Phòng làm việc của tổng tài Mục thị, đây là nơi có quyền lực tối cao của cả tòa nhà 38 tầng. Một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng hàng hiệu, cùng bộ com-lê màu xám nhạt đang tiến vào. Khuôn mặt giống như yêu nghiệt, một đôi mắt dài đào hoa cực đẹp, mũi thẳng, đôi môi nhạt màu, gương mặt hơi hất lên, nụ cười mỉm trên mặt lộ ra vài phần yêu mị, khiến người khác phải chú ý tới.
Người đàn ông nhét một tay trong túi, cử chỉ giơ tay nhấc chân luôn có vẻ tao nhã cùng tiêu sái một cách lơ đãng. Những phụ nữ từng thoáng gặp anh, dù vô tình hay cố ý đều dừng mắt trên người anh, sau đó cũng không rời mắt được nữa.
Đôi môi đẹp của người đàn ông thỉnh thoảng nhếch lên, dáng hình đôi môi nhìn thực sự rất đẹp, có vẻ như rất thích thú hưởng thụ với sự ngưỡng mộ của người khác đối với mình.
Giản Tiểu Phương tay ôm một đống lớn tài liệu từ phòng làm việc đi ra, tiếng giày cao gót khẽ vang lên rất nhỏ, cô vừa đi vừa lật xem tài liệu trên tay, đó là công việc của cô ngày hôm nay, nếu không chỉnh lý lại xong, thì sẽ phải tăng ca mất.
Mãi đến khi cô ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông đang đi tới, người đàn ông tất nhiên cũng nhìn thấy cô, không biết tại sao, ánh mắt của anh ta lại hiện lên chút ánh sáng mờ nhạt không nói rõ được.
Cô giữ chặt số tài liệu trên tay, hai người tiến gần hơn, cho đến khi bọn họ, lướt qua nhau, nhưng không ai nhìn nhau, bước chân của hai người đều chậm lại vài nhịp. Cho đến khi bước qua nhau.
Giản Tiểu Phương nhìn chằm chằm về phía trước, các ngón tay nắm chặt vào tập tài liệu, chặt đến mức, các ngón tay đều trở nên trắng bệch. Trong khi đó, đôi môi đẹp của người đàn ông lại một lần nữa cong lên, thế nhưng, hình như có thêm một chút cười khổ trong đó.
Sải bước chân dài hơn, tốc độ bởi vậy mà cũng nhanh hơn rất nhiều, anh đi tới phòng làm việc của tổng tài, thậm chí không thèm gõ cửa, trực tiếp đi vào. Trong văn phòng, lúc này có một số mùi đặc biệt, rất ngọt ngào, những âm thanh mơ hồ khiến người khác phải đỏ mặt, cộng thêm tiếng rên rỉ của phụ nữ, hơi thở thô suyễn của đàn ông. Kỳ thực không cần phải nói, anh cũng biết bên trong đang có chuyện gì xảy ra. Anh xoa xoa lên trán, bước thẳng tới ghế của tổng tài ngồi xuống, vắt hai chân, chờ đợi bọn họ làm xong chuyện. Anh không phải là người thích dòm ngó chuyện người khác, cho nên anh đối với bọn họ thật sự không có hứng thú.
Anh quan sát phòng làm việc, đã đến đây rất nhiều lần, nhưng người này thật biết cách hưởng thụ, ngay cả thiết kế của văn phòng này cũng rất hoàn hảo, phòng làm việc chia làm hai phần trong ngoài, bên ngoài là văn phòng làm việc, còn bên trong có một phòng nhỏ, ở giữa là một phòng tắm đầy đủ tiện nghi, trong phòng trang trí rất đơn giản, nhưng cũng cực kỳ quyền quý. Mục Nham trong lúc làm việc nếu có mệt mỏi, đều có thể nghỉ ngơi một lúc ở chỗ này.
Tất nhiên, đôi khi nó cũng được sử dụng vào mục đích khác, chẳng hạn như bây giờ, cùng phụ nữ lên giường. Nhưng mà, thực sự là hiếm thấy, anh ta luôn luôn công tư phân minh, từ trước đến nay vui buồn, giận dữ đều không thể hiện ra mặt, công tư phân minh, hôm nay, rốt cuộc là ngoại lệ, bởi vì người phụ nữ kia sao.
Anh lắc đầu, chuyện cũng đã lâu quá rồi, nhưng anh vẫn còn nhớ, huống chi là bản thân Mục Nham.
Lúc này, bên trong vang lên tiếng kêu của người phụ nữ, thậm chí càng lớn hơn, cũng càng thêm kích động hơn, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, thật là khó nghe, giống như tiếng giết lợn vậy.
Quyển 1 – Chương 20: Người đàn ông vô tìnhChỉ một lúc sau, những âm thanh bên trong bắt đầu dần trở lại yên tĩnh, Thượng Quan Thuyên xoa xoa tay lên trán, rốt cục cũng xong rồi, anh ngồi đợi mông cũng mỏi rồi, đùa giỡn với cái bút ký tên của Mục Nham, tùy ý đặt chân lên bàn người ta, một cách thoải mái, chẳng có vẻ gì là không tự nhiên cả.
Bên trong, Mục Nham nhanh chóng đứng dậy, đôi mắt thâm sâu nhìn không thấy đáy, có chăng chỉ là một mảnh vô tình màu đen, làn da màu đồng phủ một lớp mồ hôi, càng vô cùng gợi cảm. Nằm trên giường lúc này là một người phụ nữ, đang thở dài đầy thỏa mãn, mở to hai mắt, mê muội nhìn người đàn ông trước mặt. Người đàn ông có ngũ quan tuấn mỹ, vóc người cao lớn, càng làm cho người ta mê luyến là thân phận của anh ta, đứng đầu danh sách các chàng độc thân vàng, với thân phận như vậy, thật đúng là làm cho người ta luyến tiếc buông tha anh.
Anh không liếc mắt nhìn người phụ nữ mà trực tiếp đi vào gian phòng tắm nhỏ, thân thể dưới làn nước, càng phát ra sức hút hoang dã. Cho đến khi cánh cửa phòng tắm mở ra một lần nữa, một người phụ nữ bước vào, cơ thể tự nhiên không có một chút y phục, đi đến bên cạnh, trực tiếp từ đằng sau ôm ngang thắt lưng của anh, thân thể lõa lồ gắt gao áp sát vào cơ thể nam tính mạnh mẽ, không tìm thấy được một khe hở, người phụ nữ mềm mại đầy đặn, người đàn ông rộng lớn thô ráp, thoạt nhìn có vẻ cực kỳ phù hợp.
Lúc này, trong không khí tràn ngập hơi nước, không thể nhìn thấy khuôn mặt của anh, người phụ nữ áp sát vào cơ thể anh, liên tục khiêu khích, anh khẽ nhíu mắt một chút, trong đó rõ ràng hiện lên sự thiếu kiên nhẫn, anh đột nhiên đẩy cô ta ra.
Người phụ nữ khựng lại một chút, căn bản không dự liệu được anh sẽ phản ứng như vậy, trực tiếp đứng lên từ sàn phòng tắm, cô nhăn mặt lại, thật sự có chút đau đớn, gỡ bỏ dáng vẻ mềm mại đáng yêu của cô. Người đàn ông này không hề biết thương hoa tiếc ngọc, vừa rồi ở trên giường nhiệt tình như lửa, hơn nữa bọn họ phối hợp với nhau thật tốt, tại sao bây giờ đã trở nên vô tình như vậy.
“Nham …” Cô vươn cánh tay về phía anh, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên, kiều mị kêu tên anh, muốn được anh đỡ dậy, lúc này, cơ thể của cô trên mặt đất, trần trụi, vô cùng mỹ lệ và lẳng lơ, nếu là đàn ông, đều sẽ cực kỳ rung động. Nhưng không phải là trước mặt người đàn ông này, anh chỉ lạnh lùng nhìn thân thể người phụ nữ đang ngồi trên mặt đất, đôi mắt hiện lên vẻ chán ghét sâu đậm.
“Biến đi”. Đôi môi mở ra, mang theo những lời nói vô cùng băng giá. Không có một chút tình cảm nào trên mặt anh, đôi môi mím chặt thành một đường thẳng.
Người phụ nữ bị tiếng nói đột ngột của anh làm cho sợ hãi, vội vã đứng dậy. Những tin đồn về người đàn ông này, cô đã nghe qua, thật đúng là lạnh lùng tàn nhẫn vô tình. Cô cũng không nghĩ đến việc trách móc anh, nếu không sẽ bị anh đá khỏi vị trí này.
Cô đã phải rất khó khăn để leo lên vị trí này, không thể để mất đi dễ dàng như vậy. Người phụ nữ mở cửa phòng tắm và nhanh chóng mặc quần áo của mình, có chút hoảng loạn rời đi. Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế, cơ thể đột nhiên căng thẳng, nhất thời có chút bối rối, không biết anh ta đến đây lúc nào, lẽ nào, những việc bọn họ vừa làm bên trong, anh ta đều nghe thấy hết.
Sắc mặt cô ta từ xám chuyển sang trắng, nhìn cực kỳ xấu xí, như thể cô bị người ta lấy hết y phục, đứng trên đường phố vậy. Ngay cả nếu cô có lẳng lơ đến mấy, nhưng để người ngoài xem mình làm cái loại việc này, vẫn là có cảm giác rất khó chịu.