Mục lục
[Dịch]Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Ha ha, Tạ Tốn ta đầu đội trời chân đạp đất, dám làm dám chịu, chỉ là... để ta xem các ngươi có đủ bản lĩnh để khiến ta lãnh nhận cái hậu quả này hay không!? ”

Đứng giữa tứ phía bao vây đều là cường địch, Tạ Tốn vẫn không có lấy một chút sợ hãi e ngại, nghênh ngang ngửa mặt lên trời cười to.

“ Hừ, ngông cuồng, thỉnh cầu Không Văn đại sư nhanh chóng tiêu diệt tên ma đầu này, siêu thoát cho những oan hồn đã chết dưới tay hắn! ”

Chặn phía đằng sau Tạ Tốn, Tiên Vu Thông chen ngang cao giọng hô lên, tựa hồ là đang muốn nhân cơ hội được vuốt đuôi ngựa Không Văn thần tăng.

Ngô Chính trông thấy không khỏi bĩu môi khinh thường: “ Tiên Vu Thông ngươi ngoại trừ bản lãnh đánh lén, vẫn còn có ngón nghề nịnh bợ này lợi hại cũng không kém a ”

Bản tính của Tiên Vu Thông tiểu nhân bỉ ổi trên giang hồ ai ai cũng biết, không ngờ mặt hắn dày còn hơn vách tường, còn dám tỏ ra nghiêm chính liêm minh hào khí lẫm liệt như vậy.

“ Hừ, tiểu tử ngươi dám thông đồng với Tạ Tốn làm càn nói bậy!? Có tin hay không ta một kiếm giết chết ngươi? ”

Có mặt Không Văn thần tăng ở đây, Tiên Vu Thông không một chút ngần ngại khích bác Ngô Chính, ngoài miệng lời lẽ mười phần cay nghiệt.

“ Ha ha, hảo, quả nhiên là ta nhìn lầm ngươi, Tiên Vu Thông chưởng môn phái Hoa Sơn quả nhiên là hào khí ngút trời, Không Văn đại sư cũng nghe hắn nói a, Tiên Vu Thông đây là muốn một trận đấu công bằng với ta! ”

Ngô Chính không bỏ qua cơ hội bắt bẽ lời nói ngu ngốc của Tiên Vu Thông, cười to sang sảng cao giọng đáp trả.

“ Ngươi, ngươi... ”

Tiên Vu Thông lúc này trừng to hai mắt, trong miệng lắp ba lắp bắp không nói được thành lời.

Ở phía đối diện, Không Văn thần tăng không để ý đến đối thoại của Ngô Chính và Tiên Vu Thông, lúc này vẫn rất bình thản lên tiếng:

“ A di đà phật, tiểu thí chủ tuổi tác còn trẻ nhưng võ công cao cường không kém các bậc tiền bối đi trước, hà tất cố chấp lầm lỡ bước chân sa vào ma đạo như vậy, chi bằng ngừng lại quay đầu, phía sau có thể là bờ! ”

Ngô Chính có thể đánh bại được Đường Văn Lượng chưởng môn phái Không Động cũng đã chứng minh được thực lực của mình, đồng thời từ đầu chí cuối cho dù là trong lúc chiến đấu Ngô Chính vẫn có thể che giấu tu vi của mình, giống như có tầng tầng lớp lớp sương mù dày đặc bao phủ không thể nhìn thấu được sâu cạn thế nào, để Không Văn thần tăng trong lòng cũng có chút ít kiêng kỵ, không biết là vừa rồi hắn đã sử ra hết thực lực chân thật của mình hay chưa.

Tuy nhiên Ngô Chính lại không đoái hoài đến “ hảo ý ” của Không Văn thần tăng, chỉ cười nhạt đáp lời:

“ Cái gì là chính, cái gì là tà!? Thực hư không thể phận biệt, làm một cái thần tăng không biết ngươi có thấy hổ thẹn!? ”

“ Hỗn láo, tiểu tử cuồng vọng vô tri! ”

Nghe được lời nói mười phần thất lễ không biết kính trên nhường dưới này, Đường Văn Lượng cho dù khí tức hỗn loạn thương thế nặng nề vẫn là không nhịn được, giận dữ gằn giọng quát lên.

Không chỉ có mỗi một mình Đường Văn Lượng, những người có mặt ở đây ngoại trừ Tạ Tốn, đều là cảm thấy cực kỳ phản cảm, muốn ngay lập tức xông lên giáo huấn Ngô Chính một trận, phải biết trong giang hồ dù là đời nào quan trọng nhất chính là tôn ti trật tự, Ngô Chính năm lần bảy lượt cuồng vọng thái quá quả thực là hoàn toàn không hay biết đạo lý cấm kỵ này.

“ Thủ hạ bại tướng, ngươi nói ta nghe xem vừa rồi là ai đánh ngươi thành bộ dáng thê thảm như vậy!? Nói ta nghe một chút ai mới là cuồng vọng vô tri đây!? ”

Không để ý đến ánh mắt của đám người này, Ngô Chính vẫn là rất thản nhiên từ tốn đáp lời.

Một bên Tạ Tốn nghe được như vậy không khỏi sảng khoái cười to: “ Ha ha, không sai, nói rất hay, rất đáng mặt nam nhi! ”

Đối diện cường địch tứ phía bao vây Ngô Chính vẫn không một chút chùn bước khẳng khải đáp trả, để Tạ Tốn từ tận đáy lòng dâng lên mười phần kính nể, chỉ bằng phần này hào khí liền đã đủ để làm huynh đệ bằng hữu của Tạ Tốn hắn.

“ Tạ Tốn, ngươi cầm cự với lão trọc lừa kia, đợi ta giải quyết đám sâu bọ này xong lại đến giúp ngươi ”

Lúc này Ngô Chính lại ngang nhiên trước mặt bao người bàn giao kế hoạch tác chiến Tạ Tốn, xem đám người ngũ đại môn phái kia tựa hồ toàn bộ đều là không khí tàng hình mất rồi.

Tạ Tốn cũng rất hào sảng đáp lời: “ Tốt, làm theo ngươi! ”

Trông thấy vậy Tiên Vu Thông càng là căm tức cao giọng quát lên: “ Tiểu tử vô tri! Để ta xem bản lãnh của ngươi có lợi hại như miệng lưỡi của ngươi hay không! ”

Nhưng lời vừa ra khỏi mép, chỉ thấy trước mắt Vu Tiên Thông lúc bấy giờ là một đạo kiếm khí lăng lệ vạch ngang, nhắm thẳng vào giữa thân.

Vu Tiên Thông hoảng hốt chốc lát, nhưng ngay sau đó liền phản xạ trở lại, chân đạp mặt đất, dùng khinh công nhún lên trên cao hòng tránh khỏi kiếm khí tập kích.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Bụi đất mịt mờ tung tóe, cây cối chắn ngang trên đường kiếm khí đi qua tựa như là vạ chạm phải một gói chất nổ, khiến thân cây gần như vỡ vụn.

Đây hẳn là một đạo kiếm khí có uy lực mạnh mẽ bậc nhất trong Lục Mạch Thần Kiếm, Thiếu Dương Kiếm!

Tiên Vu Thông may mắn tránh thoát một đợt tấn công vừa rồi, lúc bấy giờ đang lỡ lững trên không trung trông thấy cảnh tượng này, không khỏi rùng mình rởn cả tóc gáy, nếu vừa rồi hắn không kịp tránh đi hẳn là đã tan xương nát thịt rồi.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, từ lúc nào không hay biết chỉ kịp nghe tiếng “ phần phật ” của y phục phát ra từ phía trên, Tiên Vu Thông ngước mắt nhìn lên, ngay lập tức ập vào mắt là một bàn tay khổng lồ màu vàng năm ngón khép đều lại với nhau, chưởng kình uy mãnh cuồng bạo tuy vẫn chưa đến, nhưng chưởng phong đã áp sát khiến cả thân thể của hắn bị ma sát trầy xước khắp nơi.

Cuồng Phong Khoái Kiếm!

Bất đắc dĩ không còn cách nào để né tránh, Tiên Vu Thông chỉ có thể toàn lực thi triển sở học khiến hắn đắc ý nhất trong nhân sinh của mình.

Đường kiếm xoáy tròn đâm thẳng, bằng phong cuồng thích, đối chọi với với chưởng thế hung mãnh giáng xuống tựa như trọng sơn.

Ầm...

Kình lực va chạm vào nhau tạo thành động tĩnh chói tai vang dội, bỗng nhiên từ trong dư lực chấn động không gian, một đạo thân ảnh cuộn mình chật vật y phục rách rưới bắn ra, tựa như là trái bóng bị cước lực cường bạo sút văng đi thật xa.

Nhìn lại liền có thể thấy “ trái bóng ” này hẳn là Tiên Vu Thông vừa rồi bị cưỡng ép vào thế buộc phải đối bính với Vi Đà Chưởng của Ngô Chính.

Tuy là trong tình thế không thể lường trước nhưng Tiên Vu Thông vẫn có thể kịp thời phản ứng tung chiêu đối chưởng, giảm thiểu tối đa thương thế bắt buộc phải lãnh nhận, như vậy đã là rất lợi hại rồi.

-------*-*-------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK