Ban đêm thanh tịnh, trên trời đầy sao lóe ra hào quang như vô số ngân châu chi chít vây quanh màn đêm, hiện tại tâm tình Trình Mộ Thanh cũng vậy, kích động, sáng ngời, lại kích động ..
Trên người mặc bộ váy dài màu da cam, trang điểm nhẹ nhàng, một đôi mắt to long lanh, xuất hiện trước khách sạn Kiều Lợi Tư
Hôm nay là sinh nhật của cô, ngày mai thì sẽ sang Milan để du học, cho nên Kiều Tang nói giúp cô làm một cái party sinh nhật cũng như là tiệc chia tay
Kiều Tang nói đến phòng 318, tuy rằng là khách sạn nhưng cô và Kiều Tang cũng đã qua lại được một thời gian, dự tính sau khi du học về sẽ kết hôn cùng anh ta, cho nên hôm nay mới ngoại lệ mà đến đây.
Đứng trước cửa phòng 318, Trình Mộ Thanh hít sâu một hơi, sau đó sửa sang lại quần áo một chút rồi ấn chuông cửa ..
Sau hai tiếng chuông, nhưng lại là một người đàn ông xa lạ mở cửa, Trình Mộ Thanh sửng sốt, nhướn đôi mi thanh tú, nở nụ cười ngượng ngùng-” Xin lỗi có thể tôi đã tìm nhầm phòng”.
“À, cô là Trình Mộ Thanh?”- Lúc Trình Mộ Thanh định quay đi thì người đàn ông xa lạ hỏi, một đôi công việc, trộm mắt nhìn toàn bộ thân thể của cô, cái loại ánh mắt này khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái
“À .. Tôi là..”
“Cô thật xinh đẹp ! Vào trước đi, tôi là Hàn Lượng bạn của Kiều Tang” – Người kia không chút keo kiệt khích lệ mở cửa lớn ra.
Trình Mộ Thanh nhìn nhìn anh ta, gật gật đầu, cuối cùng vẫn bước vào
“A…. A….A.., dùng sức một chút, dùng sức dùng sức …” – Mới đi vào cửa, bên trong căn phòng truyền đến giọng của người con gái, âm thanh dâm đãng, làm cho cả người Trình Mộ Thanh nổi da gà, loại âm thành này chỉ nghe thôi thì cũng đã biết đang làm gì rồi, Trình Mộ Thanh dừng cước bộ – ” Kiều Tang đâu?”
“Vào đi!”- Hàn Lượng không để ý đến lời nói của Trình Mộ Thanh, một tay đón thắt lưng của cô hướng vào bên trong, Trình Mộ Thanh bước tới.
Cô chán ghét đàn ông tiếp cận cô, cho dù là Kiều Tang, lúc trước nắm tay cô cũng phải rửa tay vài lần, này có tính là nhiễm chứng bệnh sạch sẽ không?
Trình Mộ Thanh vừa mới đi vào, liền nhìn đến cảnh tượng trên TV,còn có roi đánh, sáp đèn cày .. đồ vật diễn xiếc này nọ..
“Kiều Tang đâu?”- Trình Mộ Thanh lập tức cảnh giác với Hàn Lượng
Mà Hàn Lượng vẻ mặt hèn hạ nở nụ cười, bắt đầu cởi quần áo của chính mình – ” Nhắc đến anh ta làm gì? Hôm nay, làm cho tôi chơi thật thoải mái một chút” – Nói xong liền bổ nhào về phía trước ..
“Chờ một chút, anh ấy bị làm sao vậy? Anh đã làm gì Kiều Tang?” – Trình Mộ Thanh lo lắng hỏi
Hàn Lượng lại một bộ dạng dâm đãng nhào tới -” Tôi không làm gì anh ta cả, chỉ là anh ta đã bán cô cho tôi, tôi cho anh ta cũng không ít tiền, nên nhất định hôm nay cô phải làm cho tôi chơi đùa thật đủ” – Nói xong, liền hôn Trình Mộ Thanh ..
Chương 2: Bị Hạ Dược
“Này, chờ một chút” – Trình Mộ Thanh lập tức dùng sức đẩy anh ta ra.
“Lại làm sao vậy?”- Hàn Lượng thoạt nhìn rõ ràng đã không còn kiên nhẫn.
Trình Mộ Thanh nhìn nhìn căn phòng, nếu như đánh bừa thì khẳng định cô không đánh lại anh ta, hiện tại chỉ có thể dùng trí, nghĩ nghĩ, Trình Mộ Thanh trên mặt lộ ra sự xấu hổ – ” Cái kia, anh nên cởi quần áo trước..”
Nhất thời, Hàn Lượng trên mặt biểu tình đồng ý – ” A, nguyên lai em thích loại nhịp điệu này ” – Nói xong, thuần thục đem cởi quần áo của mình
Nhìn thấy tiểu đệ đệ của anh ta đã sôi sục sẵn sàng chiến đấu, Trình Mộ Thanh không có chút ngượng ngùng ngược lại trắng trợn thưởng thức, liền một ” tiểu cây tâm” còn cả ngày nghĩ để chơi đùa phụ nữ???
Trình Mộ Thanh che dấu ánh mắt gian xảo, ngẩng đầu nhìn anh ta khóe miệng mỉm cười, ngón tay chậm rãi thản nhiên dời qua dịch lại trong lòng ngực của anh ta.
Thấy Mộ Thanh cười như vậy, xương cốt của Hàn Lượng đều đã mềm nhũng, anh ta hưng phấn chậm rãi nhắm mắt lại, một bộ dáng hài lòng – ” Bảo bối nhanh lên, anh không chịu được…”
Trình Mộ Thanh tà ác cười, đặt hai tay lên bờ vai của anh ta, nhắc tới, dùng sức hướng đến tiểu đệ đệ của anh ta mà đá – ” Chịu, chịu chịu… chịu con mẹ anh đó”.
“Á…” Cái lực này của cô không nhỏ, Hàn Lượng lập tức ôm lấy “tiểu cây tâm” của mình, khuôn mặt nhăn nhó khó coi.
Trình Mộ Thanh xoay người bước đi,
“Con đàn bà thối, đứng lại đó”- Nói xong, anh ta đã bắt cô lại, không cho cô đi.
Trình Mộ Thanh xoay đầu, hung hăng cầm túi xách nện lên người anh ta -” Hỗn Đản, đi chết đi” – Sau đó liền bỏ chạy.
Đứng ở cửa khách sạn, Trình Mộ Thanh như không thể thở được cầm di động gọi vào 1 dãy số nhưng tiếc là nó không reo.
Lúc sau, điện thoại cô vang lên, liền giật bă1n mình – ” Này, Tây Tây…”
“Mộ Thanh, bị làm sao vậy? Tôi nói cho cậu biết nha, Kiều Tang đang say ở trong phòng hơn nữa còn cùng với mấy người phụ nữ….” – Kiều Tây Tây chưa nói xong thì Mộ Thanh đã tắt máy, phóng đi.
Bên trong quán bar, ngọn đèn sáng lạn, trai gái có đủ, đang điên cuồng ở giữa sàn nhảy mà quay cuồng.
Trình Mộ Thanh vừa bước vào ngay lập tức nhìn thấy Kiều Tang cùng một đám trai gái say rượu bên trong, tay Kiều Tang còn giơ giơ một cái ly lên cao
“Kiều Tang” – Trình Mộ Thanh la lớn.
Kiều Tang sửng sốt, trong lòng cả kinh, tại sao cô lại ở đây? Nhưng sau đó vài giây anh ta liền chạy đến, lôi kéo cánh tay của Trình Mộ Thanh -” Em cưng, sao em lại ở đây?”
“Chát” một tiếng, Trình Mộ Thanh không chút do dự giơ tay tát cho anh ta một cái.