Trình Mộ Thanh nghĩ Hách Liên Tuyệt chỉ nói tùy tiện vậy thôi chứ không nghĩ tới là anh đến thật ..
Nghĩ nghĩ một chút, liền tự an ủi, nếu ” Nô lệ ” này thoát cũng không xong, chỉ có thể tạm ép hưởng thụ.
Một ngày ba buổi cơm, đều là Hách Liên Tuyệt mua từ ngoài đem vào, chỉ là thường xuyên đánh lén, ăn bớt.
Ngày hôm đó, Hách Liên Tuyệt có chút việc ra ngoài, Trình Mộ Thanh rốt cục cũng thả lỏng lấy di động ra gọi cho Tiểu Trạch.
Biết tin cô gặp chuyện không may, Tiểu Trạch rất lo lắng, làm bento tình yêu mang đến bệnh viện, vừa vặn Hách Liên Tuyệt lái xe ra ngoài cũng không có chú ý đến Tiểu Trạch.
Tiểu Trạch đến bệnh viện, trong tay Trình Mộ Thanh còn đang cầm di động nhìn thấy thằng bé tim nhảy ra ngoài – ” Tiểu Trạch sao con lại đến đây?” – Cô nhìn có chút khẩn trương, cũng không biết anh và Tiểu Trạch có chạm mặt không?
“Tiểu Trạch biết cậu xảy ra chuyện liền ầm ĩ đòi vào đây, mình không lay chuyển được thằng bé, nên đành cho nó tới” – Kiều Tây Tây thành thật khai báo.
Tiểu Trạch phía sau cầm hộp bento tình yêu đến trước mặt Trình Mộ Thanh – ” Mẹ, này là Tiểu Trạch làm cho mẹ, biết đồ bệnh viện không thể ăn nên Tiểu Trạch cố ý làm cho mẹ, còn có hai cái trứng cút nữa đấy” – Tiểu Trạch cười cười nói.
Thật nào ngờ, Trình Mộ Thanh ở bệnh viện ăn không biết bao nhiêu là đồ ngon, sự lo lắng của cô lập tức biến mất, cái tên kia vừa đi chắc sẽ không nhanh mà trở về, một lòng liền cảm động vì bento của Tiểu Trạch.
“Vẫn là Tiểu Trạch ngoan nhất, đến đây, mẹ hôn một cái” – Nói xong, Trình Mộ Thanh liền hạ người hôn thằng bé.
Nhìn thấy mẹ không tức giận, Tiểu Trạch bắt đầu bán manh đứng dậy – ” Mẹ, mẹ bị thương có nặng hay không? có muốn Tiểu Trạch ở bệnh viện cùng mẹ không? Mẹ ở bệnh viện nhất định rất nhàm chán …”
Thì ra cái Tiểu Tử này muốn bên cạnh cô. Bất quá cô cũng muốn vậy ..Nếu không phải Hách Liên Tuyệt ở lại như anh nói cô sẽ để Tiểu Trạch ở lại nhưng anh sẽ trở về nên phải xử lý tốt.
” Tiểu Trạch mấy ngày này con ở cùng chỗ với mẹ Tây Tây nha, cho đến khi mẹ xuất viện thì về nhà có nghe không? Bệnh viện nhiều vi khuẩn lắm, mẹ không muốn để cho con ở đây” -Trình Mộ Thanh nói.
“Nhưng mà…. …”
“Không có nhưng mà… Đây là vì sức khỏe của Tiểu Trạch có biết không?” – Trình Mộ Thanh nghiêm túc hỏi.
Nhìn thấy ánh mắt của cô, Tiểu Trạch thỏa hiệp, chu cái miệng nhỏ nhắn ra, không tình nguyện gục đầu xuống – ” Được rồi..” Thấy bộ dáng của con trai, người ta nhìn vào mà không biết sẽ tưởng cô ngược đãi thằng bé, làm cho người khác không nhịn được mà đau long.
Nhưng chính là cô không thấy được con ngươi kia toát lên một tia gian xảo…
Chương 30
Trong khách sạn-
Hách Liên Tuyệt vừa bước vào, một khối thân thể mềm mại nóng như lửa liền bổ nhào về phía sau cùng mang theo một chút vội vàng tay sờ soạn vào trong quần áo của anh ..đôi môi đỏ tươi dùng sức hôn lưng của anh .
Hách Liên Tuyệt xoay người, Chu Lâm Na nhón chân một đôi tay vịnh mặt của anh, cuồng nhiệt hôn lên …
Một bên hôn, một bên thân thể cọ cọ vào người anh ” Tuyệt, muốn em, muốn em……” – Chu Lâm Na lẩm bẩm nói, tựa hồ chỉ có loại cảm giác này mới làm cho cô thỏa mãn.
Hách Liên Tuyệt đột nhiên ôm lấy cô, đem đến giường, ngón tay thon dài lướt toàn thân Chu Lâm Na.
“Ưm…..”- Chu Lâm Na nằm trên giường, thân ưỡn lên, hai tay nắm chặt hưởng thụ, ngâm nga một tiếng.
Hách Liên Tuyệt thản nhiên, trên mặt không biểu thị gì, một bàn tay chậm rãi hạ xuống nửa thân dưới, nhẹ nhàng vuốt ve nơi mẫn cảm.
Chu Lâm Na thoải mái nhưng cũng rất khó chịu không ngừng giãy dụa, thì thào bên tai anh – ” Tuyệt, em muốn …hôm nay lúc chụp hình ở trên giường ( ôi không hiểu nói cái gì, bản W ghi ** nên không hiểu ý câu này), em khó chịu…”
Trong nháy mắt, Hách Liên Tuyệt dừng lại, đôi mâu lục nhìn hạ thân Chu Lâm Na chậm rãi dao động, không nói thêm gì ..
Chu Lâm Na đang hưởng thụ cảm giác được anh dừng lại, liền ý thức được mình đã nói gì, chậm rãi đứng dậy vươn tay vòng qua cổ anh, từ bị động đổi thành chủ động khi định hôn lên môi thì bị anh ngăn cản lại.
” Nếu muốn lên giường thì tìm diễn viên cấp ba đi” – Hách Liên Tuyệt lạnh lùng nói, xoay người bước đi ánh mắt rất sắc bén.
“Tuyệt…” – Chu Lâm Na bật người nhảy xuống, chạy đến ôm anh từ phía sau, hai má áp sát vào lưng anh – ” Tuyệt, em xin lỗi em sai rồi,nhưng anh có biết em chỉ muốn mình anh thôi, đừng đi, ở lại với em được không? Em cần anh……”.
Hách Liên Tuyệt vẫn như cũ bóng dáng cao lớn đứng yên đưa lưng về phía Chu Lâm Na chậm rãi đẩy tay cô ra, xoay người, ánh mắt cảnh cáo – ” Nếu lần sau, cô còn ý niệm trong đầu làm tổn thương Trình Mộ Thanh, thì nhất định kết quả sẽ không đơn giản như bây giờ”.
Chu Lâm Na cả kinh, nhìn anh – ” Anh, anh nói gì?”
“Đừng tưởng rằng hành động của mình, thần không hay quỷ không biết, nếu không muốn thân bại danh liệt thì cách xa cô ấy một chút”.
Chu Lâm Na thế nào cũng không bao giờ nghĩ anh sẽ vì người phụ nữ khác mà giáo huấn cô như thế.-
“Hách Liên Tuyệt, anh thật sự yêu cô ấy sao?”- Chu Lâm Na trừng to hai mắt gào lên.
“Ha…”- Lưu lại cho Chu Lâm Na một nụ cười lạnh, Hách Liên Tuyệt mở cửa rời đi.
Bên trong căn phòng, Chu Lâm Na đúng đó hai tay nắm chặt, ánh mắt trở nên hung ác, Trình Mộ Thanh…