• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Astute Nguyễn

Ước Tố kinh ngạc mà quay đầu, hoa hạnh như mưa bay trong không khí, ngày ấy cô một thân váy màu cánh sen, cánh hoa rơi nghiêng lọt vào trong tay áo, dưới ánh mặt trời càng thấy rõ ràng.

Cô vốn cho rằng, người hắn muốn cầu hôn chính là muội muội Chỉ Dao.

Chỉ Dao so với cô sinh ra đã đẹp, tuổi cũng càng xứng đôi với Triệu Hựu Sâm.

Năm ấy Triệu Hựu Sâm mới mười bảy, so với hắn, cô ước chừng lớn hơn bốn tuổi.

"Tiểu thư thật là đẹp!"

Đan Quế ở trước gương vỗ tay, kéo Ước Tố từ dòng hồi ức trở về, Ước Tố nhìn vào cô gái trong gương, cô ấy một thân sườn xám hoa văn màu lục đậm, hợp từ nhan sắc đến làn da tuyết trắng, sườn xám cao cao xẻ tà, đôi chân tựa bạch ngọc thẳng tắp bên trong lộ ra, tay áo rũ xuống để lộ cổ tay trắng nõn, mặt vòng phỉ thuý trên tay càng thêm tôn da.

Dáng Ước Tố không được xem là cao lắm, có điều lại khá cân đối đầy đặn, mặc dù hơi gầy nhưng trước sau đều cong, đặc biệt là dưới lớp sườn xám này, đem những đường cong hoàn mỹ trên người cô phác hoạ hoàn hảo.

Đan Quế chưa từng đọc sách, không biết nên khen tiểu thư nhà mình như thế nào, chỉ biết một mực nói Ước Tố đẹp, Ước Tố nhìn chằm chằm cô gái trong gương, tựa hồ có chút không quen chính bản thân mình. Xưa nay, cô cũng biết bản thân vốn có thể tươi tắn quyến rũ như vậy, chỉ là...

"Thôi bỏ đi." – Ước Tố cụp mắt. – "Thế này có phải hơi lộ liễu rồi không."

"Cái gì mà lộ liễu chứ!" – Đan Quế vội vàng ngăn cản. – "Tiểu thư mới đúng là phu nhân của Thiếu soái, cần gì cố kỵ loại tiện nhân không biết xấu hổ kia!"

Ước Tố vừa định nhắc Đan Quế nhỏ giọng lại, bỗng nghe được sau lưng truyền đến âm thanh nhẹ nhàng nhưng lại có phần do dự của một chàng trai.

"Ước Tố?"

Ước Tố cả người cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại, phía sau là một chàng trai chừng hơn hai mươi, vóc người cao gầy thẳng tắp, một thân tây trang màu nâu sọc, khuôn mặt tuấn lãng hiện rõ sau cặp kính gọng vàng, mắt kính kia khiến khuôn mặt chàng trai càng thêm phần nho nhã.

Chỉ là trên khuôn mặt kia bây giờ chỉ toàn là biểu cảm kinh ngạc, ánh mắt sau lớp kính nhẹ nhàng dao động, sau đó đến bàn tay đeo găng đen cũng run theo.

Ước Tố lại rất điềm đạm nhìn chàng trai, khéo léo mỉm cười hào phóng, thật bình tĩnh mà nhìn đôi mắt ấy.

"Đã lâu không gặp, Tạ Nhị ca ca."

...


Thời điểm đèn mới rực lên, tất cả ô tô ở thành Vũ Châu đều hướng về phía hoa viên Lư gia, hoa viên Lư gia này cũng là một phủ đệ cổ điển của danh môn vọng tộc tiền triều, sau này bị Chu gia giàu có mua lại, hôm nay sinh nhật Chu Tam tiểu thư Chu Dục Oánh chính là tổ chức ở chỗ này.


Chu gia làm ăn rất lớn, trải rộng trời nam đất bắc, Chu Dục Oánh lại là cô con gái nhỏ được cưng chiều nhất của Chu lão gia, tự nhiên sẽ có vô số người tới tham dự, càng chưa nói Chu Dục Oánh này và Thiếu soái quan hệ không phải tầm thường, nghe nói Thiếu soái đối với Chu Dục Oánh còn chiều hơn là đối với Phu nhân mình, vị Phu nhân kia lại là Cách cách đã xuống dốc của tiền triều, không chừng ngày nào đó Thiếu soái bỏ rơi vị Phu nhân đó mà cưới Chu Dục Oánh.


Nói đến thân phận của Thiếu soái này cũng là truyền kỳ, hắn không phải con trai ruột của Triệu lão tư lệnh, Triệu lão tư lệnh không có con trai, chỉ có một cô con gái bảo bối bệnh tật ốm yếu, cưng chiều bảo bọc mà lớn lên. Mấy năm trước Triệu Hựu Sâm đi theo Triệu tư lệnh làm việc, mọi người đều cho rằng Triệu Hựu Sâm chính là con rể ông chọn, nào ngờ con gái Triệu tư lệnh Triệu Nhuế Di lại gả cho Phó quan của Triệu Hựu Sâm, hắn vẫn được Triệu tư lệnh xem là con trai ruột, bồi dưỡng làm người nối nghiệp.


Mấy năm nay thân thể Triệu lão tư lệnh càng ngày càng kém, mọi chuyện lớn bé đều là Triệu Hựu Sâm quyết định, hắn nhìn thì tưởng chỉ là một Thiếu soái trên danh hiệu, nhưng thực tế đã là trưởng quan của sáu châu vùng phương nam rồi.


Đương nhiên Triệu Hựu Sâm cũng có chút thủ đoạn, xuất thân với hắn chỉ như lùm cỏ, hành sự tàn nhẫn, không chút lưu tình, lúc ấy làm thuộc hạ ở dinh thự Triệu tư lệnh đã truyền ra không biết bao nhiêu ác danh, ai ai đều sợ hãi, hắn cũng đã đắc tội không ít người.


Mọi người đều nói, hắn sở dĩ cưới Cách cách dung mạo bình thường của phủ Duệ Thân Vương kia, chỉ vì ưu ái mấy cái danh gia tộc lâu đời, cưới một Cách cách tôn quý có huyết thống Mãn Thanh về nhà, cũng là để cân bằng quan hệ.


Nhưng hai người mới vừa thành hôn đã có tin đồn bất hòa, không bao lâu sau liền thấy Triệu Hựu Sâm dẫn theo Chu Dục Oánh du ngoạn Tây Hồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK