• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc Cố Tiêu Ngữ và Hạ Việt An đã lên năm thứ ba cao trung, nghĩa là năm nay hai người phải thi lên đại học.

Một buổi chiều, sau khi tan học, Cố Tiêu Ngữ nắm tay Hạ Việt An:

- Này, ngày mai nhà cậu không có dự định gì phải không?

- Không có, sao vậy?

- Ngày mai chúng ta đi hẹn hò nha?

Sáng hôm sau, hai người cùng đi xe buýt tới công viên giải trí. Sau khi ngồi trên xe gần 1 giờ đồng hồ thì cuối cùng cả hai cũng đứng trước quầy bán vé vào cổng.

Khi Hạ Việt An vừa định rút tiền ra thì Cố Tiêu Ngữ đã nhanh hơn nàng một bước, cô lấy thẻ đưa cho người bán vé:

- Quẹt thẻ ạ.

Sau khi mua vé, Hạ Việt An có chút không vui:

- Tại sao lúc nào cũng là cậu trả tiền vậy chứ, tớ cũng muốn...

- Cậu chỉ cần tiêu tiền của tớ là được rồi. - Cố Tiêu Ngữ mỉm cười.



- Không muốn không muốn.

Nhìn dáng vẻ bất mãn của Hạ Việt An, cô có cảm giác muốn khi dễ nàng nhiều hơn nữa. Mỗi lúc như vậy, nàng thực sự rất dễ thương.

Cố Tiêu Ngữ dẫn Hạ Việt An tới trước cổng vào của thuỷ cung. Hạ Việt An hơi chần chừ:

- Trong này có cá mập không?

Nàng sợ cá mập. Bởi vì hồi còn nhỏ, có lần Hạ Nghiên cho nàng xem chương trình khám phá thế giới đại dương trên TV, nàng không những không thích mà còn sợ cái con vật to đùng với hàm răng nhọn hoắt ấy nữa. Cũng từ khi ấy, Hạ Việt An bắt đầu sợ cá mập.

Cố Tiêu Ngữ nắm tay nàng, mười ngón đan tay đan vào nhau:

- Tớ không biết nữa, nhưng mà trong này có rất nhiều loài sinh vật biển đẹp mắt, cậu sẽ thích cho xem.

Khung cảnh bên trong thuỷ cung thực sự rất đẹp. Cả hai người như lạc vào đại dương bởi bao quanh toàn nước là nước. Mặc dù có thuỷ tinh ngăn cách nhưng vẫn tạo nên cảm giác như đang ở dưới biển thật vậy.

Đang chụp ảnh và nhìn ngắm xung quanh, khuôn mặt Hạ Việt An bỗng trở nên tái mét đi, nàng lắp bắp:

- C...c...cá...cá mập..!!

Trước mắt nàng, một con cá mập lao vù tới, nó nhe hàm răng trắng hếu, nhọn hoắt chĩa về phía nàng. Hạ Việt An hét lên một tiếng sau đó ôm lấy Cố Tiêu Ngữ, không dám nhìn sinh vật đáng sợ ấy nữa.

Tiếng hét của nàng kinh động tới mọi người xung quanh, nhưng khi mọi người nhìn qua thì chỉ nhìn thấy một alpha một omega đang ôm nhau không hề có một kẽ hở trong thuỷ cung.

Có một vài âm thanh chép miệng, đa phần là buồn cười, nhưng cũng có người cảm thán hai người các nàng xứng đôi. Cũng có một số những bác đã đứng tuổi hóm hỉnh nói:

"Giới trẻ thời nay thật là, lớn từng này tuổi rồi còn bị thồn cẩu lương đây..."

Sau đó là những tiếng cười khúc khích phát ra.

Hạ Việt An vẫn không dám ngẩng đầu lên. Nếu như lúc nãy là vì sợ cá mập thì hiện tại bởi vì nàng có chút xấu hổ nữa. Nàng cảm nhận được khuôn mặt mình đang vô cùng nóng.



Cố Tiêu Ngữ chỉ sủng nịnh ôm nàng trong lòng, ôn nhu xoa xoa lưng nàng sau đó tựa cằm lên đầu nàng:

- Việt An, hôm nay cậu rất đáng yêu.

Hai người đi chơi cả một ngày dài, Cố Tiêu Ngữ nắm tay Hạ Việt An tới vòng đu quay khổng lồ của công viên:

- Chơi cái này nha?

- Được.

Hạ Việt An nhớ lại năm ngoái Cố Tiêu Ngữ cũng đưa nàng đi chơi vòng quay khổng lồ, rồi còn tuỳ tiện hôn nàng nữa.

Dù gì cũng đã là người yêu của nhau, vậy mà da mặt của nàng càng ngày càng mỏng. Mới chỉ suy nghĩ có chút xíu thôi cũng có thể khiến khuôn mặt nàng nóng lên như vậy.

Chiếc đu quay khổng lồ dần dần đưa hai người lên cao. Cố Tiêu Ngữ vòng tay qua vai Hạ Việt An:

- Chơi trò này vào buổi tối sẽ được ngắm thành phố với vô số sắc màu rực rỡ.

- Ừm...đẹp thật. - Đôi mắt Hạ Việt An rực sáng bởi những ánh đèn của thành phố.

- Cậu cũng rất đẹp.

Cố Tiêu Ngữ nói xong, cô vươn tay nắm lấy cằm Hạ Việt An, chuẩn xác đặt một nụ hôn lên môi nàng.

Hạ Việt An cũng đáp lại nụ hôn này.

Trong khoang cao nhất của đu quay lúc ấy, có một cặp đôi đang hôn nhau rất lãng mạn.

Trở về nhà sau chuyến đi chơi cả một ngày trời, Cố Tiêu Ngữ và Hạ Việt An đều đã thấm mệt. Thế nhưng kỉ niệm của cả hai lại nhiều thêm một chút.

Hạ Việt An đã từng có mong ước rằng nàng sẽ được đi chơi, đi tới khắp mọi nơi cùng Cố Tiêu Ngữ, được đan tay vào nhau, được hôn nhau khi chơi vòng quay khổng lồ,... Nàng có rất nhiều thứ muốn thực hiện cùng cô.

Hôm nay chỉ là khởi đầu cho chuỗi ngày tươi đẹp của hai người phía trước.

Cố Tiêu Ngữ ngồi trên giường, lướt xem lại những tấm ảnh của ngày hôm nay, khoé miệng cô không thể ngừng cong lên được.

Ở bên kia, Hạ Việt An cũng đang xem lại những tấm hình nàng chụp cùng Cố Tiêu Ngữ cũng như những tấm hình mà cô chụp cho nàng. Sau đó, nàng tuỳ tiện lựa một tấm ảnh up lên trên trang cá nhân với dòng caption: "Taken by my girlfriend"


Trong tấm ảnh là Hạ Việt An đang đứng ở thuỷ cung, nàng đang nắm lấy tay của người chụp ảnh và nở một nụ cười rạng rỡ.


Tấm hình vừa được đăng không lâu thì đã có vài người vào bình luận, đa phần là cảm thán, khen nàng xinh đẹp. Một vài người lại tỏ ra khá tiếc nuối khi nàng đã là "hoa có chủ".


Như thường lệ, Cố Tiêu Ngữ chỉ thả like vào bài viết của nàng, không bình luận gì thêm. Tuy nhiên, lần này cô đã share bài viết về trang cá nhân của mình với dòng caption: "Taken by me".


Tần Dung bình luận: "Aaaa hai cái người này rải cẩu lương công khai đấy à!"


Kỷ Giang cũng bình luận dưới bài viết của Cố Tiêu Ngữ: "Chúc mừng chúc mừng, khi nào cưới nhớ gửi thiệp mời nhé."


Cố Tiêu Ngữ và Hạ Việt An yêu đương nhưng kể từ lúc hai người hẹn hò, đây là lần đầu tiên hai người chia sẻ khoảnh khắc bên nhau lên mạng xã hội.


Hạ Việt An nhìn thấy Cố Tiêu Ngữ share bài của mình về trang cá nhân của cô, trong lòng liền cảm thấy ấm áp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK