Bắc Cái thật ra sẽ không dễ thua như vậy nhưng mà đây là một dạng cố chấp, cố chấp của cả Bắc Cái lẫn Vô Song .
Bắc Cái có tự tin vào Đả Cẩu Bổng của mình còn Vô Song lại tự tin với Tịch Tà Kiếm Phổ .
Nói Bắc Cái thua có lẽ là Đả Cẩu Bổng vẫn là yếu hơn Tịch Tà Kiếm Phổ .
Vô Song thật sự không có ý dìm Đả Cẩu Bổng, trong mắt hắn thì Đả Cẩu Bổng thật sự còn thấy thích hợp hơn Hàng Long nhưng mà Đả Cẩu Bổng quả thực bị Tịch Tà Kiếm Phổ áp chế , Đả Cẩu Bổng mạnh nhất ở chiêu thức, ở liên chiêu chứ không phải là nội lực người dùng trong khi Tịch Tà lại thuần tốc độ, dùng tốc độ nhanh tuyệt luân trực tiếp phá chiêu thức của Đả Cẩu Bổng , chỉ bằng vào Đả Cẩu Bổng quả thực khó mà thủ thắng Tịch Tà Kiếm Pháp .
Vô Song thấy Bắc Cái nhận thua, quả thực còn thấy chưa đã, hắn lúc này còn có xúc động muốn đấu tiếp cùng Bắc Cái, muốn thử xem Thiên Sơn Lục Dương Chưởng có thể so sánh với Hàng Long hay không, đáng tiếc hắn cũng không biết mở miệng thế nào.
Lần này kiểm tra qua chiến lực của mình, Vô Song vẫn là tương đối hài lòng.
Nếu muốn kiểm tra toàn bộ thực lực của hắn chỉ sợ phải nổ ra một trận sinh tử chiến đối với Bắc Cái , đây là thứ mà hắn không muốn.
Tương lai có thể Bắc Cái sẽ chết trong tay hắn nhưng không phải là bây giờ, Bắc Cái lúc này còn có thể cho Vô Song nổi lên tác dụng.
Hắn sau khi đánh bại Bắc Cái sẽ không cúi đầu xưng vãn bối gì đó, hắn không cảm thấy Bắc Cái có thể làm tiền bối của mình, tính cách của Vô Song vốn không đi liền với hai chữ ‘lễ phép’, năm xưa đến cả râu Vô Hà Tử hắn còn dám nhổ xuống, Bắc Cái còn chưa là gì.
“Lão khất Cái, có chơi có chịu, ngươi đã chịu thua vậy có nhận phạt không ?”.
Nhận phát ở đây dĩ nhiên là việc Vô Song yêu cầu Bắc Cái làm.
Bắc Cái hít vào một hơi lãnh khí sau đó vẫn gật đầu, Bắc cái nổi danh đại hiệp, cũng chưa đến mức nói không giữ lời.
“Lão phu thua là tài không bằng người, lão phu có chơi có chịu chỉ là nếu việc ngươi yêu cầu trái với lương tâm của lão phu, lão phu tuyệt đối không làm”.
Vô Song bật cười, hắn trực tiếp tiến lên, nói nhỏ vào tai Bắc Cái.
Bắc Cái sau đó mở to mắt mà nhìn Vô Song, rồi dần dần gật đầu.
Ông ta cũng rất nhanh rời đi, đến cả việc nhắn Hoàng Dung trở về Đào Hoa Đảo cũng không làm, Bắc Cái thật sự không có mặt mũi nào ở lại chỗ này.
Vô Song lớn thêm 20 tuổi thì không sao nhưng hiện tại Vô Song vẫn cứ là một mao đầu tiểu tử, thua trong tay Vô Song quả thực không biết dấu mặt vào đâu .
Hoàng Dung mãi cho đến khi nhìn thấy Bắc Cái rời đi, nàng mới chậm rãi tiến về phía Vô Song , lông mày hơi nhíu lại .
“Vô Song ca ca . . . ca nói gì với Bắc Cái tiền bối vậy”.
Vô Song nghe Dung nhi hỏi liền cười lớn, tay đưa ra ôm nàng vào lòng.
“Ha ha, thiên hạ nói Cái Bang là thiên hạ đệ nhất bang, bang chúng Cái Bang trải rộng khắp thiên hạ, ta liền muốn nhờ ông ta tuyên truyền, mang việc Hoàng Dung là nữ nhân của Vô Song cho khắp thiên hạ biết “.
Hoàng Dung ngỡ ngàng một chút, sắc mặt lại đỏ lên rồi nhẹ véo bên hông của Vô Song , sắc mặt cười đến ngọt ngào .
. . . . .. .
Có tiền có thể sai khiến thần phật , đoàn người của Vô Song cũng không mất quá nhiều thời gian liền thuê được một đại thuyền lớn, thẳng tiến Đào Hoa Đảo.
Thuyền này vốn là tàu chở hàng đi đến vùng duyên hải nhưng không rõ mấy nha đầu Mai – Lan – Cúc – Trúc làm cái gì có thể thuê xuống được đại thuyền này, thuyền sức chứa ít nhất cũng đến 200 người hơn nữa đây còn là thuyền tầng, cả con thuyền tổng cộng có đến 3 tầng thoạt nhìn cũng không khác gì khách sạn trên biển cả.
Sau khi thuê được đại thuyền, nhóm người Vô Song cũng không dừng lại mà thẳng tiến Đào Hoa Đảo .
Vô Song sẽ không quan tâm những việc tiếp theo , việc của hắn là ở trên lầu cao nhất ngắm nhìn cảnh biển, cùng Dung nhi phiên vân phúc vũ mà thôi, về phần con tàu có thể đi đến Đào Hoa Đảo hay không hắn nghĩ cũng không cần nghĩ.
Đầu tiên địa chỉ của Đào Hoa Đảo đã được Hoàng Dung ghi lại thật kỹ, sẽ không lạc đường.
Thứ hai thuyền trưởng cùng một số thuyền viên đều cực kỳ có kinh nghiệm đi biển, bọn họ hoàn toàn là nhân vật cấp đại sư trên biển, kinh nghiệm cùng khả năng phản ứng đều cực cao, Mai Kiếm thậm chí phải dùng trăm lượng hoàng kim mới có thể toàn bộ thuê xuống đoàn đội này.
Thứ ba, theo thuyền trưởng nói khoảng thời gian tiếp theo trời quang mây tạnh, sẽ không có bão ập tới, Vô Song không giỏi nhìn thiên tượng vì vậy hắn cũng trực tiếp chấp nhận câu nói của thuyền trưởng , sẽ không hoài nghi .
Cuối cùng, ngoại trừ thuyền viên thì trên thuyền còn có thuộc hạ của Vô Song, toàn bộ yếu nhất cũng là siêu nhất lưu cao thủ, đội ngũ này trên biển căn bản không ngại bất cứ đoàn hải tặc nào.
Từ bốn yếu tố này, Vô Song có thể kê cao gối mà ngủ .
. . . . . . .
Trong phòng , trên chiếc giường mềm, Vô Song nằm nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lồng ngực hắn không ai khác là Hoàng Dung, Dung nhi lúc này đang dùng mấy đầu ngón tay nhẹ vuốt ve phần ngực của Vô Song, trên khuôn mặt của nàng vẫn còn hàm xuân .
Vô Song một tay luồn ra sau nhẹ xoa phần lưng mềm của nàng, ánh mắt hứng thú nhìn Hoàng Dung.
“Dung nhi, muội đã luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh tuy nhiên thời gian quá ngắn, nội lực cũng chưa cao thâm, có muốn hay không ta dậy cho muội một môn võ kỹ , hơn nữa đảm bảo rất hợp với muội “.
Trong lồng ngực của Vô Song, Hoàng Dung hơi ngước đầu lên, nàng từ trước đến nay chưa từng thích võ công, trong mắt nàng võ công chỉ cần đủ phòng thân là được nhưng mà nếu nam nhân của mình muốn, nàng liền vẫn sẽ đồng ý.
Hoàng Dung thực sự rất chuyên tâm tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh thậm chí đã bắt đầu có thành tựu.
Làn da của nàng vốn trắng , hiện tại lại càng trở nên giống như bạch ngọc, lại càng mềm mại.
Ngọc Nữ Tâm Kinh còn giúp Hoàng Dung luôn cảm thấy cơ thể trong trạng thái điều hòa dễ chịu, thời tiết bên ngoài cho dù là nóng, là lạnh nàng vẫn không có quá nhiều cảm giác khó khăn, đặc biệt khi làm chuyện giường chiếu thường thường vẫn là thần thanh khí sảng.
Ngọc Nữ Tâm Kinh chưa hẳn đã là nội công hàng đầu thiên hạ nhưng tuyệt đối thích hợp dành cho nữ nhân, khả năng dưỡng da, dưỡng tâm, dưỡng nhan của nó đều rất tuyệt vời .
Vì mấy cái ưu điểm này, cho dù với một người chưa từng thích đầu nhập quá nhiều thời gian vào võ công như Hoàng Dung, nàng cũng cực kỳ chăm chỉ tu luyện, có nữ nhân nào không thích đẹp ?.
Lúc này ở trên giường, nàng nghe Vô Song muốn dạy nàng võ kỹ, dù sao võ kỹ cũng không giống nội công, sẽ không có mấy cái công hiệu thần kỳ kai vì vậy nàng quả thực không quá thích nhưng mà nghĩ đến nam nhân của mình vì mình chuẩn bị võ kỹ, nội tâm của nàng toàn bộ đều là ngọt ngào .
“Ân, Vô Song ca ca , chỉ cần là võ kỹ ngươi dạy, Dung nhi đều muốn”.
Với Hoàng Dung mà nói, võ kỹ có cũng được mà không có cũng được , võ kỹ sinh ra là để chiến đấu, điểm này đối với nàng không hợp.
Vuốt ve thân thể Hoàng Dung, Vô Song khóe miệng cong lên, nhẹ hôn sống mũi của nàng rồi nói.
“Môn võ kỹ này gọi là Đả Cẩu Bổng Pháp, ca ca đã tự mình lĩnh giáo, phi thường lợi hại hơn nữa cũng thích hợp với khí chất của Dung nhi nhất, Dung nhi của ta cũng không muốn dùng kiếm dùng đao đúng không, quá máu tanh “.
Hoàng Dung lần này trợn to mắt mà nhìn Vô Song.
Nàng thậm chí còn nghĩ mình nghe nhầm .
Vô Song dĩ nhiên muốn dạy nàng Đả Cẩu Bổng Pháp ? .
Đả Cẩu Bổng Pháp chính là độc quyền của Cái Bang , chỉ có bang chủ mới có thể toàn bộ nắm giữ Đả Cẩu Bổng Pháp , chỉ có nhân vật cấp đà chủ trở lên mới được dạy cho vài chiêu cơ bản của Đả Cẩu Bổng Pháp , môn võ công này căn bản không ngoại truyền .
“Huynh biết Đả Cẩu Bổng Pháp ?”.
Vô Song thản nhiên gật đầu.
“Ân, mới biết”.
Hoàng Dung khuôn mặt rất đặc sắc.
“Huynh học khi nào “.
Vô Song vẫn thản nhiên vô cùng mà nói.
“Lúc so chiêu với Bắc Cái, vừa đánh vừa học”.
Hoàng Dung
“. . . .”
“. . . “.
Hoàng Dung thật sự cảm thấy có chút bi ai cho Hồng Thất Công, nam nhân của nàng thật sự quá yêu nghiệt rồi, dĩ nhiên vừa chiến đấu lại vừa có thể học trộm võ công đối phương ? .
Vậy nếu Vô Song nghiêm túc chiến đấu, chẳng nhẽ Hồng Thất Công còn bại nhanh nữa ? .
Nam nhân của nàng rốt cuộc đã mạnh đến trình độ nào ? .
. . . . . . .
Hoàng Dung trong lòng hiện nay lại bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn nho nhỏ.
Nàng là nữ cường nhân, cái này không ai không công nhận nhưng mà so sánh với Vô Song, nàng liền không cảm thấy mình cường chỗ nào.
Nàng có một người cha cực kỳ lợi hại nhưng mà Vô Song thậm chí còn hơn nàng, Hoàng Dung không rõ lắm sau lưng nam nhân của mình rốt cuộc là nhân vật nào nhưng Lý Thu Thủy là sư phụ của hắn, Đồng Mỗ trực tiếp nhường ra ngôi vị Linh Thứu Cung chủ cho hắn, thậm chí Hoàng Dung còn biết Vô Song hiện nay là Tiêu Dao Môn Chủ kiêm Linh Thứu Cung Chủ kiêm . . . Nhất Phẩm Đường chủ nhân.
Nàng biết Đào Hoa Đảo không hề tầm thường nhưng liệu có thể so được với thế lực của Vô Song ? , đáp án dĩ nhiên là không.
Hoàng Dung cũng cực kỳ thông minh nhưng mà nàng có thể thông minh hơn Vô Song ? , chí ít nàng không cảm thấy như vậy.
Nam nhân của nàng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, tuổi tác của hắn còn chưa đến 20 nhưng một thân thực lực không hề thua cha nàng bao nhiêu, bằng tuổi này đã có thể đánh bại Bắc Cái , có thể tinh thông cầm kỳ thi họa , y lý thậm chí có thể coi là thần y đương thời cũng không quá.
Nam nhân của nàng thậm chí còn yêu nghiệt đến nỗi vừa chiến đấu với Bắc Cái lại vừa học trộm Đả Cẩu Bổng Pháp, đây là thiên tư cỡ nào ? .
Về dung mạo . . . cái này Hoàng Dung cũng chỉ có thể thở dài, nàng biết chỉ cần Vô Song chịu mặc lên nữ trang, chịu giả làm nữ nhân, nàng so không được.
Nếu dung mạo của Hoàng Dung đạt 9 điểm thì Vô Song chắc chắn là 10 .
Càng đáng ghen tỵ là Vô Song khi giả nữ nhân có một loại khí chất trời sinh, tựa như thiên tiên vậy, cái khí chất này Hoàng Dung không có.
Đến cả nấu ăn, Hoàng Dung từ trước đến nay nàng luôn tự tin vào tay nghề của mình nhưng mà trước mặt nam nhân này, nàng cũng không dám vỗ ngực dám nói vượt qua hắn.
Hoàng Dung trong lòng bắt đầu dao động.
Trong lòng nàng có một cái suy nghĩ mà từ trước đến nay nàng chưa từng nghĩ đến.
‘Liệu mình có xứng với hắn không ? , nam nhân như vậy liệu mình có thể độc chiếm không ?”.
Vô Song không biết, hắn lúc này đã tiến một bước lớn đến việc khai thông Hoàng Dung.
Nam nhân trong thời đại này vốn là năm thê bảy thiếp.
Hoàng Dung nàng không thích nam nhân như vậy, nàng cần nam nhân chung thủy với nàng, trước sau như một , nàng cũng có tự tin có thể xứng với tất cả nam nhân trong thiên hạ . . chỉ trừ Vô Song.
Một mình nàng, chỉ sợ cũng không độc chiếm nổi hắn.
. . . . . .
Thật ra Hoàng Dung quá mức đề cao Vô Song.
Vô Song hắn còn chưa đến cái trình độ có thể vừa chiến đấu với Bắc Cái vừa học Đả Cẩu Bổng của hắn , cái này chỉ khi Vô Song mạnh hơn Bắc Cái rất nhiều rất nhiều mới có thể thực hiện nổi.
Vô Song hắn sở dĩ có thể nhanh chóng nắm giữ Đả Cẩu Bổng Pháp vốn là rất nhiều nguyên nhân tạo thành.
Thứ nhất tất nhiên là thiên tư của Vô Song cực kỳ xuất sắc, cái này không có gì để bàn .
Thứ hai Vô Song nắm giữ Tiểu Vô Tướng Công, một máy copy hàng đầu Kim Dung.
Thứ ba là lý niệm võ học của Đả Cẩu Bổng thi triển theo đường lối "Tứ lạng bạt thiên cân" (Bốn lạng bạt ngàn cân), võ công được áp dụng theo 8 chữ khẩu quyết: buộc, đập, trói, đâm, khều, dẫn, khoá, xoay.
Lý niệm của Đả Cẩu Bổng Pháp vốn tương đối giống Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, bởi đều muốn tiên hạ thủ vĩ cường, đầu tiên áp chế địch nhân sau đó mới công địch, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ có ba đường chưởng pháp và ba lộ cầm nã thủ, tuy chỉ có sáu đường nhưng bao hàm tinh nghĩa của phái Tiêu Dao, trong chưởng pháp và cầm nã thủ có ẩn giấu cả kiếm pháp, đao pháp, tiên pháp, thương pháp, trảo pháp, thủ pháp các tuyệt chiêu của mọi loại binh khí, biến hóa cực kỳ phức tạp.
Từ Thiên Sơn Chiết Mai Thủ lại đối chiếu với từng chiêu từng thức Bắc Cái sử dụng khi đối phó chính hắn, Vô Song dần dần có thể từ một suy ra hai, nắm lấy tinh yếu.
Cộng hết những nguyên nhân này lại, 36 đường Đả Cẩu Bổng Pháp hắn quả thực có thể nắm giữ.
Tất nhiên 36 đường Đả Cẩu Bổng Pháp còn không đủ, Đả Cẩu Bổng mạnh ở liên chiêu, mạnh ở 8 loại bí chữ , 8 loại bí chữ này Vô Song còn chưa hiểu thấu, vẫn chưa tính chân chính nắm giữ Đả Cẩu Bổng Pháp .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK