Bên kia yên lặng hồi lâu.
“Ngay cả sự thông minh sắc bén cũng giống tên kia…”
“Chuuya?”
“Chưa từng,” Nakahara Chuuya bình tĩnh nói: “Chúng ta chưa từng gặp nhau.”
Là như vậy sao?
“Tôi phải ra ngoài rồi, cúp đây.”
Iwanaga Kotoko nhìn màn hình điện thoại đen đi, cô có cảm giác thái độ của Chuuya hơi kỳ lạ…
Cô đứng dậy, chân dẫm lên thảm qua lại trong căn phòng rộng.
Nakahara Chuuya à.
Căn cứ tin tức mà yêu quái tìm được—
Nakahara Chuuya không phải con người mà là một hình dạng nhân thiện của dị năng(1), tỉnh dậy trong căn cứ nghiên cứu của quân đội, đầu tiên là gia nhập tổ chức thanh thiếu niên tên “Cừu”, hơn một năm trước vì để khám phá bí mật được sinh ra của mình, cậu đã gia nhập Mafia Cảng.
Trong giai đoạn này, có nơi nào để mình và cậu ấy cùng xuất hiện được?
Vừa nghĩ, Iwanaga Kotoko vừa đi đến thư phòng.
Khoang trò chơi màu trắng lẳng lặng nằm đó. Thời gian ba tháng của phần thưởng sắp trôi qua, nếu không chơi tiếp thì yêu quái sẽ biến mất.
Lâu như vậy, không biết Gojo Satoru đã ăn được bánh của Hỉ Lâu Phúc chưa. Mỉm cười.
Trò chơi khởi động.
Cô đi vào Kì Điểm Không Gian quen thuộc.
【 Trò chơi: Chú thuật kỳ đàm · đang download……】
“Từ từ.”
Iwanaga Kotoko đột nhiên lên tiếng ngắt lời, nhìn vào khoảng không ảo cảnh: “Tôi có một câu hỏi, phần thưởng của mỗi nhiệm vù đều là lấy lại một phần trí nhớ và nhìn thấy yêu quái trong ba tháng à?”
【 Đại khái là như thế. 】
Hệ thống trả lời.
【 Sẽ căn cứ vào tính chất nhiệm vụ để điều chỉnh. Nếu nhiệm vụ khó thì phần thưởng lượng trí nhớ khôi phục sẽ gia tăng, thời gian gọi được yêu quái cũng dài hơn. 】
Vậy à.
“Có phải cậu biết hết những chuyện về tôi không?”
【 Đúng vậy. 】
“Tôi yêu cầu thay đổi phần thưởng nhiệm vụ lần này.”
“Đổi khôi phục trí nhớ thành nói cho tôi biết câu trả lời — có phải Dazai chính là bạn trai mà tôi tỏ tình không.”
Iwanaga Kotoko cầm gậy chỉ về khoảng không, đảo khách thành chủ.
“Cậu cứ dựa theo cái này để thiết lập độ khó của nhiệm vụ đ!”
Hệ thống yên lặng giây lát.
【… Tôi biết rồi. 】
【 Trò chơi: Chú thuật kỳ đàm · đang download…】
【 Download thành công. 】
【 Nhiệm vụ thăng cấp: Làm cho giá trị dao động cảm xúc của Gojo Satoru đạt tới 60. 】
Giá trị dao động cảm xúc, một danh từ mới. Vui vẻ, kích động, khiếp sợ… Đều có thể tính là một cái.
Gojo Satoru là người hay bộc lộ cảm xúc ra ngoài. Nhiệm vụ nhìn như đơn giản, thật ra…
“Khá là khó.”
Iwanaga Kotoko không bị hình tượng bên ngoài của Gojo Satoru lừa.
Gojo Satoru rất mạnh, là thiên tài, cái gì cũng có thể làm được, có thể có được, cho nên trong lòng mất đi hứng thú với rất nhiều thứ.
Ví dụ như lúc trước, cô bỏ rất nhiều công sức mới có thể làm cho Gojo Satoru không ăn được bánh của Hỉ Lâu Phúc. Anh ta biểu hiện như bị đả kích rất lớn, trên thực tế giá trị dao động của cảm xúc còn không đến 5 điểm.
【 Không riêng cảm xúc tích cực, cảm xúc tiêu cực cũng được tính. 】
【 Cô có thể làm anh ta gặp chuyện xui xẻo liên tục, ví dụ như uống nước thì bị sặc, ăn bánh ngọt không có thìa, ăn mì gói không có gia vị, mở tủ quần áo tất cả đều là đồ nữ, tóc hói thành đầu địa trung hải, làm chuyện người lớn không giữ được ba phút…】
Iwanaga Kotoko: “… “
“Tôi có một câu hỏi.” Cô giơ tay.
【 Mời nói. 】
“Có phải người sáng lập trò chơi có thù với NPC Gojo Satoru này đúng không?”
Cái khác cũng thôi đi, cái cuối cùng đúng là ma quỷ!
Iwanaga Kotoko cực kỳ chấn động!
“Xong rồi, Dazai sẽ không như…”
…
Đáng ghét, càng nghĩ càng có khả năng!
“Dù sao mình cũng chưa từng tự mình thử nghiệm. Rõ ràng mình gợi cảm như vậy mà Dazai lại chưa đẩy ngã mình, không phải tính lãnh đạm thì chính là không được…”
“Không không không, mình phải tin tưởng Dazai. Quyết định, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này ra ngoài, ngày nào mình cũng sẽ tặng ba ba và nhân sâm cho Dazai!”
Dành ra hai phút để bình ổn tâm tình lo lắng cho năng lực của bạn trai xong, Iwanaga Kotoko đi vào trò chơi.
Thời gian của lần này là mấy năm sau, địa điểm ở bên cạnh trường Cao đẳng Chú thuật.
Theo thông tin mặt ngoài, Cao đẳng Chú thuật là trường tư nhân về tôn giáo, từng tòa miếu thờ và rừng cây đan xen, yên tĩnh thăm thẳm.
Iwanaga Kotoko vừa bước chậm vừa nghe yêu quái miêu tả tình hình.
Trước đó không lâu, chú thuật sư và nguyền rủa sư đã xảy ra chiến đấu kịch liệt ở khu ký túc xá mới, trận chiến mới vừa kết thúc.
Chẳng trách không thấy bóng người, nhà cửa cũng hỏng hóc.
【 Nhắc nhở! 】
【 Có NPC quan trọng, người chơi có muốn xem tình huống không? 】
Ở đây sao?
Iwanaga Kotoko dừng bước quay đầu nhìn về phía hẻm tối.
Chàng trai đầu tóc rối tung nằm trên mặt đất, vai phải máu me đầm đìa, cánh tay phải đã không còn.
Anh ta không thở nữa.
Yêu quái bên cạnh kinh hãi!
“Công chúa, anh ta chính là kẻ chủ mưu của vụ tập kích lần này – nguyền rủa sư Geto Suguru!”
“Nghe nói người này giết cả bố mẹ mình, còn đồ sát một thôn hơn trăm người!”
“Anh ta còn thu thập nguyền rủa ở khắp nơi, làm loạn hết cuộc sống của mọi người.”
“Hình như anh ta bị một học sinh tên là Okkotsu Yuuta đánh bị thương, có điều người cho vết thương trí mạng là Gojo Satoru, tôi nghe anh ấy nói lát nữa sẽ cho người đến xử lý thi thể.”
【 Mời lựa chọn cách giải quyết. 】
【→ Không quan tâm 】
【→ Chém thêm hai đao 】
【→ Cứu người 】
Iwanaga Kotoko xoay người bỏ đi.
【Mời xác nhận: Bỏ qua hay không? 】
【Nhắc nhở lần nữa: Geto Suguru là NPC quan trọng, lần lựa chọn này cực kỳ quan trọng. 】
“Hmmm vậy tôi bổ thêm hai đao?”
Quất xác không tốt lắm đâu.
【Không cứu người sao?】
“Sao phải cứu?” Cô hỏi lại.
Không nói đến chuyện đã chết có thể sống lại hay không, dù có thể…
Không biết từ khi nào, sắc mặt Iwanaga Kotoko đã lạnh đi, giọng nói cũng không còn tình cảm.
“Chỉ cần phạm phải hành vi phạm tội thì phải chịu trừng phạt. Người này lưng đeo tính mạng của bố mẹ mình và vô số người khác, cho dù anh ta bị bạn bè giết ở năm hai mươi tuổi thì như thế cũng chưa đủ để chuộc tội. Chẳng qua xét đến việc trước kia anh ta đã cứu người, miễn cưỡng bù lại.”
“Đây chính là trật tự.”
Cho dù là bi kịch.
Cô có thể cảm nhận được tim mình cứng rắn như tảng đá.
Không khí đình trệ.
“… Đương nhiên.”
Iwanaga Kotoko không còn cứng rắn như trước nữa, cô gõ đầu mình.
“Tôi không hiểu biết phép tắc của thế giới này. Nếu để mặc thì sẽ còn phá hư trật tự hơn, vậy phải chọn cách khác thôi.”
–
Thế giới thực, tổng bộ Mafia Cảng.
Hai người mặc đồ đen đi trên hàng lang, dưới lầu có xe hơi đang chờ xuất phát, chuẩn bị đến tập đoàn Tokyo Inwanaga.
“Không ngờ là lần này cậu Dazai cũng tham gia, thật sự khiến tôi vừa vinh hạnh vừa sợ hãi.”
Thanh niên có diện mạo xinh đẹp cười quyền rũ.
Anh ta là diễn viên điện ảnh, cũng là cán bộ ngoại giao của Mafia Cảng, có bề ngoài xuất sắc và năng lực đàm phán mạnh, chịu trách nhiệm xã giao với xí nghiệp, chính phủ và truyền thông.
Lần này tập đoàn Iwanaga có Mafia Cảng có xung đột về nghiệp vụ.
Năng lực của đối phương rất mạng cho nên cần anh ta ra mặt đàm phán, nhưng anh ta không ngờ Dazai Osamu cũng tới.
Tính chất công việc của Dazai Osamu và bọn họ không giống nhau, lĩnh vực phụ trách hắc ám và máu me hơn, ngày thường không thông nhưng anh ta cũng từng nghe nói đến công trạng hiển hách của người thiếu niên này.
Tuy rằng Dazai Osamu không phản ứng gì anh ta, nhưng anh ta cũng không nhụt chí.
Anh ta chính là cán bộ ngoại giao đó!
Đối mặt với trâu cũng có thể nói cả ngày!
“Cậu Dazai, nhìn cậu tâm trạng không tốt lắm, là gặp phải chuyện gì à. Có thể nói với tôi, nói không chừng lại vui vẻ lên.”
“Cậu Dazai có sắp xếp gì với lần đàm phán này không, có thể học tập cậu được không?”
“Tôi sẽ cố gắng phối hợp cậu!”
“Cậu Dazai có thích ăn gì không, nghe nói gần đó có một nhà hàng Michelin được đánh giá rất cao, hay là sau khi kết thúc…”
“…”
Dazai Osamu nhíu mày: “Quá ồn.”
Cán bộ ngoại giao ho nhẹ hai tiếng.
Lạc đề rồi, vậy tiếp tục nói chuyện công việc đi.
“Tôi tin tưởng mực tiêu của chúng ta giống nhau,” anh ta cười khẽ: “Tranh thủ được ít nhất hai phần ba lợi ích, cũng coi là cơ hội tiến vào tập đoàn Iwanaga. Đây chỉ là bước đầu để con mối làm vỡ đê—“
“Khi cần thiết, cũng có thể dùng cách của Mafia.”
Bị mũi tên bắn lén là khó lòng đề phòng.
Cán bộ ngoại giao cười lạnh nói ra suy nghĩ của mình.
“Nghe nói sếp lớn của tập đoàn có cô con gái tên Iwanaga Kotoko, là người bị mất một mắt và một chân, rất phù hợp để ra tay.”
“Tuy rằng vệ sĩ hơi khó xử lý nhưng cũng không khỏi không có cơ hội.”
“Hoặc là dùng cách ôn hòa hơn, để tôi tiếp xúc cô nàng tiểu thư kia.”
Cán bộ ngoại giao rất có tự tin với vẻ đẹp của mình.
Anh ta đột nhiên rùng mình, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên.
Là điều hòa mở thấp quá à?
Anh ta không để ý mà nói tiếp.
“Sau khi mê hoặc được người rồi thì việc lấy tin sẽ dễ hơn nhiều, nói không chừng còn có thể có được ít phúc lợi từ cơ thể của thiên kim tiểu thư, tuy rằng chuyện như vậy làm nhiều khiến tôi chán ngấy rồi. Nghĩ lại dáng vẻ thiếu nữ sợ hãi đúng là có hơi đau lòng, bọn họ khóc nháo cầu tôi, này thật đúng là…”
Cán bộ ngoại giao bất ngờ bị đè cổ áp lên tường, tiếng mở chốt an toàn của súng ống vang lên.
Báng súng đen như mực chỉ thẳng giữa mày anh ta.
“?!”
Tất cả xảy ra quá nhanh, anh ta sửng sốt trong chớt mắt, ánh nhìn rơi vào đôi đồng tử tràn đầy sát khí.
“… Cậu Dazai?”
“Không phải tôi đã nói rồi à,” tiếng nói của Dazai Osamu lạnh như băng: “Anh quá ồn.”
Nói xong, Dazai Osamu thu súng lại rồi cất bước rời đi. Áo khoác đen vẽ ra một vòng cung lạnh thấu xương trong không trung.
–
Trong thư phòng nhà Iwanaga Kotoko.
Điện thoại trên bàn reo liên hồi, màn hình đen rồi lại sáng lên, người gọi đến không có tên.
Ai vậy?
Hai con Phù Du Linh đen trắng và một con chó bạc ngồi xổm bên điện thoại, ba đứa nhìn nhau, không biết phải làm sao cả.
Điện thoại reo không ngừng.
Chó bạc đập móng vuốt lên màn hình.
Đụng phải phím nghe máy.
Ba con yêu quái:?!
Bên kia không có người nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở chầm chậm chứng tỏ có người ở. Đợi trong chốc lát, Phù Du Linh trắng đang định tắt thì đột nhiên nghe được tiếng hỏi.
“Kotoko?”
Là tên kia!
Công chúa vẫn luôn chờ điện thoại của tên kia!
… ĐM càng muốn tắt máy!
“Dazai,” Phù Du Linh đen bắt chước giọng của Iwanaga Kotoko: “Có chuyện gì à?”
Bên kia như không ngờ rằng “cô” sẽ lạnh nhạt như vậy nên đã yên lặng vài giây.
“Lúc nãy cô đang làm gì, gọi mãi không được.”
Mấy yêu quái nhìn nhau.
Lúc trước… Lúc trước à.
Lúc trước đang nói chuyện điện thoại với Chuuya mà!
Phù Du Linh trắng có chỉ số thông minh cao nhất trong cả bọn lập tức biết không thể nói thật. Nó giơ hai tay làm dấu “X”.
— Không thể nói đến Chuuya!
Phù Du Linh đen nghe máy tiếp nhận được ý của nó, bèn gật đầu một cái.
— Đã hiểu!
“Không cần anh quản.”
Phù Du Linh trắng:???
Đậu má ý của nó không phải vậy!
Nó hoảng đến mức lắc đầu điên cuồng, quơ chân múa tay, vẻ mặt dữ tợn.
Phù Du Linh đen ngơ ngác.
Là muốn nói sao?
“A… Không, không phải, thật ra vừa rồi em ở bên Chuuya…” Gọi điện thoại.
“Cùng Chuuya—?”
Dazai Osamu kéo dài âm.
Chó đen biến đầu mình thành đầu Nakahara Chuuya, nó nói chen vào.
“Kotoko, làm sao vậy, ngủ tiếp một lúc nữa đi?”
“?!”
Đôi đồng tử của Phù Du Linh trắng co dãn kịch liệt.
Cho bạc ha ha phun đầu lưỡi. Đây là năng lực của nó, biến thành đầu của ai là có thể nói ra giọng của người đó.
— Làm sao vậy, không phải cậu ta không tin à, như vậy là có thể làm cậu ta tin rồi đó! Bảo bảo làm không tồi nhỉ, mau khen tôi!
Phù Du Linh loạng choạng.
Khả năng tôi không phải người, nhưng chú mày thật sự chó!
Chú thích:
(*) Có một fact cho rằng Chuuya là một hình dạng nhân thiện của vị thần Arahabaki. Arahabaki là một vị thần tai họa đã gây rất nhiều tai ương tới Nhật. Chính phủ Nhật Bản đã cố gắng phong ấn Arahabaki. Khi con dấu bị phá vỡ bởi một người tên Arthur Rimbaud, sự giải phóng năng lực bất ngờ đã tạo ra bản thể nhân dạng của chính nó – Nakahara Chuuya. Việc Arahabaki biến thành Chuuya đã để lại di ấn là năng lực Trọng Lực của cậu.