• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chắc là cũng không."

"Điều đó chứng tỏ con cần ăn cái gì đó, trong thời gian tới con cứ uống thuốc thử xem, ở bên ngày cha sẽ nghiên cứu xem công pháp của con có cần thêm cái gì hay không?"

Hứa Gian nhìn tin nhắn, hắn cảm thấy chỉ có thể làm như vậy.

Lúc trước, nước suối hiện ra khai trí.

Nếu như mở nó một lần nữa, không biết có thể thực hiện được không?

7000, có chút không nỡ.

Chủ yếu là hắn muốn dùng hết đã rồi từ từ tìm thêm.

Ít nhất, những ngày này hắn phải kiếm được nhiều tiền hơn, làm như vậy thì hắn mới có năng lực để thử lại.

Nếu cha hắn có một chút manh mối thì tốt rồi.

Buổi trưa.

Hứa Gian tạm biệt cậu mợ để trở về thành phố.



"Lần sau nhớ dẫn Liễu Du về đấy." Mợ nhắc nhở.

"vâng." Hứa Gian hoàn toàn đồng ý.

Thật ra cũng không có gì, Liễu Du cũng không hề từ chối.

Bảo cô đến đấy, cô còn cảm thấy rất hạnh phúc nữa.

Lần này vẫn là Hạ Lộ đạp xe chở hắn.

Trên đường, Hạ Lộ có hơi rối rắm:

"Anh Hứa, anh nói xem, em có nên đến thành đến thành phố sớm hơn một chút hay không?"

"Đến sớm để làm thêm?" Hứa Gian có hơi ngạc nhiên.

"Đúng vậy, em đã tìm được một công việc, được ở lại đó." Hạ Lộ nói.

"Cũng không nhất thiết phải ở lại đó, trong khoảng thời gian này, cậu có thể đến chỗ tôi ở." Hứa Gian nói.

Dù sao thì ở trong nhà chỉ có một mình hắn, cho Hạ Lộ ở nhờ trong kỳ nghỉ hè cũng được.

"Hay là thôi đi, em không quấy rầy cuộc sống của hai vợ chồng anh." Hạ Lộ làm ra điệu bộ tôi đây hiểu hết lắm.



Hứa Gian tạm thời không biết phải nói thế cho cậu ta hiểu, bây giờ cậu ta vẫn còn nhỏ.

"Anh Hứa, anh nói thử em có giống hai người hay không, yêu đương vài năm, sau đó tốt nghiệp rồi kết hôn?" Hạ Lộ đặc biệt dừng lại nhìn Hứa Gian, vẻ mặt chờ mong.

Thấy vậy, Hứa Gian cười cười nói:

"Không thể nghĩ như vậy, tôi và Liễu Du không giống nhau."

"Chỗ nào không giống?" Hạ Lộ ngờ vực.

"Tôi và Liễu Du là phim khoa học viễn tưởng, chính là kiểu ngủ không ngon giấc cũng không thể nằm mơ được." Hứa Gian nhắc nhở.

Thực sự cần phải chuẩn bị tâm lý cho chuyện yêu xa vì có thể chia tay bất cứ lúc nào.

Đôi khi người ấy cần bạn nhưng bạn không thể đến đó.

Bị bệnh thì có nên nói cho bạn biết hay không? Không nói cho bạn biết có khi tốt hơn!

Nói cho bạn biết, bạn có thể làm gì? Vào lúc đó, bất kỳ ngôn từ nào cũng chỉ là sáo rỗng.

Bởi vì, bạn thể thực hiện bất cứ điều gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK