...----------------...
...Giờ Dậu canh 1 (19h đến 21h)....
Trong ngoài Cung Thường Hy như mở tiệc ăn mừng vậy. Bên này Phong Lan Thần đang chăm chú phê duyệt tấu chương thì Dương Nhất vào.
- Vương! Bên Cung Thường Hy của nương nương đang tổ chức gì đó gọi là lẩu. Có nên...
Dương Nhất đột nhiên chạy vào bẩm báo. Phong Lan Thần nghe vậy thì dừng lại.
- Qua đó xem
Chàng nói xong thì đứng dậy đi ra ngoài Dương Nhất theo sau
...Bên ngoài Cung Thường Hy....
Tiếng nói chuyện ồn ào vui vẻ trong hậu cung thật náo nhiệt đã bao lâu rồi chàng không thấy cảnh này.
- Nào! Mọi người! Hôm nay ta mở tiệc mừng này là có hai lý do. Thứ nhất là việc ta hoà thân, chắc mọi người cũng biết ta mới đến đây chưa quen thuộc với phong tục bên Bắc Minh cho lắm nên có gì xin mọi người chỉ bảo thêm.
Hàn Dung Ly cầm ly rượu lên lớn tiếng nói vọng cho mọi người nghe.
- Nương nương nói quá lời rồi! Nô tài làm việc ở đây bao nhiêu năm mới được ăn một bữa ngon như vậy nói ra còn phải cảm ơn nương nương nữa.
Mọi người nói có đúng không nào?
Một thái giám cũng đứng lên nói ra lời của mình.
- Đúng.
Mọi người thi nhau đồng thanh
- Còn thứ hai, ta biết trước khi ta đến đây mọi người đã chịu nhiều sự ủy khuất bị cung khác bắt nạt. Nhưng giờ cung này đã có chủ nếu mọi người bị cung khác bắt nạt phải chịu tủi nhục thì tới cáo trạng Hàn Dung Ly ta quyết không bỏ qua cho bọn họ.
Nàng lớn tiếng hùng hổ tuyên bố làm ai ai cũng hưởng ứng.
- Đa tạ nương nương.
Mọi người đều rất cảm kích nàng mà nói lớn.
- Nương nương anh minh
Không ngờ nàng lại rất được lòng mọi người ở Cung Thường Hy này.
Mẹ kiếp! Mấy câu kia thật sến sẩm quá đi! Cái gì mà bắt nạt với chả không từ trước tới giờ nàng đâu rảnh quan tâm tới cảm xúc của người khác. Chỉ tại nhiệm vụ của hệ thống ra là phải kết thân với mọi người trong cung hoàn thành nhận 1000đ.
Đang uống rượu vui vẻ bên ngoài có người thông báo.
- Vương Thượng giá đáom
Tên thái giám canh kia vừa nói xong thì bóng dáng Phong Lan Thần bước vào cung. Mọi người ở đó hành lễ riêng nàng ngồi ì ở đó không động đậy.
- Không ngờ Cung Thường Hy của Vương hậu lại rất đông vui náo nhiệt.
Phong Lan Thần vừa nói vừa tùy ý ngồi vào bàn của nàng
- Chàng tới đây làm gì? Không thấy cung bọn ta đang có tiệc sao.
Nàng chẳng thèm lễ nghĩa gì hết thẳng thừng đuổi chàng.
- Chính vì thấy chỗ nàng đang ăn uống nên ta mới tới. Đúng lúc ta chưa ăn tối có thể ăn ở đây luôn.
Phong Lan Thần thản nhiên cầm một đôi đũa lên gắp một miếng thịt trong nồi lẩu.
- Vương Thượng mặt cũng dày quá đấy!
Hàn Dung Ly cười như không cười vậy ánh mắt lửa giận đùng đùng nhìn chàng. Phong Lan Thần thì không để ý gì hết cứ ăn thôi.
- Các ngươi mau ngồi xuống ăn đi. Đứng đó làm gì! Tự nhiên như vừa nãy là được.
Chàng không đáp lại nàng mà quay sang bảo mọi người xung quanh cùng ngồi xuống. Mọi người nhìn nhau một lúc rồi ai nấy đều ngồi vào ăn vui vẻ chỉ có bàn ăn chỗ nàng là không khí u ám.
- Phong Lan Thần! Chàng bị điếc sao?...
Nàng đứng từ nãy tới giờ chỉ biết nhìn chàng ăn. Thân là chủ nhà đứng ra nấu cơm vẫn chưa được miếng nào vậy mà chàng ta ăn rất tự nhiên.
- Nàng còn không ăn thì hết đấy! Đến lúc đó có kêu cũng cô ích.
Nghe được lời nhắc nhở của Phong Lan Thần nàng mới nén giận ngồi xuống ăn uống. Nhưng không khí ở đây lại khác mấy mâm khác mấy người Dương Nhất và Thanh Nhi chạy hết rồi chỉ còn phu thê nhà nàng đang tranh đấu ăn uống thôi.
...----------------...
...Tại Điện Nhược Băng - Điện của Hiền Phi....
- Các ngươi nói cái gì! Vương Thượng tới Cung Thường Hy rồi sao? Lại còn ăn uống ở đó nữa.
Trương Nhược Băng tức giận ném hết đồ trên bàn xuống. Sau ngày uống trà ở cung của Lão Thái Thái thì cô ta cùng Thục Phi Đức Phi bị tiêu chảy suốt 3,4 ngày. Đến giờ bụng vẫn còn đau...vốn định đi cáo trạng nàng nhưng cô ta nghĩ lại chén trà đó do người của Thái Hậu rót căn bản không phải chính tay nàng rót nên cô ta chẳng giám tố cáo.
Nếu dám làm thì khác nào chỉ thẳng tay đối đầu với Thái Hậu.
- Vâng! Nô tỳ thấy cả nô tỳ thái giám của Cung Thường Hy đều được ăn ở đó.
Nô tì bên cạnh Hiền Phi tên A Như đang bẩm báo.
- Con tiện nhân Hàn Dung Ly đó dám quyến rũ vương thượng! Ta nhất định sẽ giết chết cô ta!
Hiền Phi vừa nói vừa đập phá đồ đạc khiến mọi nô tỳ xung quanh cũng thấy sợ hãi.
- Cha! Muội muội sao lại tức giận như vậy ảnh hưởng tới nhan sắc đó.
Đó là giọng của Thục Phi Tống Hiểu Hiểu. Cô ta ôm cái bụng vẫn còn đau bước vào Điện của Hiền Phi tùy ý ngồi xuống nhẹ nhàng nhất có thể.
- Cô tới làm gì! Ở đây không chào đón cô.
Hiền Phi tỏ ý chán ghét Tống Hiểu Hiểu ra mặt.
- Chỉ sợ muội muội nghe ta nói xong thì muốn giữ ta ở lại thôi.
Thục Phi cầm một ly trà lên uống.
- Cô có ý gì nói đi.
Hiền Phi không hiểu được ý tứ trong câu nói đó.
- Chúng ta có chung kẻ thù là ả Hàn Dung Ly đó! Một mình cô thì không thể lật đổ được cô ta huống chi là Vương thượng còn đang sủng ái ả ta nữa. Nếu chúng ta liên thủ không gì là không thể. Đúng không nào?
Thục Phi khẽ đặt chén trà xuống rồi nhìn Trương Nhược Băng. Cô ta nghe đến đây cũng hiểu được đôi phần.
......................
...Tại Điện Ngọc Dao - Điện của Đức Phi Cơ Dao....
Cơ Dao đang ngồi xoa bụng của mình.
- Nương nương! Mật thám báo tin Thục Phi đã đến điện của Hiền Phi tất cả đang nằm trong kế hoạch của người!
Nô tỳ Xương Nhi của Đức Phi đang ngồi bên thông báo tình hình.
- Hai ả ngu ngốc đó cũng thật dễ lợi dụng! Chỉ là bọn họ làm việc không được hiệu quả ngươi sắp xếp thêm người giúp bọn họ đi.
Đức Phi đang ngồi ở điện dưỡng bệnh ôm cây đợi thỏ.
- Vâng! Chỉ là sao người không trực tiếp tham gia cùng hai vị nương nương kia vậy.
Xương Nhi ở bên cạnh thắc mắc hỏi.
- Ngu ngốc! Với tính cách của hai ả kia khi thất bại chắc chắn sẽ nói ta chủ mưu. Nếu ta âm thầm trợ giúp phía sau thì sẽ an toàn hơn. Bọn họ thành công thì cũng không thoát tội ám sát Vương hậu còn thất bại thì cũng không thoát được khỏi tay vương thượng. Đợi bọn họ tranh đấu xong ta sẽ ngư ông đắc lợi phía sau.
Cơ Dao ngồi kể hết kế hoạch của mình ra mà không chút do dự.
- Nương nương anh minh.
Xương Nhi ở bên cạnh tán thưởng. Bọn họ không biết ở bên ngoài có người âm thầm theo dõi họ từ nãy tới giờ. Cuộc chiến này ai sẽ là người thất bại ai sẽ chiến thắng đây?
...- Hết chương 17-...