Còn trường học ấy hả, đó là trường trung học phổ thông nữ sinh Nhã Lạc."
"Nhã Lạc?" Hứa Gian vô thức mở miệng.
"Hứa Gia đã nghe qua rồi sao?" Mợ Dương Vân Tuyết hỏi.
"Vâng, hình như đã nghe qua rồi." Hứa Gian vừa ha ha vài tiếng.
Trường trung học phổ thông nữ sinh Nhã Lạc chẳng phải là trường của Liễu Du hay sao?
Hắn đã đến đó vài lần rồi.
Vậy nên Hạ Ngư đi huấn luyện quân sự, thật ra là đi huấn luyện khép kín sao?
Chắc là đi luyện quyền.
Những quy trình đó hắn đã thấy qua, còn trải nghiệm mấy lần rồi.
Vì thế thật ra không cần lo lắng về tính chân thật, đúng thật là có trường học như vậy.
Đúng thật là có điểm kỳ lạ nhưng mà cũng không có vấn đề gì lớn.
Chẳng qua là hắn quả thật chưa chú ý đến điều kiện chiêu sinh.
"Cháu cũng từng nghe qua về trường học này, dường như không có vấn đề gì quá lớn." Dương Diệu Cường không quá khẳng định nói.
"Bây giờ đã xảy ra chuyện gì rồi?" Dương Hương Châu hỏi.
"Tiểu Ngư đã đi huấn luyện quân sự, hình thức khép kín.
Con bé nói là đến tháng sau mới được ra ngoài, nếu không phải người trong thị trấn xác định không có vấn đề gì, cậu cũng không dám để con bé đi.
Cho nên cậu định nhờ Hứa Gian tháng sau đến đó hỏi xem, xem xem cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra.
Cháu ở trong thành phố đã rất nhiều năm rồi nên chắc là hiểu biết không ít thứ.
Dù sao thì so hai người nhà quê như chúng ta cũng tốt hơn nhiều." Cậu Hạ Sinh nói.
Hứa Gian: "..."
Việc này thật ra rất đơn giản, hắn quen biết một số học sinh và giáo viên.
Sa mạc vô tận.
Trong căn phòng đơn sơ.
Hứa Hữu Nghiêm nhìn thấy nước ở trong phòng thì tâm trạng không còn nặng nề nữa.
Cho đến bây giờ mối nguy đối với ông ấy là đến từ Thiên Ngưu tông, trước kia bọn họ hoàn toàn không có sức để phản kháng.
Nhưng hôm nay lại khác.
Dù cho trước mắt có chuyện gì đi nữa thì bọn họ cũng không có nhiều tài nguyên.
Hơn nữa bản thân ông ấy là nông dân, có thể trồng trọt vài cây cối ở xung quanh.
Có nước thì tác dụng của chúng cũng lớn hơn.
Rầm rầm ~
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
"Ông chủ, đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ chờ đợt công kích của người Thiên Ngưu tông nữa thôi."
Hứa Hữu Nghiêm thở sâu, ông ấy chưa bao giờ phải đối mặt với nguy cơ trực diện như thế, đây cũng là lần đầu tiên đánh cuộc hết tất cả, tiến hành chém giết.
Người trong lồng giam, thân bất do kỷ*, nếu ông ấy không diệt người ta thì người ta cũng diệt ông ấy.
"Nhã Lạc?" Hứa Gian vô thức mở miệng.
"Hứa Gia đã nghe qua rồi sao?" Mợ Dương Vân Tuyết hỏi.
"Vâng, hình như đã nghe qua rồi." Hứa Gian vừa ha ha vài tiếng.
Trường trung học phổ thông nữ sinh Nhã Lạc chẳng phải là trường của Liễu Du hay sao?
Hắn đã đến đó vài lần rồi.
Vậy nên Hạ Ngư đi huấn luyện quân sự, thật ra là đi huấn luyện khép kín sao?
Chắc là đi luyện quyền.
Những quy trình đó hắn đã thấy qua, còn trải nghiệm mấy lần rồi.
Vì thế thật ra không cần lo lắng về tính chân thật, đúng thật là có trường học như vậy.
Đúng thật là có điểm kỳ lạ nhưng mà cũng không có vấn đề gì lớn.
Chẳng qua là hắn quả thật chưa chú ý đến điều kiện chiêu sinh.
"Cháu cũng từng nghe qua về trường học này, dường như không có vấn đề gì quá lớn." Dương Diệu Cường không quá khẳng định nói.
"Bây giờ đã xảy ra chuyện gì rồi?" Dương Hương Châu hỏi.
"Tiểu Ngư đã đi huấn luyện quân sự, hình thức khép kín.
Con bé nói là đến tháng sau mới được ra ngoài, nếu không phải người trong thị trấn xác định không có vấn đề gì, cậu cũng không dám để con bé đi.
Cho nên cậu định nhờ Hứa Gian tháng sau đến đó hỏi xem, xem xem cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra.
Cháu ở trong thành phố đã rất nhiều năm rồi nên chắc là hiểu biết không ít thứ.
Dù sao thì so hai người nhà quê như chúng ta cũng tốt hơn nhiều." Cậu Hạ Sinh nói.
Hứa Gian: "..."
Việc này thật ra rất đơn giản, hắn quen biết một số học sinh và giáo viên.
Sa mạc vô tận.
Trong căn phòng đơn sơ.
Hứa Hữu Nghiêm nhìn thấy nước ở trong phòng thì tâm trạng không còn nặng nề nữa.
Cho đến bây giờ mối nguy đối với ông ấy là đến từ Thiên Ngưu tông, trước kia bọn họ hoàn toàn không có sức để phản kháng.
Nhưng hôm nay lại khác.
Dù cho trước mắt có chuyện gì đi nữa thì bọn họ cũng không có nhiều tài nguyên.
Hơn nữa bản thân ông ấy là nông dân, có thể trồng trọt vài cây cối ở xung quanh.
Có nước thì tác dụng của chúng cũng lớn hơn.
Rầm rầm ~
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
"Ông chủ, đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ chờ đợt công kích của người Thiên Ngưu tông nữa thôi."
Hứa Hữu Nghiêm thở sâu, ông ấy chưa bao giờ phải đối mặt với nguy cơ trực diện như thế, đây cũng là lần đầu tiên đánh cuộc hết tất cả, tiến hành chém giết.
Người trong lồng giam, thân bất do kỷ*, nếu ông ấy không diệt người ta thì người ta cũng diệt ông ấy.