Dương Tiêu cúp máy của Gia Cát Khải, thuận tay cầm tập tài liệu trên bàn lên.
Phía trên ghi chép lịch trình di chuyển của Trương Thiên, chủ yếu là hai khoảng thời gian.
Trong thời gian diễn ra đại hội võ lâm ở khu vực miền Nam, ghi chép lịch trình của Trương Thiên!
Trong thời gian Vân Môn cướp tâm sen ngàn năm, ghi chép lịch trình của Trương Thiên!
Đây đều là tài liệu điều tra về lịch trình của nhân vật tên ‘Thiên Vân’, Dương Tiêu đã nghi ngờ nghiêm trọng Trương Thiên…
Đột nhiên xuất hiện một nhân vật thần bí, hơn nữa thực lực còn thâm tàng bất lộ, trùng hợp Trương Thiên cũng vừa mới tỉnh lại, Dương Tiêu không thể không đề phòng.
Lần trước Dương Tiêu đích thân đến Khánh Giang là muốn chứng thực chuyện này, nhưng Lâm Tử Thanh nói Trương Thiên đã đi thành phố Thiên Hải rồi, trái ngược hoàn toàn với sự xuất hiện của Thiên Vân ở khu vực Huyền Tây.
Trở về, Dương Tiêu vẫn nghi ngờ, bèn sai người điều tra lịch trình di chuyển của Trương Thiên.
Bây giờ kết quả điều tra lịch trình di chuyển của Trương Thiên rất có vấn đề, vậy mà hoàn toàn không trùng khớp.
Phần thứ nhất, trong khoảng thời gian diễn ra đại hội võ lâm, lúc đó, nhân vật Thiên Vân này xuất hiện không giống với ghi chép lịch trình của Trương Thiên, trong tài liệu điều tra có ghi, khoảng thời gian đó Trương Thiên không hề đi đâu cả.
Phần thứ hai, trong khoảng thời gian Vân Môn cướp tâm sen ngàn năm, Trương Thiên đến khu vực Huyền Tây, cùng với thời điểm Thiên Vân xuất hiện là hoàn toàn giống nhau.
Cái này quả thật khiến Dương Tiêu cảm thấy rối loạn, cũng không dám khẳng định Trương Thiên chính là ‘Thiên Vân’.
“Thiên Vân bây giờ đang ở khu vực Cửu Châu sao?” Dương Tiêu nói thầm: “Còn là một phụ nữ?”
Dương Tiêu nghĩ một lát, cầm điện thoại lên bấm: “Dương Ấn, lập tức điều tra lịch trình di chuyển hai ngày này của Trương Thiên cho tôi, điều tra xem anh ta đang ở chỗ nào, ngay lập tức!”
“Vâng, quân chủ!” Đầu dây bên kia truyền đến tiếng trả lời.
Hơn mười phút sau, Trương Thiên nhận được tin nhắn trả lời trên điện thoại.
Thông tin do Dương Ấn biên tập: Trương Thiên đã lên máy bay rời khỏi Khánh Giang ngày hôm qua, điểm đến là thành phố Thiên Hải, sau đó không có thông tin di chuyển nào khác, hẳn là hiện tại vẫn còn đang ở thành phố Thiên Hải.
Ánh mắt Dương Tiêu ngưng trọng: “Không thể nào, anh ta không ở khu vực Cửu Châu sao?”
“Lẽ nào thân phận thật sự của ‘Thiên Vân’ giống như lời của Gia Cát Khải nói, là một nữ đệ tử của phái Di Âm, không có bất cứ liên quan gì với anh?”
“Nhưng ngoại trừ anh ra, ở Viêm Hạ này tôi không thể tìm được thêm một ai khác có thể phá hỏng kế hoạch của tôi nhiều lần như thế này được!”
Dương Tiêu trong lòng nhận định chắc chắn chuyện này có liên quan đến Trương Thiên, nhưng hiện tại tất cả chứng cứ đều chứng minh Trương Thiên thoát tội…
Cuối cùng, Dương Tiêu nhắm mắt lại nghĩ thầm: “Bây giờ ngoại trừ anh ra thì còn ai có thể đối nghịch với Dương Tiêu tôi được nữa chứ!”
Cạch cạch!
Ngón tay của Dương Tiêu gõ nhẹ trên mặt bàn tự hỏi.
Mấy phút sau, Dương Tiêu ngừng lại, ánh mắt trở nên kiên định, cầm điện thoại di động lên, một lần nữa gọi điện: “Kế hoạch có thay đổi, cậu dẫn theo hai người đến chỗ của tôi, tôi muốn cùng cậu bàn lại kế hoạch một chút.”
Dương Ấn đầu dây bên kia trầm giọng đáp: “Nhận lệnh! Lập tức đến..”
Trên đỉnh núi U Huyền, cuộc thi đoạt lệnh Hào Long cuối cùng cũng kết thúc.
Sau khi Trương Thiên dẫn dắt đông đảo mọi người vây quét phái Thanh Minh và phái Mộ Ảnh, mọi người lại trở về vị trí của mình, tiến hành nghi thức truyền tiếp lệnh Hào Long như thường lệ.
Đại trưởng lão phái Càn Võ chính thức truyền lệnh Hào Long cho cung chủ Sơ Âm của phái Di Âm.
Sau khi cung chủ Sơ Âm nhận lấy lệnh Hào Long, đồng nghĩa với việc phái Di Âm chính thức trở thành môn phái đứng đầu ở Cửu Châu.
Đám người phía dưới bắt đầu đứng dậy cuồng nhiệt hoan hô.
“Phái Di Âm! Phái Di Âm!”
“Đệ nhất môn phái! Đệ nhất môn phái!”
“Thượng Sơ Nhân, hiện thân của sứ giả chính nghĩa…”
“Chúc mừng cung chủ Sơ Âm, sau này chúng tôi nhất định sẽ đi theo phái Di Âm.”
“…”
Tất cả mọi người đều phấn khích, đầu tiên là thực lực của ‘Thương Sơ Nhân’ quá kinh khủng, thêm nữa vừa phái Di Âm hết lòng vì chính nghĩa đối phó với đám người phái Mộ Ảnh, đương nhiên nhận được rất nhiều lời khen ngợi của mọi người.
Nếu đổi lại là lúc trước, phái Di Âm nếu thắng cuộc thi đoạt được lệnh Hào Long thì cũng sẽ không được chúc mừng nhiệt liệt như thế này.
Thậm chí còn có một số cường giả cảm thấy đàn bà con gái, vẫn không đáng tin, không phục.
Nhưng hôm nay đại diện của phái Di Âm là Trương Thiên lúc chiến đấu thật sự quá chói lòa, lập tức thu phục hết lòng người.
Đệ tử phái Di Âm phấn khích, đặc biệt là hai vị trưởng lão đều cảm thấy vô cùng hãnh diện.
Cung chủ Sơ Âm không kiềm được nhìn sang Trương Thiên bên cạnh một chút…Luôn có cảm giác tất cả những thứ này là do người đàn ông bên cạnh mang lại, cô ta giống như ăn cắp công lao, có chút chột dạ.
Trương Thiên trực tiếp ném ra một ánh mắt tự tin nghiền ngẫm!
Cung chủ Sơ Âm vốn còn đang muốn nói lời cảm ơn, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt này, khuôn mặt lập tức tối sầm lại, thậm chí còn muốn đánh người.
Cung chủ Sơ Âm lấy được lệnh Hào Long, ngồi lên vị trí đệ nhất môn phái!
Mọi người im lặng trở lại.
Cung chủ Sơ Âm lúc này mới lên tiếng, đầu tiên là nói cảm ơn lời chúc mừng của mọi người, sau đó hương về phía Vũ Cửu Đao nói: “Các vị phái Càn Võ, xin dừng bước!”
Đại trưởng lão, tam trưởng lão phái Càn Võ và Cung Nhu đang chuẩn bị rời đi, lúc này nghe thấy tiếng gọi, lập tức dừng lại.
Đám người Vũ Cửu Đao dừng bước, nhíu mày quay người đáp: “Cung chủ Sơ Âm, cô gọi chúng tôi sao?”
“Ừm!” Cung chủ Sơ Âm gật đầu.
Trương Thiên đứng ở một bên, tò mò nhìn về phía người phụ nữ này, thầm nghĩ: “Cô ta định làm gì?”
Đám đệ tử cùng trưởng lão phái Di Âm cũng rất hiếu kì!
Vũ Cửu Đao nói: “Tại sao cũng chủ lại giữ chúng tôi lại? Hôm nay phái Di Âm các cô vinh dự trở thành môn phái đứng đầu Cửu Châu, phái Càn Võ của chúng tôi đã mất vị trí đứng đầu tám môn phái lớn rồi.”
“Các cô ở lại đây chúc mừng, chúng tôi ở lại e rằng sẽ bị mọi người chê cười!”
“Nếu như không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, phái Càn Võ chúng tôi vẫn là nên đi trước…”
Cung chủ Sơ Âm lạnh giọng nói: “Trưởng lão Vũ Cửu Đao, ông nói quá rồi!”
“Bản cung giữ mấy người lại đương nhiên là có chuyện quan trọng muốn thương lượng cùng với phái Càn Võ mấy người rồi.”
“Hả? Ý của cung chủ là?” Vũ Cửu Đao đáp lại.
Cung chủ Sơ Âm xụ mặt, lạnh giọng nói: “Chuyện tôi muốn bàn với phái Càn Võ của mấy người là không biết mấy người có nguyện ý ngồi vào vị trí một trong tám đại môn phái lớn không?”
“Hôm nay chúng ta diệt trừ hai môn phái bất chính lớn là phái Mộ Ảnh và phái Thanh Minh, vì thế hai trong số tám vị trí này đang bị bỏ trống.”
“Bản cung suy nghĩ một hồi, Cửu Châu có tám môn phái lớn, quy tắc này không thể bị phá vỡ ở chỗ tôi được, bản cung muốn chiêu mộ thêm nhân tài để bổ sung cho đủ vị trí của tám môn phái lớn…”
“Mà mọi người cũng đều biết, phái Càn Võ là đệ nhất môn phái ở Cửu Châu, thực lực hùng hậu, lần này trượt khỏi vị trí tám môn phái lớn là do hai phái bất chính là phái Mộ Ảnh và phái Thanh Minh hiệp mưu diệt trừ, cho nên tôi hy vọng có thể mời phái Càn Võ của mấy người vẫn có thể ngồi vào vị trí tám môn phái lớn!”
“Trưởng lão Vũ Cửu Đao, không biết ý kiến của phái Càn Võ mấy vị như thế nào?”
Cái này…
Trưởng lão phái Di Âm và đám đệ tử khẽ nhíu mày, trong mắt các cô ấy, người của phái Càn Võ chính là kẻ thù!
Đại trưởng lão: “Cung chủ, lời đề bạt này phải chăng có chút chưa được thấu đáo?”
Nhị trưởng lão: “Đúng vậy, phái Càn Võ dù sao cũng là..”
Các đệ tử: “Phái Di Âm của chúng ta và phái Càn Võ chẳng phải có ân oán sao?”
Cung chủ Sơ Âm chặn lại: “Vừa rồi phái Di Âm của chúng ta bị phái Mộ Ảnh nhắm vào, phái Càn Võ là môn phái đầu tiên đứng ra trợ giúp, thêm nữa, vị trí tám môn phái lớn này không thể để trống được, xét về phương diện thực lực, thì phái Càn Võ bọn họ cũng đứng đầu, tôi cảm thấy rất phù hợp.”
“Mặc dù lúc trước phái Di Âm của chúng ta và phái Càn Võ có chút hiểu lầm, nhưng hôm nay hiểu lầm cũng đã được tháo…”
Hiểu lầm được tháo gỡ thiếu chút nữa đã nói ra miệng, cũng chỉ có một mình cung chủ biết điều đó, nhanh chóng đổi giọng: “Nhưng hôm nay phái Càn Võ đã ra tay tương trợ, chứng minh trước đây chỉ là hiểu lầm!”
“Hơn nữa sau này, phái Di Âm của chúng ta muốn ngồi ở vị trí đệ nhất môn phái cũng cần sự hỗ trợ của những môn phái khác, nếu bây giờ có thể được kéo được phái Càn Võ hỗ trợ mình, đó là chuyện không còn gì tốt hơn..”
“Ở trong tám môn phái lớn, xem trọng trợ giúp. Chúng ta đôi lúc cũng sẽ cần đến môn phái có thể giúp đỡ, tương trợ lẫn nhau.”
Sau khi cung chủ nói xong, đám người đại trưởng lão sửng sốt một chút.
Cuối cùng, mọi người vẫn gật đầu: “Vẫn là lời cung chủ có lý!”
“Cung chủ suy nghĩ vì đại cục, vì sự phát triển của môn phái chúng ta, xem ra chúng ta đã bị thù hận che mờ mắt rồi.”
“Đúng vậy, chúng ta đều sai rồi!”
Hô!
Miệng nhỏ của cung chủ nhẹ thở phào một hơi lạnh.
Trong lòng cô ta không biết vì sao lại có chút hoảng, một tràng lời giải thích này là vừa rồi mới nghĩ ra, hơn nữa càng nói lại càng rối loạn, thậm chí ngay cả bản thân mình cũng có chút nghi hoặc, tại sao mình lại nói nhiều như thế…
Cũng may đại trưởng lão và các đệ đều tin!
Phụt phụt!
Trương Thiên đứng ở một bên, nhếch miệng cười trộm.
Cung chủ là một cường giả cảnh giới cấp siêu thần, phát giác được tiếng cười rất nhỏ, lập tức quay sang phía Trương Thiên, ánh mắt giống như đang nói: “Anh cười cái gì?”
Trương Thiên không nói gì, nhưng đầu lông mày khác thường khiến cung chủ có cảm giác bị người khác nhìn thấu.
Trương Thiên biết, cung chủ chắc chắn cảm thấy việc bản thân lấy được lệnh Hào Long, một cô gái hiền lành như cô ta cảm thấy không nên nhận hết công lao không phải của mình, cho nên mới muốn để phái Càn Võ ngồi vào vị trí một trong tám môn phái lớn.
“Cung chủ quyết định, không cần phải giải thích quá nhiều, chúng đệ tử chắc chắn sẽ ủng hộ cung chủ…” Trương Thiên nghiền ngẫm nói.
Một đệ tử khác nói: “Đúng vậy, chúng tôi chắc chắn sẽ ủng hộ quyết định của cung chủ.”
Mọi người lần này càng thêm nhiệt tình, khiến khuôn mặt của cung chủ cũng biến thành màu đỏ, cũng may có mạng che mặt mới tránh khỏi ngượng ngùng.
Cung chủ đột nhiên nhìn về phía Trương Thiên: “Bản cung sợ các người không hiểu nỗi khổ tâm của bản cung, được rồi, không cần phải bàn nữa!”
Cứng rắn giải thích, còn không muốn nghe Trương Thiên nói, trong lòng cung chủ có một loại cảm giác muốn bóp chết Trương Thiên.
“Trưởng lão Vũ Cửu Đao, các ông nghĩ thế nào?” Cung chủ nhìn về phía đám người phái Càn Võ.
Đám người phái Càn Võ còn chưa trả lời, người ở bên dưới đã lớn tiếng hô: “Phái Càn Võ!”
“Phái Càn Võ!”
“Phái Càn Võ tuyệt đối có thực lực này!”
“Đệ tử của phái Càn Võ là cảnh giới Hư không, nếu không phải bị đám người phái Mộ Ảnh liên thủ nhắm vào, nhất định có thể ngồi vào hàng ghế tám môn phái lớn!”
“Quyết định của cung chủ Sơ Âm rất sáng suốt!”
Đám người phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ cũng không muốn phái Càn Võ ngồi vào vị trí này, bởi vì chuyện lúc trước liên thủ ra tay, hai môn phái của bọn họ cũng có tham dự…
Nhưng cung chủ Sơ Âm đã nói đến như vậy, bọn họ cũng không dám phản đối!
Quan hệ giữa phái Nguyệt Quang và phái Càn Võ vốn rất tốt, đương nhiên ủng hộ.
Về phần phái Tịnh Nhất và phái Dương Nam, tông chủ không đáng tin cậy của hai phái này suýt chút nữa đã nhảy dựng lên, nói phải ủng hộ, mục đích là muốn tranh thủ thời gian để lại ấn tượng tốt cho phái Càn Võ.
Ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía phái Càn Võ.
Đám người Vũ Cửu Đao nhỏ giọng thảo luận một hồi, cuối cùng đưa mắt nhìn về phía Trương Thiên.