• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Hắn liều chết không nhận, Lam Vong Cơ liền đem miếng vải do con linh khuyển lông đen cắn được để lên trên mặt bàn.

..... "Vùng núi Hành Lộ của Thanh Hà, có lời đồn 'Cật Nhân Lĩnh' cùng 'Cật Nhân Bảo', lại không có bất kỳ người bị hại thật sự nào, cho nên đây là lời đồn đại...... chỉ là đạo thứ nhất".

"Có thứ nhất thì phải có thứ hai. Đạo phòng tuyến thứ hai là tẩu thi trên núi Hành Lộ....."

"Đạo phòng tuyến thứ ba, chính là mê cung gần toà thạch bảo kia....."

..... "Thanh Hà Nhiếp Thị xây dựng một toà Cật Nhân Bảo trên núi Hành Lộ rốt cuộc là có mục đích gì? Các thi thể trong vách tường từ đâu ra? Có phải bị nó ăn vào hay không? Nhiếp tông chủ, hôm nay nếu ngươi không nói rõ ràng tại đây, chỉ sợ sau này lộ ra ngoài, mọi người trong huyền môn cùng đòi chất vấn, đến lúc đó ngươi muốn nói, cũng không ai chịu nghe ngươi nói, tin tưởng vào lời của ngươi".

Nhiếp Hoài Tang giống như cam chịu mà nói: "...... Đó căn bản không phải là Cật Nhân Bảo gì cả. Đó... đó chỉ là lăng mộ của tổ tiên nhà chúng ta!" Nguỵ Vô Tiện nói: "Lăng mộ tổ tiên? Quan tài trong lăng mộ tổ tiên nhà nào mà không để thi thể, lại để đao?"

Nhiếp Hoài Tang vẻ mặt đưa đám nói: "Hàm Quang Quân, trước khi ta nói ra, ngươi có thể thề hay không, xét đến giao tình giữa hai nhà, đến sự kết nghĩa giữa đại ca ta và đại ca ngươi, bất kể ta nói ra điều gì tiếp theo, ngươi... còn có vị bên cạnh ngươi đây, đều ngàn vạn lần không được truyền ra ngoài. Lỡ mà sau này lộ ra ngoài, hai vị cũng giúp ta nói mấy câu, làm nhân chứng. Ngươi từ trước đến nay giữ chữ tín nhất, chỉ cần ngươi thề, thì ta tin tưởng"

Lam Vong Cơ nói: "Như ý muốn của ngươi".]


Nhiếp Minh Quyết trừng mắt nhíu mày, giận dữ không thể kềm nén, "Ngươi thật sự dám nói? Dù thế nào cũng không nói chứ, hai người này có thể làm gì ngươi hả?"

Nhiếp Hoài Tang tiếp tục chui rúc ở phía sau Lam Hi Thần, không đáp một chữ, cho dù là chuyện nhiều năm sau, hắn cũng cảm thấy không đơn giản như đại ca nói như vậy. Nếu đã bị Hàm Quang Quân Phùng Loạn Tất Xuất biết được, dưới tình huống Thanh Hà Nhiếp Thị không có Xích Phong Tôn trấn giữ, nói hay không nói cũng chỉ là vấn đề thời gian, thoát được một lúc cũng không thoát được cả đời.

Nguỵ Vô Tiện cũng cảm thấy Nhiếp Hoài Tang bị bắt gặp đúng 'lúc này' có thể dứt khoát giải thích rõ ràng là một cách làm thông minh, nhưng...., "Thật sự là lăng mộ tổ tiên của nhà các ngươi à? Trong quan tài là bội đao, còn bồi táng là thi thể, thật đúng là phong cách độc đáo".

Những người khác đều có chút cảm thấy tò mò, nhưng dù sao cũng là bí mật của gia tộc người ta, không tiện bình luận nhiều, nhưng thật ra câu nói này của Di Lăng Lão Tổ, phân tích từng câu từng chữ, đúng là không sai chút nào nha.

[Nguỵ Vô Tiện nói: "Ngươi nói nó căn bản không phải là Cật Nhân Bảo gì đó, như vậy nó chưa từng ăn thịt người?"

Nhiếp Hoài Tang cắn răng, thành thành thật thật nói: ".... Từng ăn qua". Nguỵ Vô Tiện nói: "Oa".

Nhiếp Hoài Tang lập tức bổ sung: "Nhưng mà, chỉ có một lần! Hơn nữa chủ yếu lỗi không phải của nhà chúng ta, hơn nữa đã mấy chục năm trước rồi! Lời đồn Cật Nhân Bảo trên núi Hành Lộ này, chính là bắt đầu lưu truyền từ lúc đó. Ta... ta chỉ là châm ngòi thổi gió, đem lời đồn phóng đại lên vài lần mà thôi."

Lam Vong Cơ nói: "Nguyện nghe kỹ". Y ngồi xuống chỗ đó, uy lực từ câu nói nho nhã lễ độ này quả thực giống như lời đe doạ, sau đó Nhiếp Hoài Tang chậm chạp lề mề bắt đầu kể.

Hắn nói: "Hàm Quang Quân, các ngươi cũng biết, Nhiếp gia chúng ta khác với các thế gia tiên môn khác. Bởi vì tổ tiên lập gia là một vị đồ tể, các nhà khác đều là tu tiên kiếm, mà nhà chúng ta, chính là tu đao".

..... Nhiếp Hoài Tang nói tiếp: "Bởi vì cách tu luyện khác với các nhà khác, tổ tiên lập gia lại là xuất thân đồ tể, khó tránh khỏi máu me. Các thanh đao của các đời gia chủ chúng ta, lệ khí và sát khí đều rất nặng. Gần như mỗi vị gia chủ đều tẩu hoả nhập ma, phát cuồng mà chết đột ngột. Mà tính tình nóng nảy của bọn họ, cũng có quan hệ rất lớn đối với chuyện này".

Ví dụ như đại ca Nhiếp Minh Quyết của Nhiếp Hoài Tang. Vị thủ lĩnh trẻ tuổi trong tiên môn này là huynh đệ kết nghĩa với Lam Hi Thần, Kim Quang Dao, Xích Phong Tôn sấm rền gió cuốn, uy nghiêm có chừng mực; Trạch Vu Quân ôn nhuận như ngọc, phẩm chất cao khiết; Liễm Phương Tôn nhanh nhẹn khôn khéo, thông minh nhạy bén. Ba người kết nghĩa trong Xạ Nhật Chi Chinh, mỗi người có giai thoại lưu truyền, sau này được mọi người gọi là Tam Tôn. Nhưng lúc Nhiếp Minh Quyết đang trong giai đoạn phát triển nhất, đã tẩu nhập ma bạo huyết bỏ mạng trong một sự kiện quan trọng, những người tham dự hội nghị hôm đó càng có không ít người bị y phát cuồng truy đuổi chém bị thương. Một đời uy danh, rơi vào kết cục như thế.]

Lam Hi Thần thở dài đưa tay bóp trán, hối hả nhìn lại quá khứ, nhớ không dứt đến tương lai, thế mà mỉa mai như thế, giống như bị vận mệnh chế giễu vậy.

Bản thân Nhiếp Minh Quyết một đời uy danh, kết cục ảm đảm thật ra lại không than thở gì, chỉ nhíu mày, nhìn nhị đệ đang trong bộ dạng thương xuân bi thu rất không vừa mắt, nói: "Chúng ta là người đi tu bước trên con đường tu tiên, thì không cần để ý đến sống chết, làm gì phải bày ra bộ dạng như thế!"

Nguỵ Vô Tiện cảm thấy rất là buồn cười, hắn cũng thật sự cười ra tiếng, "Mọi người đều nói Nguỵ Vô Tiện ta qua loa đại khái, hiện giờ xem ra là kém một hai phần nha, con kiến còn ham sống, huống chi con người chứ, nếu có thể sống sót, ai lại muốn chết?"

Lam Khải Nhân đang vuốt râu gật gù khen ngợi, Nhiếp tông chủ giác ngộ rất cao, lập tức đã bị lời nói thô thiển của Nguỵ Vô Tiện làm cho té nhào.

Nhiếp Hoài Tang lại không thể gật đầu, hắn vẫn luôn cảm thấy đại ca nhà hắn chỉ là một người quá chính trực, theo đuổi tu vi cao, lập chí chém hết bọn xấu gian tà, không ngờ thế mà còn có một mặt thánh nhân siêu phàm thoát tục như vậy, thật là!

Giang Yếm Ly nghĩ lời nói này của a Tiện nhà nàng quá mức khiến người ta không xuống thang được, vội vàng nhắc nhở Nguỵ Vô Tiện bớt bớt một chút. Kim Tử Hiên thờ ơ hờ hững, thằng nhãi Nguỵ Vô Tiện này nếu biết cái gì gọi là bớt bớt, thì sẽ không lưu manh đến thế này.

Kim Quang Dao dùng khuỷu tay thọc thọc vào Tiết Dương đang cười trộm một cách quang minh chính đại, nhưng mà chẳng có tác dụng gì, gã vẫn là cười ra tiếng.

Tống Lam vẫn luôn ngồi bên cạnh Hiểu Tinh Trần vung phất trần, nói: "Nhiếp tông chủ rất có tuệ căn (ý nói lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật), liệu có ý định vào cửa Phật hoặc gia nhập đạo môn của ta không?"

Mọi người: "......"

Nguỵ Vô Tiện nói: "Trạch Vu Quân, tiếp theo để ta đọc đi, Cật Nhân Bảo này khiến ta cảm thấy hứng thú".

Lam Hi Thần trả lời: "Được, làm phiền".

[Nhiếp Hoài Tang tất nhiên là nghĩ tới đại ca hắn, tinh thần suy sụp một phen, lại nói: "Các gia chủ này lúc còn sống, xung động của các bội đao của bọn họ có thể được chủ nhân áp chế. Nhưng sau khi chủ nhân chết đi, chúng không có người quản chế, liền biến thành hung khí".

Nguỵ Vô Tiện nhướng mày: "Chuyện này gần như tà ma ngoại đạo rồi".

Nhiếp Hoài Tang vội nói: "Không giống nhau!.... Nhưng thứ mà bội đao nhà chúng ta muốn không phải là người, mà là những oán quỷ hung linh, yêu thú ma quái. Cả đời nó chém giết mấy thứ này, nếu không có mấy thứ này cho nó diệt trừ, thì nó sẽ tự mình quấy phá, quậy cho trong nhà không thể sống yên ổn...... Thứ nhất là bất kính với tổ tiên, thứ hai là đun chảy cũng chưa chắc có thể giải quyết được vấn đề."

Nguỵ Vô Tiện nhận xét nói: "Đại gia". Nhiếp Hoài Tang nói: "Còn không phải sao. Bội đao từng đi theo chư vị liệt tổ liệt tông vượt mọi chông gai, tìm tiên vấn đạo, vốn dĩ chính là đại gia".

Nhiếp Hoài Tang tiếp tục kể: "..... Cho đến gia chủ đời thứ sáu của nhà ta, nghĩ ra một biện pháp".

Nguỵ Vô Tiện nói: "Chính là xây dựng Cật Nhân Bảo?"

Nhiếp Hoài Tang nói: "Không không, tuy rằng có liên quan, nhưng ngay từ đầu cũng không nghĩ đến biện pháp này...... Trong lăng mộ không để bảo vật quý giá gì, nhưng để mấy trăm thi thể sắp trở nên hung hóa...... Hàm Quang Quân, ngươi nghe ta giải thích! Những thi thể này không phải là người nhà chúng ta giết đâu! Là trăm cay nghìn đắng thu gom vơ vét từ các nơi tới! Còn có không ít là bỏ tiền ra mua....... Đao linh sẽ áp chế các thi thể biến đổi, mà đồng thời những thi thể này cũng có thể giảm bớt nhu cầu và sự ngông cuồng của đao linh, duy trì hiện trạng, áp chế lẫn nhau...... Nó coi như.... từng ăn thịt người đi. Nhưng đó không phải là cố ý!!!...... Số lượng thi thể để trong hầm mộ, đều được kiểm soát nghiêm ngặt, không thừa một cái, không thiếu một cái, vừa vặn có thể duy trì cân bằng với đao linh...... Nhưng bọn chúng lại cố tình chém nát thi thể, một lần làm thiếu hơn 10 thi thể. Mộ đao để bảo trì sự kềm chế lẫn nhau giữa đao linh và số lượng hung thi vừa đủ, cho nên... cho nên đành phải... tự động phong kín, nhốt sống bọn chúng ở trong mộ, để nhóm người này tự bổ sung vào chỗ thiếu mà bọn chúng gây ra....."

"..... dùng để thay thế, xây dựng một toà Tế Đao Đường.... Cũng chính là 'Cật Nhân Bảo' trong lời đồn...... Nhà chúng ta nghĩ khuấy cho tin đồn này lớn hơn một chút cũng tốt, như vậy sẽ không có ai dám đến gần vùng đó, cho nên thêm mắm dặm muối, tạo ra một truyền thuyến 'Cật Nhân Bảo'. Nhưng nó đúng thật là có thể ăn thịt người!"

..... Nhiếp Hoài Tang quệt mồ hôi, nói: "Vị... Kim tiểu công tử kia ấy mà... không biết dùng cách gì làm nổ tung một lỗ hổng trên tường...... Chỗ mà cậu ta làm nổ tung...... lại không chú ý tới cậu ta thật ra đã làm vỡ một bộ xương khô chôn bên trong tường. Sau khi cậu ta đi vào không lâu, đã bị hút vào trong vách tường của thạch bảo, thay thế cho thi thể bị cậu ta làm vỡ nát kia...... Tế Đao Đường với hầm mộ tổ tiên nhà chúng ta cũng không khác biệt lắm, ta thật sự là....."

Nhiếp Hoài Tang càng nói càng đau khổ..... Nhưng đại ca hắn đã qua đời rồi, tiếp tục lực bất tòng tâm, cũng chỉ đành dốc hết sức gánh vác trách nhiệm gia tộc, khó khăn trắc trở đi tiếp về phía trước.]

Hiểu được lai lịch của 'Cật Nhân Bảo', nghe được cuộc sống tương lai của Nhiếp Hoài Tang thê thê thảm thảm như vậy, Nguỵ Vô Tiện xét đến phần tốt xấu gì hắn (Nhiếp Hoài Tang) cũng đã nói giúp, nên có chút không đành lòng, cái tay rảnh rang kia đưa lên nhéo cằm nói: "Xin hỏi Xích Phong Tôn, bội đao Bá Hạ của ngươi hiện giờ bắt đầu quấy phá chưa?"

Nhiếp Minh Quyết nói: "Ngươi hỏi chuyện này làm gì?"

Nguỵ Vô Tiện nói: "Đây không phải là ngươi gặp chuyện mừng sao, ta và Lam Nhị ca ca vui vẻ trong lòng, sau khi rời khỏi đây sẽ chuẩn bị kết hôn, Di Lăng Lão Tổ ta đây rất cần làm chút chuyện tốt, trước hết gia tăng độ hảo cảm với mọi người á nha!" Sau khi hài lòng nhìn sự nhu hoà rõ ràng trong mắt Nhị ca ca nhà hắn, nói tiếp: "Cho nên, đại khái nói không chừng, đao linh Nhiếp gia các ngươi, ta có thể giải quyết thì sao?"

Lúc đầu Nhiếp Minh Quyết nghe hắn nói hươu nói vượn, vừa định quát to kêu ngừng lại, nhưng thực sự bị câu nói cuối cùng làm cho kinh sợ.

Mọi người nghe xong lời này cũng sửng sốt, Giang Trừng khinh bỉ, "Lại đang suy nghĩ kỳ quái! Mấy chục thế hệ của Nhiếp thị đều không thể tiêu trừ hoàn toàn, ngươi dựa vào đâu đòi giải quyết?"

Nguỵ Vô Tiện không phục, trả lời: "Ta làm sao mà suy nghĩ kỳ quái, người bên chính đạo các ngươi không thể nghĩ ra cách giải quyết, không có nghĩa người tu quỷ đạo ta đây cũng không có cách nha".

Nhiếp Hoài Tang phục hồi tinh thần lại, kích động lên: "Thật vậy sao, Nguỵ huynh? Ra tay từ quỷ đạo, thật sự có cách giải quyết sao?"

Mọi người cũng đều nhìn hết về phía Nguỵ Vô Tiện, xem hắn có thể có phương pháp 'bàng môn tả đạo' hay ho gì.

Nguỵ Vô Tiện sớm đã quen với đủ loại ánh mắt rồi, vẫn bình chân như vại, "Ta chỉ là nói 'đại khái', nếu rảnh có thể nghiên cứu một chút, ví dụ như, có thể làm thêm cho thanh đao một vỏ đao có mang phong ấn tác dụng với tà linh, ngoài ra khắc lên thân đao trận pháp có tác dụng trấn áp kềm chế, hoặc là dứt khoát dẫn dụ âm tà lệ quỷ tranh cường hiếu chiến đến thân đao trong vỏ đao chiến đấu với đao linh, nếu mà thành công, không phải tiết kiệm sức lực và thời gian tiền bạc hơn nhiều so với Nhiếp gia các ngươi xây dựng Cật Nhân Bảo hay sao? Lại còn không có nỗi lo về sau nữa. Ừm, nếu nói theo cách cuối cùng, ít nhất lúc ta còn sống thì không có nỗi lo về sau."


Mọi người dựa theo mấy biện pháp này suy nghĩ một chút, ừ, đúng là rất tiết kiệm.


Tiết Dương, cũng là người lăn lộn trong quỷ đạo, đầu tiên đưa ra nghi ngờ, "Trên đời còn có loại âm tà lệ quỷ tranh cường hiếu chiến bằng lòng chịu phong ấn vĩnh viễn sao?"


Nguỵ Vô Tiện nhún vai nói: "Có á, trên Loạn Tán Cương cái dạng lệ quỷ gì mà không có, còn nếu không bằng lòng, thì ta làm cho nó bằng lòng không phải là được rồi sao". Lại thấy Nhiếp Hoài Tang kích động như gì, liền nói: "Cụ thể được hay không vẫn phải đợi sau khi trở về ta rảnh rang nghiên cứu kỹ rồi mới nói, hiện giờ dù sao cũng chỉ là ý tưởng xa vời. Còn nữa, nếu thật sự thành công, hắc hắc, Nhiếp tông chủ, chuẩn bị sẵn thù lao kếch sù để trả đi nha ~"


Ồ, hoá ra Tiện Tiện ngươi xoát độ hảo cảm là như vậy đó hả (′???')

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK