• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 45: Phương án báo thù

Căn phòng xa hoa thoáng chốc trở nên yên tĩnh, rượu trong ly sóng sánh, đôi mắt thâm trầm nhìn thế giới dưới chân, đây là tầng cao nhất của khách sạn, từ nơi này nhìn ra có thể đem toàn thành phố thu hết vào đáy mắt.

Đèn rực rỡ bật lên, tất cả cửa sổ đều ngập tràn ánh sáng, không khỏi khiến hắn nhớ đến những ngọn nến cắm trên bánh sinh nhật, sinh nhật không được tổ chức.

Hắn mười bốn tuổi, có một gia đình hạnh phúc mĩ mãn, thế nhưng tất cả bị một kẻ phá hủy hoàn toàn, vào ngày hai mươi năm tháng tám. Từ đó hắn trở thành trò cười cho người ta vào lúc trà dư tửu hậu.

Mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, mỗi ngày hắn phải nhận những ánh mắt phức tạp cùng nghi ngờ của mọi người, bạn bè lấy bắt nạt cùng cười nhạo hắn làm vui. Những việc đó cứa vào lòng hắn vết thương mãi không bao giờ có thể lành lại.

Từ năm hắn mười bốn tuổi đó, hắn cấm mọi người nhắc đến sinh nhật trước mặt mình, hắn cũng nhân tiện đem hai chữ “sinh nhật” xóa khỏi đầu không hề lưu tình.

Hắn hận kẻ kia, hận người phá hủy tất cả của hắn, hắn muốn trả thù, hắn phải trả lại sự thống khổ mà hắn từng nhận gấp cho kẻ kia, hàng trăm hàng ngàn lần. Người kia bây giờ còn ngồi tù, mười mấy năm nữa mới có thể ra tù, hắn không thể chờ lâu như vậy, vì thế hắn phái người điều tra về con gái của kẻ kia, hắn nghĩ tới phương án báo thù tốt nhất.

“Đinh…” Bồng nhiên điện thoại trên bàn trà vang lên đánh gãy suy nghĩ, hắn đi đến, đặt ly rượu lên bàn, cầm lấy điện thoại.

“Tổng tài. Chuyện kia đã tra được.” Là thanh âm khó kìm nén hưng phấn của Từ Bang, “Anh ta vừa về nhà đã bị cha nhốt trong phòng ngủ, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiếp tục dây dưa với Lăng tiểu thư.”

“Ừ, làm tốt lắm.” Hắn không hề keo kiệt khích lệ đối phương, thấp giọng hỏi: “Sự kiện kia làm được thế nào?”

“ Sáng thứ năm,Tần quản lí tự mình dẫn người đi qua chuẩn bị phá bỏ nơi đó.” Từ Bang báo cáo cẩn thận, trong giọng nói pha chút do dự: “Tổng tài, tôi cảm thấy Lăng tiểu thư không giống cô gái bình thường, rất thông minh, cũng quá cao ngạo, cô ta có thể sẽ không đáp ứng ngài, hơn nữa bọn nhỏ còn chưa có chỗ đi.”

“Trợ lí Từ, anh hẳn là biết tính của tôi, tôi không hy vọng anh xử trí theo cảm tính.” Hắn nhận thấy vẻ đồng tình của Từ Bang, lớn giọng ra lệnh: “Làm theo lời anh vừa nói, sáng ngày mai lập tức phái người đi phá bỏ.”

Không đợi Từ Bang nói tiếp, hắn cúp điện thoại trước, chậm rãi tựa đầu vào sô pha, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ âm hàn quỷ dị.

Vẻ ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo của nàng, trong mắt hắn, cùng lắm chỉ là giả bộ. Hắn từng tiếp xúc với đủ loại phụ nữ, phụ nữ đều là động vật dối trá, luôn thích nói một đằng, làm lại một nẻo khác.

Tình cảnh hiện nay của nàng không còn đường lui, hắn nắm chắc mười phần, ngày mai nàng sẽ chủ động đi tìm hắn. Đến lúc đó, hắn sẽ tự tay xé rách lớp mặt nạ giả dối của nàng, đem cao ngạo của nàng đập vỡ, dạy nàng nên làm thế nào để biết dịu ngoan cùng phục tùng

=======

Chương 46: Thống khổ lựa chọn

Mặt trăng sáng tỏ khảm trên bầu trời, ánh sáng thản nhiên rót xuống mặt đất. Buổi tối ở thành phố không có sự ồn ào náo động của ban sáng, phủ lên mình một lớp áo khoác nhàn tĩnh mà an tường.

Kéo bước chân nặng nề về Lăng trạch, hiện tại mới tám giờ, nàng biết gia đình chú giờ phút này đang ở nhà ăn thưởng thức bữa tối, nàng lập tức đi đến sau nhà, theo cầu thang dành cho người hầu đi lên tầng hai.

Nàng đóng cửa phòng ngủ, tựa vào cánh cửa bình tâm lại tâm tình phức tạp. Cô nhi viện cùng Chỉ Dao, hai chỉ có thể chọn một, nhưng lựa chọn quá khó khăn, nàng không thể quyết định ngay lúc này.

Ngồi trên chiếc ghế dựa trước bàn học, cúi người kéo ngăn kéo ra, một chiếc diều hình cá cảnh rực rỡ hiện ra trước mắt. Thiếu Đằng nói buổi tối sẽ gọi điện cho nàng, nhưng đến bây giờ vẫn không thấy đâu, xem ra chuyện của hắn với nàng đã bị ba ba hắn biết.

Nàng tùy tay ấn nguồn máy tính, đứng dậy mở tủ lấy quần áo ngủ đi vào phòng tắm. Mở vòi hoa sen, làn nước lạnh lẽo chảy xuống mặt làm nàng thoáng giật mình, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt chính mình trong gương, nàng thật muốn khóc rống lên một hồi.

Nếu chọn tình bạn, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy đứa nhỏ không có nhà để về, mà nếu chọn cô nhi viện, nàng lại cảm thấy mình là người phản bội Chỉ Dao.

Mười mấy năm Chu viện trưởng tốt bụng nuôi dưỡng nàng, trong mười một năm ấy, nàng chân chính hưởng sự ấm áp của nơi đó, cũng là nhà trong lòng nàng. Hiện tại bọn nhỏ khác gì chính mình năm đó, nàng thật không đành lòng nhìn thấy chúng đáng thương, không có chỗ để đi.

Chỉ Dao là người bạn tốt nhất đời nàng, nàng không muốn làm chuyện có lỗi với bạn mình, nàng thật sự không muốn…

Nên làm thế nào? Rốt cuộc nên làm thế nào? Mâu thuẫn, dãy dụa như dây gai quấn chặt tinh thần cùng thể xác, nàng cúi mình, tiếp tục mặc dòng nước lạnh chảy xuống, hốc mắt chảy xuống thứ chất lỏng ấm áp hòa trộn cùng làn nước lạnh thấu xương, lướt qua cằm, từng giọt từng giọt chảy xuống nền…

Lát sau, nàng hấp hấp mũi, mang đôi mắt sưng đỏ ra khỏi phòng tắm. Ngồi trước máy tính, bật bài hát tiếng anh “My love will get you home” trong di động, âm nhạc uyển chuyển cất lên:

“If you wander off too far

My love will get you home

If you follow the wrong star

My love will get you home

If you ever find yourself

Lost and all alone

Get back on you feet anh think of me

My love will get you home…”

(Nếu anh đang ở một nơi xa, tình yêu của em sẽ mang anh về nhàNếu anh đi theo một vì sao lạc lỗi, tình yêu của em sẽ mang em về nhàNếu anh cảm thấy lạc lối cùng cô đơnHãy dừng chân và nghĩ về em, tình yêu của em sẽ mang anh về nhà…)Mấy năm vất vả làm thêm kiếm tiền học phí cùng sinh hoạt, gặp đủ loại coi thường cùng khó khăn, nhưng cũng tôi luyện cho nàng tính cách cứng cỏi mà không dễ dàng khuất phục, mỗi lần gặp khó, bài hát này có thể làm nàng tăng thêm dũng khí, nghe nó dần thành một thói quen không thể dứt bỏ.

Nhưng lúc này đây không giống với, hiện tại căn bản không còn đường đi, chỉ có thể lựa chọn bảo vệ những đứa nhỏ đáng thương.

Đột nhiên làm ra quyết định như thế, nước mắt của nàng mới thật rơi xuống không ngừng.

Thật sự phải bán đứng thân thể của chính mình, bán đứng cảm tình cùng Chỉ Dao bao năm qua sao? Nàng thật sự có thể chứ?

Một cơn gió lạnh chui vào theo đường cửa sổ, nàng bất giác rùng mình vì chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu, nàng mạnh mẽ đứng lên chui vào nhà tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK