Mục lục
Hợp đồng hôn nhân với tổng tài mãnh thú - Đường Nhã Phương (truyện full tác giả: 1255)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 384: Bị anh bức điên rồi

Tống An Nhi đỡ ba Tân ngồi lên ghế sô pha trong phòng khách, sau đó lại đi vào phòng bếp giúp đỡ mẹ Tâm. Để lại hai người ba Tân và Lương Phi Mạc đam ở trong phòng khách. ba Tân quay đầu nhìn sang Lương Phi Mạc, nặng nề thở ra một hơi, "Phi Mạc à, thực sự rất xin lỗi cháu khi để cháu nhìn thấy chuyện kinh khủng như thế này.

Lương Phi Mạc mỉm cười lắc đầu, "Không có gì đâu chú" "Ừm... ba Tân lại nặng nề thở ra một hơi, căm giận mà nói: "Tên Hàn Minh Quân kia là một con sói mắt trắng, chú với dì cháu không biết gì mà đối xử vô cùng tốt với nó, nhưng nó lại vì tiền đồ của mình mà bám lên cô của tập đoàn Dương Quang, thậm chí còn hại cô với dì cháu, thực sự là bọn chú đã bị mù mắt rồi mà. Nhưng mà người chịu tổn thương lớn nhất vẫn là An Nhi

Sau khi bọn họ bí cảnh sát bắt đi, có thể tưởng tượng được An Nhi đã phải chịu bao nhiêu tổn thương, người làm ba mẹ như họ muốn an ủi cô ấy cũng không được, chỉ có thể ngồi trong tù mà lo lắng.

Nhưng vẫn may, lúc đó có người bên cạnh chăm sóc

Nghĩ đến đây, ba Tân rất cảm động mà nói với Lương Phi Mạc: "Phi Mạc, cảm ơn cháu đã chăm sóc An Nhi trong những ngày đen tối, đau khổ nhất"

Một lát lại xin lỗi, một lát lại cảm ơn, Lương Phi Mạc bất đắc dĩ mà cười, "Chú à, chú đừng có khách khí như vậy, sau này cháu kết hôn với An Nhi, thì chúng ta đều là người một nhà cả mà, vì vậy chú không cần khách khí như vậy đâu"

Trải qua chuyện của Hàn Minh Quân, ba Tân lộ ra một nụ cười, ông vỗ tay lên đùi, cười nói: "Cháu nói đúng lắm, chúng ta đều là người một nhà, không cần khách khí làm gì."

Lương Phi Mạc cười cười, không nói thêm gì nữa.

Bị Hàn Minh Quân quấy phá như vậy, mẹ Tâm cũng không có tâm tình nào mà chuẩn bị bữa rối, vì vậy cả nhà đành đi ra ngoài ăn cơm.

Địa điểm do Lương Phi Mạc chọn, là một nhà hàng đồ

Trung cao cấp. "Thực ra cứ tùy tiện tìm một chỗ là được rồi, không cần phải tốn kém thế đâu." mẹ Tâm không thích mấy chỗ hào nhoáng như vậy, cũng ngại khi phải để Lương Phi Mạc chi trả tốn kém.

Lương Phi Mạc hiểu được ý của bà ấy, cười nói: "Dì à, dì không cần tiết kiệm tiền cho cháu đâu, dì là mẹ của An Nhi, tiêu tiền như vậy cháu cảm thấy rất xứng đáng"

Vừa nói xong, mẹ Tâm lại càng thích anh ta.

Một người con rể hào phóng như vậy thì có người mẹ vợ nào không thích cho được?

Hơn nữa còn là một người con rể biết suy nghĩ, lúc gọi đồ ăn, anh ta cũng tỉ mỉ hỏi qua những món hai người ăn được và không ăn được rồi mới gọi món.

Điều này làm cho ba Tân và mẹ Tâm vô cùng hài lòng, dù sao anh ta cũng rất tôn trọng bọn họ.

Tống An Nhi trộm liếc anh ta, khóe môi cong lên. "Sao vậy?" Cô ấy rất ít khi dùng biểu cảm như vậy nhìn anh ta, Lương Phi Mạc không khỏi có chút tò mò. "Cậu chủ Mạc, hôm nay anh biểu hiện đặc biệt tốt đấy, không hổ là người đàn ông của em. Tống An Nhi cười dịu dàng nói. "Đúng không?" Lương Phi Mạc nhướn mày, "Có phải là càng yêu anh hơn không?"

Tống An Nhi không ngại ngùng mà gật đầu, "Đúng vậy, lại càng yêu anh hơn rồi"

Lương Phi Mạc bật cười thành tiếng, đưa tay xoa xoa đầu cô ấy, khuôn mặt đầy sự sủng nịnh.

Nhìn thấy hai người trước mắt đang không xem ai ra gì, sự hành phúc ngọt ngào đã ngập tràn ra khỏi phòng ăn rồi, mẹ Tâm cười trao đổi ánh mắt với ba Tân, sau đó nhỏ giọng nói: "Xem ra lần này mắt nhìn của An Nhi nhà chúng ta rất là tốt."

So sánh với Hàn Minh Quân, Phi Mạc thực sự là tốt hơn không biết bao nhiêu lần, hoàn toàn không thể so sánh được. ba Tân đồng ý gật đầu, "Đúng vậy, hai người cũng ta có thể yên tâm rồi"

Với tâm nguyện của một người làm ba thì con gái có thể tìm được một người đàn ông yêu thương nó, một đời hạnh phúc, xem ra bây giờ đã tìm được rồi.

Hàn Minh Quân về đến nhà, Dương Y Thanh lập tức chạy ra mà truy hỏi: "Anh đi đâu thế hả? Có phải là đi tìm Tống An Nhi không?"

Hàn Minh Quân giơ mắt nhìn người phụ nữ đầy tức giận ở trước mặt, nhíu mày, giọng điệu khó chịu mà nói: "Y Thanh, em có thể nào đừng có đa nghi nữa được không?" "Em đã nghi sao?" Dương Y Thanh nổi giận, chỉ thẳng vào mặt anh ta mà chửi: "Hàn Minh Quân, anh có ý gì thế hả, đừng nghĩ là em không biết gì. Anh nghĩ bây giờ nhà họ Dương thất thế, xem thường em, xem thường nhà họ Dương, nên muốn quay về với con khốn kia, như vậy mới thỏa mãn được dã tâm của anh!"

Vốn dĩ bị người nhà Tống Anh Di làm cho vô cùng tức giận rồi, bây giờ lại nghe được những lời chỉ trích của Dương Y Thanh như vậy, tính tình của Hàn Minh Quân liền trở nên nóng nảy, hướng về phía Dương Thiên Thiên mà quát, "Đúng đấy, tôi xem thường cô đẩy, xem thường nhà họ Dương đấy, bởi vì các người đã không còn cách nào thỏa mãn được dã tâm của tôi nữa rồi. Ban đầu tôi bị mù mới để ý được một người phụ nữ như cô!"

Nói xong, anh ta nâng tay nới lỏng cà vạt, căm giận mà trừng mắt nhìn Dương Y Thanh, sau đó lướt qua người cô ta, đi lên trên cầu thang.

Cả người Dương Y Thanh đều ngây ngẩn cả ra, cô ta không ngờ được anh ta sẽ tức giận với cô ta, hơn nữa còn nói ra những lời hùng hồn từ trong lòng ra như vậy. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org *để ủng hộ team nha !!!

Thực sự là hoàn toàn làm cô ta không thể ngờ được. Sau một lúc lâu, cô ta mới phản ứng được lại, cắn chặt môi, trong mắt hiện ra một tia thù hận.

Cô ta tuyệt đối không bỏ qua cho Hàn Minh Quân đầu. Hàn Minh Quân vừa lên tầng liền đi vào phòng khách, sau đó cả người tê liệt ngã lên ghế sô pha, nâng tay xoa xoa mũi.

Tình huống bây giờ rất bất lợi đối với anh ta, tập đoàn Dương Quang đã chính thức bị Phi Mạc thu mua rồi, hiện tại nhà họ Dương chỉ là một cổ đông mà thôi, hầu như không hề có quyền lực.

Những quyền lợi trước đây anh ta nghĩ sẽ chiếm được thì bây giờ đã trở nên vô cùng khó khăn rồi.

Giống như lúc nãy anh ta nói với Dương Y Thanh, nhà họ Dương đã không thể thỏa mãn được dã tâm của anh ta nữa rồi.

Vì vậy, anh ta mới nghĩ xoay chuyển sang Tống An Nhi, như vậy, chỉ cần Tống An Nhi đồng ý giúp anh ta, anh ta sẽ rất dễ dàng lấy lại được tập đoàn nhà họ Dương, thoát khỏi sự khống chế của Lương Phi Mạc.

Nhưng mà xem ra hôm nay, chỉ sợ anh ta đã không thể quay lại được với Tống An Nhi nữa rồi.

Vốn dĩ còn nghĩ trước đây ba Tân, mẹ Tâm đối xử với anh ta tốt như vậy, chỉ cần thành tâm xin lỗi, chắc bọn họ sẽ tha thứ cho bản thân, không ngờ được rằng thái độ của bọn họ lại cương quyết như vậy, quyết tâm không tha lỗi cho anh ta.

Thực sự ứng với câu nói kia.

Sớm biết có ngày hôm nay, thì tuyệt đối sẽ không làm như lúc trước.

Nếu như anh ta không phản bội lại An Nhi, vậy thì bây giờ anh ta... Không đúng, nếu như anh ta không phản bội An Nhi, An Nhi là sao có thể gặp được Lương Phi Mạc, cũng sẽ không xảy ra chuyện tập đoàn Dương Quang bị thu mua, anh ta cũng sẽ chỉ là một nhân viên quèn của tập đoàn Dương Quang mà thôi.

Như vậy, dã tâm của anh ta ngày càng khó thực hiện. Bây giờ, anh ta phải tìm ra được một biện pháp khác, làm sao để cho Tống An Nhi tha thứ cho mình.

Ngay vào lúc Hàn Minh Quân nhắm mắt lại, lúc rơi vào trong suy nghĩ của bản thân, anh ta không hề phát hiện ra Dương Y Thanh đã vào trong phòng sách rồi.

Trong tay Dương Y Thanh bưng một chậu nước, chậm rãi bước đến gần Hàn Minh Quân, sau đó cử động tay, đổ cả chậu nước lên người Hàn Minh Quân. "A!" Hàn Minh Quân nhảy dựng lên, anh ta cúi đầu nhìn quần áo người mình đã ướt nhẹp, sau đó ngẩng đầu lên tức giận mà trừng mắt với Dương Y Thanh đang đắc ý, "Dương Y Thanh, cô điên rồi à?"

Dương Y Thanh mỉm cười, "Đúng vậy, bị anh bức điên rồi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK