Tất nhiên Cố Thanh cũng nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
Cô lập tức cười lớn trong lòng.
Ban đầu đạo diễn muốn lợi dụng mối quan hệ pha ke ai nấy đều biết giữa Văn Hành và Cố Thanh để dấy lên một làn sóng cực cháy cho cuộc đại chiến tranh phòng, kết quả không ngờ Cố Thanh lại thẳng thừng lượn qua hố, càng không ngờ Văn Hành thế mà lại chủ động lôi kéo Cố Thanh?!
Cơn sóng bất ngờ, toàn bộ tình thế đảo ngược. Tống Tình Chi vốn đang cười chiêm ngưỡng tình cảnh bi thảm thê lương của Cố Thanh, vẻ mặt giờ đây như trông thấy quỷ. Fans Văn Hành trong làn bình luận cũng kinh hãi đến độ không nói nên lời.
Cố Thanh cúi đầu nhìn Văn Hành kéo tay mình.
“Không phải chứ, không phải chứ” Cô cố gắng kiểm soát biểu cảm trên mặt, hỏi hệ thống: “Không phải trước kia anh ta nhịn giỏi lắm à? Sao mới thêm có một cơn đau cấp năm thôi mà đã sợ rồi~”
“…” Hệ thống couple phát hiện, tuy kí chủ nhà mình sở hữu một khuôn mặt thiên thần khiến người ta không đành lòng oán trách, nhưng nhiều lúc lại là một ác quỷ không có trái tim.
Bởi hệ thống chỉ thông báo vị trí và cấp độ, không bao gồm khoảng thời gian cần thiết để giảm đau nên Cố Thanh không hề hay biết, hiện tại Văn Hành phải chạm vào cô tổng cộng năm tiếng mười lăm giây mới có thể xoa dịu hết thảy những nỗi đau chồng chất.
Hệ thống lớn tiếng đầu độc: “Không ai có thể chống lại thiết lập lãng mạn của “Em là thuốc giải duy nhất của anh”!”
Cố Thanh thầm nghĩ: Tôi thèm vào.
Cô ngẩng đầu nhìn Văn Hành, bày ra vẻ mặt “Thế này là thế nào?” tiêu chuẩn.
Ở khoảng cách gần, đôi mắt đào hoa sóng sánh ánh nước của Cố Thanh càng thêm sinh động.
Với sự hiểu biết về biểu cảm nhân vật, Văn Hành thậm chí cảm thấy mình có thể đọc được nguyên một câu “Thứ ba, cho dù có cần thiết, cô cũng không được chạm vào người tôi.”.
Các khớp tay anh khẽ cuộn lại.
Cổ tay mảnh khảnh cùng làn da tinh tế ấm áp dưới lòng bàn tay không hề khiến anh sinh ra cảm giác chán ghét sinh lí. Ngược lại…
“Ting—— kết thúc 10 giây đếm ngược. Cơn đau 01 đã được giải trừ.”
Như lỗ hổng được lấp đầy, dạ dày lập tức ngừng co thắt, phảng phất như có một dòng nước ấm chầm chậm tràn vào, đầu ngón tay không khỏi khẽ run lên.
“Ting—— kết thúc 5 giây đếm ngược. Cơn đau 02 đã được giải trừ.”
Cảm giác đau nhức trên cổ tay tan thành mây khói, da dẻ lại một lần nữa tỏa ra khí lực cùng sức sống mãnh liệt.
“Xin hãy duy trì tiếp xúc với thuốc giải của anh, năm tiếng đếm ngược bắt đầu——”
Hiện trường lặng ngắt như tờ.
Ánh mắt Cố Thanh cũng ngày càng khó hiểu.
Văn Hành dùng toàn bộ sức mạnh ý chí, buông lỏng tay Cố Thanh ra.
Trong phút chốc, huyệt thái dương nổi lên cơn đau như kim châm, đầu dây thần kinh như bị ai nhảy điệu clacket giẫm lên. Tuy cơn đau cấp năm không bằng hai lần trước nhưng được cái lâu dài.
“—— Đừng ngủ ở sofa” Văn Hành nhắm mắt, mấy giây sau máy móc bổ sung: “Dễ cảm lạnh. Chọn số một đi.”
Đạo diễn nghe anh lên tiếng, lòng vừa đánh giá lại mối quan hệ giữa hai người, vừa mỉm cười sáp đến nói: “Ui ui, được được—— vậy vợ chồng Văn Hành, Cố Thanh chọn căn phòng có cửa sổ sát sàn, giường lớn số một, xin chúc mừng!”
Lúc này, nội dung bình luận trên màn hình bùng nổ đủ kiểu đủ loại, nhưng bất luận là fans Văn Hành, fans nhà khác, antifans Cố Thanh hay người qua đường đơn thuần thì trong lòng tất cả mọi người đều có chung một nghi vấn.
Văn Hành và Cố Thanh không phải vợ chồng pha ke ư? Không phải Văn Hành không có tình cảm với Cố Thanh à??
Tại sao Văn Hành lại đề nghị muốn ngủ phòng giường lớn với Cố Thanh? Còn bảo Cố Thanh đừng ngủ sofa?
Chỉ vì một động tác của Văn Hành mà hướng gió của khán giả toàn mạng được một phen biến chuyển vi diệu.
Lẽ nào…
Bọn họ đã nghĩ sai rồi?
…
“Đinh—— Chúc mừng kí chủ, yêu thương 01, 02 đã giảm đau thành công √”
Cố Thanh nghe thấy âm thanh hệ thống nhắc nhở lúc đang chậm rãi bước về phía căn phòng có giường lớn. Có thể được ngủ thoải mái, cô đương nhiên bằng lòng, nhưng không hiểu sao nghe xong lại có cảm giác thiệt thòi khó tả.
“Bên cạnh đó! Để giúp cô cải thiện số phận, thoát khỏi tuyến vận mệnh nữ phụ, sớm tạo thành couple ngọt ngào nhất, sau khi cô hoàn thành giảm đau, hệ thống sẽ rơi ra một phần thưởng ngẫu nhiên~ bây giờ cô có thể nhận được một phần thưởng!”
“Ồ?” Cố Thanh lập tức cảm thấy hết thiệt.
Mặc dù thực lực quan trọng nhất, nhưng trước nay số phận vẫn luôn có sức ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp, nghĩ tới vận mệnh đen đủi của nguyên chủ, Cố Thanh lập tức cực kì hứng thú, hỏi: “Phần thưởng là gì?”
Hệ thống tính toán một hồi, sau đó “Đinh” một tiếng: “Chúc mừng kí chủ~ phần thưởng rơi ra lần này là một tấm [bức ảnh thần thánh nổi tiếng vượt xa vòng fans[1]]! Hệ thống sẽ đảm bảo hiệu quả của việc nổi tiếng vượt xa vòng fans.”
[1] Nổi tiếng vượt xa vòng fans/出圈: thường ám chỉ một thần tượng hoặc người nổi tiếng nào đó trở nên nổi tiếng hơn, không chỉ được một nhóm nhỏ người hâm mộ theo dõi, mà còn bắt đầu bước vào tầm nhìn của công chúng và trở thành “nhân vật của công chúng.”
Cố Thanh nhướng mày.
“Nổi tiếng vượt xa vòng fans” nghĩa là bước vào tầm nhìn của công chúng, độ phủ sóng siêu cao. Trước đây, khi Cố Thanh mới debut cũng từng gây tiếng vang lớn trên mạng bởi một tấm cổ trang trong đoàn làm phim.
Tuy chỉ có thể thu hút được fans nhan sắc, nhưng dựa vào tấm nền nổi tiếng cơ bản nguyên chủ đã để lại cho cô thì đây cũng là một chuyện vô cùng có lợi.
Vì vậy sau khi vào phòng, Cố Thanh lập tức cầm điện thoại bắt đầu lướt Weibo một cách đầy thích thú, vừa lướt vừa băn khoăn không biết khoảnh khắc nào sẽ được ghi lại thành bức ảnh thần thánh.
Cô chuyên tâm vào điện thoại đến mức không nhìn thấy vẻ mặt muốn nói lại thôi của Văn Hành sau khi vào phòng.
Anh muốn nói rõ, hi vọng Cố Thanh đừng suy nghĩ quá nhiều.
Cho dù trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, anh cũng không có ý gì khác.
… Kết quả chờ cả buổi, đối phương vẫn chỉ dán mắt vào điện thoại?
Văn Hành hít sâu một hơi, xoay người ra ngoài liên lạc với người đại diện của mình.
Trong phòng, Cố Thanh bỗng vứt điện thoại đi.
“Tại sao bức ảnh thần thánh nổi tiếng vượt xa vòng fans lại là hai người? Còn có Văn Hành nữa?!” Cô bực bội hỏi hệ thống.
Hệ thống vô tội trả lời: “Đây thật sự là bức ảnh thần thánh đẹp nhất, có khả năng sinh ra hiệu quả lan tỏa rộng nhất mà hệ thống đo lường tính toán được.”
Cố Thanh tức điên lên—— mẹ kiếp, lại còn là gif nữa chứ!
Nội dung là cảnh Văn Hành vươn tay kéo cô, Cố Thanh ngoái đầu nhìn một màn đó.
Bức ảnh được đăng lên qua một blogger giải trí lớn, đầu tiên lan truyền trong fandom, sau đó dần dần được đủ loại blogger khác nhau chuyển tiếp, cuối cùng khiến một lượng lớn người qua đường chia sẻ.
[Đù, đây là ai vậy?!]
[Tuyệt quá, bầu không khí thật mãnh liệt!!!]
[Vãi chưởng ạ, mới đầu nhìn sườn mặt còn không nhận ra, đây là siêu sao! Siêu sao và vợ ảnh]
[Vợ của ảnh mà cũng đẹp thế ư?! Tự nhiên muốn đi xem chương trình ghê luôn!]
Gương mặt hai nhân vật chính quá ưu việt. Khoảnh khắc nam cúi đầu, nữ nhìn lên, đuôi tóc khẽ xoay chuyển, ánh mắt chạm nhau giữa không trung. Mặc dù gif không lấy một tiếng động, song cũng tạo ra một bầu không khí mạnh mẽ hệt như một bộ phim thần tượng.
Chẳng mấy chốc, với nhiệt độ tự do phát triển, bài đăng đã oanh liệt bay thẳng lên hot search.
–
Một bên khác.
Góc tối biệt thự.
Văn Hành nói rõ một số tình hình cho người đại diện: “Tìm giúp tôi một bác sĩ tâm thần có uy tín, khi nào ghi hình tập này xong, tôi… sẽ đưa Cố Thanh cùng đi kiểm tra.”
Anh xoa nắn huyệt thái dương, lúc không đối diện với máy quay, giữa mày lộ ra mấy phần mệt mỏi và sốt ruột.
Người đại diện hơi kinh ngạc, nhưng nghe ra anh không muốn giải thích gì thêm qua điện thoại, bèn nhẫn nhịn không hỏi.
Anh ta bàn một số công việc phía sau với Văn Hành, trước khi cúp điện thoại chợt nói: “Đúng rồi, anh được lên hot search, đứng top 1.”
Đối với Văn Hành, chuyện lên hot search là một chuyện không thể bình thường hơn được nữa, anh “ừm” một tiếng đáp lời.
Kết quả người đại diện lại bồi thêm một câu: “Anh và Cố Thanh cùng lên.”
Entry là: #Gif phim thần tượng của Văn Hành Cố Thanh#
Vẻ mặt Văn Hành hơi biến động, anh nhíu mày: “Bị chửi à?”
“Không.” Người đại diện lắc đầu: “Nói một cách đơn giản thì là các anh có fans couple rồi.”
Văn Hành: “?”
…
Liên quan đến siêu sao, độ quan tâm vốn đã cao. Sau khi tấm gif này xuất hiện trên hot search, khu vực bình luận đứng đầu Weibo lại càng thêm náo nhiệt, lượng fans Cố Thanh trên weibo cũng tăng vọt.
Phần lớn người qua đường đều không thuộc fandom nào, họ cũng không quan tâm nhiều đến Cố Thanh, tam quan hoàn toàn bỏ sau ngũ quan. Còn đám shipper lại càng giỏi ảo tưởng và moi móc những chi tiết nhỏ, bọn họ bị tấm gif mê muội đến mức phải xem lại livestream “bốn định luật của hạnh phúc” rồi high ngay tại chỗ——
[Không ai thấy câu “Đừng đi” của Văn thần chứa đựng sự run rẩy, vô cùng mê hoặc lòng người à…]
[Cái nhìn chị đẹp đáp lại ảnh cũng có ý vị ghê ý!!! Ui tui chết mất!]
[Sự mong manh không muốn để ai biết của ảnh đế! A a a ship cái này chẳng tốt hơn công nghiệp đường hóa học sao!?]
[Suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau nhưng vẫn để lộ sự thâm tình thấp kém của bản thân!]
[Á á á á các chị em liên minh!!]
[Đêm nay còn livestream trong phòng ngủ phải không nhở?]
[Cảm ơn các chị em, tôi xông lên đây!!]
“…” Cố Thanh lướt khu bình luận thêm một lúc, mặt mày vô cảm thoát weibo.
Cô không coi điện thoại nữa, cũng chẳng màng để ý xem Văn Hành đi đâu mà tắm rửa trước.
Phòng số một không hổ là phòng xịn nhất, diện tích lớn còn có phòng tắm đi kèm. Giường đệm cũng do bên ekip chương trình chuẩn bị, không cũ nát như bên ngoài nhìn vào nên rất thoải mái. Camera được cố định trong góc phía xa, ban đêm bật để hai vợ chồng show ân ái—— Có điều, cô vừa nghe thấy Tống Tình Chi – người đứng đầu đếm ngược – tiến vào căn phòng có giường đơn kia.
Vậy đoán chừng rất có thể sẽ không phát huy tốt được rồi.
Cố Thanh khoan khoái tắm rửa xong, nằm xuống giường lớn, bắt đầu xem lướt qua những thông tin hữu ích trên điện thoại.
Cô cực kì quan tâm đến sự phát triển ngành công nghiệp điện ảnh của thế giới này, từ khóa tìm kiếm đầu tiên chính là “Văn Hành”.
Thông tin giới thiệu trên mạng: “…Từ khi debut năm 18 tuổi đã tỏa sáng xuất sắc, sau được con mắt tinh tường của đạo diễn danh tiếng Kỷ Thanh Tùng nhắm trúng, lặn hai năm quay “Chim điên”, sắm vai một thằng điên đang vật lộn giữa thiện và ác, mỉm cười đi theo hướng hủy diệt. Anh không đáng được yêu nhưng lại khiến hàng triệu người thương tiếc. Sau đó, bộ phim đã thành công rực rỡ, giành được một số giải thưởng, Văn Hành cũng trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất lịch sử.
Hà Tri Nam trong “Chim điên” là cái tên khắc sâu vào DNA của những con người thế hệ này, kể từ năm ấy, Văn Hành cũng trở thành ánh trăng sáng bất biến trong tim hàng triệu người dân.”
Lòng Cố Thanh ngứa ngáy, ngược lại rất hứng thú với bộ phim này.
Bên dưới có người đánh giá, nói Văn Hành đã cống hiến trọn cảm xúc cho tác phẩm, nên đời tư, anh là một con người không có tình cảm và ham muốn, gần mười năm kể từ khi ra mắt không hề có bất kì một tin tức bôi đen có căn cứ hay tin lá cải nào, luôn dốc lòng vì nghệ thuật. Một người như vậy, e rằng cả đời chỉ cần làm đối thủ, không cần tương trợ lẫn nhau trong lúc hoạn nạn.
Cố Thanh cực kì tán thành.
Văn Hành không phải là kẻ giả bộ vô cảm!
Cô lướt tiếp, nhìn thấy nam diễn viên được yêu thích nhất Đỗ Ngạn Tri trong số các nghệ sĩ liên quan. Người đàn ông này rất đẹp trai, không có khí chất lạnh nhạt cao ngạo như Văn Hành, thoạt nhìn điềm đạm và nội tâm hơn rất nhiều.
Cố Thanh nhấp vào trang cá nhân, xem phần thông tin giới thiệu tác phẩm, cuối cùng phóng to một tấm ảnh bán khỏa thân của anh ta ra.
Đẹp thật sự. Cố Thanh hào hứng nghĩ, có cơ hội nhất định phải hợp tác.
Lúc Văn Hành vào phòng, vừa khéo thoáng trông thấy người đàn ông khỏa thân trên màn hình điện thoại Cố Thanh: “…”
Anh vô thức tiến lại gần, thấy rõ là ảnh chụp Đỗ Ngạn Tri.
Văn Hành lập tức cười lạnh.
Yêu anh vẫn không quên ngắm thằng đàn ông khác?
Đúng là một người phụ nữ nông cạn, tình yêu cô dành cho anh, chẳng qua cũng chỉ cho cái lớp vỏ bề ngoài này thôi!
Văn Hành lạnh mặt, không nói lời nào với Cố Thanh, tự mình đi tắm. Lúc trở về bèn nằm xuống bên kia giường lớn, suốt quá trình hai người đều không giao tiếp.
Tuy trời đã về khuya nhưng trước cửa sổ livestream vẫn có người canh giữ, thấy hai người có vẻ xa lạ, trong làn bình luận lại có người châm biếm.
[Khoảng cách xa đến mức tưởng như kiếp trước không hề quen nhau luôn ấy]
[Ai đó đang nhịn hẻ? Có phải kích động đến nỗi không biết làm gì không?]
[Tôi không tin ả ta có thể nhịn được mãi.]
Văn Hành không muốn nói chuyện với Cố Thanh, anh nhắm mắt, chịu đựng từng cơn đau thần kinh, chờ Cố Thanh đi ngủ.
Nửa tiếng sau, Cố Thanh đang xem điện thoại.
Một giờ sau, Cố Thanh vẫn đang xem điện thoại.
Tất cả khán giả ngồi rình phát hiện, Cố Thanh thật sự vẫn đang… nghịch điện thoại di động??
Cuối cùng làn bình luận cũng cuống lên.
[@Cố Thanh, chị à, chị nằm cạnh Văn Hành? Chỉ nghịch điện thoại thôi ư??]
[Đừng cố nhịn! Đó là Văn Hành đấy, có ham muốn với ảnh cũng là chuyện thường tình mà! Cô bé ngốc]
[Rốt cuộc cô gái này có yêu Văn Hành không vậy???]
Văn Hành không nhịn được mở mắt, nghiêng đầu, liếc nhìn Cố Thanh vẫn đang xem điện thoại.
Anh hít một hơi thật sâu, hỏi: “Cô vẫn chưa ngủ à?”
Cố Thanh mới tiếp xúc với internet của thế giới này, đang nghiên cứu tìm hiểu những tác phẩm điện ảnh xuất sắc trong những năm gần đây, trong đầu đã lập sẵn danh sách cần xem sau khi tập ghi hình đầu tiên kết thúc.
Nghe tiếng, cô quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu: “Anh ngủ thì ngủ đi.”
Văn Hành: “…”
Anh rất muốn!
Khác với cơn đau dạ dày và cổ tay trước đó, cơn đau thần kinh không dữ dội nhưng nó trực tiếp làm hao mòn ý chí của anh. Cho dù có buồn ngủ, những mũi kim đau đớn cũng có thể khiến anh tỉnh như sáo.
Văn Hành không nói gì.
Vất vả chịu đựng thêm bốn mươi phút, Cố Thanh cuối cùng cũng chưa đã thèm tắt điện thoại di động. Lúc này cô thực sự rất buồn ngủ, theo lời đạo diễn ám chỉ, sáng mai hẳn sẽ có nhiệm vụ, nên giờ là lúc đi ngủ.
Thế là Cố Thanh ngủ thiếp đi.
Cô ôm gối, hơi thở chẳng mấy chốc đã trở nên nhẹ nhàng.
Văn Hành: “…?”
Trong bóng tối, người đàn ông tỉnh táo chịu đựng cơn đau đột nhiên cảm thấy lòng nổi lên một trận chua xót mãnh liệt.
Sau khi chắc chắn Cố Thanh đã ngủ, Văn Hành khẽ trở mình.
Anh nhìn thấy khuôn mặt đang say giấc nồng của Cố Thanh. Trên người cô bao phủ một vầng sáng nhàn nhạt, mi mắt mảnh dài lặng lẽ rủ xuống, ngũ quan mĩ lệ trời sinh được màn đêm hóa dịu dàng, đôi môi đỏ hồng hé mở, một tay ôm gối, tựa như thiên sứ trong giấc mộng.
Một người như vậy thực sự sẽ kiêu ngạo độc đoán ư?
Văn Hành cụp mắt, vươn tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đầu ngón tay cô.
Thoáng chốc, cơn đau thần kinh như kim châm tan biến, thời gian giảm đau khiến người ta yên tâm bắt đầu đếm ngược, cơn buồn ngủ nồng đậm rốt cuộc cũng đổ ập lên đại não.
Đúng lúc đó, người bên cạnh bỗng xoay người, nhấc chân đạp một cái.
Văn Hành bất ngờ không kịp phòng bị: “!”
Đại não và bên dưới đồng thời đau nhức.
…
Sáng hôm sau.
Cửa sổ sát sàn phản chiếu ánh nắng mặt trời, Cố Thanh sảng khoái thức giấc, láng máng nhớ đêm qua mình mơ thấy bản thân giành được chức vô địch trong cuộc thi chạy marathon.chịu vl:)))
Trên giường lớn phía sau, Văn Hành hai mắt xanh đen nhìn chằm chằm bóng lưng đang vươn vai của Cố Thanh.
Năm cái.
Một đêm cô đá anh năm cái.
Thù này không báo không phải quân tử. Văn Hành oán hận nghĩ.