"Tiểu thư...mời..."
Nhược An theo tài xế ra xe, cô cũng không dám hỏi gì chỉ biết lặng lẽ đến tiệm bánh kem đợi Trần Quân Minh nguôi giận phần nào. Cô thấy ngực có chút đau nhói vì sự lạnh nhạt của anh, nước mắt lại chẳng biết vì điều gì mà xuất hiện, lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp...
Cô thầm nghĩ chắc đêm qua Trần Quân Minh đi Bar uống rượu say khướt, hẳn sẽ có vô số mỹ nhân xinh đẹp vây quanh lấy anh, cũng có thể là bọn họ đã lên giường với nhau. Nhược An thấy nực cười cho số phận của mình, hôm qua vừa công bố mối quan hệ mới truyền thông, hôm nay lại mỗi người một nơi mà lòng đau như cắt...
Nhưng cô nào dám trách móc Trần Quân Minh cơ chứ, người đẩy anh ra là cô kia mà, người khóc lóc nói không muốn là cô kia mà. Huống chi Trần Quân Minh lại là người đàn ông khỏe mạnh đang trong giai đoạn sung mãn. Nếu không có cô thì anh hoàn toàn còn người phụ nữ khác nhưng cô không có anh thì cô hoàn toàn mất hết tất cả rồi...
Niềm hi vọng cuối cùng của bản thân lại do chính bản thân dập tắt. Phải chăng lúc đó cô cố chịu đựng một tý thì không phải mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn sao, nhưng cô lại không làm được, cơ thể này không cho phép...
"Sao em lại ngồi đây khóc lóc thế...Trần Quân Minh làm gì em à..."
Bạch Linh có công việc gì ngang qua cửa tiệm bánh, chỉ thấy Nhược An ngồi trong góc thẫn thờ, trên mặt vẫn tồn đọng nước mắt...
Nhược An thấy Bạch Linh liền lau sạch nước mắt, giọng nói vẫn chưa thể bình tĩnh như lúc trước trả lời...
"Không chị à, chỉ là em có chút chuyện thôi..."
Bạch Linh cũng không thể nán lại lâu, liền xoa đầu Nhược An an ủi...
"Có chuyện gì thì hãy đàm phán với nhau rồi cùng nhau giải quyết...em là con gái, đừng để bản thân thiệt thòi..."
Nhược An gật đầu thì cô mới yên tâm rồi đi. Bạch Linh nói đúng, chuyện này do cô có lỗi trước, nên cô sẽ tự động tìm đến Trần Quân Minh để xin lỗi anh, còn anh quyết định như thế nào thì cô sẽ làm y như vậy. Kể cả việc chia tay và giải trừ hôn ước...
Đến gần tối, Nhược An bắt taxi đến biệt thự riêng của Trần Quân Minh. Liền có người hầu mở cửa cho cô vào trong, trên nét mặt ai nấy đều hiện lên vẻ căng thẳng...
"Có thể dẫn tôi đến gặp Trần Quân Minh được không..."
Người hầu do dự một lúc liền gật đầu đưa Nhược An lên phòng ngủ, không quên dặn dò...
"Thiếu gia đang sốt nhưng ngài ấy không muốn ai chạm vào người, tiểu thư chú ý sức khỏe..."
Nhược An gật đầu liền nhờ bọn họ mang một thau nước cùng khăn lạnh để lau người giúp Trần Quân Minh. Vừa bước vào trong đã thấy nam nhân không mặc áo nằm trên giường, khuôn mặt đỏ bừng đang nhăn lại khó chịu...
Cô cầm nhiệt kế trên bàn đo nhiệt độ giúp anh, sốt tận ba mươi tám độ lại không biết muốn đi bệnh viện đúng là cứng đầu. Nhược An nhúng khăn vào nước lạnh, vắt khô rồi lau nhẹ lên khuôn mặt điển trai kia, tiếp đến là cổ dần dà hết phần thân trên của Trần Quân Minh...
Công nhận da thịt của anh vô cùng săn chắc, làn da hơi nâu giống mấy anh chàng Bắc mỹ trên truyền hình. Cô cũng không muốn chiếm tiện nghi nhiều liền lau nhanh chóng cho xong...
"Em làm gì vậy..."
Trần Quân Minh trừng mắt liền bắt lấy bàn tay đang lau giúp mình. Nhận thấy đó là Nhược An liền buông tay cô ra, quay mặt đi chỗ khác...
"Xin lỗi anh..."
Nhược An cúi đầu không dám nhìn, biểu hiện của Trần Quân Minh chắc chắn vẫn còn giận dỗi...
"Tôi hơi đói, bảo người hầu nấu chút gì đó..."
-----