Mạc Tiểu Hàn mở mắt ra, ánh mắt chua xót nhìn Sở Thiên Ngạo.
Thấy sự đau đớn khó có thể che giấu trong ánh mắt cô và sắc mặt tái nhợt. Trong phút chốc, Sở Thiên Ngạo chợt hiểu.
Trong lòng Mạc Tiểu Hàn có một người đàn ông khác!
Một sự tức giận mãnh liệt lan tràn khắp cơ thể Sở Thiên Ngạo. Hắn tuyệt đối không cho phép người phụ nữ của hắn, trong lúc bị hắn đè ở phía dưới, lại nghĩ đến người đàn ông khác!
Đáng chết, người đàn ông kia rốt cuộc là ai?
Ánh mắt giận dữ của Sở Thiên Ngạo gần như muốn bốc cháy, con ngươi tối đen trở nên đỏ như máu. Mạc Tiểu Hàn, cô là người phụ nữ của tôi, tôi không cho phép cô nghĩ đến người đàn ông khác, tôi không cho phép!
Đôi môi nóng rực nháy mắt trở nên lạnh như băng, làn môi mỏng mang theo tức giận của Sở Thiên Ngạo thô bạo bao trùm vào vùng da thịt mềm mại trước ngực Mạc Tiểu Hàn.
Theo bản năng Mạc Tiểu Hàn muốn phản kháng, nhưng đôi tay lại bị bàn tay cứng như sắt của Sở Thiên Ngạo kềm giữ thật chặt trên đỉnh đầu, cả người cô cũng bị hung hăng đè ép trên chiếc Piano!
Mạc Tiểu Hàn cam chịu nhắm mắt lại, trong bóng tối hỗn loạn, hai chân của cô bị tách ra rất thô bạo, một vật to lớn ngang nhiên xông vào!
Đau đớn! Đau đớn kịch liệt khiến cả người Mạc Tiểu Hàn run rẩy! Nỗi đau này giống như vào một đêm cách đây mấy ngày, trong căn phòng tối đen như mực ở câu lạc bộ T.S, lại bắt đầu ùn ùn cuốn tới!
Hắn mạnh mẽ xâm lấn khiến ác mộng đáng sợ lần đó lại bám chặt trong tâm trí cô. Nước mắt Mạc Tiểu Hàn tùy ý chảy ra.
Người đàn ông phía trên đột nhiên dừng lại luật động của hắn!
Tàn nhẫn nắm chặt tóc của Mạc Tiểu Hàn, đôi mắt u ám hung tợn trợn lên nhìn cô: “Nói! Cho người nào?”
Mạc Tiểu Hàn chịu đau nhướng mắt lên, gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn đỏ bừng: “Anh nói gì?”
Ánh mắt hung ác của người đàn ông càng thêm tức giận, bàn tay mạnh mẽ kéo cằm của cô lên: “Cô đừng nói với tôi, đây là lần đầu tiên của cô!”
Mạc Tiểu Hàn tức cười. Đây quả thật là không phải là lần đầu tiên của cô. Lần đầu tiên của cô, vào cái đêm thần bí đó, bị một người đàn ông thần bí điên cuồng chiếm đoạt rồi!
Mạc Tiểu Hàn trầm mặc xác nhận suy đoán của Sở Thiên Ngạo.
Vừa rồi hình như hắn nghe được cô kêu cái gì học trưởng, người đàn ông này có phải là người cướp đi lần đầu tiên của cô không! Sở Thiên Ngạo đột nhiên cảm thấy chỗ nào đó trong ngực đột nhiên chua gay gắt, bàn tay lại càng thêm dùng sức!
Cơ thể cường tráng va chạm không chút lưu tình!
Mạc Tiểu Hàn hung hăng cắn chặt môi của mình, dường như đó chính là cách để cô có thêm sức mạnh.
Theo sự nhấp nhô của cơ thể, chiếc đàn Piano phát ra những âm thanh hỗn loạn mà mập mờ, từng tiếng va chạm hỗn tạp bén nhọn hoặc trầm thấp, nặng nề chạm vào trái tim cô!
Cô, cuối cùng cũng trở thành người phụ nữ đê tiện bán chính thân thể của mình. Sống chính cuộc sống mà cô khinh bỉ nhất, chán ghét nhất!
Mạc Tiểu Hàn cố gắng xem nhẹ từng trận đau nhói phía dưới. Đã lựa chọn bán mình, cũng không nên hối hận.
Đây là một thế giới hiện thực, không bán thuốc hối hận.
Chỉ có điều cây hoa anh đào năm ấy, gương mặt mỉm cười của Thân Hạo Khiêm lại hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô.
Mang theo nụ cười ấm áp, giống như ánh mặt trời ấm áp ngày xuân, vẫn chiếu vào trái tim của cô.
Ngay cả khi cô mặc đồng phục phục vụ bị người ta gây khó khăn và chà đạp, ngay cả khi cô làm thêm ba công việc mệt mỏi đau lưng, chỉ cần nhớ tới nụ cười này, sẽ cảm thấy tất cả những nỗi khổ sở này cũng có chút ngọt ngào.
Nhưng bây giờ, cô đã không còn tư cách gì để có được nụ cười đó một lần nữa. Bước đi này, là bước vào một cái rãnh tự nhiên, là vực sâu tuyệt vọng, từ giờ về sau, cô không thể quay đầu lại, mãi mãi không thể quay đầu lại.
Học trưởng Hạo, thật xin lỗi. . . . . .
=======
Chương 26: Em tên là Tiểu NhuNgôi biệt thự trong đêm khuya được treo những ngọn đèn pha lê rất xa hoa rực rỡ.
Sở Thiên Ngạo rót một ly rượu đỏ, ánh mắt sâu đen giống như một con báo nguy hiểm.
Mới vừa tắm rửa xong, những giọt nước trong suốt dọc theo sợi tóc trên trán nhỏ xuống chiếc áo choàng tắm, phía trước ngực để hở, lồng ngực cường tráng rộng lớn tỏa ra sức hấp dẫn mê người, có mùi vị của người đàn ông trưởng thành, kiêu căng, ngang ngược.
Cửa phòng tắm lặng lẽ mở ra.
Một bóng dáng xinh đẹp đi ra, trên nét mặt đỏ ửng hiện rõ sự gợi tình, ánh mắt chứa đựng sự sùng bái nhìn người đàn ông quyến rũ ngồi trên chiếc ghế sa lon bằng da thật kia. Hai hàng lông mi của người đàn ông nhíu chặt, như có điều suy nghĩ.
Thiên Ngạo, tại sao lại một mình uống rượu, muốn giải sầu à? Cũng không gọi người ta đến.” Người phụ nữ cố ý dùng giọng nói mị hoặc. Cơ thể vặn vẹo mê người, chậm rãi ngồi xổm xuống, khoe khoang cơ thể của mình.
Cặp đùi trắng nõn dây dưa ngồi ở trên đầu gối hắn. Hai cánh tay cũng nhẹ nhàng lượn quanh cổ của hắn.
Ssắc mặt Sở Thiên Ngạo lạnh lùng khiếp người, cả người cũng tản ra hơi thở khát máu, người phụ nữ khẽ cười, đưa ngón tay trắng muốt, vuốt hàng lông mày đang nhíu chặt của Sở Thiên Ngạo.
Cặp mày rậm của Sở Thiên Ngạo càng nhíu chặt, khóe miệng mỏng nhếch lên, lạnh lùng để ly rượu xuống, hai ánh mắt lạnh như băng quét qua gương mặt xinh đẹp của người phụ nữ.
Gương mặt này vô cùng xinh đẹp, ngũ quan cũng tinh xảo gần như hoàn mỹ, là báu vật mà tất cả mọi đàn ông đều tha thiết mơ ước.
Chỉ có điều trong giờ phút này, Sở Thiên Ngạo không có tâm trạng thưởng thức. Trong đầu của hắn, tràn đầy bóng dáng của Mạc Tiểu Hàn!
Đáng chết! Hắn rốt cuộc là trúng độc gì?
Suốt cả một đêm, giọng nói trầm thấp của Mạc Tiểu Hàn “Học trưởng X” quanh quẩn trong đầu hắn, người trong lòng cô rốt cuộc là ai?
Trong lúc đang cùng hắn thân thiết, mà Mạc Tiểu Hàn lại nhớ tới một người đàn ông khác!
Ánh mắt khinh bỉ của Mạc Tiểu Hàn lại hiện lên trước mắt hắn, một người phụ nữ đã mất đi trinh tiết, lại chẳng thèm ngó ngàng tới hắn!
Hắn cũng không biết mình dùng thủ đoạn cưỡng bách cô ký hợp đồng bán thân là đúng hay sai. Nhưng bây giờ, cuộc sống của hắn đã bị cô làm cho rối loạn như vậy rồi!
Chẳng hạn như đêm nay, hắn vốn nên từ từ cùng mỹ nữ triền miên hưởng thụ kích tình, đam mê hưởng lạc. Nhưng bây giờ, hắn lại không muốn nhìn tới người phụ nữ trước mắt này!
Cuộc sống của hắn, dường như bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo ban đầu rồi! Loại trạng thái này, thật sự là tệ hết biết!
Không, hắn không thể để mặc cho trạng thái này tiếp tục phát triển.
“Cô tên là gì?” Giọng nói Sở Thiên Ngạo vẫn lạnh lùng như thế. Mang theo chút không kiên nhẫn.
“Sở thiếu, tên của người ta là Tiểu Nhu. Mới vừa rồi đã nói với anh. Anh quên rồi sao?” Cánh tay trắng nõn của người phụ nữ cuốn chặt hơn vào cổ hắn, mềm mại đáng yêu nói.
Bàn tay Sở Thiên Ngạo vân vê đỉnh núi đẫy đà trước ngực người phụ nữ, lắc đầu một cái, xua đi bóng dáng Mạc Tiểu Hàn trong đầu. Tối nay, hắn muốn tận tình hưởng lạc.
“Cởi quần áo!” Sở Thiên Ngạo ngạo mạn ra lệnh. Trong ánh mắt không có một tia dịu dàng.
Tiểu Nhu chợt ngẩn ra. Sau đó, trái tim của cô nhảy lên mãnh liệt, trong lòng mừng như điên. Cô vốn là chỉ là một ngôi sao cấp ba, đã từ lâu muốn trèo lên cành cây cao là Sở Thiên Ngạo này rồi. Ai mà không biết Sở đại thiếu gia giàu có không ai địch nổi, quyền thế che trời, hơn nữa ra tay rất hào phóng với phụ nữ!
Có thể qua đêm với Sở Thiên Ngạo, cho dù không thể khiến Sở Thiên Ngạo bỏ vốn đầu tư một bộ phim cho cô làm nữ chính thì ít nhất cũng có thể đổi lấy một khoản tiền qua đêm không rẻ!
Cố gắng đè nén sự kích động trong lòng xuống, người phụ nữ lả lướt đứng dậy, chậm rãi cởi ra chiếc khăn tắm trên người mình ra.