Một dòng tiếng Anh xuất hiện trên màn hình lớn, đó là bài hát mà Nam Tương Uyển đã chọn.
“Sketch plane”
Nam Tương Uyển vào thời điểm đó: “???”
Các đồng đội trên khán đài đều sửng sốt, đây là bài hát gì?
Cũng có nhiều thực tập sinh bày tỏ sự nghi ngờ, họ chưa từng nghe bài hát này và nó cũng không phải là một bài hát nổi tiếng.
Chỉ có Chu Sa, siết chặt nắm tay ngay lập tức.
Đôi mắt đột nhiên sáng lên!
Hay quá Nam Tương Uyển!
Bài hát này…
Sân khấu của họ chắc chắn sẽ bùng nổ!
Biên Tri Minh hiển nhiên không ngờ rằng Nam Tương Uyển sẽ chọn trúng bài hát này, với nụ cười rõ ràng trên khuôn mặt, anh lấy tập tài liệu của bài hát này ra và đưa nó cho cô
Biên Tri Minh: “Hãy cứ tận hưởng, có bài hát và đĩa âm thanh ở đây, hãy quay lại và luyện tập chăm chỉ.”
Nam Tương Uyển trở lại với đồng đội cùng túi hồ sơ.
Chu Sa sốt ruột đưa tay ra và mở túi hồ sơ.
Sau đó, cô ấy lấy bản nhạc ra và phát cho bốn đồng đội.
Nam Tương Uyển cũng nhận được một bản, cô ngây người nhìn lời bài hát thuần tiếng Anh trên tờ giấy.
Những biểu tượng này là cái quái gì vậy???
Đông Văn rất lo lắng: “Tất cả đều bằng tiếng Anh?”
Ôn Tử Khiết: “Hết rồi, toang rồi, tiếng Anh của tôi không tốt.”
Nhạc Tín: “Không sao, đều là tiếng Anh cơ bản, dễ học.”
Vẻ mặt của Nam Tương Uyển dần dần thay đổi.
Tâm trạng cô vỡ nát.
Cô, đọc không hiểu!!!
Chu Sa hào hứng ngâm nga một lúc, “Sketch Plane” là một bài rap thuần tiếng Anh, tiết tấu mạnh mẽ và rất cảm động.
Thấy vẻ mặt của Nam Tương Uyển bên cạnh.
Chu Sa sửng sốt
: “ Sao vậy Nam Tương Uyển?”
Nam· khóc không ra nước mắt· Tương Uyển:
“Ta không hiểu”
Nam Tương Uyển: “Ta không hiểu hiểu bất kỳ từ nào trong số chúng!”
Cô ấy sụp đổ!
Ký ức đã bị xáo trộn trong quá trình du hành thời gian, tiếng Anh của cơ thể nguyên chủ khá tốt.
Nhưng Nam Tương Uyển, cô ấy không thừa hưởng trình độ tiếng Anh của nguyên chủ!
Cô không những không hiểu mà còn không nhớ gì cả!
Trái tim của Chu Sa hẫng một nhịp.
Ba đồng đội còn lại hoàn toàn không ngờ lại mắc sai lầm như vậy.
May mắn thay, máy quay không hướng về phía này và việc Nam Tương Uyển không thể nói được tiếng Anh đã không bị bại lộ.
Sau một thời gian dài.
Chu Sa đột nhiên nói: “Tôi có thể mượn từ điển tiếng Anh từ nhóm chương trình không?”
Nhạc Tín: “Học lại từ đầu? Đã quá muộn!”
Đông Văn: “Nam Tương Uyển học rất giỏi, có lẽ…”
Ôn Tử Khiết: “Tôi sẽ mượn nó! Tôi sẽ nói là tiếng Anh của tôi không tốt!”
Không mất nhiều thời gian.
Ôn Tử Khiết cầm một quyển từ điển tiếng Anh dày cộp đi tới.
Cô ấy đánh dấu những từ tiếng Anh mà cô không hiểu, rồi đưa cuốn từ điển cho Nam Tương Uyển.
Nam Tương Uyển vẻ mặt bối rối, nhìn cuốn từ điển trong tay, cô ngây người.
Trong thời gian còn lại.
Mọi người được chia thành các phòng tập khác nhau.
Ở nhóm đầu tiên, các đồng đội đang tập hát, rap và Chu Sa biên đạo.
Nam Tương Uyển đang đọc thuộc lòng cuốn từ điển…
May mắn thay, mặc dù ký ức bị xáo trộn, nhưng cơ sở tiềm thức vẫn còn.
Vì vậy, mặc dù Nam Tương Uyển không thể hiểu các từ tiếng Anh, nhưng may mắn là cô đã nhanh chóng chấp nhận 26 chữ cái tiếng Anh.
Trong quá trình ghi hình chương trình.
Thực tập sinh hạng F khốn đốn, nghiệp vụ kém đến mức không thể nói được.
Động tác vũ đạo không chuẩn, hát lạc điệu, tất cả những điều cơ bản nhất đều làm không tốt, bất kể là khán giả truyền hình trực tiếp hay người hướng dẫn đều cảm thấy bất lực.
Họ được chia thành các nhóm khác nhau và gần như khiến các đồng đội cùng nhóm gục ngã.
Lúc này, phòng tập tổ 14.
Bên trong truyền đến từng trận tranh cãi gào thét, một vài huấn luyện viên thực tập được an bài ở đây thỉnh thoảng sẽ ra ngoài để nghỉ ngơi, lỗ tai họ đau nhức vì tiếng ồn.
Lúc này, đột nhiên có một người đi về phía họ.
Sau khi nhìn rõ mặt đối phương, huấn luyện viên trẻ tuổi giật mình vội vàng đứng dậy.
“Tổng giám đốc!”
Hoa Nguyên Vũ cười gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua phòng luyện công: “Luyện tập thế nào?”
Huấn luyện viên thực tập cau mày, không biết nên trả lời như thế nào.
Cô có nên nói sự thật không?
Hoa Nguyên Vũ dường như biết được khó khăn của cô, cười vỗ vai cô: “Đi, gọi Tịch Bạch Vy ra ngoài.”
Huấn luyện viên thực tập sinh sửng sốt, nhưng cũng không hỏi thêm nữa, lập tức gọi Tịch Bạch Vy ra ngoài..
Tịch Bạch Vy có một chút bối rối khi bước ra.
Cô ta không biết Hoa Nguyên Vũ, cũng không biết anh là tổng giám đốc tổ tiết mục, địa vị trong giới giải trí là cao nhất trong các đạo diễn tạp kỹ!
Hoa Nguyên Vũ mỉm cười và vẫy tay ra hiệu với gia sư thực tập, người này ngay lập tức trở lại phòng tập.
Đột nhiên, chỉ còn lại Hoa Nguyên Vũ và Tịch Bạch Vy trong hành lang.
Tịch Bạch Vi có chút khẩn trương: “Anh, anh muốn gì ở tôi?”
Cô thậm chí không biết nên xưng hô với anh như thế nào!
Hoa Nguyên Vũ ánh mắt lóe lên, cười nói: “Ta tới nói cho ngươi biết, một tuần sau Cố Bắc Hoài sẽ đích thân tới biểu diễn.”
Hoa Nguyên Vũ nháy mắt với cô: “Đúng, đúng như những gì em nghĩ, cư xử cho tốt!”
Nói xong còn vỗ vai Tịch Bạch Vi động viên.
Sau đó rời đi.
Đứng tại chỗ, Tịch Bạch Vi đột nhiên vui sướng đến cười tít mắt.
Cố Bắc Hoài, muốn đến buổi biểu diễn trực tiếp?
Chúa ơi!
Cố Bắc Hoài đã đến chương trình tạp kỹ vì cô ta!
Khi cô ta trở lại phòng tập một lần nữa, cằm của Tịch Bạch Vy gần như hất lên trời.
Cô ta kiêu ngạo đến mức ngay cả những người hướng dẫn thực tập sinh cũng bắt đầu coi thường Cô ta chứ đừng nói đến những thực tập sinh khác.
Vu Tĩnh Đình trên mặt vẫn là nụ cười thân thiện: “Tịch Bạch Vi, tổng giám đốc tìm cô vì cái gì?”
Tịch Bạch Vy giật mình, sau đó âm thầm mừng rỡ: “Vừa rồi chính là tổng giám đốc sao?”
Vu Tĩnh Đình ánh mắt lóe lên: “ Ngươi không biết hắn sao?”
Tịch Bạch Vy trên mặt hiện lên một tia kiêu ngạo: “Ta biết hắn làm gì?”
Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không giấu được vui mừng.
Vu Tĩnh Đình nhíu mày, nhưng vì câu nói sáo rỗng, cô tiếp tục hỏi: “Tổng giám đốc nói với bạn cái gì? Có phải anh ấy tiết lộ nội tình gì không?”
Tịch Bạch Vy kiêu ngạo nói:”Giám đốc nói rằng Cố Thiên Vương sẽ tới biểu diễn vào tuần sau”
Lời vừa nói ra.
Phòng tập rơi vào im lặng.
Tất cả các đồng đội nhìn qua với vẻ mặt kinh ngạc.
Vẻ mặt Vu Tĩnh Đình gần như không kìm được, nhưng cô vẫn cố hết sức kiềm chế, sau đó cô cười buông tay Tịch Bạch Vy ra.
Mặc dù cô không muốn tin.
Nhưng giám đốc Hoa Nguyên Vũ đã tìm thấy Tịch Bạch Vy một mình.
Vu Tĩnh Đình không dám đánh liều…
Và bởi vì mọi người đều không có điện thoại di động nên họ không biết thông tin bên ngoài.
Ca khúc mới của Cố Bắc Hoài căn bản không có MV, thực tập sinh cũng không biết.
Trong vài ngày tới, Tịch Bạch Vy khá tự tin, thậm chí hơi quá.
Ngoài tự cao tự đại trong nhóm của mình, cô ta thường chạy đến cửa phòng tập của nhóm đầu tiên và chế nhạo Nam Tương Uyển một cách trắng trợn.
Mọi người đều cảm thấy khó hiểu, thầm đoán xem người này có phải bị điên hay không.
Bản thân Nam Tương Uyển đã phớt lờ việc Tịch Bạch Vy phát khùng lên.
Mỗi ngày hai tiếng rưỡi rèn luyện thân thể khắc nghiệt, sau đó cô cầm từ điển tiếng Anh…
Đọc thuộc lòng!!!
Về vấn đề này, bình luận lấp đầy màn hình với các dấu hỏi.
Những người khác đang gấp rút luyện tập và chuẩn bị cho sân khấu biểu diễn trước công chúng.
Nam Tương Uyển học từ vựng???