Chương 4 Thần thánh phương nào
Tôi không quan tâm tới anh ta mà hiên ngang kéo va li đi.
Lúc đứng trước khách sạn The Sunshine chờ taxi, cơn đau phía hạ thân và cơn đói tập kích khiến tôi tím tái mặt mày. Tôi tìm đến hàng quán gần đó ngồi nghỉ ngơi một lát cho cơn đau vơi bớt sau đó tôi ăn trưa rồi mới đón xe khách về quê.
Trên đường về tôi cố nghĩ ra đủ mọi lý do để đối phó với mẹ kế của tôi.
Không nằm ngoài dự đoán, nhìn thấy tôi, mẹ kế của tôi như nhìn thấy quỷ:
"Sao con lại về rồi?"
Tôi làm bộ thương tâm vừa nói vừa khóc:
"Con xin lỗi đã làm cho mẹ thất vọng nhưng chỗ con theo học làm ăn thiếu uy tín, khách hàng xăm môi bị hỏng kéo tới đập phá Spa khiến con thiếu chút nữa thì đi chầu ông bà rồi."
"Con học ở Spa nào mà làm không uy tín?"
"Thì Spa Tiên Sa hồi mẹ với bác Hạnh đi xăm môi với xăm mày đó."
Tôi còn đưa ra một bức hình chụp để làm chứng.
Thực ra bức hình này tôi chụp được hôm người đàn ông nọ đem người tình đi chăm sóc da bị vợ bắt được. Bà vợ tới đánh ghen khiến mọi người tới xem đông đen. Không ngờ bức hình đó lại có ích với tôi vào lúc này như vậy.
"Thế có lấy lại được tiền học phí không?"
"Chị chủ không may bị thương phải nhập viện. Con còn mạng về được đến đây là hên rồi, mấy đứa theo học với con cũng nghỉ ngang như con hết."
Nghe tôi nói như vậy mẹ kế khóc bù lu bù loa lên:
"Số tiền bốn mươi triệu mà con nghĩ là bốn triệu hay sao mà nói bỏ là bỏ ngay như thế?"
"Có chuyện gì mà ầm ĩ cả nhà như thế?"
Ba tôi tay xách cặp bước vào nhà hỏi.
"Con chào ba."
Mẹ kế của tôi lập tức thay đổi thái
độ, bà nở nụ tươi như hoa đi tới cầm cặp và cởi áo vest cho ba của tôi:
"Sao anh về mà không báo trước với em một tiếng để em đi chợ mua đồ nấu ăn. Em với cái Phương đang nói chuyện, sao anh đi lâu như vậy mà không về thăm nhà?"
Thấy mẹ kế nháy mắt với tôi, tôi hiểu ý nói:
"Mấy hôm con gọi cho ba miết mà không được."
Ba tôi phất tay.
"Không cần nấu cho anh đâu, anh chỉ ghé nhà một lát rồi theo xe xuống cảng Quy Nhơn giao hàng."
Công ty của ba tôi chuyên khai thác quặng vàng. Cứ xong một đợt khai thác sẽ có xe tới mua. Gần đây bị ép giá nên ba tôi đem xuống cảng quy nhơn bán cho khách nước ngoài sẽ được giá hơn.
Tôi biết ý đi vào phòng để ba mẹ tôi nói chuyện thì ba tôi gọi giật lại:
"Sao con còn chưa đi nhập học?"
Mẹ kế của tôi chỉ vài chiếc vali tôi đi về chưa kịp cất nói:
"Nó chuẩn bị đồ sẵn rồi, ngày mai em định mang nó đi nhập học nhưng nó nói thích đi học nghề, em muốn xin ý kiến của anh mà gọi cho anh không được."
Chuyến công tác này ba tôi đi công tác hơn một tháng mới về vì vậy không biết tôi đã muộn thời gian nhập học. Nghe mẹ kế tôi nói ông quát lớn:
"Nghề với ngỗng cái gì, lo mà kiếm cái bằng đại học về đây cho ba rồi muốn học thêm nghề gì thì học."
Tôi đi lại đấm lưng cho ba của tôi:
"Ba cho con đi học nghề về mở Spa, mặt bằng nhà mình đẹp như thế bỏ không cũng phí. Đi học nghề chỉ mất vài tháng, có khi sang năm con lấy chồng ba lại có cháu ngoại bế rồi. Con mà đi học đại học không biết chừng đến lúc ba chống gậy con cũng chưa lấy được chồng đâu."
Nhà chúng tôi xây hai tầng kiểu thái, mặt bằng rộng mười lăm mét nằm ngay trên con phố sầm uất nhất của thành phố Pleiku.
Mẹ kế của tôi nói thêm vào:
"Anh thấy đấy, mấy đứa quanh xóm mình đi học đại học về cũng thất nghiệp ở nhà đó thôi."
Điện thoại của ba tôi đổ chuông, ba tôi lấy ra nhìn rồi nói với tôi.
"Con lớn rồi nên ba để con tự lựa chọn tương lai của mình, sướng khổ sau này con tự chịu. Ba phải đi rồi."
"Anh đi lâu không?"
"Khoảng hai, ba ngày anh về rồi ở nhà một thời gian."
Ba của tôi vừa đi thì em gái cùng cha khác mẹ với tôi tên Yến đi học về.
Yến đi quanh tôi một vòng nhìn tôi với ánh mắt dò xét:
"Giày Christian Louboutin một trăm hai mươi triệu, váy nằm trong bộ sưu tập mới nhất của Versace hai trăm năm mươi triệu. Chị của em mới đi Quy Nhơn có mấy ngày mà kiếm đâu được anh đại gia mua đồ hiệu cho vậy."
Tôi đẩy Yến ra rồi kéo vali đi về phòng mình:
"Đừng phát ngôn bừa bãi."
Tôi đóng cửa phòng lại mà vẫn nghe cái miệng của Yến oang oang bên ngoài:
"Mẹ, con nói thật đấy. Chị Phương đang khoác trên người gần bốn trăm triệu đấy."
Chưa kịp cởi đồ ra lại nghe giọng nói sang sảng của mẹ kế bên ngoài:
"Tắm nhanh nhanh ra đây nói chuyện với mẹ."
"Con biết rồi ạ!"
Lúc tôi tắm xong đi ra ngoài mẹ kế của tôi và Yến đang ngồi chờ tôi sẵn ở ghế sô pha.
Tôi đã cố tình mặc bộ quần áo dài tay để che kín dấu vết hoan ái do anh chàng kia để lại nhưng trước hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào người khiến tôi có chút chột dạ:
"Sao hai người lại nhìn con như nhìn người ngoài hành tinh như vậy?"
Yến đứng dậy tới ngồi sát bên cạnh tôi ngó nghiêng:
"Chị khai thật đi, ai mua cho chị đồ hiệu vậy?"
"Đồ đó chị mua ở shop hàng fake, không phải đồ hiệu."
"Chị đừng lừa em đấy."
"Chị lừa em làm gì, nếu em thích thì giảm cân đi rồi lấy mà mặc."
Nhắc tới cân nặng Yến tự ái đứng phất dậy bỏ đi.
Yến là đứa thích làm đẹp nhưng mỗi tội nó ăn uống vô tội vạ nên không kiểm soát được cân nặng.
Cũng may vì thế mà nó buông tha cho tôi chủ đề này.
Yến vừa đi thì đến bà Loan lên lớp tôi:
"Bây giờ con tính thế nào?"
"Con đâu biết tính thế nào."
"Tiền đi học nghề con đã làm mất hết rồi."
"Mẹ nói cho con năm trăm triệu vừa đi học nghề vừa mở tiệm, con mới học hết chưa tới năm mươi triệu. Nếu không mẹ cho con đi học đại học đi."
Nghe tôi nói đến hai chữ đại học, bà Loan lập tức cười nói.
"Thôi được rồi, mai mẹ đưa con xuống thành phố Hồ Chí Minh học nghề."
Mặc dù nói với Yến đồ tôi mua là đồ fake có giá chỉ mấy trăm ngàn, thế nhưng lúc đi vào phòng tôi vẫn lên mạng xem cách nhận diện đồ hiệu. Quả thực đúng như lời nó nói, tôi đã khoác trên người gần bốn trăm triệu, thêm bộ quần áo lót hiệu Victoria's Secret tôi mặc bên trong Yến không thấy có giá lên tới gần một trăm triệu nữa.
Câu hỏi lập tức đặt ra trong đầu tôi, người đàn ông đó là thần thánh phương nào mà có thể ném tiền qua cửa sổ vô tội vạ như vậy?