Bên Trong văn phòng, Hách Liên Tuyệt nhìn tạp chí trước mặt, đây là lúc Trình Mộ Thanh ở Milan, tuyên bố bộ sưu tập mới, bộ sưu tập này nhận được rất nhiều lời tán thưởng của tạp trí bên Milan.
Cho dù mỗi lần nhận phần thưởng, cô có trang điểm nhưng vẫn không che được vẻ bề ngoài thanh thuần của cô, ánh mắt trong suốt, nụ cười sạch sẽ tự tin …
Lúc sau, Hàn Dã xuất hiện, sờ sờ cằm cười, Hách Liên Tuyệt nâng mày, Hàn Dã giật mình lập tức thu hồi nụ cười – ” Tổng Tài”.
Hách Liên Tuyệt không để ý đến Hàn Dã, cả người tựa vào ghế.
Hàn Dã đã theo Hách Liên Tuyệt mười mấy năm rồi, cũng biết rõ tính tình của anh, sau đó lưu manh tiến gần đến – ” Tổng Tài, tôi phát hiện dạo này anh thật để ý đến Trình Tiểu Thư …”
Hách Liên Tuyệt nhìn Hàn Dã – ” Có vẻ như cậu thật hiểu tâm tư của tôi?”
Hàn Dã cười hắc hắc – ” Tôi theo anh đã mười mấy năm qua rồi……”
“Vậy cậu nói xem tôi nên dùng biện pháp gì để cho cô ấy ở lại công ty?” – Hách Liên Tuyệt sờ sờ cằm trơn tru nói.
“Ý của anh là?””
Hách Liên Tuyệt không nói gì, Hàn Dã nói ra một câu – ” Tôi có biện pháp”.
“Được, giao cho cậu” – Hách Liên Tuyệt nói.
“Được!”
************** http://nhanthuyvy-share.blogspot.com
“Cái gì? Sợ tiết lộ bí mật nên tôi phải tăng ca ở công ty?” – Trình Mộ Thanh cầm điện thoại gào thét hỏi
“Được, được, tôi biết rồi” – Cúp điện thoại, Trình Mộ Thanh ngồi trên sofa cắn một quả dưa leo, đây là nguyên nhân quỉ gì thế? Có lien quan sao?
Phía sau Tiểu Trạch bước đến – ” Mẹ, làm sao vậy?”
Trình Mộ Thanh cắn cắn quả dưa leo lộp cộp lộp cộp -” Không có gì, chỉ là về sau mẹ phải tăng ca”.
“A” -Tiểu Trạch lên tiếng-“ Không có việc gì, mẹ cứ đi, con sẽ đúng hạn đem bento đến cho mẹ” -Tiểu Trạch nói
Có một đứa con như vậy, cuộc đời này như vậy là đủ rồi .. Thế nhưng một lúc sau, Trình Mộ Thanh bỗng nhiên nhớ tới Hách Liên Tuyệt.
Hách Liên Tuyệt, Hách Liên Trạch, ha ha, tình cờ thế mà tên con trai lại như khuôn đúc, ha ha, cô thật sự là thiên tài.
Chẳng qua là, hiện tại đã gặp lại Hách Liên Tuyệt, ngộ nhỡ anh ta đụng mặt Tiểu Trạch thì thế nào? Không được, trước đó phải ra chiêu thôi.
“Tiểu Trạch, mẹ muốn nói chuyện với con” – Nói xong Trình Mộ Thanh liền ôm lấy Tiểu Trạch.
“Nói đi” – Tiểu Trạch mở to mắt, chờ đợi .
” Là như vậy, về sau nếu trên đường nhìn thấy một người đàn ông rất tuấn tú,rất rất tuấn tú, ngàn vạn lần không cần để ý, nếu như nhìn thấy mẹ cùng cái người đàn ông rất tuấn tú kia thì con đừng nói mẹ là mẹ của con, biết không?”
“Vậy gọi mẹ là gì?” Tiểu Trạch chớp chớp con mắt hỏi
“Gọi mẹ là,… …. Mộ Thanh! Con không phải rất thích gọi như vậy sao?”- Trình Mộ Thanh hỏi.
“Nhưng tại sao?” -Tiểu Trạch tiếp tục chớp chớp con mắt hỏi, chẳng lẽ mẹ chuẩn bị cho mình tìm ba? Trực giác nói cho bản thân biết, mẹ nhất định có chuyện giấu diếm.
Trình Mộ Thanh cũng không biết nên giải thích với con trai như thế nào – ” Tóm lại, Tiểu Trạch, con nhất định phải nghe theo lời mẹ, biết không?”
“…….dạ…….” -Tiểu Trạch có chút mất hứng.
Chính là không có biện pháp, Trình Mộ Thanh đã chuẩn bị xong, thành phố A lớn như vậy thế mà ngày đầu tiên về nước đã gặp Hách Liên Tuyệt, cô thật sự sợ hãi Hách Liên Tuyệt sẽ biết đến sự tồn tại của Tiểu Trạch và sẽ cướp đoạt con trai đi thì cô biết làm sao?
Chương 18: Không đứng đắn
Không thể không nói ở công việc Trình Mộ Thanh rất có năng lực, hơn nữa bộ dạng của cô khi làm việc càng làm cho con người ta say mê hơn, dựa theo quy định TCL, mấy ngày nay cô đều tăng ca ở công ty, Tiểu Trạch cũng chỉ có thể nhờ Tây Tây chăm sóc … Còn hai ngày nữa thôi, buổi biễu diễn trang sức sẽ bắt đầu . Bất quá lần tuyên truyền hoạt động này, những bộ trang sức, quần áo được thiết kế đều phải trong phạm vi giữ bảo mật, nếu bị tiết lộ ra ngoài thì không thể nào tưởng được sự hao tổn của công ty ..
Vì công việc, Trình Mộ Thanh chỉ có thể thỏa hiệp, dù sao cũng không phải chỉ có một mình cô ..
Vẽ gần hơn 3 tiếng, Trình Mộ Thanh mới đứng dậy hoạt động một chút, bỗng nhiên cảm thấy khát nước cầm ly đến phòng trà.
Hiện tại đúng là rất bận rộn nên phòng trà cũng chỉ có mình cô, Trình Mộ Thanh tựa vào đó, xoay xoay vai một chút.
Vừa xoay đầu lại – ” A” -Trình Mộ Thanh hét lên, cái ly đang cầm trên tay cũng rơi xuống người của anh ta ..
Hách Liên Tuyệt đang đứng đằng sau nhìn nước trên người, không nói gì.
Thấy rõ ràng khuôn mặt của người trước mặt, Trình Mộ Thanh phẫn nộ vỗ bộ ngực – ” Anh ác nhân, tính hù chết người à?”
“Như vậy, có nên tố cáo kẻ ác nhân không?” -Anh hỏi.
Trình Mộ Thanh nhìn nước đổ trên người anh ta, cái miệng đáng yêu đang lặp bà lặp bặp liền nhanh tay lấy khăn giấy -” Này cũng không thể trách tôi, ai biểu anh đứng đằng sau mà không lên tiếng …”
“Không phải là không lên tiếng nhưng cô đang rất chuyên chú suy nghĩ sự tình, tôi gọi cô hai tiếng, cô không hề trả lời”- Hách Liên Tuyệt nói.
“Phải không?” -Trình Mộ Thanh nhíu mày
Đương nhiên không phải, Hách Liên Tuyệt chỉ tùy tiện nói thôi, ai ngờ cô cũng tin.
“Quần áo của tôi ít nhất phải mấy vạn, hiện tại ướt rồi, cô nói phải làm sao?”- Hách Liên Tuyệt liếc nhìn Trình Mộ Thanh hỏi.
“Giúp anh hong khô, thế nào?Anh muốn dọa tôi sao? Anh đừng quên tôi chuyên ngành về trang phục” – Trình Mộ Thanh nhấn mạnh thân phận của mình.
“Học thiết kế trang phục thì sao? Chẳng lẽ làm ướt quần áo của người khác thì không cần đền? Cô học về trang phục thì chắc cũng biết quần áo của tôi giá trị rất xa xỉ, đúng không?” Hách Liên Tuyệt ép bức hỏi
Kì nha, Trình Mộ Thanh cảm thấy cái người đàn ông này như đang cố ý kiếm chuyện.
“Này, không phải là ướt sao? Tôi hong khô cho anh là được”- Trình Mộ Thanh nói – “Anh cởi áo ra, nơi này có máy sấy tôi sẽ hong khô cho anh”.
Vì thế, cửa đóng lại, Hách Liên Tuyệt cởi bỏ quần áo, tình thế này, Trình Mộ Thanh có chút đỏ mặt, cảm giác này giống như cảm giác vụng trộm yêu đương vậy?
“Này, sao lại đóng cửa?” -Trình Mộ Thanh nhìn anh ta hỏi, hai má đỏ ửng.
“Không đóng cửa vậy muốn tôi làm trò hề cho người khác sao?” Hách Liên Tuyệt hỏi lại.
“Ok, coi như tôi chưa hỏi gì” -Trình Mộ Thanh thỏa hiệp, sau đó bước đến.
Hách Liên Tuyệt khóe miệng nhếch lên, chậm rãi kề sát cô – “Hay cô suy nghĩ đến chuyện không đứng đắn ?”