Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3: Chuyển kiếp thành tiểu thú 3 !

Trời ạ!

Đất a!

Cái này cái này cái này cái này . . . . . . . . Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ! ?

Chẳng lẽ, nàng chạy đến bên trong tổ kịch sao ! ? Bằng không mấy người này, tại sao một bộ trang phục thở săn cổ đại ! ?

Nhưng mà, Đồng Nhạc Nhạc cũng biết, cái này khả năng rất thấp !

Hơn nữa, trong lòng cũng có một cỗ bất an, đang nhanh chóng dâng lên trong lòng . . . . .

Trái với Đồng Nhạc Nhạc đang chấn động bất an, mấy người đại hán kia từ rừng cây đi tới, khi nhìn thấy tiểu chồn trắng đột nhiên chạy vội tới trước người bọn họ, đầu tiên là chấn động phút chốc.

Lập tức, một gã đại hán trong đó dường như nghĩ đến cái gì, đôi mắt sáng lên, hoàn toàn không dám tin tưởng đưa tay chỉ vào chồn trắng trước mặt.

” Trời ạ! Các ngươi mau nhìn ! Chồn trắng này. . . . chính là Phượng Hoàng chồn ! ? ? ”

Nghe được lời nói của đại hán kia, mấy đại hán bên cạnh lập tức phục hồi tinh thần lại, hướng tới chồn trắng trước mặt chăm chú quan sát một phen.

Ánh mắt kia mang theo tìm tòi đánh giá, làm cho toàn thân Đồng nhạc Nhạc không được tự nhiên.

” Trời ơi ! Đúng thật ! Này ! Đây thật là Phượng Hoàng chồn a ! ”

” Phượng hoàng chồn ! ? Nghe nói, cả người Phượng hoàng chồn đều là báu vật nha ! Máu phượng hoàng chồn, có thể giải trăm độc ! Răng nanh nó, còn chứa kịch độc, chỉ cần hơi bị nó cắn một cái, sẽ lập tức trúng độc, nếu như không lập tức giải độc, vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ ! ”

” Đúng vậy! Phượng hoàng chồn này, đã biến mất ở Linh Nhạc quốc gần trăm năm! Vô giá a ! ”

Mấy đại hán kia đều nói ra hiểu biết đối với Phượng hoàng chồn, trong đó một gã đại hán cầm đầu, tức khắc mở miệng nói.

” Con Phượng hoàng chồn này, chính là giá trị liên thành, chúng ta nhất định phải bắt sống ! ”

” Đúng vậy, chỉ cần bắt được một con phượng hoàng chồn này, chúng ta lền phát tài rồi ! ”

Vừa nói đến đây, mấy đại hán kia lập tức kích động đi lên.

Ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc càng nóng hổi vô cùng, thật giống như nhìn thấy núi vàng núi bạc.

Ánh mắt nóng bỏng điên cuồng kia khiến Đồng Nhạc Nhạc hoảng sợ vô cùng !

Từ trong miệng mấy đại hán này, Đồng Nhạc Nhạc biết được thân phận bản thân hiện tại, chính là phượng hoàng chồn thế gian hiếm có.!

Càng biết rõ, mấy đại hán này, muốn đối với mình bất lợi!

Nghĩ đến đây, trong lòng Đồng Nhạc nhạc lại gào thét !

Mẹ nó ! ! !

Nàng làm sao xui xẻo như vậy hả !

Đầu tiên là uống caffe quá hạn mà chết, xuyên đến trên người một con chồn, hiện giờ, còn bị những người này mơ ước muốn bán đi !

Mẹ nó ! Chú có thể nhịn, nhưng thím không thể nhẫn ! ! !

Ngay tại trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vô cùng phẫn nộ, mấy đại hán kia đã cẩn thận hướng phía Đồng Nhạc Nhạc từng bước đến gần.

” Mọi người nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần chớ bị nó cắn được! ”

” Ừ, còn có, truyền thuyết tốc độ phượng hoàng chồn cực nhanh ! Ngàn vạn lần đừng để nó chạy thoát ! ”

Mọi người đều thật cẩn thận dặn dò, trong đó, cũng có một người từ phía sau lấy ra một cái võng, lại cẩn thận hướng phía Đồng Nhạc Nhạc đi tới.

Nhìn thấy cục diện mấy người này, nhất định muốn bắt sống mình !

Nhưng mà, Đồng Nhạc Nhạc cxng không phải kẻ ngốc, làm sao lại ngốc hồ hồ bị người bắt được ! ?

Kết quả là, hiện giờ, Đồng Nhạc Nhạc ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng kế !

Thân thể vừa chuyển, chân sau một đạp, Đồng Nhạc Nhạc càng sử dụng khí lực ăn sữa, điên cuồng, hướng phía trước điên cuồng chạy trốn.

Đồng Nhạc Nhạc chạy cực nhanh, bóng dáng trắng nhỏ kia nhanh như chớp, thoáng cái liền chạy cực xa.

Mấy đại hán phía sau thấy vậy lập tức đều lo lắng rống to.

“Chết tiệt! Ngàn vạn lần đừng để Phương hoàng chồn chạy! Đuổi ! ! ! ”

Nghe được phía sau nôn nóng rống to, trong lòng biết nhữung đại hán đáng hướng bên nàng đuổi theo, Đồng Nhạc Nhạc tâm loạn như ma.

Đại não trống rỗng, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó là tuyệt đối không thể bị những đại hán này bắt được ! Bằng không, vận mệnh của nàng đáng lo ngại nha !

Trong lòng lo lắng, Đồng Nhạc Nhạc càng điên cuồng chạy như điên về phía trước !

Cũng không quản phong cảnh bốn phía, nhanh chóng hướng phía sau rút lui.

Đồng Nhạc Nhạc cũng một chút không có nhận thấy được bản thân chạy nhanh như nào ! .

 

Chương 4: Nam tử trúng độc !

Cũng không biết lao điên cuồng bao lâu, giống như một thế kỷ, trong thời gian dài, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trên người mình cuối cùng một chút sức lực cũng không có .

Cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc chạy như điên, chỉ cảm thấy mũi chân dường như đá đến cái gì đó, mũi chân truyền đến một trận đau nhức kịch liệt.

Đau nhức kia, làm cho Đồng Nhạc Nahcj chỉ kém không nhe răng nhếch mép.

Nhưng mà, mũi chân đau nhói của Đồng Nhạc Nhạc còn không có kịp chậm rãi trở về chỗ cũ, khi nhìn thấy một màn trước mắt, trong lòng, lại nhanh chóng nhắc tới hoàn cảnh trước mắt !

Bởi vì vừa rồi nàng chỉ lo chạy điên cuồng về phía trước, cũng chưa từng chú ý cảnh vật chung quanh bốn phía! Lại càng không từng chú ý tới trước người nàng, đó là dốc núi ! ! !

Vì thế, bi kịch đã xảy ra ——

Vì bảo vệ đầu bản thân không bị ngã hỏng, thời điểm Đồng Nhạc Nhạc lăn xuống sườn núi lại theo bản năng cúi đầy, vùi mặt vào trong bụng.

Kết quả là, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này giốnh như một trái bóng da, hướng phía dưới dốc núi lăn xuống !

Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn bộ xương cốt trên người giống như đều rời rạc.

Cũng không biết qua bao lâu, thân mình Đồng Nhạc Nhạc mới ngừng lại được.

Lúc này, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy bản thân đã muốn nhanh thăng thiên rồi !

Trên người mỗi một đoạn xương cốt đều giống như đứt rời, khiến nàng đau nhức đến nỗi hai mắt khẽ đảo đã hôn mê!

Té trên mặt đất thành hình chữ đại, Đồng Nhạc nhạc rất rất lâu cũng không có hồi hồn.

Thầm nghĩ, nếu là mình hiện tại sẽ chết, có thể trở lại hiện đại hay không ! ?

Nếu là như thế, như vậy hiện tại nàng tình nguyện bản thân đã chết . . . .

Trong lòng đang vô cùng tuyệt vọng, Đồng Nhạc nhạc tai thính, bỗng nhiên nghe được một trận tiếng kêu rên đau. . . . . .

Tiếng kêu rên đau kia, giống như là một người nam nhân. . . . . .

Nghe vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng.

Chẳng lẽ, những đại hán kia đuổi tới ! ?

Nghĩ đến đây, Đồng Nhạc Nhạc kinh hồn bạt vía, cũng bất chấp đau đớn trên người, lập tức liền tuừ treen mặt đất ngồi xuống.

Con ngươi đen ngập nước kia nhanh chóng hướng bốn phía cảnh giác nhìn chung quanh một vòng.

Chỉ thất, nới này chính là đáy cốc, bốn phía bụi cỏ tươi tốt, cây cối xanh tươi, bên trong rừng chim bay, lại không ngừng vỗ cánh, xuyên qua trong đó, hơn nữa phát ra âm thanh ríu rít, rất dễ chịu !

Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc.

Nơi này trừ bỏ bản thân mình, sẽ không có những người khác à ! ?

Chẳng lẽ, vừa rồi tiếng kêu rên đau kia, là di chứng mình ngã xuống! ?

Trong lòng còn đang nghi hoặc, đột nhiên, tiếng kêu rên đau kia lại truyền tới bên trong lỗ tai Đồng Nhạc Nhạc.

Nghe vậy, lỗ tai Đồng Nhạc Nhạc không khỏi theo bản năng run rẩy.

Lúc này đây, nàng xác định rồi, bản thân không có nghe nhầm !

Ở chỗ này, trừ nàng ra, còn có những người khác ở ! Nếu nàng bây giờ còn tính là người . . . . . .

Trong lòng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc còn không đợi phản ứng nhiều, hai chân dường như tự có ý thức, hướng phía nơi phát ra âm thanh đi đến.

Nhưng mà, bởi vì chuyện tình vừa rồi, giờ phút này Đồng Nhạc Nhạc giống như chin sợ cành cong, mỗi một bước, đều đi thật cẩn thận.

Dù sao, dựa vào lời nói những đại hán kia, nàng hiện tại chính là thế gian hiếm cố, giá trị liên thành mà !

Khó khăn khó giữ được lại có người nhận ra phần thân thể của nàng, lại đánh chủ ý bắt được nàng, đem nàng bán đi !

Cho nên, lòng người không thể không đề phòng !

Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc hết sức lo sợ, đi lên, đều thật cẩn thận.

Tai thính nghe ra, vừa rồi tiếng kêu rên kia là từ bụi cỏ phía trước bên kia cách đó không xa truyền đến.

Vì thế, Đồng Nhạc Nhạc liền từng bước một, cẩn thận hướng phía bụi cỏ bên kia đi đến.

Lúc Đồng Nhạc Nhạc đi tới bụi cỏ bên kia, nhìn thấy tình huống phía sau bụi cỏ, con ngươi đen ngập nước kia nhất thời trợn trừng!

Chỉ thấy, nơi phía sau bụi cổ tươi tốt, một nam tử đang nằm !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK