Mục lục
Cực Võ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô Song là đại tông sư cao thủ, thân thể của hắn cực kỳ tốt lại thêm Vô Song từng tu luyện qua cả Hoàng Đế Nội Kinh chuyên về thuật phòng the, hắn ở trên giường tất nhiên cực kỳ mạnh mẽ bất quá vì đây là lần đầu tiên của Hoàng Dung bản thân hắn cũng không dám làm mạnh bạo gì , đêm nay có thể coi hoàn toàn là một đêm nhu tình mật ý .





Hoàng Dung thể chất cũng không giống với những nữ nhân bình thường , nàng cũng là người học võ hơn nữa khi sinh ra thân thể nàng vốn rất yếu, nàng lớn lên liền được Hoàng Dược Sư sử dụng không ít vật tẩm bổ dẫn tới thân thể Hoàng Dung tốt hơn những nữ tử bình thường rất nhiều bất quá cho dù là thế đi chăng nữa thì lần đầu tiên tuyệt không nhẹ nhàng gì.





Khi những tia sáng ban mai khẽ xuyên qua khe cửa sổ, Vô Song lúc này có thể nhìn thấy ở trên khóe mắt của Hoàng Dung còn một giọt nước mắt đọng lại.





Hoàng Dung lúc này vẫn còn đang say ngủ, thân thể hoàn toàn không có lấy một mảnh vải che thân, cả người nàng cứ như vậy nằm gọn trong ngực hắn, nhìn thấy mỹ nhân say ngủ lúc này thậm chí hạ thân của Vô Song trở lên nóng lên, Hoàng Dung thực sự quá đẹp, nàng cho dù chưa từng cố gắng câu dẫn một ai thì nam tử trong thiên hạ cũng sẽ điên đảo vì nàng.





Lúc này Hoàng Dung cùng Vô Song rõ ràng đang dính sát vào nhau, bộ ngực sữa của nàng còn hoàn toàn dính chặt với ngực của Vô Song đồng thời như cảm nhận được hạ thể của mình bị thứ gì đó chạm vào, Hoàng Dung liền khẽ rên lên một tiếng khó chịu, lông mày lá liệu nhẹ rung lên .





Hoàng Dung lúc này thật sự rất mệt mỏi, cơ thể nàng chỉ muốn cứ như vậy mà ngủ thôi, mí mắt căn bản không muốn mở ra tuy nhiên có một kẻ đáng ghét nào đó vẫn đang tập kích ngực nàng, chạm một lần hai lần thì cũng thôi đi dĩ nhiên kẻ đáng ghét kia như cố tình trêu tức nàng vậy mà còn dùng ngón tay ấn vào, sau đó lại còn dùng cả bàn tay mà nhào nặn, Hoàng Dung sao có thể không thức giấc ?.





Ánh mắt Hoàng Dung mở ra sau đó nhìn thấy một khuôn mặt đáng ghét không kém gì cái hành động vừa rồi đang nhìn mình cười hì hì, đây thực sự là muốn trêu tức nàng sao ?.





Hoàng Dung thực sự cảm thấy rất tự ti khi mà chứng kiến nam nhân của mình, Vô Song cho dù không cần giả trang thì đã khiến Hoàng Dung cảm thấy thua kém về dung mạo rồi, lúc này mở mắt ra thấy cái dung mạo kia nàng lại một lần nữa không nói lên lời, nếu lúc này có người bất ngờ mở cửa mà nhìn thấy hình ảnh này tuyệt đối chẳng thể nghĩ đến việc nam nữ cùng giường mà đây rõ ràng là nữ nữ.





Khẽ cắn lấy đôi môi hồng, Hoàng Dung liền lườm Vô Song một cái .





“Không đứng đắn”.





Vô Song nghe Hoàng Dung nói vậy liền phá lên cười, hàn vươn tay ra ôm lấy nàng, tay còn lại vẫn không hề rời khỏi bộ ngực mềm mại kia, nhìn Hoàng Dung đỏ mặt trong lòng mà cảm thấy vui vẻ không thôi.





“Xinh đẹp như muội thì ta không đứng đắn cả ngày cũng được”.





Hoàng Dung nghe Vô Song nói vậy mặt lại càng đỏ, nàng liền dùng hết sức bình sinh ra , dùng hai bàn tay cố gắng thoát khỏi cái ôm của Vô Song mà ném cho hắn một ánh mắt đầy uy hiếp.





“Hừ, huynh nói vậy có nghĩa là nếu gặp nữ nhân xinh đẹp lại không đứng đắn đúng không ?”.





Hoàng Dung rõ ràng chỉ là nói mấy câu bang quơ giận dỗi nhưng thực sự lại làm Vô Song có chút cảm giác bị nói đúng tim đen, hắn thật sự cũng không biết sau này phải thế nào.





Nếu cuộc đời hắn ngay từ khi bắt đầu đã gặp Dung nhi thì hắn thực sự có thể làm một nam nhân tốt, hắn cũng có thể học theo Quách Tĩnh hay Dương Quá, một đời chỉ chung thủy với một người tuy nhiên hiện tại liền không được.





Nếu ngay từ đầu hắn quen Hoàng Dung có lẽ hắn cũng chẳng lên lôi đài tỷ võ với Mục Niệm Từ, hắn cùng lắm chỉ ra tay cứu Dương Khang một mạng, giúp Mục Niệm Từ không còn trong cảnh mẹ góa con côi, giúp Dương Quá không phải một đứa bé mồ côi không cha không mẹ chỉ tiếc cuộc đời hắn đã xác định không thể chung thủy, không thể có một nữ nhân.





Hắn dù sao cũng phải người thế giới này, hắn phải quay về thế giới cũ, ở nơi đó còn có người chờ hắn, ở nơi đó còn có nhiệm vụ, có trách nhiệm mà hắn phải làm, hắn thật sự không biết sau này hắn phải nói sao với Hoàng Dung ?.





Hoàng Dung đột nhiên thấy Vô Song lặng đi, khuôn mặt nàng liền xuất hiện một tia khó hiểu, hai đầu gối quỳ trên nệm đỏ, thân thể khẽ đứng lên bằng hai chân lộ ra toàn bộ cơ thể , nàng dùng một tay khua khua trước mặt Vô Song.





“Vô Song ca ca . . . huynh sao vậy “.





Vô Song đương nhiên sẽ không nói với Hoàng Dung là hắn đang nhớ nữ tử khác đồng thời lại thấy Hoàng Dung không mảnh vải che thân trước mặt liền lập tức đẩy ngã nàng lên giường một lần nữa, trong sự kháng cự đầy yếu ớt của Hoàng Dung, hắn lại mạnh mẽ chiếm lấy cơ thể nàng.





Một tay nắm lấy một bên chăn, dùng chăn che phủ kín cơ thể cả hai người, Vô Song một lần nữa ôm chặt lấy Hoàng Dung, ánh mắt lại xuất hiện tia dục hỏa.





“Đương nhiên là ngắm muội rồi, ai bảo muội xinh đẹp như vậy”.





Hoàng Dung tiếp theo liền bị Vô Song hôn lên cổ, cả người nàng run lên nhưng cũng không còn căng cứng như tối qua, thân thể nàng hiện nay trở nên mẫn cảm rất nhiều, mềm mại hơn rất nhiều .





“Đáng ghét, bây giờ là sáng đó, người ta nói thì sao “.





Vô Song bắt đầu đưa tay xuống phần mông mềm mại mà đầy đàn hồi kia, cũng chẳng thèm quan tâm gì mà đáp lại.



“Kẻ nào dám nói ta liền cắt lưỡi”.





Bị Vô Song chạm vào bộ vị mẫn cảm lại thêm việc hắn đang hôn lên cổ mình, Hoàng Dung liền cười khúc khích.



“Thế nếu có kẻ nào đi vào thì sao, huynh đừng quên huynh đang đóng vai nữ nhân nha, có ai nhìn thấy chúng ta thì sao”.





Câu trả lời tiếp theo của Vô Song lại càng thêm bá đạo.





“Ai vào, ai chết”.





Hoàng Dung liền triệt để không có gì để nói với nam nhân của mình thế là giữa sáng sớm trong căn phòng lại vang lên từng tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ động lòng người.





. . . . . . . .





Vô Song cùng Hoàng Dung hiện nay thực sự rất giống một đôi vợ chồng mới cưới, gần như không hề muốn rời giường, chỉ muốn ôm nhau mãi mãi bất quá có một số việc đúng là không làm không được.





Hoàng Dung nằm trong ngực Vô Song, khuôn mặt vẫn còn đỏ lựng dưới men say tình ái, hơi thở của nàng bắt đầu trở nên nặng nề, từng tấc da thịt trở nên mẫn cảm vô cùng tuy nhiên ánh mắt dần dần trở về với vẻ bình thản vốn có, nàng thoải mái cảm nhận việc Vô Song đang vuốt ve lên cơ thể mình, cái cổ trắng hơi hơi ngước lên nhìn Vô Song.





“Vô Song ca ca, thật ra muội có một việc xin huynh giúp, việc này . . . làm muội có chút phản kháng với việc huynh giúp đỡ Hoàn Nhan vương gia”.





Hoàng Dung nói xong ánh mắt liền chuyển thành chờ đợi nhìn Vô Song, về phần Vô Song thì liền triệt để trở nên nghiêm túc , hắn thực sự có chút tò mò về việc mà Hoàng Dung muốn nói có điều rất nhanh Vô Song lại nghĩ đến một việc đó chính là hai nhân vật chính trong thế giới Xạ Điêu này.





“Để huynh đoán nhé, nếu huynh đoán đúng thì muội liền đáp ứng huynh một yêu cầu, nếu huynh đoán sai thì huynh đáp ứng một yêu cầu của muội, thế nào ?”.





Hoàng Dung ánh mắt chớp chớp nhìn Vô Song, nàng đương nhiên căn bản không tin tưởng Vô Song có thể đoán ra được việc nàng muốn nói vì vậy cũng chẳng quan tâm gì cả mà gật đầu.





“Được vậy chúng ta cá cược dù sao việc này huynh cũng đoán không ra”.





Hoàng Dung vừa nói xong nào ngờ Vô Song liền lên tiếng .



“Muội muốn nói về việc Triệu vương phi – Bao Tích Nhược đúng không ?”.





Hoàng Dung nghe vậy thân hình liền run lên, ánh mắt to tròn kinh ngạc nhìn Vô Song.





“Sao huynh biết ? “.





Thật ra việc này cũng không khó đoán, hôm qua Hoàng Dung liền giúp Vô Song thăm dò vương phủ sau đó hôm nay liền có chuyện muốn nhờ Vô Song giúp, chuyện này lại có ảnh hưởng đến cái nhìn của nàng với Hoàn Nhan Hồng Liệt vậy đáp án đương nhiên chỉ có thể là Bao Tích Nhược.





“Hì hì, cái gì huynh chẳng biết, muội nhớ là nợ huynh một việc đó, bây giờ nói xem Triệu Vương Phi muốn chúng ta giúp thế nào “.





Hoàng Dung vốn muốn tiếp tục truy hỏi Vô Song sao lại biết việc này nhưng khi nhắc đến Bao Tích Nhược thì nàng liền thở ra một hơi, khuôn mặt kề sát vào bộ ngực của Vô Song, giọng nói nhẹ nhàng vang lên.







. . . . . . .





“Cơ cô nương, ngươi muốn gặp mẫu thân ta ?”.





Tại Hoàn Nhan Vương Phủ có một diễn võ đường tương đối lớn, lúc này Hoàn Nhan Khang đang chăm chỉ luyện võ với mộc nhân thì nhìn thấy Vô Song đi tới, sau đó liền nghe thấy cái yêu cầu tương đối khó tin này.





Ấn tượng của Vô Song cho Hoàn Nhan Khang phải nói là cực kỳ mạnh mẽ, Khâu Xử Cơ vốn là sư phụ của Hoàn Nhan Khang , trong mắt hắn thì Khâu Xử Cở đã là cường giả khó gặp trong thiên hạ vậy mà chỉ cần một chưởng của Vô Song thì đến nay Khâu Xử Cơ vẫn trọng thương không lành.





Trong mắt Hoàn Nhan Khang nếu hắn muốn trả thù kẻ gọi là Đông Phương Bach kia có lẽ chỉ có thể dựa vào Tây Độc – Âu Dương Phong trong truyền thuyết hoặc vị Cơ cô nương trước mặt này .





Tây Độc mạnh thế nào thì Dương Khang chỉ nghe được qua lời kể của đại ca Âu Dương Khắc mà thôi, hắn cũng chưa tận mắt nhìn thấy nhưng Vô Song mạnh thế nào thì đã rõ mồn một.





Ngày đó tại quảng trường Đông Phương Bạch một lần xuất thủ có thể đánh bại hai cao thủ hàng đầu vương phủ thì đêm qua Vô Song một chưởng khiến hai trong số thất tử của Toàn Chân Giáo đến bây giờ vẫn trọng thương từ đó Hoàn Nhan Khang có thể chính thức đặt Vô Song lên ngang hàng với Đông Phương Bạch, hắn thật sự có chút xúc động muốn tiếp cận Vô Song.





Hoàn Nhan Khang biết Vô Song vốn là mỹ nữ mà Âu Dương Khắc cực kỳ muốn theo đuổi bất quá một nữ nhân như Vô Song thì Hoàn Nhan Khang căn bản không muốn nhường hơn nữa sáng nay chính cha hắn còn đang muốn ủng hộ mối quan hệ của hai người.





Vô Song muốn võ công có võ công, muốn dung mạo có dung mạo, muốn thế lực có thế lực, nữ nhân như vậy đối với một nam nhân muốn chạm vào quyền lực như Hoàn Nhan Khang là không thể bỏ qua.







Vô Song cũng phát hiện ra Hoàn Nhan Khang đang nhìn mình nhưng hiện tại hắn cũng không giống với Cơ Vô Song tối qua, hắn lúc này mặc trang phục rõ ràng là của nam tử, bên hông còn đang đeo ngọc bội màu đỏ cực kỳ bắt mắt, trừ mái tóc búi cao lộ ra cái cổ trắng ngần cùng cây trâm màu tím vẫn ở trên đầu kia ra thì gần như khác với toàn bộ vẻ nữ tính mà đêm qua hắn mang đến.





“Đúng vậy, cho dù ở Tây Hạ ta cũng nghe thấy được sự si mê của vương gia với phu nhân, lúc này thực sự tò mò muốn nhìn thấy dung mạo của vương phi”.





Hoàn Nhan Khang căn bản không tìm thấy bất cứ lý do gì để từ chối Vô Song cả, hắn lập tức mỉm cười.





“Cơ cô nương đã nói thế vậy để ta dẫn ngươi đi đến gặp mẫu thân, cũng đã gần trưa rồi lúc này có lẽ mẫu thân đang làm điểm tâm đợi ta về, điểm tâm của mẫu thân làm rất ngon nhất định Cơ cô nương sẽ thích”.





Vô Song nhìn Hoàn Nhan Khang trước mặt, nhìn khuôn mặt đầy mong đợi của hắn, ánh mắt hơi hơi nheo lại sau đó liền khẽ gật đầu.



“Vậy liền phải thử xem tay nghề của vương phi rồi”.





Có Hoàn Nhan Khang dẫn đường tất nhiên sẽ không có kẻ nào đui mù gây phiền toái cho Vô Song, nhìn theo bóng lưng của Hoàn Nhan Khang, Vô Song lại bắt đầu có chút tò mò.





Thật ra Bao Tích Nhược hay Dương Thiết Tâm cũng đều không có biết cuộc nói chuyện của mình bị Hoàng Dung nghe lén, Hoàng Dung là một nữ tử cực kỳ lý trí, cho dù nàng muốn giúp Bao Tích Nhược nhưng lại sợ liên lụy đến Vô Song, đặt trước nam nhân của mình thì nàng căn bản sẽ để Bao Tích Nhược ra sau lưng, nàng muốn giúp thì cũng phải quay về hỏi Vô Song trước.





Hoàng Dung cũng chỉ nói đại khái việc mà nàng nghe được, nói về cố sự của gia đình Dương gia , nói về thân phận của Dương Khang, đương nhiên mấy cái này Vô Song không có hứng thú, Vô Song chỉ quan tâm tới hai việc.





Việc đầu tiên Hoàng Dung nói Bao Tích Nhược cùng Dương Thiết Tâm muốn tìm cách cứu Mục Niệm Từ ra.





Việc thứ hai mà Hoàng Dung nói . . . khi đó nha đầu này sử dụng một nụ cười thần bí với Vô Song, nàng liền nói . . . chỉ cần Vô Song nhìn thấy dung mạo của Triệu Vương Phi liền sẽ biết.





Vô Song thật ra chưa nhìn kỹ Dương Thiết Tâm cho lắm bất quá Dương Thiết Tâm cũng có thể coi như dễ nhìn, dễ nhìn ở đây chỉ dừng lại ở phạm trù có chút nam tính, ngũ quan đoan chính, loại nam nhân như Dương Thiết Tâm căn bản còn xa chữ mỹ nam tử lắm vì vậy để có một đứa con trai có dung mạo hàng đầu Kim Dung thế giới thì khả năng Dương Khang mang theo gen của mẹ là rất cao.





Gen của Dương gia đời trước thế nào thì Vô Song không biết nhưng bất kể Dương Khang hay Dương Quá đều là mỹ nam tử hiếm gặp sau đó hậu nhân của Dương Quá là Hoàng Sam Nữ Tử cũng cực kỳ xinh đẹp, điều này có thể khiến Vô Song càng thêm tò mò về Bao Tích Nhược rồi, muốn nhìn nữ nhân mà Hoàn Nhan Hồng Liệt chỉ gặp một lần liền yêu say đắm, chỉ nhìn thấy một lần liền muốn chiếm lấy làm cảu riêng, bất chấp tất cả.





Bao Tích Nhược . . . dung mạo của nữ nhân này rốt cuộc thế nào ? .









. . . . . . .















Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt .



Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện .



Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK