đa tăng đến 50 điểm, đồng thời thu được kĩ năng cấp hai.”
“Cấp tốc ( Cấp C, bị động): Cải thiện toàn diện khả năng về tốc độ, tăng thêm 10% bao gồm tốc độ di chuyển, tốc độ tấn công và tốc độ phản ứng thần kinh.”
“Keng. Kí chủ mở ra hồn cảnh thứ hai, có thể có được hồn sủng thứ hai. Nếu cưỡng chế kí kết thì tỉ lệ thành công phụ thuộc vào chênh lệch thực lực giữa hai bên. Nếu chủ động kí kết thì thành công một trăm phần trăm, nhưng hồn sủng không được vượt qua đẳng cấp của kí chủ.”
“Keng. Nếu kí kết thất bại thì sau ba ngày không được kí tiếp khế ước năng lực.”
“Keng. Nếu hồn sủng đã chết hoặc linh hồn rơi vào trạng thái tan vỡ thì kí chủ chỉ có thể dùng ma tinh để bồi bổ cho hồn sủng, bồi bổ xong thì mới có thể kí kết.”
Khi ánh hào quang màu vàng biến mất thì Văn Vũ cũng đọc lại những thông tin bên trên một lần nữa. Vừa đọc vừa cảm nhận sức mạnh trong cơ thể. Mặc dù nhìn từ bên ngoài không thấy khác gì nhưng bên trong lại giống như được cởi bỏ xiềng xích, thư thái ung dung.
Tiểu Linh thú cũng vui vẻ nhảy nhót trên vai Văn Vũ, sau khi thăng lên cấp hai thì nó hoạt bát hơn lúc đầu không ít.
Văn Vũ lại xem kĩ năng mới của tiểu Linh thú. Mặc dù đẳng cấp không cao nhưng Văn Vũ hiểu, phẩm chất kĩ năng không thể dựa vào thăng cấp, mà phải trải qua tu luyện, các phương pháp đặc thù, ví dụ như bảo địa, hoặc là có các quyển trục.
Đối với tình hình hiện tại thì kĩ năng này cũng giúp ích trong việc chạy trốn khỏ Simba, từ 0,1% tăng thành 0,5%.
Xét cho cùng thì Simba là sinh vật biến dị cấp ba, tố chất thân thể hơn 50 điểm, lại còn có sự nhanh nhẹn của dòng họ nhà mèo.
Khoảng cách lớn như vậy, căn bản không có kĩ năng nào có thể ngang hàng.
“Keng. Khiêu chiến thành công, ba mươi giây sau người khiêu chiến sẽ được dịch chuyển tức thời ra ngoài không gian.”
Tiếng nhắc nhở vang lên hoàn toàn xua tan niềm vui được thăng cấp của Văn Vũ. Bây giờ cậu sẽ phải đối mặt với cửa ải lớn nhất.
Cậu sẽ phải đối phó với Simba như thế nào đây.