• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng may tài xế taxi là một beta nên mới không phát hiện ra mùi tin tức tố ngọt ngào kia của Hạ Việt An đang toả ra khắp xe.

Khi mang Hạ Việt An tới quầy lễ tân để đặt phòng thì Cố Tiêu Ngữ bị yêu cầu xuất trình giấy tờ cá nhân. Tiếp tân nhíu mày nhìn Cố Tiêu Ngữ:

- Em có chắc là em 18 tuổi không?

- Dạ, em... - Cố Tiêu Ngữ gãi đầu.

Sự thật là năm nay cô và Hạ Việt An chỉ mới 17 tuổi thôi, năm sau mới tròn 18.

- Nếu không thì tôi không thể cho hai em thuê phòng đâu, xin lỗi nhé.

Vừa lúc ấy, Hứa Hải Linh đi tới:

- Ủa? Chị Tiêu Ngữ với chị Việt An nè, hai chị làm gì ở đây vậy?

- Tụi chị muốn thuê một phòng hai giường, nhưng tiếp tân không đồng ý vì chị chưa 18 tuổi. - Cố Tiêu Ngữ trình bày.

Hứa Hải Linh nhìn người tiếp tân:



- Cho hai người này thuê phòng đi ạ, em biết hai chị ấy, nếu có bất kì vấn đề gì xảy ra thì em sẽ chịu trách nhiệm.

Thì ra khách sạn này thuộc chủ sở hữu của ba mẹ Hứa Hải Linh, vậy mà tới giờ Cố Tiêu Ngữ mới biết.

Người tiếp tân cuối cùng cũng đưa thẻ phòng cho Cố Tiêu Ngữ. Cố Tiêu Ngữ gật đầu cảm kích:

- Hải Linh, cảm ơn em nhiều nhé.

Trước khi Cố Tiêu Ngữ cùng Hạ Việt An bước vào thang máy, Hứa Hải Linh gọi với lại, đưa cho cô vài gói nhỏ hình vuông, hình dáng giống kẹo cao su:

- À..thì...chị dùng cái này để...an toàn hơn nha...Chúc hai chị có một đêm vui vẻ!!

Cố Tiêu Ngữ nhận lấy nhưng cũng không hiểu Hứa Hải Linh nói gì. Chỉ khi cửa thang máy đóng lại, cô mới nhìn lên bao bì của mấy cái gói nhỏ này.

Đây là...bao cao su?

Khuôn mặt của Cố Tiêu Ngữ dần nóng lên.

"Sao...mọi người lại nghĩ alpha với omega vào khách sạn chỉ để làm chuyện này cơ chứ..."

Cô mới không có cái suy nghĩ đó!!

Cố Tiêu Ngữ bế Hạ Việt An đặt xuống giường. Cũng may nàng đã ngủ rồi, nếu không rất có thể sẽ xảy ra chuyện. Nhìn khuôn mặt khi ngủ của Hạ Việt An, Cố Tiêu Ngữ không kìm lòng được mà cúi xuống hôn nhẹ lên trán nàng.

Cô không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu hôm nay cô không thể tìm được nàng nữa.

Cũng vì suy nghĩ nhiều nên đêm hôm ấy, Cố Tiêu Ngữ mất ngủ.



Sáng hôm sau, Hạ Việt An tỉnh dậy trong vòng tay của Cố Tiêu Ngữ. Được nhìn thấy vẻ mặt của cô vào mỗi lúc sáng sớm như thế này là mong ước của Hạ Việt An từ trước tới giờ. Nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, khoé môi cũng bất giác cong lên.

Nhưng rồi nàng nhớ lại sự kiện tối ngày hôm qua. Rõ ràng là nàng đang tham dự bữa tiệc mừng sinh nhật Trịnh Gia Ngôn, như thế nào hiện tại lại có thể nằm trên giường cùng Cố Tiêu Ngữ?

Hạ Việt An khẽ ngồi dậy, lại cảm thấy căn phòng này hoàn toàn xa lạ.

Nàng bị mất trí nhớ sao? Sao nàng lại chẳng thể nhớ ra điều gì.

Vừa lúc ấy, Cố Tiêu Ngữ cũng tỉnh dậy, tia nắng chiếu từ cửa sổ vào đã đánh thức cô.

- Tiêu Ngữ, chúng ta đang...ở trong khách sạn sao?

Nghe thấy thanh âm lo lắng của Hạ Việt An, Cố Tiêu Ngữ dụi dụi mắt, do mới ngủ dậy nên giọng cô có phần khàn khàn:

- Đúng vậy, tối hôm qua...có xảy ra một chút chuyện nên...

Chưa nghe Cố Tiêu Ngữ nói hết câu, Hạ Việt An đã vội vén chăn lên kiểm tra. Nhưng nàng và Cố Tiêu Ngữ vẫn còn đang mặc đồ, hơn nữa trên nệm cũng không có dấu hiệu gì bất thường.

Thấy vẻ mặt hốt hoảng của nàng, cô bật cười:

- Tối hôm qua có xảy ra một chút chuyện nên tớ mới đưa cậu tới đây, tối qua chúng ta không có đi quá giới hạn đâu.

- Vậy...đã xảy ra chuyện gì?

Vừa nghe nàng hỏi, vẻ mặt của Cố Tiêu Ngữ trở nên nghiêm trọng, cô đặt tay lên xoa đầu nàng:

- Ngoan, cậu đừng hỏi gì cả, tớ sẽ giải quyết sớm thôi.

Chỉ vỏn vẹn một tuần sau, trên khắp diễn đàn trường đã nổi lên thông tin Trịnh Gia Ngôn, thiếu gia của tập đoàn Trịnh Thị có hành vi bất chính với đàn chị omega trong trường. Còn hàng loạt những thông tin thất thiệt khác như cậu ta từng bắt nạt và bạo lực học đường các bạn cùng trang lứa.

Nhưng tin đặc biệt sốt dẻo đó chính là cậu ta đang có nguy cơ phải chịu tội theo quy định của pháp luật vì nghi ngờ có sử dụng chất cấm với omega để ép omega quan hệ với mình.


Theo như những gì Cố Tiêu Ngữ làm, sau hôm trở về từ khách sạn, cô đã bắt tay cùng Kỷ Giang cho người điều tra tất cả những phục vụ bàn hôm tiệc sinh nhật ấy. Và người kia đã sẵn sàng bán đứng thiếu gia nhà bọn họ, đứng lên làm chứng chống lại Trịnh Gia Ngôn.


Phải biết rằng ở đất nước này, omega là những cá thể yếu ớt và cần được bảo vệ nhất. Vì vậy, luật pháp cũng lấy việc bảo vệ omega là mục tiêu hàng đầu. Những người từ đủ 16 tuổi trở lên là đã có thể phải chịu hình phạt của pháp luật.


Trịnh Gia Ngôn đang đứng trước nguy cơ bị phạt tù từ 5-10 năm.


Trịnh Thị cũng bởi vì Trịnh Gia Ngôn mà cổ phiếu cũng đã giảm đi gần một nửa. Ba của Trịnh Gia Ngôn thật sự rất giận sau chuyện này, ông ta còn muốn từ mặt đứa con nghịch tử ấy.


Đụng vào ai không đụng, lại đi đụng tới Hạ Chu, Cố Thị và Kỷ Lộ, thật sự là tự tay đạp đổ cơ nghiệp mà ông đã vất vả dựng lên mà.


Cuối cùng, Trịnh Gia Ngôn bị toà kết án 5 năm tù giam.


Cố Tiêu Ngữ và Hạ Việt An cũng trở lại cuộc sống bình bình đạm đạm thường ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK