Dã tâm mạnh mẽ dâng lên trong lòng Yêu Sênh, tâm tình sợ hãi đang dần nhạt đi nhiều.
Suy cho cùng ở sân thí luyện thú linh này, dù thật sự chết đi cũng chỉ là ý thức bị diệt, từ nay về sau không cách nào tiến vào nữa chứ không thật sự chết đi.
Đối với người của Thiên Yêu cung như hắn mà nói, mặc dù chiến thú xếp hạng trước mười trong Chiến Thú phổ thật sự có thể mang tới nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng thì bọn họ cũng sẽ lựa chọn mạo hiểm.
- Chư vị có muốn hợp tác một lần không?
Yêu Sênh mở miệng nói với đám người Nhạc Thanh Phong, Thiên Mộng Ngữ xung quanh.
Ánh mắt mọi người lóe lên, hợp tác cũng được đó, nhưng dù bọn họ thật sự có thể liên thủ săn giết được Thanh Diện Giao Vương thì thành quả cuối cùng sẽ thuộc về ai đây?
Nếu trong bọn họ có người cướp lấy thú linh của Thanh Diện Giao Vương thì e rằng sẽ phải đối mặt với sự đuổi giết điên cuồng từ những người khác.
Trước đó không lâu Tần Vấn Thiên chỉ chiếm được thú linh của chiến thú xếp hạng ngoài chín mươi đã bị đám người liên tục truy kích tiêu diệt rồi.
- Dạ Nguyệt, ngươi thấy thế nào?
Nhạc Thanh Phong hỏi một vị thanh niên bên cạnh, thanh niên kia khoác trên người một bộ y phục có đồ án hình các vì sao lộ ra vài phần xuất trần thoát tục.
Người này chính là người của Khâm Thiên các, bảng xếp hạng ba mươi sáu Thiên Cương của hoàng triều Đại Hạ chính là do Khâm Thiên các sắp xếp.
Ở hoàng triều Đại Hạ, bảng danh sách của Khâm Thiên các là có quyền uy nhất, một số bảng xếp hạng với võ tu của bọn họ có ảnh hưởng rất lớn ở nhiều quốc gia nơi hoàng triều Đại Hạ, thậm chí truyền tới nước Sở, bởi vậy nên mới có bảng danh sách xếp hạng kinh thành thập tú.
- Cùng nhau liên thủ đi!
Dạ Nguyệt khẽ gật đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm Thanh Diện Giao Vương với khí thế sắc bén.
Thân hình đoàn người tản ra, Tinh Hồn bùng ra mơ hồ vây quanh Thanh Diện Giao Vương.
Thanh Diện Giao Vương gầm lên giận dữ, rít gào nhằm về phía Yêu Sênh. Chỉ thấy thú huyết trên người Yêu Sênh dường như sôi trào lên, yêu khí ngút trời, cánh chim đại bằng lập lòe. Thân thể hắn đánh về tựa như một tia sáng phía Thanh Diện Giao Vương.
- Vèo!
Vuốt nhọn của Thanh Diện Giao Vương không đánh trúng Yêu Sênh. Thân thể đối phương lại lóe lên trên không trung rồi tìm được một góc độ xảo quyệt khác đánh về phía đầu Giao Vương, tốc độ bén nhạy khiến Tần Vấn Thiên kinh hãi một hồi.
Nhưng phản ứng của Thanh Diện Giao Vương cũng cực kỳ nhanh chóng mà dữ dội. Miệng bỗng nhiên mở to táp về phía trước như muốn nuốt chửng đối phương.
- Oong!
Kiếm quang sáng chói bắn ra. Chỉ thấy thân hình Thiên Mộng Ngữ bay lên không, từng thanh kiếm sắc bén lấy sinh tức bất diệt chi ý điên cuồng đâm vào trong cái miệng lớn của Thanh Diện Giao Vương.
Tình cảnh như thế khiến Thanh Diện Giao Vương không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng lại. Cùng lúc này, bàn tay Yêu Sênh hóa thành bạo hùng chưởng ấn ầm ầm đập xuống đầu Thanh Diện Giao Vương.
Yêu Sênh và Thiên Mộng Ngữ không quen thuộc gì nhau nhưng lại phối hợp vô cùng tinh diệu, nắm bắt thời cơ tinh chuẩn không gì sánh được.
Đầu Thanh Diện Giao Vương ngửa ra sau, lực công kích của Yêu Sênh tuyệt đối là siêu cấp đáng sợ, hơn nữa còn có tác dụng chấn động. Trong nhất thời đầu Giao Vương có phần choáng váng, giơ đuôi lớn lên càn quét, gai ngược bén nhọn trên người tựa như thanh kiếm sắc bén.
Thân thể Nhạc Thanh Phong cũng xông ra ngoài, thân pháp của hắn cũng là Cửu Thiên Côn Bằng quyết. Bóng người tránh thoát khỏi càn quét vọt đến thân hình khổng lồ kia rồi đánh về phía đầu Thanh Diện Giao Vương.
Dạ Nguyệt cũng làm giống vậy.
Khi bọn họ công kích dường như đã đạt thành loại ăn ý nào đó, toàn bộ công kích đều hướng vào đầu Thanh Diện Giao Vương. Một lần giết không chết thì hai lần, hai lần giết không chết thì tám lần mười lần.
“Đều là nhân vật tinh anh cả, nếu chỉ có một người trong bọn họ thì tuyệt đối không phải đối thủ của Thanh Diện Giao Vương. Nhưng khi bọn họ liên thủ lại phát huy ra lực lượng không hề đơn giản. Phối hợp tấn công thế kia khiến lực công kích cường đại của Thanh Diện Giao Vương không có chỗ phát huy.”
Tần Vấn Thiên dõi mắt nhìn trận quyết đấu đặc sắc này, Thanh Diện Giao Vương điên cuồng gào thét, thân thể cao lớn xoay vòng trên không trung. Nó há miệng táp về phía Thiên Mộng Ngữ, để mặc những người khác công kích thân thể nó.
- Giết!
Bàn tay Thiên Mộng Ngữ run lên, Tinh Hồn bạo phát ra kiếm quang rực rỡ, từng thanh kiếm sắc bén tựa như hóa thành một chùm ánh sáng điên cuồng sát phạt mà ra.
Thanh Diện Giao Vương xoay ngược đầu lại hướng về phía công kích kia, thanh kiếm sắc bén chỉ có thể để lại trên gáy nó một vệt máu nhỏ xíu, căn bản không cách nào làm nó trọng thương.
Thân thể Thiên Mộng Ngữ xoay tròn muốn lui về phía sau, lúc này Thanh Diện Giao Vương đã thô bạo đuổi theo, điên cuồng truy kích cô chứ không thèm để ý những người khác đang tấn công dữ dội. Nó nhất định phải giết chết một người trong đó trước, nhân loại thích dùng kiếm đâm vào miệng nó này thật quá đáng ghét.
Thiên Mộng Ngữ thấy đầu đối phương điên cuồng truy kích mình, sắc mặt khá khó coi. Mặc dù bóng dáng như gió nhưng công kích của đối phương dữ dội ra sao, e rằng cô sẽ tránh không khỏi, chỉ có thể cứng đối cứng.
Tần Vấn Thiên ở phía trước Thiên Mộng Ngữ không xa, thấy vậy nét mặt hắn vẫn hờ hững, cực kỳ bình tĩnh.
- Bên này!
Tần Vấn Thiên hô lên với Thiên Mộng Ngữ.
Thân thể mềm mại của Thiên Mộng Ngữ chạy về phía Tần Vấn Thiên, mà Thanh Diện Giao Vương phía sau không ngừng rung chuyển nhưng vẫn liều chết không buông truy kích cô. Chẳng mấy chốc nó đã đuổi kịp, mở cái miệng to như chậu máu ra dồn sức táp về phía trước muốn cắn nát Thiên Mộng Ngữ.
- Oong!
Cuồng phong xẹt qua, Tần Vấn Thiên phát huy Cửu Thiên Côn Bằng quyết đến cực hạn, thân thế hắn vậy mà lại lao thẳng vào trong cái miệng lớn của Thanh Diện Giao Vương.
Trong mắt Thanh Diện Giao Vương lóe lên vẻ tàn nhẫn, miệng đột nhiên ngậm lại, răng nanh lạnh lẽo lóe hàn quang kia có thể trực tiếp cắn nát Tần Vấn Thiên.
- Grào!
Một tiếng thét thống khổ truyền ra, bóng dáng Tần Vấn Thiên lui ra khỏi cái miệng to của Thanh Diện Giao Vương như một cơn gió. Chỉ thấy Phương Thiên Họa Kích chĩa vào cái miệng to đang muốn khép lại của Thanh Diện Giao Vương, mũi nhọn của Phương Thiên Họa Kích trực tiếp đâm vào hàm trên Thanh Diện Giao Vương rồi cắm thẳng trong đó.
- Thành công!
Tần Vấn Thiên thấy cái đuôi lớn của Thanh Diện Giao Vương nóng nảy quẫy mạnh, nó đau đớn gào lên. Thân thể Tần Vấn Thiên tựa như ảo ảnh xông lên đầu đối phương, Lạc Sơn chưởng ầm ầm đập xuống, cự lực khủng bố khiến Phương Thiên Họa Kích cắm vào càng sâu hơn chút. Cơn đau này khiến Thanh Diện Giao Vương gần như chịu không nổi.
- Động thủ!
Những người khác nhao nhao đánh tới, điên cuồng công kích trên dưới đầu sọ Thanh Diện Giao Vương, mũi nhọn Phương Thiên Họa Kích đâm xuyên qua đầu nó, cái đuôi lớn kia vùng vẫy càng ngày càng yếu. Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?0.9M viewsEntertainment“Gia hỏa này đúng là may mắn.”
Trong lòng mọi người nghĩ vận khí Tần Vấn Thiên không tệ, trong nháy mắt khi Thanh Diện Giao Vương khép miệng lại liền đâm Phương Thiên Họa Kích vào trong để Phương Thiên Họa Kích trực tiếp cắm ở đó mới cho bọn họ thừa cơ lợi dụng.
Thân thể Thanh Diện Giao Vương từ từ hư ảo hóa thành thú linh.
Tần Vấn Thiên lấy Phương Thiên Họa Kích xuống, đồng thời bàn tay run lên chuẩn bị nuốt thú linh, nhưng những người khác cũng nhao nhao làm vậy.
Ai cũng muốn tranh đoạt thú linh xếp hạng trước mười trên Chiến Thú phổ.
- Grào!
Thú linh Thanh Diện Giao Vương vẫn phát ra tiếng gào thét khủng bố như trước bổ nhào về phía Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy ý thức của mình đang run rẩy kịch liệt, thân thể hắn cũng muốn hóa thành hư ảo.
Thân thể hắn lui nhanh lại, lúc này mới khôi phục cơ thể bằng xương bằng thịt, vẻ mặt Tần Vấn Thiên trông rất khó coi.
Thanh Diện Giao Vương này đã hóa thành ý thức thể thú linh mà vẫn ngang tàn như vậy, trực tiếp tiến hành công kích ý thức của hắn. Suy cho cùng dù hắn là cơ thể bằng xương bằng thịt nhưng trên bản chất cũng là ý thức thể, một khi ý thức không mạnh bằng đối phương mà bị thương nặng thì sẽ bị hủy diệt.
Tiếng gào chấn động trời đất khiến mấy người Thiên Mộng Ngữ, Yêu Sênh đều bị đẩy lui, vẻ mặt bọn họ trông rất khó coi, chưa ai từng đụng phải thú linh khó chơi như vậy.
Trên người Yêu Sênh xuất hiện thú huyết ngập trời bao phủ lên thú linh.
- Grào!
Thú linh Thanh Diện Giao Vương vọt ra, ánh mắt lạnh như băng quan sát đoàn người. Mặc dù chỉ là ý thức thể nhưng ai cũng đừng hòng cắn nuốt được nó.
Ý thức của thú linh Thanh Diện Giao Vương quá mức thô bạo.
Chỉ thấy tròng mắt lạnh như băng của nó nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, chính là người này đã diệt thân thể nó.
- Grào!
Gầm lên giận dữ, ý thức thể thú linh lại đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy ý thức mình rung chuyển, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện vòng xoáy. Trong nhát mắt khi đối phương vọt tới trước mặt thì bỗng nhiên run lên muốn nuốt chửng đối phương.
Nhưng đôi con ngươi lạnh băng kia nhìn chòng chọc vào hắn, dao động ý chí hắn khiến thân thể Tần Vấn Thiên dần hư ảo.
Đám người Yêu Sênh thấy vậy thì không tiến lên giúp Tần Vấn Thiên, ánh mắt Thiên Mộng Ngữ ánh lên vẻ sốt ruột nhưng cô căn bản không biết làm sao đối phó con thú linh thô bạo này.
“Nghiệt súc, chỉ còn lại một luồng ý thức cũng dám ngông cuồng.”
Con ngươi Tần Vấn Thiên lạnh lẽo nhìn chằm chằm đối phương, Thụy Mộng Tinh Hồn bắn ra, bỗng nhiên hắn đưa thú linh vào mộng cảnh.
Trong mộng cảnh, Tần Vấn Thiên cao cao tại thượng tựa như đế vương quân lâm thiên hạ quan sát thú linh ngang ngược dưới đất.
- Nghiệt súc, thần phục trước ta đi!
Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng giống như sấm sét giữa trời quang, vòm trời tựa như có lôi điện ép xuống bổ trên người thú linh khiến nó run rẩy kịch liệt.
Nó chỉ là ý thức thú linh, căn bản không cách nào chống lại mộng cảnh đang ăn mòn nó của Tần Vấn Thiên. Lực lượng trong mộng vốn là đối kháng ý chí khiến đối phương tin đó là thật.
Một luồng ý thức thể làm sao chống chọi được.
Bên ngoài, bóng dáng thú linh dần trở nên hư ảo, dường như đang từ từ bị Tần Vấn Thiên gặm nhấm. Thú linh thô bạo tựa như không hề nóng nảy, nó đã mất đi sự cuồng bạo cùng phẫn nộ, giống như muốn ngoan ngoãn thuần phục, rơi vào tay giặc.
- Chuyện gì thế này?
Ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm thú linh Thanh Diện Giao Vương đang càng ngày càng hư ảo, tựa như lúc nào cũng có thể biến mất, điều này khiến họ sinh ra cảm giác không ổn.
Lẽ nào người này thật sự có thể một mình nuốt trọn thú linh Thanh Diện Giao Vương?
- Oong!
Chỉ thấy thú linh Thanh Diện Giao Vương hóa thành một luồng khói xanh nhập vào thân thể Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên càng thêm yêu dị, tóc đen tung bay, khí thế anh tuấn yêu dị vượt qua cả Yêu Sênh.
- Không xong, hắn đang dùng ý thức rời khỏi sân thí luyện.
Nhạc Thanh Phong lo lắng quát một tiếng, lúc hắn ở cùng với Tần Vấn Thiên, hắn nhớ rõ trong lúc lơ đãng Tần Vấn Thiên từng hỏi hắn làm sao rời khỏi sân thí luyện thú linh này. Hắn không xem là chuyện đáng kể liền bảo Tần Vấn Thiên chỉ cần dần dần tách ý thức ra khỏi sân thí luyện thú linh thì ý thức có thể trở về nhưng cần thời gian nhất định. Trong lúc chiến đấu không có khả năng hoàn thành, bằng không hắn cũng sẽ bị diệt.
Nhưng dường như Tần Vấn Thiên đang lợi dụng khe hở thời gian khi cắn nuốt thú linh để chuẩn bị rời khỏi sân thí luyện.
Mấy người Yêu Sênh cũng phát hiện, thân thể bọn họ nhào tới phía trước. Song lại thấy thân hình Thiên Mộng Ngữ run lên, kiếm quang càn quét hư không cản thân thể bọn họ lại.
- Thiên Mộng Ngữ, cô làm gì đó?
Nhạc Thanh Phong quát lạnh một tiếng.
- Giết Thanh Diện Giao Vương là công lao của hắn, hắn cắn nuốt thú linh là chuyện đương nhiên.
Thiên Mộng Ngữ lạnh nhạt nói.
- Tránh ra!
Yêu Sênh bước về trước một bước.
- Không kịp rồi.
Dạ Nguyệt thấp giọng nói, ngay sau đó bọn họ nhìn thấy bóng dáng Tần Vấn Thiên hóa thành ánh sáng hư ảo hoàn toàn biến mất trong sân thí luyện thú linh.
Một màn này khiến vẻ mặt bọn họ cực kỳ khó coi.
Tần Vấn Thiên đã mang theo Thanh Diện Giao Vương xếp hạng thứ chín trong Chiến Thú phổ rời đi!