Triệu Minh Hàn đưa Lạc Đình Ân và bà Lương Hiên về căn hộ của Diệp Cẩm Cẩm. Căn họ này là cô đã mua lại thay lời cảm ơn và chúc mừng đến Triệu Minh Hàn. Căn hộ rất rộng, chỉ kém căn biệt thự của Triệu Minh Hàn một chút thôi, cách nơi ở trước kia hàng trăm cây số, khó ai tìm được.
Nghe tin về Triệu Minh Hàn, Chu Tinh Lăng lập tức về nước để giúp bạn mình. Đặt chân xuống sân bay, Chu Tinh Lăng cảm thấy thật rạo rực. Đã mười mấy năm rồi anh không về nước, giờ thay đổi rất nhiều. Cũng đã mười mấy năm rồi, anh không gặp lại mối tình đầu của mình. Anh thực sự... rất nhớ. Nhưng giờ không biết tìm cô ấy ở đâu.
Năm Chu Tinh Lăng 15 tuổi, anh phải sống một cuộc sống khó khăn cùng với mẹ mình, trong hoàn cảnh đau đớn vì không biết tung tích em gái mình bị người ta mang đi đâu. Lần ấy, có một cô gái đã cứu anh thoát chết khỏi cái xe tải đang lao đến. Cô bé vô cùng dễ thương, thân thiện. Nhưng anh không biết nhà cô ở đâu, vì cô bé theo bố mẹ vào đây vì công việc một thời gian. Dù chỉ là vài hôm, nhưng cô bé hôm nào cũng đến ai ủi anh, trò chuyện với anh, khiến anh có niềm tin vào cuộc sống.
Ba mẹ của cô bé chưa kết thúc công việc nên cô chưa được về nhà, vậy mà khoảng thời gian này, anh đã phải theo mẹ cùng người đàn ông Mĩ gốc Việt kia sang Mĩ sống. Lần cuối trước khi đi, cô bé đã nói chờ anh, bao lâu cũng chờ. Anh cũng vậy. Nhưng chỉ có điều, cô bé không cho Chu Tinh Lăng biết tên vì mẹ cô cấm điều đó. Anh chỉ gọi cô ấy là "Bé con."
Suốt thời gian mười mấy năm ở Mĩ, anh tất bật với công việc, ít thời gian nghĩ đến mối tình đầu năm xưa. Nhưng đặt chân đến quê nhà quen thuộc, hình ảnh "bé con" của anh lại hiện về. Bây giờ, cô bé đang ở đâu?
Chu Tinh Lăng đi theo địa chỉ đến căn hộ của Triệu Minh Hàn. Ở Mĩ, anh đã cho người cắt hợp đồng với bên Triệu Thị ngay lập tức khiến ba của Triệu Minh Hàn tức tối.
"Cậu cứ yên tâm, một thời gian nữa ổn định, tôi sẽ giúp cậu thành lập một công ty riêng."
Chu Tinh Lăng hứa sẽ giúp Triệu Minh Hàn. Với số vốn của hai người đang có thì thành lập công ty riêng quả thật không khó.
Còn về bên Diệp gia, họ vẫn cứ nghĩ con gái mình đang hạnh phúc bên Triệu Minh Hàn, cho đến khi họ mở cửa vào phòng Diệp Cẩm Cẩm để dọn, thấy một lá thư trên bàn. Diệp phu nhân đã khóc khi đọc nó. Con gái bỏ bà đi thật rồi. Giờ thì bà mới hiểu, sự sắp đặt của gia đình đã khiến cô rời xa ba mẹ. Bà gọi điện báo cho bên Triệu gia hủy hôn. Ba Triệu Minh Hàn nhận được tin thì cực kì sốc. Hoá ra ông đã xem thường Triệu Minh Hàn, ông đã bị hai người lừa mà hề biết.
[Căn hộ của Triệu Minh Hàn]
Lạc Đình Ân bưng đĩa trái cây mà bà Lương Hiên gọt ra mời Chu Tinh Lăng, rồi cô ngồi xuống cạnh Triệu Minh Hàn. Đang nói chuyện với Chu Tinh Lăng, thấy Lạc Đình Ân ra, Triệu Minh Hàn quay sang hỏi cô:
"Em gọi điện báo tin cho Lạc Đình Nhi biết chuyện chưa?"
"Em gọi rồi, về đến nơi là em phải gọi ngay, em sợ chị em lo lắng."
Triệu Minh Hàn gật gù. Quên đi sự có mặt của Chu Tinh Lăng, anh đưa tay sờ lên bụng cô, rồi nhìn cô mỉm cười
"Thời gian này em nhớ phải chăm sóc tốt cho cục cưng của chúng ta đấy."
"Em biết rồi mà!" - Lạc Đình Ân ngượng ngạo nhìn Chu Tinh Lăng.
Chu Tinh Lăng biết mình bị ăn cẩu lương, anh không nói gì, quay mặt đi chỗ khác cho vợ chồng nhà này ân ái nhau. Anh giả vờ kiếm cái gì ngồi đọc cho đỡ quê. Anh nhìn xuống ngăn tủ của chiếc bàn, thấy có một quyển, hình như là album. Tưởng là album ảnh cưới của Triệu Minh Hàn, anh cầm lên và mở ra xem. À , hoá ra là album ảnh lúc nhỏ của Lạc Đình Ân.
Ơ! Anh sững sờ, đôi mắt anh trợn tròn lên khi lật ngay trang đầu tiên. Bức ảnh của hai chị em Lạc Đình Ân hồi bé. Cô luôn để bức đó ở đầu tiên, vì Lạc Đình Nhi đối với cô rất quan trọng. Chu Tinh Lăng ngỡ ngàng. Anh không tin vào mắt mình. Đây chẳng phải là "bé con" của anh hay sao?
Nghe tin về Triệu Minh Hàn, Chu Tinh Lăng lập tức về nước để giúp bạn mình. Đặt chân xuống sân bay, Chu Tinh Lăng cảm thấy thật rạo rực. Đã mười mấy năm rồi anh không về nước, giờ thay đổi rất nhiều. Cũng đã mười mấy năm rồi, anh không gặp lại mối tình đầu của mình. Anh thực sự... rất nhớ. Nhưng giờ không biết tìm cô ấy ở đâu.
Năm Chu Tinh Lăng 15 tuổi, anh phải sống một cuộc sống khó khăn cùng với mẹ mình, trong hoàn cảnh đau đớn vì không biết tung tích em gái mình bị người ta mang đi đâu. Lần ấy, có một cô gái đã cứu anh thoát chết khỏi cái xe tải đang lao đến. Cô bé vô cùng dễ thương, thân thiện. Nhưng anh không biết nhà cô ở đâu, vì cô bé theo bố mẹ vào đây vì công việc một thời gian. Dù chỉ là vài hôm, nhưng cô bé hôm nào cũng đến ai ủi anh, trò chuyện với anh, khiến anh có niềm tin vào cuộc sống.
Ba mẹ của cô bé chưa kết thúc công việc nên cô chưa được về nhà, vậy mà khoảng thời gian này, anh đã phải theo mẹ cùng người đàn ông Mĩ gốc Việt kia sang Mĩ sống. Lần cuối trước khi đi, cô bé đã nói chờ anh, bao lâu cũng chờ. Anh cũng vậy. Nhưng chỉ có điều, cô bé không cho Chu Tinh Lăng biết tên vì mẹ cô cấm điều đó. Anh chỉ gọi cô ấy là "Bé con."
Suốt thời gian mười mấy năm ở Mĩ, anh tất bật với công việc, ít thời gian nghĩ đến mối tình đầu năm xưa. Nhưng đặt chân đến quê nhà quen thuộc, hình ảnh "bé con" của anh lại hiện về. Bây giờ, cô bé đang ở đâu?
Chu Tinh Lăng đi theo địa chỉ đến căn hộ của Triệu Minh Hàn. Ở Mĩ, anh đã cho người cắt hợp đồng với bên Triệu Thị ngay lập tức khiến ba của Triệu Minh Hàn tức tối.
"Cậu cứ yên tâm, một thời gian nữa ổn định, tôi sẽ giúp cậu thành lập một công ty riêng."
Chu Tinh Lăng hứa sẽ giúp Triệu Minh Hàn. Với số vốn của hai người đang có thì thành lập công ty riêng quả thật không khó.
Còn về bên Diệp gia, họ vẫn cứ nghĩ con gái mình đang hạnh phúc bên Triệu Minh Hàn, cho đến khi họ mở cửa vào phòng Diệp Cẩm Cẩm để dọn, thấy một lá thư trên bàn. Diệp phu nhân đã khóc khi đọc nó. Con gái bỏ bà đi thật rồi. Giờ thì bà mới hiểu, sự sắp đặt của gia đình đã khiến cô rời xa ba mẹ. Bà gọi điện báo cho bên Triệu gia hủy hôn. Ba Triệu Minh Hàn nhận được tin thì cực kì sốc. Hoá ra ông đã xem thường Triệu Minh Hàn, ông đã bị hai người lừa mà hề biết.
[Căn hộ của Triệu Minh Hàn]
Lạc Đình Ân bưng đĩa trái cây mà bà Lương Hiên gọt ra mời Chu Tinh Lăng, rồi cô ngồi xuống cạnh Triệu Minh Hàn. Đang nói chuyện với Chu Tinh Lăng, thấy Lạc Đình Ân ra, Triệu Minh Hàn quay sang hỏi cô:
"Em gọi điện báo tin cho Lạc Đình Nhi biết chuyện chưa?"
"Em gọi rồi, về đến nơi là em phải gọi ngay, em sợ chị em lo lắng."
Triệu Minh Hàn gật gù. Quên đi sự có mặt của Chu Tinh Lăng, anh đưa tay sờ lên bụng cô, rồi nhìn cô mỉm cười
"Thời gian này em nhớ phải chăm sóc tốt cho cục cưng của chúng ta đấy."
"Em biết rồi mà!" - Lạc Đình Ân ngượng ngạo nhìn Chu Tinh Lăng.
Chu Tinh Lăng biết mình bị ăn cẩu lương, anh không nói gì, quay mặt đi chỗ khác cho vợ chồng nhà này ân ái nhau. Anh giả vờ kiếm cái gì ngồi đọc cho đỡ quê. Anh nhìn xuống ngăn tủ của chiếc bàn, thấy có một quyển, hình như là album. Tưởng là album ảnh cưới của Triệu Minh Hàn, anh cầm lên và mở ra xem. À , hoá ra là album ảnh lúc nhỏ của Lạc Đình Ân.
Ơ! Anh sững sờ, đôi mắt anh trợn tròn lên khi lật ngay trang đầu tiên. Bức ảnh của hai chị em Lạc Đình Ân hồi bé. Cô luôn để bức đó ở đầu tiên, vì Lạc Đình Nhi đối với cô rất quan trọng. Chu Tinh Lăng ngỡ ngàng. Anh không tin vào mắt mình. Đây chẳng phải là "bé con" của anh hay sao?