Giang Lăng: [Anh Ngôn, anh biết cái gì?]
Lúc này Ngôn Úc không trả lời lại. Cô kiên nhẫn đợi vài phút, khung đối thoại vẫn chẳng nhúc nhích tí nào.
Giang Lăng: [Để tôi đoán xem.]
Giang Lăng: [Là tôi đoán đúng hình tượng của Chu tổng?]
Ngôn Úc: [……]
Ngôn Úc: [Em lại uống rượu ư?]
Giang Lăng tùy tiện gửi qua biểu tượng cảm xúc tươi cười.
Giang Lăng: [Yên tâm, tôi sẽ không nói với người khác.]
Chàng trợ lý: [.]
Chàng trợ lý: [Đi ngủ sớm đi.]
Chàng trợ lý: [Đừng đọc tiểu thuyết vô vị, ảnh hưởng chỉ số thông minh.]
Chàng trợ lý: [Ngủ ngon.]
Một câu “ngủ ngon” kết thúc đoạn đối thoại này.
“…”
Giang Lăng chẳng hề buồn bực, hiếm khi Ngôn Úc gửi nhiều tin nhắn như vậy, cô khẽ cười bỏ di động sang một bên, không gửi tin nhắn cho anh nữa. Nước ấm dần lạnh, ngâm mình cũng xong rồi. Giang Lăng đứng dậy, cô kéo qua khăn tắm bên cạnh quấn lấy người rồi đi ra phòng tắm.
Giang Lăng nằm trên giường mở ra sổ ghi chép, gõ chữ.
[Ngày 22 tháng 9, chàng trợ lý…]
Không biết nghĩ tới gì đó, cô dừng lại.
Thôi đi.
Cô xóa bỏ nội dung vừa viết, thoát khỏi sổ ghi chép, tùy ý ném di động sang một bên.
Phản ứng của chàng trợ lý hôm nay có chút kỳ lạ. Có phải cô bỏ qua cái gì không?
***
Sau khi màn đêm buông xuống, khách sạn tại làng du lịch rơi vào tĩnh lặng. Đêm nay trời trong, không gió cũng chẳng có mây, ánh trăng thưa thớt, đồi núi đối diện cũng nằm trong ánh trăng mênh mông tựa như đường mép màu bạc lờ mờ nổi lên.
Phòng Tổng thống tầng cao nhất.
Tại ban công, Ngôn Úc đứng bên cạnh lan can quan sát toàn cảnh khách sạn. Khách sạn nằm tại vùng ngoại ô, ban đêm đặc biệt tĩnh lặng, chỉ có suối phun nước ngoài cửa khách sạn không ngừng bắn ra nước.
Ban đêm gần rạng sáng rất yên tĩnh, mà ngay sau đó wechat cũng im lặng. Ngôn Úc không chạm vào màn hình, ba mươi giây sau di động liền bước vào trạng thái tự động khóa màn hình. Nhìn màn hình di động trong đêm đen, anh lặng lẽ mỉm cười rồi xoay người trở về bên trong.
***
Một đêm không mộng mị, nhưng ngày hôm sau Giang Lăng cũng tự nhiên tỉnh lại. Sáng sớm cửa phòng cô bị Chu Vận Ninh gõ vang.
“Lăng Lăng, không hay rồi.” Chu Vận Ninh vội vàng chạy vào phòng.
“Hửm? Đã xảy ra chuyện gì?” Mới tỉnh lại vài giây, ý thức của Giang Lăng còn chưa rõ ràng cho đến khi Chu Vận Ninh nhét di động vào trong tay cô.
Chu Vận Ninh sốt ruột: “Em và chị, còn có Đệ Đệ đều lên hot search!”
Chỉ qua một buổi tối, Giang Lăng lên hot search lần thứ hai cùng với Giang Nhuy.
# Nghệ sĩ vĩ cầm trẻ Giang Lăng tuyên bố chia tay giới âm nhạc #
Những hashtag liên quan với cô trên hot search là tin tức hôm qua sau khi cô thi đấu đã tuyên bố rút khỏi giới với phóng viên, so với hot search của Giang Nhuy thì chúng có vẻ nhỏ bé không đáng kể. Chỉ tiện tay refresh một cái thì đã bị tin tức có liên quan tới Giang Nhuy bao phủ.
Tối qua Giang Nhuy cùng Chu Vận Ninh đi tới siêu thị mua đồ đã bị tay săn ảnh chụp được. Tin tức bị lộ đến từ ekip tay săn ảnh của phòng làm việc Gà Cục Tác nổi tiếng trên weibo.
Địa điểm chụp được chia rõ tầng hầm bãi đỗ xe, siêu thị, tiệm trà sữa ven đường và lối vào khách sạn. Giang Nhuy và Chu Vận Ninh từ tháp Minh Châu đi ra, Giang Nhuy ngồi ở ghế lái phụ, Chu Vận Ninh đẩy một xe toàn đồ dùng trẻ con, Giang Nhuy đi bên cạnh cô ấy, Chu Vận Ninh vươn tay lấy đồ dùng trẻ con trên giá hàng, hai người đứng gần nói chuyện, hai người đến bãi đỗ xe, hai người cùng xếp hàng mua trà sữa, xe chạy vào khách sạn.
Tổng cộng là chín tấm, xếp thành bố cục chín ô. Tuy rằng góc độ tấm ảnh là chụp lén, nhưng có thể thấy rõ chàng trai trong ảnh là Giang Nhuy. Ngoại trừ hai người lọt vào ống kính thì còn có chiếc xe của Ngôn Úc. Tay săn ảnh làm mờ cho Chu Vận Ninh và số xe.
Phòng làm việc Gà Cục Tác còn tỏ ra rất ngạo mạn: [Đăng ảnh trước, chưa đủ thì còn có video.]
# Giang Nhuy đêm khuya hẹn hò với bạn gái bí mật lái siêu xe #
# Giang Nhuy tình nghi được phú bà bao nuôi #
# Hot! Giang Nhuy vị trí C nhóm thiếu niên DB11 có con gái ngoài giá thú #
# Giang Nhuy cùng cô gái thần bí đột nhiên xuất hiện tại siêu thị, nghi ngờ là mẹ đứa nhỏ? #
# Giang Nhuy cùng bạn gái bí mật ngọt ngào ra ngoài #
# Con gái riêng của Giang Nhuy #
# Thần tượng có con gái ngoài giá thú, hình tượng của Giang Nhuy sụp đổ? #
Đối với chuyện này, tài khoản marketing còn viết một bài phân tích phong phú: [Giang Nhuy ban đêm hẹn hò với bạn gái lái siêu xe, cùng nhau đi dạo siêu thị, theo dáng dấp thân mật trong tấm ảnh để phân tích, quan hệ giữa bọn họ tuyệt đối không mỏng manh. Bạn bè bình thường cùng đi siêu thị rất bình thường, nhưng cùng nhau lựa chọn đồ dùng trẻ con thì không bình thường nhỉ? Các người có cùng bạn bè bình thường đi mua đồ trẻ con không? Xem mức độ thân mật giữa hai người họ nghiễm nhiên là vợ chồng mới cưới. Nhưng tại sao Giang Nhuy bí mật kết hôn sinh con gái, mà không phải bí mật kết hôn sinh con trai chứ? Chúng ta hãy để ý tới cô gái lái siêu xe kia chọn đồ dùng trẻ con phần lớn đều là màu hồng, hơn nữa đa số đều là đồ dùng cho bé gái. Đồ dùng trẻ con mua cho bé gái, đứa bé còn chưa biết chạy. Dựa vào hành trình gần nửa năm của Giang Nhuy để suy đoán, đứa con gái riêng của cậu ta ít nhất ba tháng tuổi. Là thần tượng ra mắt từ show tuyển chọn…]
Giang Nhuy là thần tượng nhóm nhạc nam ra mắt với vị trí center từ show “Phát triển sức sống thần tượng tuổi trẻ”, mức độ nổi tiếng luôn cao chưa từng hạ thấp. Tin tức “con gái ngoài giá thú” lần này truyền ra khiến weibo tê liệt một trận. Hot search gần như bị hashtag con gái ngoài giá thú của Giang Nhuy chiếm trọn. Kẹo Thụy Sĩ ban đầu không tin tưởng thông tin từ tài khoản marketing, tất cả đều chạy sang weibo công ty quản lý hỏi, nhưng công ty vẫn chẳng nói lời nào.
Mà lúc này, bạn cùng nhóm của Giang Nhuy dùng tài khoản phụ đăng lên một weibo: [Không thể tin được, ăn dưa ăn tới trên người bạn cùng nhóm của mình.]
Tuy rằng chỉ đăng lên mười giây rồi xóa bỏ, nhưng vẫn bị người có tâm chụp lại ảnh màn hình. Dường như càng chứng thực lời đồn “con gái ngoài giá thú”.
Dân mạng 1: [Tôi không tin! Chỉ cùng bạn bè dạo phố cũng có thể bịa thành có con ngoài giá thú?]
Dân mạng 2: [Ha ha, tới giờ công ty quản lý vẫn chưa đăng bài thanh minh, là ngầm thừa nhận rồi sao?]
Dân mạng 3: [Mẹ ơi thương hiệu của chiếc xe kia, tôi nhớ hình như toàn thế giới chỉ có 1000 chiếc? Tôi nhớ hình như gia đình Giang Nhuy bình thường thì phải?]
Dân mạng 4: [Đây là ngôn luận sai sự thật, tung tin đồn nhảm phải bị kiện!]
Dân mạng 5: [Bằng chứng xác thực thế này mà còn có fan tẩy sạch? Được phú bà bao nuôi thì thừa nhận đi, cơ mà vì sao phòng làm việc làm mờ cho phú bà, là bởi vì vừa già lại xấu hả?]
Dân mạng 6: [Tôi đã nói rồi, tài khoản marketing luôn ám chỉ vị trí C là Lâm Hạo Nhiên, sao đột nhiên lại biến thành Giang Nhuy chứ? Hóa ra bám lấy phú bà.]
“Trò rác rưởi gì đây, lại bịa đặt bổn tiểu thư và Đệ Đệ có con gái ngoài giá thú? Còn nói bổn tiểu thư vừa già lại xấu? Đám chó săn cặn bã kia sao không nói mình sinh con trai đi!”
Nhìn thấy bình luận dưới tài khoản marketing, Chu Vận Ninh quả thực cũng bị tức điên rồi.
Giang Nhuy ứa ra mồ hôi lạnh, lặng lẽ lùi về sau một bước, cậu nhìn sang Ngôn Úc: “Anh Ngôn, sao anh cũng đến đây?”
Bốn người tối hôm qua lại tụ tập ở phòng 1201.
Chu Vận Ninh bình tĩnh lại, cô ấy lặng lẽ dời tầm mắt: “Chuyện này…tôi mặc kệ, dù sao cũng là xe của anh, việc này anh phải phụ ——”
Ngôn Úc lạnh lùng ngắt ngang: “Hôm nay tôi qua đây không phải vì chuyện này.”
Chu Vận Ninh sửng sốt: “Là vì cái gì?”
Ngôn Úc nhìn sang Giang Lăng. Cô im lặng không lên tiếng xem toàn bộ nội dung, rồi ngẩng đầu nhìn anh: “Anh Ngôn cũng nhìn thấy hot search hôm nay?”
Ngôn Úc hơi gật đầu, ánh mắt chuyển sang Giang Nhuy: “Phòng làm việc Gà Cục Tác không hề nhận được lời mời từ phía tổ chức giải thi đấu. Tối hôm qua ra ngoài ăn cơm chỉ là ngẫu hứng, đám tay săn ảnh kia làm sao biết được chuyện này, thậm chí hiểu rõ hành trình của cậu như lòng bàn tay?”
Phân tích của anh nói trúng điểm quan trọng.
Giang Nhuy sửng sốt.
Giang Lăng hỏi: “Chuyện em ra ngoài có nói với người khác không?”
Giang Nhuy gật đầu: “Em chỉ nói với người đại diện và bạn cùng nhóm. Em nghĩ tách khỏi nhóm ra ngoài ăn cơm cũng nên nói một tiếng với họ chứ?”
Chu Vận Ninh phản ứng lại, hết sức kinh ngạc: “Đợi đã, Ngôn Úc, ý anh là người đại diện hoặc là bạn cùng nhóm của Đệ Đệ bán hành tung của cậu ấy cho phóng viên? Nhưng bọn họ chẳng phải cùng một nhóm à? Tại sao phải làm vậy?”
Ngôn Úc không để ý tới cô ấy, ánh mắt anh nhìn thẳng Giang Nhuy: “Thân là vị trí center của nhóm nhạc nam, lại phải một mình ngồi trước cửa khách sạn ăn cơm hộp rẻ tiền trong thời tiết nắng nóng. Bị người đại diện coi nhẹ, bị bạn cùng nhóm xa lánh, đâm dao phía sau lưng, tới giờ cậu vẫn chưa nhận ra vấn đề ư?”
Chu Vận Ninh nghe vậy trợn mắt há mồm: “Lời anh ta nói là thật sao?”
Giang Nhuy im lặng, cười khổ: “Em biết, em có thể nhận ra bọn họ không thích em. Cơ mà mỗi một người mới chẳng phải đều như vậy à?”
“Cậu bị ấm ức sao không nói ra?” Chu Vận Ninh nhất thời đau lòng.
Giang Nhuy nói: “Sau đó tôi mới biết được, tôi tham gia chương trình kia, vị trí center vốn được quyết định nội bộ là Lâm Hạo Nhiên, kết quả lại là tôi. Cả nhóm đều cho rằng tôi giành vị trí center của cậu ta.”
Chu Vận Ninh cười lạnh: “Lâm Hạo Nhiên? Là cái tên không nhảy được, hát cũng lạc tông trong chương trình kia à? Cậu ta cũng xứng ư? Nếu để cậu ta làm center thì mới là đi cửa sau chân chính đó.”
Giang Lăng hỏi: “Vậy tiếp theo em có dự định gì?”
Giang Nhuy nói: “Em vốn cũng không nghĩ tới muốn ra mắt, không bằng trực tiếp hủy hợp đồng đi?”
“Không được, vậy chẳng phải là chứng thực lời đồn kia sao?” Chu Vận Ninh chẳng hề nghĩ ngợi, “Nếu giải quyết như vậy, cậu sẽ mang theo vết nhơ này cả đời.”
Giang Nhuy sững sờ: “Nhưng mà…”
“Lời cô Chu rất có lý.” Ngôn Úc hiếm khi có chung nhận thức với Chu Vận Ninh, anh dừng một chút lại hỏi, “Công ty quản lý của cậu là giải trí Thần Tinh ư?”
Giang Nhuy gật đầu.
Ngôn Úc hỏi: “Có từng suy nghĩ solo không?”
“Solo?” Giang Nhuy ngớ ra, “Nhưng với điều kiện trước mắt của em, công ty chưa hẳn sẽ đồng ý.”
Ngôn Úc nói: “Tôi có quen với CEO của công ty giải trí Thần Tinh. Đổi người đại diện rất dễ, chỉ là việc báo một tiếng thôi. Nhưng con đường sau này phải đi thế nào vẫn là ở bản thân cậu.” Nói xong anh đưa qua một tấm danh thiếp.
Giang Nhuy theo bản năng nhận lấy: “Đây là?”
“Đây là một người bạn nhà sản xuất của tôi, hiện nay anh ta đang chuẩn bị một bộ phim mới, từng bảo tôi giới thiệu diễn viên thích hợp. Đây là danh thiếp của anh ta, cậu có thể thử liên lạc với anh ta xem.” Ngôn Úc khựng lại, “Tôi chỉ cho cậu một cơ hội thử vai, về phần có nhận được vai diễn không thì phải dựa vào chính cậu.”
Giang Nhuy cầm danh thiếp, cảm động không thôi.
“Em hiểu rồi, cảm ơn anh Ngôn, em nhất định không khiến anh thất vọng!” Cậu trịnh trọng nói lời cảm ơn Ngôn Úc, “Vậy em về trước xử lý chuyện tin đồn.”
Chờ Giang Nhuy rời khỏi, Chu Vận Ninh dần dần kéo về mạch suy nghĩ bay xa, cô ấy hơi kinh ngạc nhìn Ngôn Úc: “Này, Ngôn Úc!” Cô ấy hạ giọng, “Nhà sản xuất này là… chẳng lẽ bộ phim anh nói tới là ‘Em tựa như ngọn lửa hoang dã’?!”
Chu Vận Ninh vừa thấy được cái tên trên danh thiếp, cô ấy cũng biết nhà sản xuất kia còn có thêm wechat nữa. Cô ấy nhớ mang máng mới đây cô ấy lướt vòng bạn bè của đối phương, anh ta đang chuẩn bị một IP lớn, trước mắt đang trong giai đoạn tuyển vai. “Em tựa như ngọn lửa hoang dã” nổi tiếng bởi là tiểu thuyết được cải biên, còn chưa bắt đầu quay đã có nhiệt độ thảo luận tương đối cao.
Chu Vận Ninh nhỏ giọng nói: “Tôi nhớ nam chính của bộ phim này có hình tượng lạnh lùng xa cách thì phải?” Cô ấy hơi nghi ngờ, “Đệ Đệ có được không?”
Ngôn Úc liếc nhìn cô ấy, giọng điệu lạnh lùng: “Cô Chu, tôi thấy cô vẫn nên nghĩ cách làm sao xử lý hot search trên mạng đi. Nếu để ba cô thấy được, vậy thì không chỉ khóa thẻ đơn giản thế đâu.”
Chu Vận Ninh ngây ra rồi mới phản ứng lại: “Đáng ghét! Tạo ra tin đồn nhảm đổ trên đầu bổn tiểu thu, xem tôi làm sao trừng trị đám chó săn rác rưởi kia.”
Cô ấy theo sau Giang Nhuy cấp tốc rời khỏi phòng.
Cánh cửa đóng lại, trong phòng tĩnh lặng.
Giang Lăng thấy Ngôn Úc đứng trong phòng chẳng hề động đậy, cô chầm chậm cất tiếng: “Anh Ngôn không quay về sao? Còn có việc gì ư?”
Ngôn Úc quay đầu lại: “Cô Giang, nghe em trai em nói hôm qua em tức giận?”
“Hửm?”
Giang Lăng có chút nghi hoặc: “Hôm qua tôi có giận sao? Tại sao anh Ngôn nói vậy?”
Ngôn Úc nhìn thẳng mắt cô, nói: “Hôm qua tôi đã hứa với em trai em, sẽ tới nói giúp cậu ấy.”
“Nói giúp?”
Ngôn Úc dừng một chút rồi thong thả nói: “Em trai em nói cho tôi biết, hôm qua em có nói một số lời khiến cậu ấy cảm thấy em giận cậu ấy.”
“Hở? Có sao? Tôi nói gì với nó? Có lẽ chỉ thuận miệng nói thôi, tôi không nhớ nữa.” Giang Lăng lấy mu bàn tay chống cằm, cười như không cười nhìn anh, “Anh Ngôn, anh có thể thuật lại một lần không?”
Ngôn Úc tiến lên, trực tiếp lấy tay đặt lên trán cô.
“Anh Ngôn?” Cảm giác ấm áp đột nhiên ập tới, Giang Lăng ngớ ra, “Anh làm ——”
Chờ cô phản ứng lại thì Ngôn Úc đã rút tay về. Anh ngồi xuống sô pha đối diện mang theo vẻ sâu xa nhìn ánh mắt cô: “Hôm qua tôi cũng đã nói, đọc những tiểu thuyết vô vị kia sẽ ảnh hưởng đến chỉ số thông minh, vì sao cô Giang không tin?”