Mục lục
Tuyệt đại long y - Triệu Lâm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói là thời tiết khô nóng dẫn đến cháy đường điện. Nhưng bây giờ nghĩ lại, sao có cháy ngay tại thời gian mấu chốt chứ?

“Tin tức của cậu đáng tin không?” Trần Cửu Kỳ không hỏi vì sao đầu trọc nam biết chuyện này, bởi vì làm vậy là không hợp quy củ.

Rốt cuộc thì người ta nhäc nhở bạn, chỉ đơn giản là vì lòng tốt thôi. Nếu bạn đi hỏi tin tức từ đâu ra thì bạn vượt qua giới hạn rồi.

“Tám chín phần mười.” Đầu trọc nam khẳng định.

“Ừ” Trần Cửu Kỳ gật đầu.

Ông tin răng đầu trọc nam không cần phải lừa ông. Rốt cuộc thì chuyện này đã kết thúc rồi, lửa ông có chỗ tốt gì chứ?

Trần Cửu Kỳ nói với bên ngoài: “Hứa Cựu, đi vào!”

Cửa phòng mở ra, một người đàn ông cao hai mét khỏe. mạnh như gấu đi vào.

“Bây giờ cậu lái xe đi tìm chú Hồng, hỏi thẳng chú về trận hỏa hoạn khi ấy.” Trần Cửu Kỳ lạnh lùng phân phó.

“Hỏi khách sáo hay là..” Hứa Cựu ồm ồm xác nhận lại.

Trần Cửu Kỳ xoay người, nói: “Chú Hồng là người thông minh. Nếu cậu thì đi tìm ông ấy, thì ông ấy liần biết là chuyện gì. Và nếu ông ấy biết, thì ông ấy sẽ nói hết.”

Dứt lời, Trần Cửu Kỳ im lặng một lát rồi nói thêm: “Nhớ khách sáo một chút, chú Hồng là bậc cha chú trong nhà, từng trả giá rất nhiều vì trong nhà, cho dù chuyện lần này có liên quan đến ông ấy, thì cũng phải có lễ nghĩa, còn lại đợi tôi phân phó."

“Vâng!” Hứa Cựu nhận lệnh ra ngoài.

Đầu trọc nam đứng bên cạnh, thở cũng không dám thở mạnh.

“Lần này cậu làm rất tốt. Sau này nhà họ Trần chúng ta nếu có chuyện khác thì sẽ liên lạc với cậu.” Trần Cửu Kỳ bình tĩnh nói với đối phương.

“Ông cứ yên tâm, tôi sẽ ra lệnh cho đám đàn em bảo mật tuyệt đối” Đầu trọc nam nghiêm túc nói.

“Ừ” Trần Cửu Kỳ gật gật đầu, nếu hai bên đều hiểu quy củ thì không cần nhiều lời nữa.

Đầu trọc nam nhìn người đàn ông trước mắt khập khiếng đi ra ngoài, trong lòng không dám khinh thường một chút nào.

Ai ở Trung Châu thị không biết song hùng nhà họ Trần?

Trần Long Tượng là mặt mũi nhà họ Trần, toàn bộ Trung Châu thị ai không nể mặt ông ấy vài phần?

Còn về Trần Cửu Kỳ? Ông đúng là rất ít lộ diện, dường như là không tồn tại.

Nhưng ở một số nơi không thể gặp ánh sáng, ai không biết ông chính là cây đao của nhà họ Trần?

Chiếc Mercedes-Benz S-Class lao nhanh về hướng nhà họ Trần.

Trần Cửu Kỳ ngồi ở trong xe, nhằm mắt dưỡng thần. Rốt cuộc là vì sao? Vì sao Triệu Lâm phải giữ khoảng cách với nhà họ Trần?

Vì sao vậy hả?

“Chạy nhanh đi, càng nhanh càng tốt.” Thấy xe đang chạy nhanh, nhưng Trần Cửu Kỳ vẫn lạnh lùng ra lệnh cho tài xế chạy nhanh hơn nữa.

Ông muốn hỏi ngay mặt Triệu Lâm, muốn biết nguyên nhân thật sự.

Ngay lúc này, trong phòng khách nhà họ Trần, Triệu Lâm và Vương Thánh Thủ đã uống trà khoảng nửa tiếng.

Trần Thi Mạn đã hồi hồn từ cơn sợ hãi. Cô ta bị sốc rất nặng, Lý Sơ Ảnh đang ở bên cạnh an ủi cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK