Bọn họ vẫn thường xuyên giao tiếp hằng ngày với nhau trên mạng. Nhưng đã rất lâu rồi cô mới tận mắt nhìn thấy chị ba Vương Lạc Hi của mình.
Cô gái đứng bên cạnh Bright vốn chẳng phải quý tộc cao sang, ngay lúc này bọn họ vô cùng được chú ý.
Mạc Tử Khiêm thấy cô chăm chú nhìn một người như thế trong lòng cũng có chút suy nghĩ. Dường như cũng hiểu được phần nào cái khẩu khí ngông cuồng của Lăng Tiêu Nhiên khi nói về vụ lừa gạt kia rồi.
“Sang đó nhỉ?” Bright lúc này cũng nhìn thấy Lăng Tiêu Nhiên đứng đó thẩn thờ, liền biết cô đã thấy bọn họ. Anh ta xoay người hỏi cô gái bên cạnh.
“Có tiện không? Dường như bọn họ có chức vụ không nhỏ nhỉ?” Vương Lạc Hi nghe vậy thì đảo mắt một vòng, cuối cùng cũng nhìn thấy đối tượng mình muốn tìm.
“Đúng là chức vụ không nhỏ, nhưng mà nếu em muốn, chúng ta có thể đến đó.” Bright nghe thấy cô gái nhà mình biết suy nghĩ cho anh ta như vậy trong lòng vui sướng vô cùng. Anh cất bước tiến về phía trước.
“Chị Hi Hi.” Lăng Tiêu Nhiên nhìn thấy bọn họ đi tới liền nở một nụ cười rạng rỡ mà chào đón.
“Chuyện em với cái cô Eris kiêu kì kia hôm trước là chuyện gì thế? Có cần người lên tiếng không?” Vương Lạc Hi nhớ đến chuyện mấy ngày trước liền cau mày suy nghĩ.
“Không có chuyện gì đâu. Eris có chút hiểu lầm, các em không cần lo lắng.” Bright đứng bên cạnh nhìn cô gái nhà mình khó chịu liền lên tiếng giải thích.
Khó khăn lắm anh ta mới dụ được cô gái này đến đây. Phong thái phiêu lưu tự do của cô nhóc này làm cho không ít người để mắt đến. Vậy nên trước khi bị hẫng tay trên, người có mắt nhìn xa trông rộng như vị hoàng tử Bright đại tài nhà ta đã nhanh chóng đem cô về tuyên bố chủ quyền.
“Ừ đúng rồi, em đâu có chuyện gì được, người cô công chúa ấy nhắm đến là chị Dao Dao mà, chúng ta đây cần dính vào làm gì.” Lăng Tiêu Nhiên vừa nói vừa nở một nụ cười thật tươi. Chỉ là đáy mắt vẫn chẳng thể hiện chút ý cười nào. Lời nói đồng thời cũng như một lời nhắc nhở cho Bright đứng bên cạnh.
Bright không đưa ra lời bảo đảm gì, Vương Lạc Hi đứng bên cạnh cũng chẳng thể hiện quá nhiều.
“Bright, ai đây?” Từ đằng xa, một giọng nói của một người đàn ông vang lên.
Nhan sắc tuyệt vời cùng với dáng vẻ phong lưu kia chính là Thẩm Hàn Mặc, một chàng trai từ lâu đã để lại tiếng vang lớn vô cùng với vẻ ngoài điển trai của mình. Anh ta không phải kiểu tuyệt sắc mạnh mẽ như Mạc Tử Khiêm, cũng không chín chắn như Bright mà lại là một người đàn ông “xinh đẹp”.
“Joyce, quay lại lúc nào đấy?” Bright cùng Joyce là bạn thời thơ ấu từ cái thuở còn lọt lòng, cả hai thân thiết như anh em ruột thịt.
“Vừa mới.”
Thẩm Hàn Mặc đưa mắt nhìn những con người trước mặt. Cô gái trước mặt là Lăng Tiêu Nhiên, bên cạnh là Mạc Tử Khiêm. Bọn họ đứng chung một nơi quả thật là một tổ hợp kinh diễm.
Cậu Thẩm lúc bấy giờ mới đưa mắt qua nhìn Vương Lạc Hi, trong mắt ánh lên sự ngạc nhiên đến vô cùng.
“Cô Vương, không phải cô cùng Sầm Tiến bên nhau sau?” Dường như không nhìn ra được tình huống hiện tại, Thẩm Hàn Mặc đặt ra câu hỏi khúc mắt trong lòng mình.
Nhất thời, không khí ở đây rơi vào trầm mặc, người không biết quan sát quả thật chính là một thiệt thòi lớn.
Mộc Nguyệt Dao lúc này cũng tiến tới, không đợi bọn họ kịp suy nghĩ, cô nàng đã lao đến ôm lấy Vương Lạc Hi.
“Hi Hi tiểu bảo bối, bà đây nhớ em đến chết mất. Tự nhiên bị lôi đi mất không biết em như thế nào nữa.” Mộc Nguyệt Dao vừa đến đã ôm chầm lấy Vương Lạc Hi.
Thẩm Hàn Mặc cùng Bright ngay làm tức tối sầm lại. Giữa chốn xa hoa thế này, người phụ nữ của bọn họ lại ôm ôm ấp ấp nhau như vậy liệu có thật sự là ổn không cơ chứ?
Bright tiến lên gỡ tay Mộc Nguyệt Dao ra để tránh ánh nhìn tò mò của đám quý tộc xung quanh. Chỉ là chưa kịp chạm vào đã bị Thẩm Hàn Mặc cản lại.
Dường như anh ta có thể thấy được rõ ràng tương lai phía trước nếu ngay bây giờ bọn họ ngăn cản cuộc hội tụ đầy xúc cảm này. Hai cô gái đều thuộc dạng cá tính mạnh, đặc biệt là Mộc Nguyệt Dao, nếu thật sự bây giờ làm họ phật ý, nói không chừng sẽ xách ba lô mà trốn đi thật xa mất.
Mạc Tử Khiêm nãy giờ không nói gì chỉ lặng lẽ quan sát. Nhìn sơ qua có thể thấy, đám chị em của cô nhóc họ Lăng này hoàn toàn không có ai là bình thường.
Xét về dung mạo hay thiên phú, bọn họ đều thuộc dạng hơn người. Chỉ là ở Lăng Tiêu Nhiên vẫn còn vô số điều ẩn giấu. Đây quả thật là một con mồi đáng để anh ta để tâm.
“Anh cười gì đấy?” Nhận thấy người đàn ông bên cạnh vô duyên vô cớ cười một cách khác lạ như vậy, Lăng Tiêu Nhiên liền liếc mắt hỏi người bên cạnh.
“Bọn họ đều rất thú vị.”
“Đúng vậy”
“Nhưng em vẫn thú vị nhất.”
“Thế thì anh là vô vị nhất.”
Tiếp sau đó, ba cô gái dường như chẳng còn tí hứng thú gì với bạn nhảy của mình đêm nay. Họ tiến về một bàn tiệc gần đó, ngồi xuống thưởng thức bánh và trà.
Cuối cùng chỉ còn lại ba người đàn ông đứng đó, những khí chất vương giả đối mặt với nhau, đúng là khiến cho ai cũng phải nể sợ.
“Bright, người con gái đi cùng cậu có mối quan hệ gì vậy?” Thẩm Hàn Mặc là người lên tiếng bắt đầu câu chuyện trước.
“Như cậu thấy thôi.”
“Đừng có đùa nữa, Tiểu Lạc Hi cùng với Tiến rõ ràng…”
“Xem ra cậu Thẩm đây chưa hiểu lắm nhỉ? Cô gái họ Vương kia xem ra chính là một con tiểu yêu. Không phải, bọn họ đều là một con tiểu yêu chuyên hút hồn đàn ông, nếu không thì tại sao ai cũng để mắt đến chứ?” Lời này là của Mạc Tử Khiêm nói ra.
Hai người đàn ông kia nghe xong thì mặt tối sầm lại. Mặc dù cho đây đều là sự thật nhưng có cần ăn nói khó nghe đến vậy không có chứ?
“Vậy là ngài K đây cũng động lòng rồi sao?” Bright lúc này cũng lên tiếng hỏi.
Mạc Tử Khiêm nghe xong chỉ cười nhạt chứ không đáp lời. Động lòng sao? Thật ra chính anh ta cũng chẳng biết nữa, là tình cảm rung động chân chính hay chỉ là bông đùa thoáng qua. Chỉ là nếu như đã không thể biết được cảm xúc của chính mình là gì, anh vẫn sẽ đưa tay nắm giữ hạnh phúc cho chính mình, tránh việc ân hận cả đời chẳng hạn.
Cô gái đứng bên cạnh Bright vốn chẳng phải quý tộc cao sang, ngay lúc này bọn họ vô cùng được chú ý.
Mạc Tử Khiêm thấy cô chăm chú nhìn một người như thế trong lòng cũng có chút suy nghĩ. Dường như cũng hiểu được phần nào cái khẩu khí ngông cuồng của Lăng Tiêu Nhiên khi nói về vụ lừa gạt kia rồi.
“Sang đó nhỉ?” Bright lúc này cũng nhìn thấy Lăng Tiêu Nhiên đứng đó thẩn thờ, liền biết cô đã thấy bọn họ. Anh ta xoay người hỏi cô gái bên cạnh.
“Có tiện không? Dường như bọn họ có chức vụ không nhỏ nhỉ?” Vương Lạc Hi nghe vậy thì đảo mắt một vòng, cuối cùng cũng nhìn thấy đối tượng mình muốn tìm.
“Đúng là chức vụ không nhỏ, nhưng mà nếu em muốn, chúng ta có thể đến đó.” Bright nghe thấy cô gái nhà mình biết suy nghĩ cho anh ta như vậy trong lòng vui sướng vô cùng. Anh cất bước tiến về phía trước.
“Chị Hi Hi.” Lăng Tiêu Nhiên nhìn thấy bọn họ đi tới liền nở một nụ cười rạng rỡ mà chào đón.
“Chuyện em với cái cô Eris kiêu kì kia hôm trước là chuyện gì thế? Có cần người lên tiếng không?” Vương Lạc Hi nhớ đến chuyện mấy ngày trước liền cau mày suy nghĩ.
“Không có chuyện gì đâu. Eris có chút hiểu lầm, các em không cần lo lắng.” Bright đứng bên cạnh nhìn cô gái nhà mình khó chịu liền lên tiếng giải thích.
Khó khăn lắm anh ta mới dụ được cô gái này đến đây. Phong thái phiêu lưu tự do của cô nhóc này làm cho không ít người để mắt đến. Vậy nên trước khi bị hẫng tay trên, người có mắt nhìn xa trông rộng như vị hoàng tử Bright đại tài nhà ta đã nhanh chóng đem cô về tuyên bố chủ quyền.
“Ừ đúng rồi, em đâu có chuyện gì được, người cô công chúa ấy nhắm đến là chị Dao Dao mà, chúng ta đây cần dính vào làm gì.” Lăng Tiêu Nhiên vừa nói vừa nở một nụ cười thật tươi. Chỉ là đáy mắt vẫn chẳng thể hiện chút ý cười nào. Lời nói đồng thời cũng như một lời nhắc nhở cho Bright đứng bên cạnh.
Bright không đưa ra lời bảo đảm gì, Vương Lạc Hi đứng bên cạnh cũng chẳng thể hiện quá nhiều.
“Bright, ai đây?” Từ đằng xa, một giọng nói của một người đàn ông vang lên.
Nhan sắc tuyệt vời cùng với dáng vẻ phong lưu kia chính là Thẩm Hàn Mặc, một chàng trai từ lâu đã để lại tiếng vang lớn vô cùng với vẻ ngoài điển trai của mình. Anh ta không phải kiểu tuyệt sắc mạnh mẽ như Mạc Tử Khiêm, cũng không chín chắn như Bright mà lại là một người đàn ông “xinh đẹp”.
“Joyce, quay lại lúc nào đấy?” Bright cùng Joyce là bạn thời thơ ấu từ cái thuở còn lọt lòng, cả hai thân thiết như anh em ruột thịt.
“Vừa mới.”
Thẩm Hàn Mặc đưa mắt nhìn những con người trước mặt. Cô gái trước mặt là Lăng Tiêu Nhiên, bên cạnh là Mạc Tử Khiêm. Bọn họ đứng chung một nơi quả thật là một tổ hợp kinh diễm.
Cậu Thẩm lúc bấy giờ mới đưa mắt qua nhìn Vương Lạc Hi, trong mắt ánh lên sự ngạc nhiên đến vô cùng.
“Cô Vương, không phải cô cùng Sầm Tiến bên nhau sau?” Dường như không nhìn ra được tình huống hiện tại, Thẩm Hàn Mặc đặt ra câu hỏi khúc mắt trong lòng mình.
Nhất thời, không khí ở đây rơi vào trầm mặc, người không biết quan sát quả thật chính là một thiệt thòi lớn.
Mộc Nguyệt Dao lúc này cũng tiến tới, không đợi bọn họ kịp suy nghĩ, cô nàng đã lao đến ôm lấy Vương Lạc Hi.
“Hi Hi tiểu bảo bối, bà đây nhớ em đến chết mất. Tự nhiên bị lôi đi mất không biết em như thế nào nữa.” Mộc Nguyệt Dao vừa đến đã ôm chầm lấy Vương Lạc Hi.
Thẩm Hàn Mặc cùng Bright ngay làm tức tối sầm lại. Giữa chốn xa hoa thế này, người phụ nữ của bọn họ lại ôm ôm ấp ấp nhau như vậy liệu có thật sự là ổn không cơ chứ?
Bright tiến lên gỡ tay Mộc Nguyệt Dao ra để tránh ánh nhìn tò mò của đám quý tộc xung quanh. Chỉ là chưa kịp chạm vào đã bị Thẩm Hàn Mặc cản lại.
Dường như anh ta có thể thấy được rõ ràng tương lai phía trước nếu ngay bây giờ bọn họ ngăn cản cuộc hội tụ đầy xúc cảm này. Hai cô gái đều thuộc dạng cá tính mạnh, đặc biệt là Mộc Nguyệt Dao, nếu thật sự bây giờ làm họ phật ý, nói không chừng sẽ xách ba lô mà trốn đi thật xa mất.
Mạc Tử Khiêm nãy giờ không nói gì chỉ lặng lẽ quan sát. Nhìn sơ qua có thể thấy, đám chị em của cô nhóc họ Lăng này hoàn toàn không có ai là bình thường.
Xét về dung mạo hay thiên phú, bọn họ đều thuộc dạng hơn người. Chỉ là ở Lăng Tiêu Nhiên vẫn còn vô số điều ẩn giấu. Đây quả thật là một con mồi đáng để anh ta để tâm.
“Anh cười gì đấy?” Nhận thấy người đàn ông bên cạnh vô duyên vô cớ cười một cách khác lạ như vậy, Lăng Tiêu Nhiên liền liếc mắt hỏi người bên cạnh.
“Bọn họ đều rất thú vị.”
“Đúng vậy”
“Nhưng em vẫn thú vị nhất.”
“Thế thì anh là vô vị nhất.”
Tiếp sau đó, ba cô gái dường như chẳng còn tí hứng thú gì với bạn nhảy của mình đêm nay. Họ tiến về một bàn tiệc gần đó, ngồi xuống thưởng thức bánh và trà.
Cuối cùng chỉ còn lại ba người đàn ông đứng đó, những khí chất vương giả đối mặt với nhau, đúng là khiến cho ai cũng phải nể sợ.
“Bright, người con gái đi cùng cậu có mối quan hệ gì vậy?” Thẩm Hàn Mặc là người lên tiếng bắt đầu câu chuyện trước.
“Như cậu thấy thôi.”
“Đừng có đùa nữa, Tiểu Lạc Hi cùng với Tiến rõ ràng…”
“Xem ra cậu Thẩm đây chưa hiểu lắm nhỉ? Cô gái họ Vương kia xem ra chính là một con tiểu yêu. Không phải, bọn họ đều là một con tiểu yêu chuyên hút hồn đàn ông, nếu không thì tại sao ai cũng để mắt đến chứ?” Lời này là của Mạc Tử Khiêm nói ra.
Hai người đàn ông kia nghe xong thì mặt tối sầm lại. Mặc dù cho đây đều là sự thật nhưng có cần ăn nói khó nghe đến vậy không có chứ?
“Vậy là ngài K đây cũng động lòng rồi sao?” Bright lúc này cũng lên tiếng hỏi.
Mạc Tử Khiêm nghe xong chỉ cười nhạt chứ không đáp lời. Động lòng sao? Thật ra chính anh ta cũng chẳng biết nữa, là tình cảm rung động chân chính hay chỉ là bông đùa thoáng qua. Chỉ là nếu như đã không thể biết được cảm xúc của chính mình là gì, anh vẫn sẽ đưa tay nắm giữ hạnh phúc cho chính mình, tránh việc ân hận cả đời chẳng hạn.