Mục lục
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh (full) - Cố Tiểu Mạch - Đọc truyện online
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 146:

 

Mộ Bắc Ngật dựa vào cửa phòng, ánh mắt nhìn Cố Tiểu Mạch càng sâu thẩm hơn, một lúc sau, anh lạnh lùng nói, “Cố Tiểu Mạch, cô coi tôi là gì? Người đàn ông cho cô tận hưởng một đêm à?

 

Cố Tiểu Mạch nghe xong, lời đã đến miệng bỗng nhiên nuốt lại vào bên trong, vào lúc này, Cố Tiểu Mạch không thể ngốc nghếch đầm đầu vào súng.

 

Có điều, chuyện này phụ nữ sẽ khó chịu hơn một chút, tại sao anh lại tức giận như thế…

 

Cố Tiểu Mạch hít một hơi thật sâu, suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng, “Mộ Bắc Ngật, tôi biết anh có rất nhiều tiền, anh cũng sẽ không có hứng thú gì với số tiền ít ỏi này của tôi, nhưng đây là số tiền lớn nhất tôi có thể đưa cho anh, chuyện tối hôm qua, là lỗi của tôi, tôi thật sự xin lỗi”

 

“Thế nên, cô muốn lấy tiền để đuổi tôi đi?”

 

Chẳng trách, anh vừa bước vào đã nhìn thấy Cố Tiểu Mạch cúi đầu vắt nát óc suy nghĩ, chuyện tối hôm qua cô ngoài muốn bù đắp cho anh ra thì còn muốn làm gì nữa không?

 

Thật là ngốc nghếch!

 

Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên đứng thẳng, bước về phía trước, kéo cô vào trong lòng.

 

Cố Tiểu Mạch không hề có sự đề phòng với hành động bất ngờ của Mộ Bắc Ngật, cô hít một hơi thật sâu, trời đất quay cuồng, cô lại bị ép vào tường, cơ thể anh áp sát cô, anh cúi đầu nhìn cô chăm chú.

 

Cố Tiểu Mạch sợ đến mức mở to mắt, tiếp tục nói, “Mộ Bắc Ngật, chuyện này tôi cũng là người bị hại đó. Hơn nữa lần trước… lần trước, tôi còn giúp anh”

 

Càng về sau giọng nói càng nhỏ đi, nhỏ đến mức cô có chút chột đạ.

 

Mộ Bắc Ngật bật cười vì câu nói hài hước của cô, “Thế nên chúng ta chỉ là giúp đỡ lẫn nhau? Có điều, Cố Tiểu Mạch, cô có còn nhớ…”

 

Mộ Bắc Ngật cố tình nói một nửa, sau đó nhìn chằm chằm Cố Tiểu Mạch, cô mở to mắt nghiêm túc nhìn anh, ánh mắt Cố Tiểu Mạch di chuyển xuống dưới, anh cúi đầu nhìn ngực mình, anh ngang nhiên cởi ba chiếc cúc phía trên trước mặt Cố Tiểu Mạch.

 

Mặt của Cố Tiểu Mạch bỗng nóng rực.

 

“Cố Tiểu Mạch, cô chủ động quyến rũ tôi, cầu xin tôi giúp cô, những thứ này tôi còn chưa tính sổ với cô, vậy mà cô đã muốn lấy 15 vạn ra để đuổi tôi đi?” Mộ Bắc Ngật từ từ lên tiếng, khóe miệng nhếch lên.

 

Cố Tiểu Mạch hoảng hổ, “Vậy anh muốn như thế nào?”

 

Mộ Bắc Ngật hiếm có khi hứng thú như vậy, có trời mới biết lúc sáng Dịch Bách đến đón anh đi làm, Mộ Bắc Ngật biết trong nhà có cô gái thích ngủ nướng nên chuyển hết công việc ngày hôm nay sang ngày mai.

 

Dịch Bách rất kinh ngạc, hai ngày nay Sếp không bình thường cho lắm, người khác không biết nhưng Dịch Bách biết rõ, nhất là sáng nay nhìn thấy tinh thần sảng khoái của Sếp… khiến người khác nghĩ sai lệch.

 

Thế nên, lúc này Mộ Bắc Ngật có đủ thời gian để khiến Cố Tiểu Mạch nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

 

Ánh mắt nhìn Cố Tiểu Mạch của Mộ Bắc Ngật tràn đầy dục vọng và nguy hiểm, Cố Tiểu Mạch muốn bỏ chạy, cô lo lắng nuốt nước bọt, nhìn thấy Mộ Bắc Ngật cúi người định hôn lên môi cô, Cố Tiểu Mạch bỗng nhiên nhắm mắt lại, chân tay luống cuống đẩy Mộ Bắc Ngật ra.

 

Mộ Bắc Ngật vẫn chưa mất đi lý trí, bị cô đẩy mà người không nhúc nhích, thậm chí còn túm lấy tay cô, kéo ra phía sau.

 

Lúc này mặt Cố Tiểu Mạch đỏ ửng, lúc tỉnh táo mà làm chuyện này là một kiếp nạn đối với cô.

 

Cố Tiểu Mạch không nhịn được nữa, cô bỗng hét lên, “Mộ Bắc Ngật, anh quên mất anh có Cố Lan Tâm sao? Lẽ nào bình thường cô ta không làm anh thỏa mãn sao? Anh ở bên ngoài tìm người khác, anh không thấy có lỗi với cô ta à? Cô ta ở bên cạnh anh năm năm, tình cảm sâu đậm, anh làm như thế này có xứng với cô ta không?”

 

Nói đến cuối cùng, Cố Tiểu Mạch cắn chặt răng, cô biết những gia đình ở giới thượng lưu đều rất bạc bẽo vô tình.

 

Bi kịch hôn nhân giữa bố cô và mẹ cô đã khiến Cố Tiểu Mạch hiểu rõ rằng bọn họ bạc bếo như thế nào.

 

Kết hôn với bạn có lế không phải vì thực lòng yêu bạn, có lẽ vì lợi ích, có lẽ vì liên hôn giữa hai công ty, ngay cả khi kết hôn rồi, người mà anh ta yêu cũng chưa chắc đã là bạn, bên ngoài sẽ có người phụ nữ anh ta yêu.

 

Loại đàn ông bạc bẽo vô tình không có trách nhiệm này, Cố Tiểu Mạch không cần, thế nên năm đó lúc bỏ nhà ra đi, cô khinh thường những người đàn ông như Cố Chấn Hải, cùng một lúc làm tổn thương hai người phụ nữ.

 

Cơ thể Mộ Bắc Ngật cứng đờ, sắc mặt vô cùng khó coi, “Tôi không thích cô ấy”

 

Chỉ đơn giản năm chữ, Cố Tiểu Mạch kinh ngạc, nhưng ngay lúc cô mở miệng thì anh bỗng cúi người xuống, chặn miệng cô lại.

 

Lúc cô phản ứng lại, lập tức muốn đẩy Mộ Bắc Ngật ra, nhưng Mộ Bắc Ngật không nhúc nhích, đến lúc anh hôn một lúc lâu sau mới hài lòng buông cô ra.

 

Quả nhiên, anh không hề bài xích với chuyện tiếp xúc với cô, thậm chí mỗi lần tiếp xúc cô luôn khơi dậy dục vọng trong anh, giống như…giống như cô gái năm năm trước.

 

Nghĩ đến đây, mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm, tâm trạng trở nên phức tạp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK