Mục lục
Nghịch Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Hạo Thần và Tư Mộ Liêm tái chiến, quyền cùng kiếm không ngừng va chạm, trong nháy măt đã giao thủ hơn chục chiêu.



Hai người đánh đến khi kiệt lực, không thể không lui lại để hồi khí.



Vương Hạo Thần trên cánh tay đã có hơn chục đạo kiếm thương, da thịt đều bị cắt phá, máu tươi chảy ra ướt dẫm tay áo, may mắn thương thế không tính rất nặng, dựa vào năng lực trị thương của hắn chỉ cần một chút thời gian liền có thể để cho miệng vết thương khép lại.



Rõ ràng, Tư Mộ Liêm vận dụng Tam Trọng Kiếm Ý, kiếm chiêu liền sắc bén nguy hiểm hơn gấp bội, cho dù là lấy cường độ nhục thân của Vương Hạo Thần hiện tại cũng không thể hoàn toàn ngăn cản.



- Thú vị !



Vương Hạo Thần không để ý trên vết thương trên tay, lần nữa xông lên, lại thương tích này căn bản không đủ để khiến hắn phân tâm.



- Thiên Long Kiếm Quyết – Thiên Long Vấn Tâm !



Vương Hạo Thần đâm ra một kiếm, kiếm khí như hồng hoá thành một đầu kim sắc thần long hư ảnh vô cùng hùng vĩ, giương nanh múa vuốt hướng Tư Mộ Liêm lao tới.



- Thanh Quang Kiếm Quyết – Thanh Quang Giáng Ma !



Tư Mộ Liêm đương nhiên sẽ không e ngại, trường kiếm trong tay có thanh quang loé lên, một đạo thanh sắc thần quang nương theo thế kiếm bổ đi ra.



Kiếm chiêu va chạm, thế nhưng để cho Tư Mộ Liêm kinh ngạc là, chính mình cũng không chiếm được thượng phong, chẳng qua chỉ là thế hoà.



Phải biết, hắn đã vận dụng đến Tam Trọng Kiếm Ý gia trì, theo lý mà nói phải mạnh hơn nhiều so với Vương Hạo Thần chỉ có Nhất Trọng Kiếm Ý mới đúng.



Tư Mộ Liêm không biết, Vương Hạo Thần vừa rồi đã dùng đến 7 thành nhục thân lực lượng để bù đắp cho kiếm đạo cảnh giới không kịp đối phương.



Vương Hạo Thần khẽ mỉm cười, đúng như hắn nghĩ, khoảng cách kiếm đạo cảnh giới không phải là không thể bù đắp.



Vương Hạo Thần không có trì hoãn, chân dẫm Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ lao về phía Tư Mộ Liêm, sau lưng xuất hiện ba khoả mặt trời nhỏ đỏ rực thiêu đốt, đem thể nội nguyên khí rót vào cánh tay, một chưởng nối tiếp một chưởng đánh ra, tựa như mãn thiên hoa vũ.



- Cửu Dương Phần Thiên Chưởng – Bách Hoả Liễu Loạn !



Cửu Dương Phần Thiên Chưởng cảnh giới đệ tam dương phối hợp với Nhất Trọng Chưởng Ý, hoả kình hùng hậu như biển lửa, so ra còn mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Long Kiếm Quyết phối hợp với Nhất Trọng Kiếm Ý gia trì.



Chưởng còn chưa đến, Tư Mộ Liêm đã cảm thấy từng luồng nhiệt khí phả vào người.



- Thiểm Điện Kiếm Quyết – Lôi Điện Giao Gia !



Tư Mộ Liêm thi triển ra có ưu thế về tốc độ Thiểm Điện Kiếm Quyết, cả người như hoá thành những tia chớp trên không trung, trường kiếm trong tay liên tục đâm ra ngạnh kháng Vương Hạo Thần chưởng pháp.



- Chưởng pháp chí dương chí cương thật lợi hại ! Bất quá tiểu tử này lá gan cũng không nhỏ a, vậy mà dám để cho thể nội dương cương chi khí cao hơn người thường gấp mấy chục lần, hắn không sợ dẫn lửa thiêu thân hay sao ?



Lữ Thuần Quân ánh mắt hơn người, chỉ nhìn qua một chút liền nhìn rõ ràng vấn đề của Vương Hạo Thần.



- Hắn không phải là kẻ ngốc, sẽ luôn chuẩn bị đường lui cho mình ! Ta thấy hắn còn tu luyện một loại chí âm chí hàn quyền pháp, có lẽ mục đích chính là muốn cân bằng thể nội âm dương nhị khí, để chúng tự kiềm chế lẫn nhau !



Nhạc Thi Dao nói, nàng rất tự tin vào tiểu đồ đệ của mình, hắn tuy rằng khởi điểm muộn hơn người thường rất nhiều, thế nhưng dựa vào thiên phú và nghị lực của hắn, nàng tin tưởng hắn có thể làm được những việc mà người thường không thể làm, cũng không dám làm.



Vương Hạo Thần càng chiến càng hăng, hoả kình cuồn cuộn không dứt, càng lúc càng mạnh, khiến cho nhiệt độ xung quanh không ngừng tăng lên.



Tư Mộ Liêm kiếm chiêu vừa tinh diệu vừa cường đại, thanh thế không hề kém cạnh Vương Hạo Thần, vững vàng đem thế công của đối phương ngăn trở xuống.



Tư Mộ Liêm biết thủ lâu tất bại đạo lý, vì thế không có ý định một mực chống đỡ ứng phó, nhanh chóng biến chiêu chuyển sang thế công.



- Nhật Nguyệt Kiếm Điển – Nhật Chiếu Thương Minh !



Đạt nhật hư ảnh được kiếm khí hiển hoá đi ra, một kiếm hạ xuống, uy lực hơn cả những chiêu kiếm trước đó của Tư Mộ Liêm.



- Kinh Thần Thối – Thạch Phá Thiên Kinh Khí Cái Thế !



Vương Hạo Thần điều động thể nội nguyên khí, đá ra một cước bá đạo tuyệt luân, uy thế như vạn tên cùng bắn, tựa hồ có thể phá toái thiên địa.



Thạch Phá Thiên Kinh Khí Cái Thế vô cùng tiêu hao nguyên khí, bất quá uy lực đúng là mạnh hơn sáu thức đầu rất nhiều, cái tên Thạch Phá Thiên Kinh tuyệt đối không phải chỉ là nói suông.



Thối lực vô cùng kinh khủng, lúc va chạm, ngay cả nhị phẩm huyền khí trường kiếm của Tư Mộ Liêm đều bị một cước của Vương Hạo Thần ép cong, sau đó trực tiếp bị chấn bay khỏi tay của hắn.



Bản thân Tư Mộ Liêm chấn lui về phía sau mấy chục bước, cả người huyết khí quay cuồng.



Tư Mộ Liêm khó khăn ổn định lại toàn thân huyết khí, dùng cánh tay tê dại mất hết cảm giác đem nhặt lên trường kiếm.



- Thối chiêu đáng sợ như vậy, nguyên khí tiêu hao chắc chắn cũng rất lớn ! Hắn căn bản không thể thi triển liên tục !



Vương Hạo Thần tất nhiên không có khả năng liên tục sử dụng Thạch Phá Thiên Kinh Khí Cái Thế, căn bản quá tiêu hao nguyên khí.



- Xem ra, chỉ có vận dụng 8 thành nhục thân lực lượng mới có thể đánh bại hắn !



Vương Hạo Thần nghĩ thầm, cũng đã hồi khí xong, lại chủ động công đến.



Hai người chiến đấu luôn vô cùng kịch liệt, thế nhưng lần này Tư Mộ Liêm dần dần lâm vào thế, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.



Tư Mộ Liêm vô cùng phiền muộn, đối phương kiếm đạo cảnh giới rõ ràng so với hắn phải kém hơn lưỡng trọng, thế nhưng bản thân làm sao vẫn đem không lại người ta ?



- Nhục thân của tiểu tử kia đúng là rất khó có được, đoán chừng cho dù là Cửu Tinh Vũ Sĩ công kích hắn cũng có thể ngạnh kháng !



Lữ Thuần Quân đối với Vương Hạo Thần rất có hứng thú, bởi vì có rất ít người tại trong cùng cảnh giới có thể nghiền ép đệ tử của hắn như vậy.



Hơn nữa, Lữ Thuần Quân biết Vương Hạo Thần còn chưa có dùng toàn lực.



- Tiểu Liêm ! Ngươi đem tu vi tăng lên Bát Tinh Vũ Sĩ a !



Lữ Thuần Quân hơi suy nghĩ một chút, lại nói.



- Thái trưởng lão, cái này dường như không công bằng a ?



Nhạc Thi Dao ở một bên lạnh nhạt nói.



- Ngươi không phải không nhìn ra đi ? Cùng cảnh giới Tiểu Liêm căn bản không phải đối thủ của tiểu tử kia ! Nếu như không đề thăng tu vi, vậy thì còn đánh thế nào ?



Lữ Thuần Quân chán nản nhìn nàng nói.



Nhạc Thi Dao không nói gì, chỉ lạnh nhạt nhìn hắn.



Lữ Thuần Quân khoé miệng hơi co giật, thở dài nói :



- Thôi được, thôi được ! Cùng lắm là lão phu cho hắn một cây Kiếm Linh Thảo xem như bồi thường là được chứ gì ?



- Thái trưởng lão quả nhiên thông tình đạt lý.



Nhạc Thi Dao cười nói, muốn chiếm tiện nghi của đồ đệ nàng ? Không có cửa đâu ! Cho dù là thái trưởng lão ngươi cũng phải tốn chút huyết để bồi thường mới được.



Tư Mộ Liêm nghe sư phụ nói, trong lòng cũng bất đắc dĩ, hắn thừa nhận, ở cùng cảnh giới, hắn đúng là không phải đối thủ của Vương Hạo Thần, chỉ có tăng lên tu vi, hắn mới có thể cùng người sau đánh một trận.



- Sư đệ ! Lần này ta chiếm tiện nghi rồi !



Tư Mộ Liêm nhìn Vương Hạo Thần có chút xấu hổ nói, đem tu vi tăng lên Bát Tinh Vũ Sĩ.



- Không sao !



Vương Hạo Thần cũng không để ý, từ lâu hắn đã không để ý đến chuyện đối phương có tu vi cao hơn mình 1, 2 cái tiểu cảnh giới.



Tiếp đó chiến đấu, không ngờ vẫn là tình cảnh nghiêng về một phía.



Để cho Lữ Thuần Quân có chút im lặng chính là, Tư Mộ Liêm rõ ràng đã đem tu vi tăng lên Bát Tinh Vũ Sĩ, thế nhưng như cũ bị Vương Hạo Thần một đường đánh bẹp, không có năng lực hoàn thủ.



Vương Hạo Thần lần này đã dùng đủ 10 thành nhục thân lực lượng, mỗi kiếm mỗi chưởng đều mang theo lực lượng vô cùng khủng bố, dễ dàng ép cho Tư Mộ Liêm chỉ có thể bị động phòng thủ.



- Lý nào lại vậy ? Tiểu tử kia nhục thân cũng quá mạnh đi a ?



Lữ Thuần Quân kinh ngạc nói.



Bất đắc dĩ, Lữ Thuần Quân chỉ có thể lại để cho Tư Mộ Liêm tăng tu vi lên Cửu Tinh Vũ Sĩ cảnh giới.



- Thái trưởng lão ! Lần này là ba cây Kiếm Linh Thảo !



Nhạc Thi Dao thanh âm nhẹ nhàng mà lãnh đạm truyền đến.



Lữ Thuần Quân khuôn mặt anh tuấn lập tức đen thui, cười khổ nói :



- Ngươi đây là xem Kiếm Linh Thảo là rau cải trắng a !



- Ngươi nghĩ cũng có thể nghĩ như vậy !



Nhạc Thi Dao đạm mạc nói.



Lữ Thuần Quân đối với tính cách của nàng xem như có chỗ hiểu rõ, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK