Mục lục
Tổng tài câm sủng vợ - Trương Tú Anh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

máu bắn tung tóe, Trương Tú Linh trợn mắt. Người cô ta vừa đâm trúng không phải Trương Tú Anh mà là bàn tay Lăng Quốc Thiên.Anh đã lao ra nắm chặt lưỡi dao. Máu từ bàn tay anh chảy xuống mặt sàn, chạy cả vào người Trương Tú Anh. Lúc này cô đã hoàn hồn vội vã lao tới đỡ anh. Mặt Trương Tú Linh cắt không còn giọt máu. Cô ta điên cuồng rút dao ra khỏi tay Lăng quốc Thiên để tiếp tục tấn công Trương Tú ANR, càng giằng co vết thương trên tay anh càng nặng nhưng Lăng Quốc Thiên vẫn nắm chặt lưỡi dao trong tay. Lúc này Trương Vân Sơn cũng đã hoàn hồn, ông ta chạy tới lôi Trương Tú Linh ra. 

“Người đầu, lôi nó ra ngoài, canh chừng nó thật kỹ!” Trưởng lão gia tức giận quát lớn. Từ bên ngoài hai vệ sỹ đi vào đưa áp giải Trương Tú Linh đi ra ngoài. 

Sau một hồi hỗn loạn, trong phòng chỉ còn lại tiếng khóc nghẹn ngào của Hàn Thu Nguyệt và tiếng thở phì phì vì tức giận của Trương Lão gia và Trương Vân Sơn. Trường Tú Anh vội vàng lấy băng gạc xử lý vết thương cho Lăng Quốc Thiên, mặt cô đã đầm đìa nước mắt. 

“Anh không sao? Ngoan đừng khóc, chỉ là vết thương nhỏ thôi” Lăng Quốc Thiên nén đau an ủi Trương Tú Anh, anh đưa bàn tay không bị thương lên lau nước mắt cho cô. 

“Thế này mà không sao? Mau cùng em đi bệnh viện xử lý” Trương Tú Anh nhìn vết cắt dài trong lòng bàn tay anh xót xa. Cô đã băng lại tạm thời sẽ không sao nhưng cần phải đi bệnh viện kiểm tra xem có phải khâu lại không. 

“Được rồi, nghe em, nín đừng khóc. Sáng mai mình cùng đi. Được không?” Thấy Trương Tú Anh đã băng lại cho mình, Lăng Quốc Thiên khẽ ôm cô, VỖ về.Vốn dĩ vết thương của anh không quá nặng, nhưng để chiều cô anh vẫn thỏa hiệp sẽ đi bệnh viện kiểm tra. 

Điện thoại của Lăng quốc Thiên rung lên, là số của Đặng Việt, Lăng Quốc Thiên bước ra góc phòng bấm nút nghe. 

Đầu dây bên kia Đặng Việt thuật lại việc mình đã gặp mẹ con Linh Nga. Mẹ Linh Nga đã thú nhận trước đây khi còn làm việc tại Trương gia, bà ta đã vô tình nhìn thấy cảnh ở nhà thuyền chính là lúc Trương Tú Linh định đẩy Trương Tú Anh xuống nước nhưng chính cô ta vô tình lại bị ngã xuống nước.

Bà ta đã lợi dụng điều này để khiến Trường Tú Linh lấy cắp đồ của Trương gia cho bà ta. Chính bà ta cũng là người đã xúi Trương Tú Linh giả và ốm yếu để lấy được sự quan tâm. Nhưng chỉ sau 

vài năm bà ta vì lòng tham đã tự tay ăn cắp chiếc bình cổ rất quý của Trưởng lão gia, trong lúc mang ra khỏi Trương gia, Trương Tú Linh đã bắt được quả tang. Từ đó hai người thỏa thuận Trường tú Linh giữ kín chuyện ăn cắp báu vật của bà ta, còn bà ta buông tha cho Trường tú Linh. 

Sau đó bà ta nghỉ việc. Nhưng bà ta không hề biết rằng, tuy còn bé nhưng Trương Tú Linh đã rất xảo quyệt, cô ta đã ghi âm lại cuộc nói chuyện về việc bà ta ăn cắp.Vì thế sau này khi biết Linh Nga là con gái của bà ta, Trương Tú Linh đã sử dụng đoạn ghi âm này để đe dọa, khiến Linh Nga phải phục tùng mình.

Linh Nga cũng đã khai nhận, chính cô ta đã lái xe đưa bọn Chu Tài ra khỏi sa mạc, ngoài ra cô ta không biết gì thêm.Vì sợ bị Trương Tú Linh giết người diệt khẩu nên cô ta cùng mẹ chạy trốn. 

“Có cần đưa cô ta tới đối chất không?” Sau khi kể lại toàn bộ sự việc, Đặng Việt hỏi Lăng quốc Thiên. 

“Không cần, đảm bảo luôn biết chỗ ở của mẹ Con cô ta. Tạm thời không cần dùng tới họ.” Sau cuộc nói chuyện vừa rồi, vai trò của Linh Nga trong chuyện này không còn nữa.Việc Trương Tú Linh giả bộ ốm yếu hay việc cô ta định đẩy Tú ANh xuống hồ nước, tới giờ này cũng không cần khoét sâu nữa. Chỉ sợ càng khoét sâu, người đau lòng thêm lại chính là Tú Anh.Vì thế Lăng quốc 

Thiên quyết định không nói ra chuyện này.Anh cúp máy rồi quay lại bên cạnh Trương Tú Anh. 

Căn phòng lại trở lại trạng thái yên tĩnh, không khí căng thẳng bao trùm. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng chửi rủa của Trương Tú Linh vọng vào. 

Mỗi người trong phòng đều theo đuổi một ý nghĩ riêng, những lời nói của Trương Tú Linh dù là trong lúc nóng giận hồ đồ, nhưng cũng khiến họ phải suy nghĩ, nhất là Trương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt. 

Với Trương Vân Sơn, trong lòng ông là nỗi đau đớn, tư vấn, từ trước tới nay ông luôn nghĩ mình là người chồng, người cha tốt, nhưng có lẽ đúng như Trương Tú Linh nói, thứ ông ta yêu nhất, quan tâm tới nhất không phải là vợ con ông ta mà chính là danh tiếng của Trương gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK