• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Mặc Mộc Lan rời khỏi Giang gia, trong nhà dường như trở về đúng quỹ đạo của nó. Nhìn ngôi nhà trở nên tĩnh lặng, Giang Quân cảm thấy có chút khác lạ. Nhưng còn chưa để ông có thời gian buồn phiền, ở ngoài cửa đã có một cô gái ngang nhiên đi vào trong. Thấy ông, cô ta cúi đầu lễ phép chào hỏi:

- Cháu chào bác. Cháu là Malian.

Giang Quân nhìn Malian rồi khẽ cảm thán. Đúng là cô gái này rất xinh đẹp.

- Ừm. Chào cháu! Cháu đến đây tìm ai vậy?

- Cháu đến tìm Hạ Thần ạ! Không biết anh ấy có nhà không bác? Cháu có ghé qua công ty nhưng không gặp anh ấy.


Giang Quân nghe Malian nói muốn đến tìm con trai mình, ông cũng không mấy bất ngờ vì có thể nói đây vốn không phải lần đầu có người đến tận nhà chỉ vì muốn được gặp Giang Hạ Thần.

- Vậy tiếc quá, Hạ Thần không có ở nhà.

Malian nghe ông nói vậy cũng không có ý rời đi. Cô tự nhiên ngồi xuống chiếc ghế trong phòng khách rồi lên tiếng:. Google ngay trang — T RЦмtrцуeИ. V И —

- Vậy vợ anh ấy thì sao ạ? Cháu vốn rất thích anh ấy nhưng lần trước có một cô gái đến nhận là vợ của anh ấy khiến cháu rất sốc và buồn. Ngay hôm đó cháu đã lên tìm kiếm thông tin về anh ấy, họ đều nói anh còn độc thân mà. Cháu muốn gặp anh ấy để hỏi chuyện này cho rõ ạ. Mong bác có thể truyền lại lời này với anh ấy giúp cháu.

Nghe Malian nói, Giang Quân cũng có thể suy đoán được người con gái mà cô ta nói là Mặc Mộc Lan. Nở nụ cười vui vẻ, Giang Quân không có ya phủ định chuyện này và nói khéo cho Malian rời đi:

- Đó là chuyện riêng của Hạ Thần. Cháu khônh nhất thiết phải tò mò như vậy đâu. Mà đây là Giang gia, cháu tự ý ra vào như vậy coi bộ không phải phép cho lắm.

Malian nghe ông nói, cô cũng không hề tỏ ra tức giận mà ngược lại còn mỉm cười:

- Cháu là được người trong nhà bác mở cổng vào mà......

Còn chưa cả nói hết câu, từ bên ngoài, Mặc Khả Niệm lại xuất hiện. Tất nhiên đây không phải là vô tình mà do Giang Quân đã sắp xếp. Ông gọi điện cho Mặc Khả Niệm nhờ cô tới lấy đồ về nhà cho Mặc Mộc Lan. Dù sao hai người cũng là chị em và chuyện của Giang gia với cô ta, Mặc Khả Niệm cũng biết kha khá nên thay mặt cô ta đến đây lấy đồ về cũng được.

Nhìn Giang Quân và cô gái người ngoại quốc kia đang nói chuyện với nhau, Mặc Khả Niệm có chút khó xử:

- Cháu đến lấy đồ cho chị Mộc Lan nhưng hình như đến không đúng lúc thì phải?

Giang Quân mỉm cười xua xua tay nói:

- Không có đâu, cháu mau vào trong đi.

Malian đưa ánh mắt sang nhìn Mặc Khả Niệm. Cô có chút ngạc nhiên khi vô tình bắt gặp ánh mắt đó. Malian trông có vẻ xinh đẹp đó mà sao ánh mắt dữ dằn quá vậy? Cứ như cô ta muốn ăn tươi nuốt sống cô ấy.

Malian bỗng nhiên đứng dậy, tỏ ra vẻ thân thiết lắm, đi tới khoác vào tay Mặc Khả Niệm rồi chào hỏi:

- Em chào chị nha. Trông chị xinh đẹp thật đó! Chắc chị trang điểm lâu lắm đúng không? Chả như em gì cả, đến cả trang điểm cũng không biết.

"Trà xanh?" Cái giọng nói này, không thể nhầm lẫn được, chính là trà xanh trong truyền thuyết. Nhưng mà sao cô ta lại nhắm vào cô chứ?

- Nói sao nhỉ? Chị là một thợ trang điểm cũng có thể nói tay nghề khá cao.

Vừa nói, Mặc Khả Niệm vừa nắm lấy bàn tay của Malian rồi để lên khuôn mặt của mình dùng sức chà:

- Nhưng mà, chị đây chưa bao giờ phải trang điểm khi ra đường.

Quả nhiên khi buông tay của Malian ra, má của cô đã ửng đỏ lên nhưng tay của cô ta lại không dính một chút phấn hay kem nền nào. Điều này khiến cho Malian vô cùng tức giận:

- Vậy chắc là do em hiểu lầm chị rồi. Mong chị bỏ qua cho em.

Giang Quân nhìn hai người con gái trước mặt này thầm thương xót cho số phận đào hoa của thằng con trai. Chắc chắn sau chuyện lần này, Mặc Khả Niệm sẽ giận anh rất lâu đây:

- Thôi được rồi. Hai đứa mau ngồi xuống đi. Khả Niệm đợi ta một chút, ta lên lấy đồ cho con.

- Vâng ạ!

Nói xong, Giang Quân đi thẳng lên tầng, ông không quên gửi tin nhắn cho Giang Hạ Thần để trở về nhà giải quyết chuyện trước mắt.

Khi thấy Giang Quân đã rời đi, Malian mới lên tiếng hỏi:

- Nói đi, cô là ai vậy?

Mặc Khả Niệm nhìn Malian rồi tự tin trả lời:


- Cô nghĩ tôi là ai?


- Cô là ai tôi có thể không quan tâm nhưng Giang Hạ Thần là của tôi. Tôi nhắm anh ấy trước cô nên khuyên cô một câu chân thành đừng mơ mộng tới những điều mà bản thân không thể với tới.


Mặc Khả Niệm khẽ cười khẩy. Không biết câu nói này lên dành cho ai thì mới đúng đây. Nhưng mà thật không thể ngờ rằng Giang Hạ Thần lại có sức hút đến thế, được gái tìm về tận nhà. Vậy mà ngay từ ban đầu cô lại không nhận ra được điểm này của anh.


Sau khi nhận được tin nhắn Malian tìm đến nhà lại còn gặp Mặc Khả Niệm, trái tim của Giang Hạ Thần đập  càng lúc càng nhanh. Anh rời khỏi bàn làm việc, tức tốc lên xe trở về nhà. Mong rằng anh có thể về kịp để tránh những rắc rối không cần thiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK