Buổi đêm, do Lưu Chính Minh đề nghị nên bây giờ cả hai người đều đang ở trong Hoàng Thiên Lô. Càn Minh Nguyệt đã biến nhỏ Hoàng Thiên Lô nhét vào trong ga giường, đồng thời dựng lên cấm chế để đánh lạc hướng. Dù sao nếu ai đó tự dưng nhìn thấy một cái đỉnh luyện trông như vô chủ thì có mấy ai chống lại cám dỗ được, hắn và nàng đều không muốn ngày mai đi ra đã là một nơi nào đó xa lạ.
Tất nhiên tất cả chỉ là đề phòng thôi, dù sao thì dù có ở trong Hoàng Thiên Lô thì Càn Minh Nguyệt vẫn có thể quan sát xung quanh được.
Bây giờ trong không gian tầng 1 của Hoàng Thiên Lô thì Càn Minh Nguyệt đã chuyển thành buổi đêm, nàng giải thích là nàng rất thích ngắm trăng sao. Lưu Chính Minh hoàn toàn không có ý kiến, tương phản là hắn cũng rất đồng ý với điều này.
Hai người ngồi trên hai cái đệm gần nhau, điều này cũng khiến cho Lưu Chính Minh cũng không có cơ hội chiếm tiện nghi, bởi vì Càn Minh Nguyệt lấy lý do đẻ tu luyện khiến cho hắn bèn hậm hực ngồi một bên, lầm bầm:” Có hầu gái nào mà lại đi sai khiến chủ nhân như này sao? Thật là muốn dùng Thân nô ấn nha.”
Nói thì nói vậy thôi chứ hắn vẫn rất thành thật ngồi ở cái đệm còn lại. Thời gian trôi qua. Trong đây thời gian trôi nhanh hơn gấp đôi so với ở bên ngoài, hơn thế nơi này Đấu Khí còn muốn nồng nặc hơn nhiều, khiến cho Càn Minh Nguyệt chẳng mấy chốc là đã sắp đột phá Đại Đấu sư lục tinh. Đây là lần đầu tiên nàng đột phá nhanh như vậy, mới chi gần 2 tuần trôi qua thôi mà nàng đã từ Đại Đấu sư ngũ tinh lên lục tinh, lần gần nhất là tại hoàng cung ngay trước khi nàng rời đi.
Lưu Chính Minh hơi giật mình, từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, hắn cảm giác được Đấu khí xung quanh bắt đầu tụ lại một phía. Hơi ngạc nhiên một chút, hắn nhìn lại về Càn Minh Nguyệt, nghĩ:
“Cô nàng này lại bắt đầu đột phá nha. Không hổ là nhân vật chính. “ Dù sao thì về thời gian lần trước nàng đột phá thì nàng đã nói cho hắn rồi, làm cho hắn cảm thấy đúng là nhân vật chính nha, cư nhiên hơn tuần là đã tăng một cái tiểu cảnh giới rồi, chứ đâu phải như mình, chỉ có dựa vào exp chém giết tăng lên. Dù sao thì Hỗn Chân công mặc dù rất tốt nhưng về căn bản là tu luyện quá chậm, người tu luyện còn phải chú trọng tâm cảnh các kiểu. Nhưng ưu thế của Hỗn Chân công quá rõ ràng, bây giờ mới chỉ là Hoàng Cấp trung phẩm thôi mà dã khiến cho sức mạnh cả hắn tại vị trí cảnh giới cuối của Đại Đấu sư có thể gấp 12 lần người bình thường, cả về thần niệm lẫn nhục thân, đồng thời giá trị này là vĩnh viễn. Có trời mới biết được là nếu Hỗn Chân công tăng cấp thì nó sẽ tăng được bao nhiêu lần? 15? 50? 100?
Ngay lúc đó, tiếng kêu của Càn Minh Nguyệt đã làm hắn từ trong trạng thái yy về với đời thực. Chỉ thấy khí tức đang tăng dần của nàng đột nhiên bị tiêu giảm, cảnh giới đang vô cùng phập phù, chênh vênh giữa ngũ tinh và lục tinh. Vẻ mặt nàng đang vô cùng thống khổ, Diễm Linh hoả cũng đang bao phủ khắp cả người nàng.
“Nàng làm sao thế?” Lưu Chính Minh cuống lên, ngay lập tức chui vào không gian hệ thống, dù sao tại nơi đây là một dòng thời không khác biệt, hoàng toàn có thể hiểu là ngoại giới thời gian bị ngưng lại.
“Ta không rõ lắm, đoán chừng là do công pháp?” Hệ thống hơi ngập ngừng.
“Đúng rồi, nàng nói nàng từ nhỏ là bị rất nhiều ngườu ghét, đoán chừng là cả cha nàng cũng không quý trọng một đứa phế vật như vậy, tại sao nàng vẫn còn có thể tu luyện? Gần như chắc chắn là có kẻ đụng tay chân vào công pháp, dẫn đến khi nàng tu luyện được đến Đại Đấu sư lục tinh sẽ bị cắn trả, từ đó triệt để phế. Hảo một cái âm mưu thâm độc a. Tiện Tiện, ngươi có cách không?” Lưu Chính Minh điên cuồng suy nghĩ.
“Có, nhưng cách này hiện tại cũng khó có thể thực hiện được.” Hệ thống hơi suy ngẫm chút, rồi trả lời.
“Cách gì?”
“Đưa cho nàng một công pháp mới, sử dụng một viên Liệu thương đan để trị liệu lại các ám thương do công pháp kia để lại, bất quá công pháp mới này phẩm chất còn phải cao hơn so với công pháp mà nàng có. Mà cái công pháp hiện tạy của nàng ta ước chừng là Địa cấp trung phẩm, để áp chế hoàn toàn thì cần ít nhất công pháp Thiên cấp mới được.”
“Thiên cấp? Nhưng ta không có đủ tiền nha.” Lưu Chính Minh lắc đầu. Phải biết là bên trong shop hệ thống công pháp Thiên cấp giá cả đều từ khoảng 2 vạn HTT đổ lên, bây giờ hắn chỉ còn mỗi khoảng 2000 thôi, lấy đâu ra cho đủ: “ Có còn cách nào khác không?”
“Hết rồi, đây là cách tốt nhất rồi.”
“Hiểu hiểu, ta có thể vay không?” Lưu Chính Minh bèn hỏi. Hắn không thể để cho nàng chết được. Không nói cái gì nàng là nhân vật chính, có thể nàng là người đầu tinh bồi bạn với hắn tại Dị giới này, hơn thế nàng còn là người của hắn, tuỳ tiện một cái nguyên nhân cũng hắn cũng không muốn nàng chết.
“Có thể, cho vay cao nhất là đến được 100k HTt, nhưng ngươi sẽ phải trả số tiền gấp đôi số ngươi đã vay.” Hệ thống nói.
“Thế nếu ta không trả?”
“Không có khả năng, dù sao thì hệ thống sẽ đem tài khoản của ngươi oanh thành âm luôn, thể nên không có vụ ngươi không trả.”
“Được rồi được rồi, vậy giới thiệu công pháp nào tốt tí đi, dù sao ta tự nhiên phải đi vay thì cũng muốn được hàng tốt.”
“Hàng tốt, có ngay: Quang Lược Thiên Hoả Quyết.” Hệ thống hơi ra vẻ mời chào.
Lưu Chính Minh đưa mắt về phía Quang Lược Thiên Hoả Quyết, chỉ thấy dĩ nhiên là một cái Thiên cấp hạ phẩm công pháp, giá bán là 2 vạn HTT.
“Cái gì? Ngươi dĩ nhiên chỉ đưa ra một cái Thiên cấp hạ phẩm công pháp? Đây mà là hàng tốt?” Lưu Chính Minh giật giật.
“Bình tĩnh, nhìn xem thông tin của nó đã.” Hệ thống tỏ một cái vẻ như là ‘ta đã biết trước vậy’.
Nghe vậy, Lưu Chính Minh nhìn kĩ hơn vào [ Quang Lược Thiên Hoả Quyết].
“ Quang Lược Thiên Hoả Quyết.
Phẩm cấp: Thiên cấp hạ phẩm.
Yêu cầu: Nhận chủ Tiên thiên dị hoả sở hữu Quang thuộc tính.
Thông tin: Tu luyện lấy dị hoả làm chủ, có thể khiến cho Dị hoả tiến hoá khiến cho công pháp thăng cấp, cấp cao nhất vì Đại đạo.
Giá bán: 20000 HTT
Lưu ý: Không có”
Lưu Chính Minh trợn to mắt, chính đang không biết làm cách nào để khiến cho Diễm Linh hoả thăng cấp, giờ đúng là có rồi, mà lại vô cùng đúng lúc.
Thấy vẻ mặt của hắn, hệ thống vô cùng hài lòng, nói:
“Thấy chưa, đã nói shop của hệ thống là không gì không có, chỉ có ngươi không biết mà thôi. Tiến hoả Dị hoả chưa bao giờ dễ hơn thế này.”
Lưu Chính Minh cũng ngại với hắn nói nhảm, hỏi:
“Vậy làm sao để vay?”
“Để vậy á, ấn nút mua như bình thường thôi.”
Lưu Chính Minh ấn vào nút mua. Quả nhiên, thông báo hệ thống xuất hiện:
“Thông báo, kí chủ không đủ tiền để mua vật phẩm. Xin hỏi có mở chức năng vay tiền?”
“Vay.”
“Đinh! Kí chủ đã mở chức năng vay tiền, vật phẩm sau khi trừ đi số tiền kí chủ còn là 17630 . Sau khi mua tài khoản của ký chủ còn có - 35260 HTT. Xác nhận mua?”
“Mua.”
“Keng! Chúc mừng kí chủ mua được Quang Lược Thiên Hoả Quyết! Tài khoản ký chủ quay về -35260. Chức năng vay mượn trong ngay hôm nay đã hết số lần sử dụng.”
Nghe đến âm thanh nhắc nhở, Lưu Chính Minh ngạc nhiên ưuya sang hệ thống:
“Cái chức năng này chỉ được 1 ngày một lần?”
“Tất nhiên rồi, nếu không thì cho ngươi vay liên tục không bao giờ trả hả, hệ thống không dễ bị hố đâu, ngươi tý kiến gì? Hệ thống hừ lạnh một tiếng.
“Không có ý kiến. Chỉ là 1 ngày này lấy theo như nào? Ngươi phải biết là chúng ta đang tại x2 thời gian đấy.” Lưu Chính Minh hỏi.
“Không vấn đề, lấy theo vị diện mà ngươi đang tại, cái việc rút thưởng cũng tương tự, bất kể người có vào một cái tiểu thế giới nào thì vẫn không thay đổi, chỉ đến khi ngươi bước vào một vị diện thật sự. Cái Hoàng Thiên Lô này tuy được giới thiệu là mỗi tầng là một phương thiên địa nhưng do nó đã bị tàn phá rồi nên chỉ còn có thể được tính là tiểu thế giới thôi.”
“Ra vậy, thế bây giờ ta phải làm gì?”
“Truyền công pháp tạo thành ngọc giản, cái này để ta làm. Sau đó đặt lên trán nàng, bảo nàng bình tĩnh tiếp thu.”
Lưu Chính Minh vừa thoát khỏi không gian hệ thống, một cái ngọc giản ngay lập tức xuất hiện trên tay hắn. Hắn không chút do dự nào hướng về trán Càn Minh Nguyệt áp cái ngọc gian lên, miệng hắn nói:
“Tiếp nhận công pháp trong này.”
Thấy nàng không có phản ứng gì hắn trực tiếp hoảng:
“Tiện Tiện! Sao không được?”
“Chắc là nàng đang bị công pháp quấy phá, lòng đang không ổn định, ám thương đang lan ra quá nhanh, cần phải khiến nàng bình tĩnh lại.”
“Nhưng ta nói nàng không nghe kìa.” Nghĩ đến đây Lưu Chính Minh chợt thở dài, liếc nhìn về phía khuôn mặt xinh đẹp kia, miệng nói nhẹ:” Đừng có trách ta, sự cấp tòng quyền cả.”
Nói xong hắn ngay lập tức lấy ra Bạc hà diệp, cuộn quanh Liệu Thương đan. Ngay sau đó hắn nhét vào mồm, rồi lập tức hôn vào đôi môi kia. Bạc hà diệp ngay lập tức khiến cho Càn Minh Nguyệt tỉnh táo lại. Nàng đang định phát tác thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh trong đầu:
“Đừng phản kháng! Tiếp nhận bộ công pháp này rồi lập tức phế bỏ bộ lúc trước đi, thay thế bằng bộ mới. Không phải lo lắng về ám thương, ta đang cho ngươi Liệu thương đan rồi, cũng đừng cố dứt miệng ra, nếu không thì ngươi trong trạng thái kia sẽ không khống chế được dược lực của Bạc hà diệp đâu.” Thì ra Lưu Chính Minh hôn nàng là có mục đích, dù sao Bạc hà diệp là cần yêu cầu ngậm, rồi từ đó sử dụng dược lực. Lấy trạng thái của nàng hoàn toàn không đủ để khống chế dược lực, nên cần Lưu Chính Minh làm thay. Dù sao cũng là do Bạc hà diệp phẩm chất quá thấp, cũng chỉ là nhất tinh đan dược. Tuy công dụng tốt nhưng dược liệu lại quá ít, không đủ đối với một Đại Đấu sư nếu đang không khống chế được dược liệu.
Không biết tại sao khi nghe được giọng nói kia phảng phất như có ma lực khiến cho nàng buông lỏng phản kháng, nàng không tự chủ được mà tin về tên thiếu niên trước mặt. Trong đầu cũng tiếp nhận công pháp mới đã học. Thời gian dần dần trôi qua, hai người bọn họ vẫn bảo trì tư thế miệng đối miệng, bất tri bất giác đã là 1 canh giờ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK