Nhưng mà dù cho hắn làm như thế nào thì dường như những người này đều thờ ơ, luôn nói này nói nọ.
Nhất là nếu hắn giỏi hơn con cái nhà bọn họ thì bọn họ sẽ nói ra đủ loại lời xấu xa.
May là tính tình của hắn tốt, không để những lời đó ở trong lòng.
"Biến lại một lần nữa, biến lại một lần nữa đi." Cô nhóc kêu lên.
Hứa Gian nở nụ cười, nắm tay lại, một viên kẹo đã nằm gọn trong tay của hắn, sau đó hắn đưa viên kẹo đó cho dối phương.
Nhưng mà viên kẹo lại bị bà ngoại lấy đi, nói rằng không được ăn đồ ăn của người lạ.
Còn nói thêm nếu trẻ con ăn nhiều kẹo thì sẽ bị sâu răng.
Hứa Gian tức giận, lùi về sau.
Khi bọn họ nói chuyện thì cầm chìa khóa xe, định đi mua một ít nước.
Sau đó đưa qua cho cha của hắn.
Khi đi vào siêu thị nhỏ, Hứa Gian vẫn mua hai bình nước như trước, sau đó mua thêm một ít đồ ăn.
Ngoại trừ mua thịt khô còn mua thêm bánh bao, đi đến cửa hàng chuyên bán bánh bao để mua.
Ăn những đồ ăn này nọ rất lâu, có lẽ so với ăn bánh quy còn tốt hơn.
Sau khi sắp xếp đồ ăn xong xuôi thì Hứa gian đi đến chỗ không có ai.
Sau khi xác định xung quanh không có camera theo dõi nào thì tay trái của hắn khiêng cái hòm lên.
Ngay sau đó trận pháp truyền thông bắt đầu chuyển động.
Trong chớp mắt, những đồ ăn này kia đã biến mất ở trong trận pháp.
Mà cả người của Hứa Gian lại rơi vào trạng thái kiệt sức.
Sau khi ngồi nghỉ tại chỗ một lúc lâu thì mới từ từ khôi phục lại.
Sau đó gửi tin nhắn cho cha của mình.
"Tạm thời đủ rồi đó, chờ đến khi nào cha liên lạc với con thì hẵng gửi đồ tiếp.
Mấy ngày nay cứ nghiên cứu tiếp thu Bóng ảnh quan tưởng cho tốt đi."
Hứa Gian hơi nghi hoặc, xem ra bên cha của hắn đã xảy ra chuyện gì đó.
Hắn cũng không hỏi nhiều, chờ khi nào mọi chuyện xong xuôi thì hỏi cũng không muộn.
Việc cấp bách bây giờ vẫn là nghiên cứu tiếp thu Bóng ảnh quan tưởng trước đã.
Thật ra hắn vẫn không hiểu được nước trong nguồn suối đến từ đâu, nếu như biết được thì tiến độ sẽ có thể nhanh hơn rất nhiều.
Đáng tiếc là không có gì rõ ràng cả.
Nghỉ ngơi một lúc lâu.
Hạ Lộ chạy đến tìm hắn, còn tưởng rằng hắn vẫn còn canh cánh trong lòng về chuyện lúc nãy.
"Chỉ là hơi mệt mà thôi." Hứa Gian nói đúng sự thật.
"Anh Hứa, anh không bị bệnh đúng không? Không thì đo nhiệt độ cơ thể xem sao?" Hạ Lộ có ý tốt nói.
Nhất là nếu hắn giỏi hơn con cái nhà bọn họ thì bọn họ sẽ nói ra đủ loại lời xấu xa.
May là tính tình của hắn tốt, không để những lời đó ở trong lòng.
"Biến lại một lần nữa, biến lại một lần nữa đi." Cô nhóc kêu lên.
Hứa Gian nở nụ cười, nắm tay lại, một viên kẹo đã nằm gọn trong tay của hắn, sau đó hắn đưa viên kẹo đó cho dối phương.
Nhưng mà viên kẹo lại bị bà ngoại lấy đi, nói rằng không được ăn đồ ăn của người lạ.
Còn nói thêm nếu trẻ con ăn nhiều kẹo thì sẽ bị sâu răng.
Hứa Gian tức giận, lùi về sau.
Khi bọn họ nói chuyện thì cầm chìa khóa xe, định đi mua một ít nước.
Sau đó đưa qua cho cha của hắn.
Khi đi vào siêu thị nhỏ, Hứa Gian vẫn mua hai bình nước như trước, sau đó mua thêm một ít đồ ăn.
Ngoại trừ mua thịt khô còn mua thêm bánh bao, đi đến cửa hàng chuyên bán bánh bao để mua.
Ăn những đồ ăn này nọ rất lâu, có lẽ so với ăn bánh quy còn tốt hơn.
Sau khi sắp xếp đồ ăn xong xuôi thì Hứa gian đi đến chỗ không có ai.
Sau khi xác định xung quanh không có camera theo dõi nào thì tay trái của hắn khiêng cái hòm lên.
Ngay sau đó trận pháp truyền thông bắt đầu chuyển động.
Trong chớp mắt, những đồ ăn này kia đã biến mất ở trong trận pháp.
Mà cả người của Hứa Gian lại rơi vào trạng thái kiệt sức.
Sau khi ngồi nghỉ tại chỗ một lúc lâu thì mới từ từ khôi phục lại.
Sau đó gửi tin nhắn cho cha của mình.
"Tạm thời đủ rồi đó, chờ đến khi nào cha liên lạc với con thì hẵng gửi đồ tiếp.
Mấy ngày nay cứ nghiên cứu tiếp thu Bóng ảnh quan tưởng cho tốt đi."
Hứa Gian hơi nghi hoặc, xem ra bên cha của hắn đã xảy ra chuyện gì đó.
Hắn cũng không hỏi nhiều, chờ khi nào mọi chuyện xong xuôi thì hỏi cũng không muộn.
Việc cấp bách bây giờ vẫn là nghiên cứu tiếp thu Bóng ảnh quan tưởng trước đã.
Thật ra hắn vẫn không hiểu được nước trong nguồn suối đến từ đâu, nếu như biết được thì tiến độ sẽ có thể nhanh hơn rất nhiều.
Đáng tiếc là không có gì rõ ràng cả.
Nghỉ ngơi một lúc lâu.
Hạ Lộ chạy đến tìm hắn, còn tưởng rằng hắn vẫn còn canh cánh trong lòng về chuyện lúc nãy.
"Chỉ là hơi mệt mà thôi." Hứa Gian nói đúng sự thật.
"Anh Hứa, anh không bị bệnh đúng không? Không thì đo nhiệt độ cơ thể xem sao?" Hạ Lộ có ý tốt nói.