Mục lục
Tuyệt đại long y - Triệu Lâm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tê Đại Khí cũng nhận thấy không khí thay đổi nên đề nghị u Triệu, tôi cảm thấy các vị nên đổi chỗ khác, khu này lắm thầy thì nhiều ma, dù chúng tôi tăng nhân số thì cũng không quá phiền phức.

Còn nếu không thêm người thì dễ dàng bị sát thủ lợi dụng sơ hở.

Cách tốt nhất là đổi chỗ cho thanh tịnh, thuận tiện ở biệt thự độc lập cũng dễ sắp xếp vệ sĩ.

Nếu cậu không chế thì cứ để tôi thu xếp!”

“Chờ tôi nói với mẹ đã, sau đó sẽ cho ông đáp án sau được không?”, Triệu Lâm quay đầu nói.

Đến giờ anh vẫn không rõ vì sao mẹ lại bị ám sát liên tục như thế.

“Được, tôi chờ tin!”

Khi Triệu Lâm về, Kiều Phương và Giang Tước Nhi ngồi trước bàn ăn. Thấy mẹ không sao thì cuối cùng cũng thả lỏng.

Cảm ơn trời phật!

Tình huống tệ nhất không xảy ra!

Giang Tước Nhi thấy anh về thì tiến lên, thấp giọng nói: “Anh ở với dì đã, dì... có chút bị hoảng sợi”

“Được... được!”, Triệu Lâm đáp, mắt nhìn Kiều Phương. Giang Tước Nhi nhẹ nhàng mở cửa rời đi.

Trong nhà chỉ còn lại hai mẹ con, Triệu Lâm ngồi đối diện mẹ, cầm lấy bình nước, rót cho mình một ly.

Sau một ly nước vào bụng.

Hốc mặt Triệu Lâm đỏ ửng: “Mẹ, con có thể biết xảy ra chuyện không?” Buổi sáng có sát thủ dùng xe tấn công.

Tối có sát thủ vào nhà giết!

Đối phương quyết tâm muốn Kiều Phương chết mà.

Rốt cuộc thù oán thế nào mà có thể khiến đối phương làm tới mức này?

Kiều Phương há miệng, mắt đục ngầu đỏ bừng, hiển nhiên là đã nhắc tới chuyện đau lòng.

Kiều Phương nói: “Chuyện này hơi phức tạp!”

Triệu Lâm: “Mẹ nói, con nghe!”

Kiều Phương ngẩng đầu nhìn anh: “Con phải chuẩn bị tâm lý vì... có lẽ cuộc sống bình yên của mẹ con mình đã kết thúc! Trước kia mẹ đã nói, chờ con lập

nghiệp có gia đình sẽ trông cháu này đó thì đều sẽ thay đổi!”

“Mẹ, có lẽ thay đổi nhưng con thấy chúng ta sẽ càng tốt!”, Triệu Lâm nhìn Kiều Phương, nghiêm túc nói.

Sóng gió gì cũng được.

Nhà họ sẽ ngày càng tốt.

Hơn nữa, qua tay anh thì việc sẽ càng tốt.

Kiều Phương nghe vậy thì quay đầu, nước mắt đong đầy. Trong lòng tủi hờn.

Vì sao ông trời cứ trêu đùa bà như thế?

Bà đã mai danh ẩn tích.

Đoạn tuyệt quan hệ với người nhà!

Làm công việc dạy học yêu thích.

Chỉ muốn sống bình yên bên con trai.

Nhưng sao lại khó khăn như thế?

Kẻ thù vẫn không muốn tha cho bà.

Nhà họ Vương coi thường thân phận họ rồi trắng trợn nhục nhã. Kiều Phương đã hiểu tại sao.

Những sát thủ này có thể tìm được mình?

Chắc chăn là có tin Kiều Hãn tới Trung Châu, sau đó họ tiến hành điều tra đối soát, tìm được bà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK