Bạch Tuyết không thích Lãnh Dạ nói cho người khác biết cô là người phụ nữ của anh , bởi vì nó quá mất mặt!
Thế nhưng, đây là sự thực, cô không thể chối bỏ!
Người đàn ông lãnh huyết này, rốt cuộc muốn như thế nào? Cô là người phụ nữ của anh sao? Làm gì có người đàn ông nào đối sử như vậy với người phụ nữ của mình chứ, nói không cần là bỏ đi! Có đúng vậy hay không?
Cô lại không được hỏi vì sao Lãnh Dạ không hề quan tâm đến quan hệ giữa bọn họ? Đến đêm đầu tiên quý giá nhất của cô cũng đều cho anh, vậy mà anh lại không biết quý trọng còn không tính, lại còn dám nói những lời như vậy, chẳng lẽ người đàn ông này không biết rằng cô chỉ mới mười sáu tuổi, vẫn còn là trẻ vị thành niên, chẳng lẽ anh không biết mình nói như vậy sẽ phải chịu hậu quả như thế nào sao?
Cùng trẻ vị thành niên phát sinh quan hệ đây chính là phạm pháp!
“Bạch Tuyết, hai người quen biết nhau sao?”
Lâm Giang nhìn thấy Bạch Tuyết đang rất xấu hổ, lập tức đem sự lạnh lùng thu vào, hoá ra cô đã là người phụ nữ của Lãnh Dạ!
Nhưng mà hắn sẽ không buông tay, vì đem Lãnh Dạ lật đổ, hắn nhất định sẽ không buông tay khỏi Bạch Tuyết, nếu như Lãnh Dạ đã có được Bạch Tuyết thì hắn sẽ cướp đi, việc này sẽ càng làm Lãnh Dạ thống khổ hơn, giống như người phụ nữ trước kia, Hắn sẽ lại bị kích thích rất lớn .
Trước đây Lãnh Dạ vốn là một người đàn ông lý tưởng trong lòng có thể dựa vào của nhiều người phụ nữ
Thế nhưng, từ sau lần đó Lãnh Dạ đã thay đổi, trở nên lãnh huyết, vô tình.
“Ừm?” Bạch Tuyết xấu hổ không giám ngẩng đầu lên, không biết nên trả lời như thế nào?
“Đâu chỉ là quen biết! Chúng tôi còn tiếp xúc rất thân mật !” Lãnh Dạ lạnh lùng nói.
Bạch Tuyết xấu hổ vô cùng, mất hết cả mặt mũi, ngươi đàn ông này đang nói cái gì vậy chứ? Cái gì gọi là tiếp xúc thân mật? Nhất định anh phải nói như vậy để nhục nhã cô sao?
Ỷ vào chính mình có mấy đồng tiền dơ bẩn, là có thể không tôn trọng người khác!
Lãnh Dạ anh hãy chờ đấy, tôi nhất định phải đến trường học hành, tương lai trở nên nổi bật, sau đó đem tất cả vũ nhục toàn bộ trả lại cho anh! Chỉ là hiện tại cô chỉ có thể nhịn!
Trong nháy mắt sắc mặt của Lâm Giang liền rất khó coi , xem ra mọi việc có chút phiền phức. Lại lần nữa nhìn qua Bạch Tuyết, hắn lại lộ ra sự mỉm cười hào phóng.
“Bạch Tuyết, Bạn của cậu thật biết nói đùa, nhưng mà mình rất thích tính cách của anh ta, rất đặc biệt!” Lâm Giang nhẹ nhàng đem xấu hổ của Bạch Tuyết đánh tan.
Bạch Tuyết không ngờ Lâm Giang sẽ nói như vậy, cuối cùng cũng có người chợ giúp.
Bị Lãnh Dạ nói ra mọi chuyện, trong lòng khó chịu rất muốn khóc, thế nhưng, đối mặt với sự dịu dàng của Lâm Giang, cô cảm thấy hẳn là nên lễ phép mỉm cười một chút! Thế nhưng cuối cô cùng cũng cảm thụ được việc dở khóc dở cười!
“Cậu thích? Nhưng tôi không thích! Tuyết nhi, cầm cặp sách lên đi theo tôi.” Lời nói kia tựa như mệnh lệnh, không cho phép phản kháng, mà phải phục tùng.
Bạch Tuyết không muốn lại mất mặt, cũng lo lắng Lãnh Dạ nói thêm điều khó nghe hơn, thế là, vẫn quyết định rời đi trước.
“Lâm Giang, cậu mau ăn đi, tôi đi về trước.” Bạch Tuyết nói.
Đi tới cửa Lãnh Dạ quay đầu lại, lạnh lùng nhìn bát mì kia.
“Tuyết nhi, cậu ta thích ăn thịt.” Lãnh Dạ nói xong khóe miệng nhếch lên, mở cửa rời khỏi, hắn rất tự tin, Bạch Tuyết sẽ đi theo, quả nhiên khi hắn vẫn chưa đi đến thang máy, Bạch Tuyết đã ra theo.
Bạch Tuyết chắc chắn bọn họ hẳn là biết nhau, bởi vì Lãnh Dạ biết nhà của Lâm Giang , còn biết cậu ta thích ăn thịt, vừa rồi trong tủ lạnh tất cả đều là thịt, điều này nói rõ ràng là thật, chỉ là xem ra quan hệ của bọn họ cũng không được tốt!
Nhìn thấy trên người Bạch Tuyết toàn là vết thương, Lãnh Dạ liền cảm thấy đau lòng, đem cô kéo vào dưới tay, rồi tiến vào thang máy.
Khi cửa thang máy đóng lại, Bạch Tuyết toàn thân run lên, bởi vì cô rất sợ hãi khi phải một mình ở chung vơi Lãnh Dạ, bầu không khí rất gượng gạo, toàn thân không được tự nhiên!
Lãnh Dạ đem Bạch Tuyết kéo vào trong lòng, cúi đầu hôn lên khuôn mặt sưng phù, đau lòng mà nhíu chân mày, mấy kẻ chết tiệt kia bọn họ thực sự là hung ác, gương mặt xinh đẹp như vậy ,lại bị đánh đến xanh tím!
Nếu như là ở yêu giới, hắn nhất định sẽ đem những người đó ném vào trong chảo dầu đun sôi rồi mang cho sói ăn, thế nhưng ở đây không phải yêu giới, hắn chỉ có thể trừng trị bọn họ một chút cũng chẳng đáng gì.
Nhưng mà hôm nay Lãnh Dạ đang ở công ty bỗng nhiên cảm thấy Bạch Tuyết có chuyện xảy ra, vì thế liền đi tìm cô
Hắn có thể cảm giác được Bạch Tuyết gặp nguy hiểm là vì trong thân thể hắn có một viên kim đan, mà viên kim đan này cũng là thuộc yêu giới, nhưng mà tiên đan này chỉ có Vương mới xứng có được
Truyền thuyết nói rằng viên kim đan là do Mẫu Đơn tiên tử lúc trước để lại , năm đó vị Mẫu Đơn tiên tử này có yêu một con Lang yêu, Và viên kim đan này chính là do Mẫu Đơn tiên tử đưa cho con Lang yêu kia, về sau con Lang yêu trở thành Vương, bởi vậy viên kim đan này liền được lưu truyền tới nay.
Thế nhưng, Mẫu Đơn tiên tử kia lại bởi vậy mà bị Ngọc Đế trừng phạt, đẩy xuống phàm gian…
Chương 38: Kim ĐanPháp Vương và Đại Vương vẫn luôn luôn muốn khiêu chiến với Lang Vương, và càng muốn giết chết Lang Vương, chính là vì muốn có được viên kim đan.
Mấy trăm năm nay Pháp Vương và Đại Vương vẫn luôn tìm Lang Vương để quyết đấu, nhưng cũng không thể thực hiện được, nên bọn họ vẫn tu luyện và tu luyện, chỉ hy vọng có thể đánh bại được Lang Vương, và đạt được vương vị cùng viên kim đan.
Không chỉ ở Lang tộc mà các yêu quái khác cũng muốn có được kim đan, bởi vì có kim đan là có thể đạt được pháp lực mạnh hơn gấp nhiều lần , vốn cũng đã có một số yêu ma có dã tâm luôn luôn rình vây xung quanh Lang Vương .Và một số yêu ma khác cũng không dám tuỳ tiện hành động, bởi vì bọn họ cũng đều biết mình không phải là đối thủ của Lang Vương, cho nên mỗi một người đều đang chờ đợi thời cơ đến.
**đường phân cách***
Trong thang máy.
Lãnh Dạ hôn đến chỗ nào thì liền đem vết thương được xoa dịu đến đấy, vết sưng trên mặt Bạch Tuyết cũng đã chuyển biến tốt hơn. Thế nhưng, Bạch Tuyết cũng không biết mục đích thật sự của Lãnh Dạ là cái gì? Cô cho rằng Lãnh Dạ chính là một người vô tình, cô bây giờ đều chật vật như vậy, anh lại còn nhẫn tâm tra tấn cô ? Nhưng kì lạ vì sao vết thưong trên mặt lại không còn đau đớn như trước nữa?
Chẳng lẽ là ma lực tình yêu?
Dùng sức véo chính mình một cái, Cô đang nghĩ gì thế chứ?
Sao có thể? Cô và anh chỉ là một cuộc giao dịch, không hề tồn tại cái loại tình yêu này nọ!
Bạch Tuyết đôi mắt hiện lên một tia mất mát, anh muốn cô tất cả chỉ là vì đòi lại tổn thất của anh, vì anh đã giúp đỡ công ty của cha ,và cô đành phải chấp nhận!
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Bạch Tuyết.
Cửa thang máy mở ra, Lãnh Dạ mới dừng lại việc hôn Bạch Tuyết, liền thuận tay cởi áo khoác đưa cho cô.
“Mặc nó vào.” một câu nói lạnh lùng không mang theo một tia độ ấm, liền xoay người đi ra ngoài.
Bạch Tuyết không hiểu, người đàn ông này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Ai lại chọc giận anh ta sao? Lúc nào cũng lạnh lùng, vừa nãy anh còn đang ở trên người cô sờ tới sờ lui, vì sao lại không thể cùng cô nói tốt vài câu, không nên hạ thấp áp sất như vậy làm cho người ta sợ hãi!
Nhận lấy áo khoác mặc vào, đành ngoan ngoãn đi theo ra ngoài.
Vì báo đáp công ơn cha nuôi dưỡng, cô đành phải nén giận làm việc mà chính mình không thích, cô còn nhỏ như vậy! Đã lại cùng đàn ông có quan hệ mập mờ, Tóm lại là cảm thấy chuyện này rất mất mặt!
Lãnh Dạ sở dĩ cầm áo khoác cởi ra, không đếm xỉa đến hình tượng của mình, là bởi vì ở trong thang máy khi hắn đụng chạm đến Bạch Tuyết liền phát hiện bên trong người cô cái gì cũng không có mặc, đáng chết! Cô tự nhiên không có mặc áo lót, còn mặc một cái áo t-shirt của con trai ở trước mắt hắn lúc ẩn lúc hiện, điều này làm cho hắn rất không vui!
Nghĩ đến chủ nhân của chiếc áo có thể nhìn thấy toàn bộ người Bạch Tuyết khi không mặc gì , trong nháy mắt hoả khí trong lòng có thể thiêu đốt mọi thứ
Thế nhưng, hắn phải nhẫn nhịn, bởi vì Bạch Tuyết không phải là cô của chước đây, hiện tại Bạch Tuyết này rất nhát gan giống như thỏ! làm cho người vô tình như hắn, cũng phải vì cô mà nhẫn nhịn !
Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ mang về biệt thự, Bạch Tuyết vừa đi vào, cửa đã bị Lãnh Dạ đóng thật mạnh, sau đó một bàn tay đem Bạch Tuyết kéo vào trong lòng, lạnh lùng căm tức nhìn Bạch Tuyết.
“Vì sao không mặc áo lót liền cùng tên khốn khiếp kia ở trong nhà ? Hả? Cô lại muốn đi quyến rũ người khác nữa sao?” Lãnh Dạ lạnh lùng nói, Bạch Tuyết trong lòng vốn đã rất ủy khuất, lại bị anh nói xấu như thế, trong lòng càng khó chịu, thẳng thắn đem mặt quay sang một bên không thèm nói gì! Dù sao nói cái gì cũng đều vô ích, bởi cô ở trong lòng người đàn ông này chính là loại phụ nữ không biết xấu hổ!
Lãnh Dạ mạnh mẽ đem mặt của Bạch Tuyết quay lại đây, hung hăng nắm chặt cằm của cô, làm cho cô không thể không nhìn thẳng vào hắn.
“Nói chuyện đi?”
“Là, tôi đang đi quyến rũ người khác, anh cũng chính là do tôi quyến rũ ! Chỉ cần là đàn ông có tiền, tôi đều muốn đi quyến rũ, Anh đã hài lòng chưa?” Bạch Tuyết tức giận, Lãnh Dạ không ngờ Bạch Tuyết luôn luôn dịu dàng bỗng nhiên liền biến thành một con mèo xù lông.