Trong hư vô bất tận, Lưu Chính Minh dần dần tỉnh lại, kinh hãi nhìn quanh. Chỉ thấy nơi đây có mỗi một màu đen kịt, không cảm nhận được bất cứ gì. Lưu Chính Minh vốn rất điềm tĩnh , rât nhanh chóng ổn định lại tâm thần và nghĩ về luồng lưu quang vừa nãy.
“Có phải hay không chính nó đã đưa mình đến đấy? Nó có mục đích gì?”
Đang trong lúc Lưu Chính Minh đang phát chán tự vấn chính mình, một luồng thanh âm máy móc điện tử xuất hiện
“Đang tải....... Xác nhận....... Thông tin....... Thế giới......Độ phù hợp........Nguy hiểm......Cảnh giới.......Giới thiệu...... Chuẩn bị.........Chấp nhận....30%.......60%......100%. Đinh! Hệ thống xác nhập thành công! Xin chào kí chủ!”
“Hệ thống? Kí chủ? Ta có đang nằm mơ không? Thế là ta xuyên qua?”
Hoá ra Lưu Chính Minh từ nhỏ ngoại trừ học ra vẫn thích độc truyện trên mạng. Việc nhìn thấy hệ thống xuất hiện anh vốn tưởng chỉ là ảo tưởng nhưng giờ đây lại xảy ra trên chính mình.
“Xuyên qua? Có vẻ đúng như kí chủ gọi là như vậy.”
“Vậy ngươi là ai?”
“Ta quên, xin tự giới thiệu, ta là Vô Hạn Tối Cường Siêu Cấp Truy Tìm Chân Lý Chung Cực Logic Hệ Thống,... hoặc ngươi có thể gọi ta là bố ơi!
“Bố ơi?”
“Sao con trai ngoan?” Thanh âm đầy vẻ trêu chọc của hệ thống vang lên.
Đến lúc này thì Lưu Chính Minh nào còn không rõ mình bị đùa, vội vàng tức giận nói:
“Ta kệ cha nó rằng ngươi là Chung cực hệ thống hay cái của khỉ gì đó, bây giờ nói cho ta biết mục đích của người là gì?
“Thế nếu ta không nói, ngươi làm được gì?”
“Ta...” Lưu Chính Minh á khẩu. Thiên địa chứng giám đây là lần đầu tiên hắn gặp một gia hoả khó chơi như vậy, còn là kẻ sẽ gắn kết với hắn lúc về sau. Gắn kết? Nope, phải gọi là đi theo dai như đỉa.
“Ngươi đang cho rằng là đáng ra ta sẽ phải ăn nói lễ phép và đàng hoàng giống như mấy hệ thống nhà ngươi đọc đúng không, vậy thì xin lỗi nhá, ta có nhân tính đàng hoàng, không như mấy gia hoả đó đâu.”
“Thế vừa rồi người làm thế kia để làm gì, trực tiếp nói ra có phải tốt hơn không?”
“À việc đấy á, chỉ là để chỉ ra sự bất lực của người thôi.”
“Bất lực, ta nghĩ ta đâu có bị ysl đâu?”
“Không phải như thế, mà là nếu ta vừa rồi cự tuyệt ngươi thì ngươi sẽ làm được gì?”
Lưu Chính Minh trầm ngâm.
“Bí rồi phải không, đó gọi là bất lực, không thể làm gì cả, tất cả những gì ngươi làm đều phải chịu chi phối với người khác. Nếu như ngươi muốn không bao giờ phải chịu cảnh đấy nữa, phải nghĩ cách tăng thực lực của ngươi lên, hiểu chưa!
Không có thực lực tất cả đều là vô nghĩa, ngươi sẽ không bao giờ có được tự do, có thể bảo vệ và nhận lấy được nhưng gì ngươi mong muốn, tất cả đều phải dựa vào thực lực, rõ chưa?”
“Đã hiểu!” Lưu Chính Minh dõng dạc đáp lại. Hắn hiểu được việc này vô cùng nhanh vì khi bị bỏ rơi chính hắn đã từng như thế, việc sống còn rơi hết vào tay người khác, đây là một cảm giác không hề dễ chịu mà hắn không muốn gặp lại lần nào nữa.
“Hiểu thì tốt, càng thấm nhuần sớm thì càng tốt cho ngươi. Về phần tên của ta thì ngươi có thể tự đặt, dù sao ta cũng không có.”
“Thế ta gọi ngươi là tiểu Tiện nhá, dù sao ngươi có vẻ khá tiện.”
“Phốc, tiểu tiện, đùa bố à?”Hệ thống ngay lập tức xuất hiện thanh âm tràn ngập hoài nghi hệ thống sinh.
“À ta nhầm, xin lỗi” Lưu Chính Minh rốt cuộc cũng để ý lại nghĩa khác của chữ vừa nãy.
“Vậy gọi Tiện Tiện nhá?”
“Cũng được, tên này dù sao cũng hợp bản tính của ta, và cũng khá ngắn.”
“Thế vậy đến lượt ta hỏi: Mục đích của ngươi là gì? Ta không dễ bị lừa trước vẻ hào sảng vừa rồi đâu.”
“Ồ, cuối cùng cũng chú ý đến à.” Tiện Tiện đôi mắt phát sáng: ” Kì thật mục đích của ta rất đơn giản, giúp ngươi đứng trên đỉnh cao của cả Toàn Vũ Trụ.”
“Toàn vũ trụ? Cả cái vũ trụ này á?”
“No no, không phải toàn vũ trụ mà là Toàn Vũ Trụ, tên riêng đấy, nó còn được gọi là Shinoverse. Kì thực Shinoverse cũng không đủ để diễn tả Toàn Vũ Trụ, chỉ là ta đơn giản khái niệm hoá để ngươi hiểu mà thôi.”
“?”
“Nhìn mặt ngươi kìa, thôi được rồi để ta giảng tí kiến thức, không thì trông ngươi ngu lắm. Được rồi, đầu tiên ta có các vệ tinh xoay quanh các hành tinh, như Mặt Trăng và Trái Đất. Sau đó ta có hệ mặt trời. Vô số các hệ mặt trời xoay quanh nhau gọi là hệ ngân hà, vô số ngân hà hợp lại thành hệ thiên hà, vô số thiên hạ lại tạo thành siêu cụm thiên hà, vô số siêu cụm thiên hà tạo thành vũ trụ người nhìn thấy, phóng to nó ra, ta được một vũ trụ hoàn chỉnh. Một vũ trụ có thể chứa vô hạn vị diện, nhưng cũng có vị diện có thể chứa được cả vũ trụ, đây chỉ là về mặt không gian thôi. Theo thuyết tương đối( như chúng ta đã biết), thời gian có thể bị thay đổi trên cùng yếu tố không gian dưới sự thay đổi của năng lượng và tốc độ. Mà năng lượng có thể chuyển hoá được thành không gian , vật chất; hơn thế nữa cũng có các sự giao hoán thời không, hay còn gọi là các chiều không gian. Do đó các trục thời gian giữa các nơi trong cùng một vũ trụ luôn luôn khác nhau, chỉ nhiều hay ít thôi, đó còn được gọi là pháp tắc, hay áo nghĩa, hay cái gì gì đấy, hiểu hết chưa, ta lấy hơi đã.”
“Dù sao ta cũng trúng tuyển Oxford mà, không hiểu cái này thì hơi bị sống dư thừa rồi, tiếp!”
“Ghê đấy! Được rồi tiếp tục, biết hiệu ứng con mèo của schrödinger không, mỗi một hành động của ngươi buộc vũ trụ phải lựa chọn, trong suốt cùng một mốc thời gian có thể chia là vô sô mốc thời gian bé hơn, tạo nên vô số lựa chọn, hình thành nên các vũ trụ song song. Các vũ trụ này dàn tách nhau ra tạo nên đa vũ trụ. Các vũ trụ hình thành sự thay đổi, các sự chênh lệch giữa thời gian không gian, thời không loạn lưu, quy tắc hỗn độn, hiệu ứng cánh bướm, các quy luật nhân quả hiển thị rõ ra, ngươi biết theo thuyết Nhị nguyên ban đầu của đám Hi Lạp cổ đại vốn có không, rằng nguyên nhân là cái tất yếu diễn ra do có kết quả tương ứng, vậy nên kì thực nhân là quả, quả là nhân, một nguyên nhân có vô số kết quả, một kết quả có vô số nguyên nhân. Hai cái tương giao tạo nên cầu nối hiện thực, tạo nên nhân quả. “
“Kế tiếp, do ảnh hưởng của các quy tắc đấy nên bắt đầu hình thành nên đa nguyên vũ trụ, sở hữu một sô hiện tương mà người đã cảm thấy khó khăn khi dùng khoa học để giải thích như là Memes, SCP, khoa học thật sự cần phải tiến hoá để tiếp thu cái đám này. Sau đó, vô hạn lượng đa nguyên vũ trụ kết hợp thành một siêu cụm đa nguyên vũ trụ, từ đấy suy diễn lên tiếp đến Toàn Vũ Trụ, sở hữu tất cả các vũ trụ, vô số các vị diện, thời không. Đứng trên đấy có các vị đại năng mà ngươi không thể nhắc tên, không thể nghĩ, với sự bí ẩn của cả “Thời Đại Cấm.”
“Thời Đại Cấm? Azzz....” Lưu Chính Minh vừa thốt lên cái tên đấy đột nhiên cảm thấy đau đầu, cảm giác tâm thần như sắp nứt ra.
“Cẩn thận, đùng có nhắc tới cái tên đấy, nếu không nó cũng không được gọi là Thời Đại Cấm, mà đây mới chỉ là tên sau này mọi người đặt thôi đấy, có ‘ hắn’ mới biết được rằng sẽ như thế nào nếu như đọc tên thật.” Tiện Tiện vừa nói vừa chữa trị cho Lưu Chính Minh.
“Ok được rồi, vậy là ngươi sẽ giúp ta đặt chân đến đỉnh cao của cả Toàn Vũ Trụ, vậy ngươi nhận lại là gì?”
“Kì thực đây chính là mệnh lệnh của ta, chính là ý nghĩa của ta sống, và hơn thế nữa , ta có thể ẩn ẩn cảm thấy ngươi là một người khá thú vị, có thể thay đổi cả định mệnh ta, vậy nên ta theo ngươi.”
“Ngươi nghĩ thế là đủ để ta tin?”
“Nếu không thì ngươi muốn chứng minh thế nào? Dù sao đây là cách duy nhất cho ngươi rồi.”
“Ai bảo ngươi chắc chắn rằng ta sẽ đồng ý nhanh thế? Ngươi nên biết rằng trên thế giới cũng tồn tại một thứ gọi là “điều kiện”. Không thể loại trừ khả năng tuy rằng ngươi có thể bắt được ta vào không gian này, nhưng để thực sự gắn chặt vào ta vẫn cần sự đồng ý của ta thì sao? Hoặc là ngươi vẫn còn lý do khác?”
Thanh âm chất vấn của Lưu Chính Minh vang lên, bên trong ẩn chứa một sự kiên quyết nhất định, thậm chí còn có chút thà làm gạch vỡ còn hơn ngói lành ý tứ:
“Đừng tưởng rằng ngươi có thể nói về lợi ích cùng phân tích theo chiều hướng như vậy là đủ để làm ta tin, coi như là ta cũng có thể tự phân tích được. Tuy rằng tu tiên, xuyên việt mọi thứ nghe rằng hấp dẫn lắm đấy, bất quá đến lúc có thành tựu rồi lại bị hệ thống lấy hết tất cả thì sao? Vậy nên trừ khi ngươi có bằng chứng gì còn nếu không ta vẫn sẽ cứ ngồi đây, đợi xem ai hết kiên nhẫn trước!”
Hệ thống nghe vậy mới tức giận kêu lên:
“Ngươi nói rằng như vậy thì ta phải làm sao để chứng minh? Ngươi phải biết rằng khi hai thực thể gặp nhau, thực thể đẳng cấp cao cho dù bị ràng buộc ép thúc thì với kiến thức cùng trí tuệ của mình chẳng lẽ còn không nghĩ ra được cách lách luật? Vẫn là ngươi nghĩ rằng ta không làm gì được ngươi?”
“Đương nhiên!”
“...”
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Lưu Chính Minh vẫn còn đang ngồi tại bên trong không gian, miệng không nói một lời. Thật kì lạ đó chính là tuy hắn không ăn không uống cũng được mấy ngày rồi, bất quá hắn vẫn không có một chút nào cảm giác đói bụng.
Hệ thống cũng tương tự hắn, cả đôi bên dù chỉ một lời cũng không có nói. Cuối cùng, ngay tại lúc hệ thống sắp có chút không chịu nổi, dù sao cũng đúng như là tên kia nói, tuy rằng hắn có đủ kiên nhẫn để chờ đợi thậm chí đến cả khi vũ trụ huỷ diệt cũng không vấn đề, bất quá thời gian giới hạn để khoá chặt ký chủ cũng là có, đang định bàn lại một lần nữa điều kiện, thì bỗng một tâm thanh vang lên:
“Ta đồng ý!”
Nghe được âm thanh này hệ thống vui mừng quá đỗi, bất quá bên ngoài vẫn làm một bộ kẻ thắng trang bức trạng thái, tựa như tất cả đều đã nằm bên trong tính toán của hắn đồng dạng, nhẹ nhàng nói:
“Sao? Mới thế mà đã nhịn không nổi rồi? Quả nhiên là tuổi trẻ chưa hiểu sự đời a.”
Lưu Chính Minh cũng không có lấy đó làm tức giận, hắn chỉ khoan thai đáp trả:
“Vậy thôi, ta cũng không muốn nữa. Huỷ bỏ.”
“Huỷ bỏ không có hiệu lực, điều kiện đã được đạt đến.” Đùa gì chứ, làm thế nào mà hệ thống có thể để tên kia huỷ bỏ được, nó mãi bao lâu mới tìm được một người ký chủ mà.
Làm âm thanh đó biến mất về sau, trong không trung bỗng hiện ra thêm mấy khoả ánh sáng. Từ những khoả ánh sáng này, từng tia sáng lại bắt đầu đan xen, nhanh chóng hình thành nên một thân ảnh, không rõ mặt mũi hay giới tính.
Chỉ thấy “hệ thống” đưa tay ra, nói:
“Xin chào, ta là hệ thống. Sau này xin được chiếu cố nhiều hơn.”
Lưu Chính Minh cũng đưa tay ra bắt lấy tay hệ thống, nói:
“Lưu Chính Minh, cũng vậy, xin được chiếu cố nhiều hơn. Bất quá nói thật một điều, làm sao ta cứ có cảm giác rằng là ngươi gấp rút thế nào vậy?”
“Đâu có đâu! Cũng là bởi vì ngươi là ký chủ đầu tiên của ta nên có chút gấp rút cũng là nhân chi thường tình.”
“Ngươi mà cũng được tính là ‘nhân’ à?”
“...” Nếu hệ thống có được nhân thể, ắt hẳn có thể thấy được trên trán hắn hiện tại đang chằng chịt hắc tuyến, có mỗi ví dụ câu chữ thôi mà bắt bẻ kinh thế?
“Bất quá nói đi thì cũng nói lại.” Hệ thống nhanh chóng chuyển chủ đề:
“Lúc trước không phải ngươi kiên quyết lắm cơ mà, tại sao lại đồng ý nhanh vậy. Trông bộ dáng ngươi cũng không giống bị tham niệm che mờ con mắt?”
Lưu Chính Minh nghe thấy vậy bèn nói:
“Kì thực quyết định này cũng là do ta phân tích khá lâu rồi, không phải là bộc phát hay là gì.”
“Ồ, nói ta nghe thử xem.” Hệ thống có vẻ hơi ngạc nhiên.
“Được rồi, khởi đầu phân tích là ta suy đoán về thân phận của ngươi, quyền hành, năng lực, kế tiếp sau đó mới là mục đích cùng tính cách.”
“Đệ nhất phân tích, đặt giả thuyết thế giới ban đầu nơi mà ta sinh sống chính là chân thực tồn tại, lấy khoa học làm chủ. Có thể tồn tại được siêu phàm chi lực, bất quá vẫn ở trạng thái không có xác định. Cái gì gọi là siêu phàm? Tu chân, ma pháp, nguyền chú, ... một số thứ tính theo lượng tử thể thuyết phân tích cấu tạo không phải là không thể bất quá khẳng định khoa học hiện nay chưa có đạt tới, coi như có thì cũng chưa đạt được trình độ phổ cập hoá, lấy đó làm điểm đầu tiên.”
“Kế tiếp sau đó thì ngươi đến. Theo như hình ảnh tới từ bên trong mắt ta, ngươi là thuộc về từ thiên ngoại tiến đến. Hiện tại chưa rõ ràng nơi mà ta đang sống là thuộc về một vũ trụ hay là chỉ là có được hình ảnh phản chiếu vị diện, bất quá điểm trọng yếu chính là ngươi không phải là sinh của Trái Đất hiện tại.”
“Luồng lưu quang đấy, vốn là một bản thể trạng thái của ngươi, điều mà ta kì thực cũng không có rõ ràng là ở trạng thái gì, đã nhanh chóng lôi ta vào trong một cái ngõ hẻm mà không một ai hay biết. Đầu tiên sẽ coi rằng ngươi có khả năng tương tác được đồng dạng vật chất. Dẫn chứng cho lập luận này đó chính là ánh sáng mà ngươi hiện ra có thể soi sáng lấy một phần vùng hẻm tối, mà trước khi tiến vào không gian này ta vẫn còn có thể nhìn thấy ánh sáng phản chiếu tại trên mắt của một người qua đường khi đấy, kết hợp với việc ngươi lao vào người ta, từ đó định ra được rằng ngươi có thể tương tác được cùng với vật chất.”
“Một khi mà ngươi đã có thể tương tác được cùng với vật chất, điều đấy nói rõ ràng rằng là vật chất cũng có thể tương tác được với ngươi, đương nhiên là ở bị động trạng thái. Vậy mới nói đến trường hợp ngươi tiến vào từ bầu khí quyển, với tốc độ đủ để ta có thể kịp phản ứng, bèn không thể nói rằng nhanh hơn ánh sáng, vậy ngươi khẳng định sẽ bị vệ tinh xung quanh phát hiện, từ đó dẫn đến vô số các dữ kiện khác. Bất quá lần này là một cái cũng không!”
“Cũng có thể ngươi bằng một cách nào đó tiến vào trong Trái Đất mà che mắt được hết vệ tinh, bất quá tại ngươi phát tán ra lưu quang như vậy mà không có một ai để ý, ngoại trừ ta, ta đã có thể khẳng định được rằng ngươi sử dụng một loại siêu phàm chi lực. Thậm chí ngay cả khoa học cũng có thể làm được điều đó, bất quá vẫn chưa thể hình thành được loại tia sáng mà có thể làm cho tiềm thức con người không thể để ý đến kể cả khi trực tiếp xuất hiện. Ngươi cũng có thể gọi đó tựa như là thôi miên.”
“Bất quá thôi miên trên diện rộng mà vẫn còn có thể chọn lựa được vị trí, cái này khẳng định đã nằm tại phương diện mang một chút tính chất khoa huyễn hoặc tương tự rồi, phối hợp thêm thân phận khách ngoại lai của ngươi. Từ đó khẳng định ngươi đến từ một nơi mà tồn tại cấp bậc văn minh, bất kể là loại văn minh nào đều cũng đã vượt trội hơn Trái Đất, ít nhất là nhỉnh hơn. Bởi nếu như chỉ là bằng thì Trái Đất mà không thể phòng bị trước lược lượng như này sớm đã bị xâm lược hoặc khống chế rồi. Mà coi như có bị không chế thì việc này sẽ lại vi phạm nguyên nhân mà ngươi đến tìm ta, dù sao sẽ không cần phải dùng đến phương thức này.”
“Vậy là xác nhận được về tính chân thực cùng một số khái niệm đầu tiên của ngươi. Sau đó chính là năng lực. Ngươi lôi ta vào đây, kì thực ta cũng không thể biết được rằng đây là cùng một loại với không gian riêng biệt hay là từ duy tâm chuyển hoá hình ảnh, linh hồn, tinh thần hay tương tự. Bởi vì thiếu hụt kiến thức cùng trải nghiệm, nên ta sẽ không đưa ra bất cứ đánh giá quá mức chủ quan, chỉ có thể dùng khách quan làm căn bản.”
“Đồng thời ta cũng có thể nói, đây khả năng cao đến hơn 90% không phải là một giấc mơ. Ta thường xuyên ngủ rất nông, hiếm có trường hợp cấu tạo được một giấc mơ, và nó cũng không có chân thực như thế này. Để kiểm tra xác thực, ta đã thử đợi tầm vài ngày. Không đói không khát, tinh thần không bị mệt mỏi, cực độ minh mẫn. Ta thậm chí còn có thể tự mình nhớ lại từng dữ kiện, đây không phải là một giấc mơ hư huyễn bình thường của ta có thể xuất hiện, mà ta cũng khó mà tưởng tượng ra được thông tin như vậy.”
“Một giấc mơ cơ hồ là phản chiếu lấy bản ngã sâu đậm nhất tại trong bản thân, tại trong vô thức hiển hoá, nên ta tuyệt sẽ không có tỉnh táo để mà phân tích như vậy. Cũng có thể nơi đây chỉ là cùng một loại thế giới giả tưởng, bất quá điều đó có thể phù hợp với tư duy số 2 nhưng chỉ đến điểm đó là dừng, nếu như đến số 1 thì giả thuyết của ta ngay từ ban đầu chính là vô dụng.”
“Vậy nên từ những suy luận trên, sự tồn tại của ngươi chính là thực, năng lực là còn thuộc về bí ẩn, coi như có ước thúc và quy tắc thì do dữ kiện quá ít nên ta cũng không có phân tích được, bất quá về cấp bậc chất thì khẳng định cao hơn hiện tại Trái đất, nên rằng có thể cho rằng ngươi có năng lực cao hơn cả về năng lực lẫn tri thức, kế đến mới nói tiếp: Mục đích.”
“Ta cho rằng mọi sinh vật... Không, mọi vật thể đều có mục đích của chính nó. Cái gọi là nhân quả tuần hoàn, vận mệnh dòng sống đều cùng mục đích vô mưu mà hợp. Ngươi nói rằng mục đích của ngươi chính là biến ta thành một cường giả, điều này cũng có thể là thật, cũng có thể là giả.”
“Nếu như là giả, mà ngươi lại là một tồn tại cấp bậc cao như vậy, vì sao lại cần phải chiếm hữu lấy cơ thể của ta. Cũng có thể ta là một thiên tài tu luyện hay chỉ là một người bình thường, tại giả tình huông bên trong, ngươi vốn là một cường giả muốn đoạt xá lấy ta, thì cần gì phải dùng phương thức như này, điều đó chứng minh rằng ngươi cũng có ước thúc.”
“Ước thúc là cái gì, tại không làm hại ta sinh mệnh tình huống, tại ta hoàn toàn đồng ý tình huống, tại ta biết rõ sự thật tình huống,... đạt đến cấp bậc của ngươi, mấy cái tựa như văn bản điều lệ hay là vật chất cũng khó mà ước thúc nổi, vậy chỉ có thể là quy tắc.”
“Quy tắc này nó sẽ kiểm soát lấy hoạt động của ngươi, lấy mạng sống của ngươi, hoặc đại loại như vậy. Nó khẳng định sẽ do cấp bậc cao hơn ngươi đặt ra. Nếu như đã là cấp bậc cao hơn ngươi, ta có thể đặt lấy giả thiết có lấy 99,99% thực lực cùng kiến thức cao hơn ngươi, làm sao mà dễ đặt ra lỗ hổng tại quy tắc bên trong được? Ngay cả lấy nhân loại tại Địa Cầu bên trong, có hai phương thức khống chế phổ biến nhất, là tam đại không cùng với nhị ý, làm sao mà cấp bậc kia lại không nghĩ ra được? Thậm chí nó cũng có thể nghĩ ra ngươi sẽ dùng phương pháp này làm cho ta đồng ý vậy.”
“Bất quá điều này cũng là còn tuỳ tầm quan trọng của ngươi cùng với cả sự tồn tại của ngươi có giá trị gì trong mắt nó. Giống như ta đã nói, nếu như ngay từ ban đầu ngươi không có đoạt xá lấy ta, thì có nghĩa là ngươi có thể bị ước thúc, bất quá ta cũng không biết được rằng ước thúc hày vốn là do từ một ý chỉ tuyệt đối hay là đa ý chỉ. Tại đa ý chỉ trường hợp, thì ta rất khó để xác định được cấp bậc ước thúc của ngươi.”
“Bởi vậy, tỉ lệ ngươi là hệ thống tốt đạt tới hơn 90% trở lên, trải qua thời gian trôi qua càng dài, tỉ lệ này lại càng tăng. Bất quá ta đồng ý cùng là sợ bởi vì ngươi chó cùng rứt giậu, tuy rằng khả năng như này là vô cùng thấp, bất quá mạng nhỏ vẫn là quan trọng a.”
“Tuy nói rằng suy luận này có tại nhiều chỗ võ đoán, thậm chí còn có thể sinh ra nhiều loại trường hợp nhỏ khác, cho dù có bị loại trừ dần bởi quy tắc tự động hợp lý của các suy luận nhờ vào các điều kiện có thể định, thì những trường hợp khác cũng vẫn tồn tại, tỉ như đây là một cái siêu cấp Matrix, hay là các vị cường giả đánh cờ cái gì....”
“Bất quá cũng tỉ như ngươi nói, ta hiện tại chính là vô lực. Coi như ta có biết được chân tướng, cũng sẽ làm như thế nào? Coi như có bị khống chế thì làm sao? Chỉ có được lực lượng, bất kể là loại nào lực lượng cũng được, từ bản tâm lực lượng, trí lực, vũ lực, tất cả đều là lực lượng, ta mới có cơ hội thoát ly thân phận quân cờ mà trở thành được người đánh cờ.”
“Mà ngươi, cũng đồng thời tồn tại khả năng để cho ta trưởng thành, coi như lúc về sau ngươi có định đoạt xá ta đi chăng nữa thì cũng chỉ có khi ta trưởng thành mới có cơ hội lật bàn được.”
Hệ thống nghe vậy thì gật đầu:
“Ừm, ngươi phân tích hoàn toàn đúng là không sai, bất quá tại sao lại nói với ta tất cả những thứ này? Thậm chí ngay cả suy nghĩ lật bàn nữa?”
Lưu Chính Minh bèn mỉm cười, đáp:
“Cũng như ta nói, có một số điều mà cho dù ngươi biết ngươi cũng vô kế khả thi. Tỉ như hiện tại, những gì mà ta nói đều là trần trụi dương mưu. Nếu ngươi cảm giác được mình có thể khống chế được trong tay một vị ký chủ như này, cứ việc. Bất quá nếu ngươi cảm thấy không thể, hay là không đủ tự tin, thì có thể tuỳ thời tiêu diệt lấy ta, chỉ là ta không biết ngươi có đủ quyền hành làm vậy không? Lại nói, nếu như ngươi có giữ khư khư ý định đoạt xá ta...”
“Thì đây xem như một cái hạ mã uy sao? Hoặc cũng tựa như đệ nhất chiến thư? Để lại ám hiệu tâm lý để ngươi có thể khai thác cơ sở ta hiện tại cùng về sau nếu như ta đối ngươi có ác ý?” Hệ thống ha hả cười.
“Nhân sinh tựa như một bàn cờ, chỉ hỏi ai mới là người đánh mà thôi.” Lưu Chính Minh khoé miệng nhếch 30 độ.
“Bất quá như thế ngươi thật sự không sợ hãi sao? Cho dù tỉ lệ thậm chí còn nhỏ hơn cả 1 phần vạn, nhưng đây là ngươi đang đánh cược mạng sống của mình đó?” Hệ thống hỏi lại một lần nữa, trong mắt cũng không còn tính tò mò, mà là một sự hài lòng, nhưng không có giống như nhìn lấy tiểu bối, mà là nhìn thấy ngang đồng đẳng cấp với mình.
“Một phần vạn? Ha, con số đó còn thậm chí nhỏ hơn tỉ lệ ta chết vì lý do nhồi máu cơ tim. Khi ta còn bé, nếu như không phải có ca ca cứu lấy cùng cưu mang, có lẽ ta đã chết. Khi đấy tỉ lệ của ta có thể bị tìm thấy chỉ có chưa tới 10%, thế nhưng là ta vẫn còn sống. Ngươi không bao giờ biết chuyện gì có thể sẽ xảy đến với mình, kể cả khi ngươi có thể nhìn thấy tương lai, thấy tất cả vạn sự bất định bên trong tương lai, mà kể cả khi ngươi nhìn thấy, không có lực lượng tương ứng, thậm chí còn yêu cầu tuyệt đối mới đủ để nắm giữ tự thân vận mệnh.”
“Chẳng lẽ ngươi bỏ cuộc, ngươi ngồi đấy, ngươi không làm gì cả, ngươi than vãn, thì vận mệnh sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Quản chi là Thánh Nhân nhìn thấu luân hồi nhân quả, quản chi Đại Đạo chí cao vô thượng, chẳng lẽ họ có thể ngồi ở đấy mãi mãi hay sao? Có thể họ biến đổi được 1 giây bằng vô tận, nhưng nếu không có tuyệt đối tính bên trong, sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải, có thể bởi các Thánh Nhân khác, hoặc là một thực thể khác.”
“Bởi vậy, tôn chỉ của ta chính là: Đừng bao giờ ngừng cố gắng nỗ lực lấy. Xác định điều trọng điểm trong tâm, và cố gắng thôi. 1 phần vạn tỉ lệ tử vong rất đáng sợ, bất quá nếu như ta không có nỗ lực thì con số đấy vẫn sẽ là 1 phần vạn mà thôi, chỉ có nỗ lực, mới có thể vận chuyển thời cơ. Coi như cuối cùng ngươi thất bại, ít nhất cái thời gian mà ngươi cố gắng vẫn còn là đáng giá, ngươi đã không có lãng phí.”
“Đây chính là điều bất định ẩn giấu bên trong Thời Không cùng Vận Mệnh. Tuy rằng nó vô tình cùng tàn khốc, bất quá nó cũng mang đến hi vọng, mang được đến nỗ lực, nếu không, cho dù có là vũ trụ cao cấp đến mấy, không có sự diễn hoá, cuối cùng cũng chỉ là bán thành phẩm mà thôi. Chúng ta hi vọng được gì, chúng ta hi vọng biết điều gì, tham vọng, tri thức,... tất cả đều cần nỗ lực đến đổi.”
“Ta không thể nói rằng ta không sợ chết, tương phản, ta cực kỳ sợ. Bất quá ta luôn biết rằng sẽ luôn tồn tại một tỉ lệ, cái tỉ lệ mà ta đối diện tử vong. Bất quá ta làm gì? Không dám đối diện sao? Ta sẽ bước tiếp, truy tìm cho ra “Chân lý”, kiên trì “Đạo” của ta!”
“Nếu như chỉ có 1 phần vạn mà đã để ta lùi bước, thì thôi nằm nhà chờ chết còn hơn. Vì tỉ lệ bị đau tim chết chính là 1 phần ngàn đó.”
“Đây là lý do của ta! Lý do của Lưu Chính Minh này.” Nói đến đây, trên mắt của Lưu Chính Minh thậm chí còn lấp loé như có như không quang ảnh, điều này khiến hệ thống không khỏi ngây người đôi chút.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK